Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vương Bài Pháp Thần

Quyển 6 - Chương 90: Y Lệ Na ( thượng + hạ)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Yên lặng.

Trầm mặc.

Cổ Sắt Lợi nhìn xa vô cùng, hắn can đảm giữ lại Lai Ân, hi vọng một lần nữa giữ cho gia tộc ngày càng hưng thịnh.

Kiều Tây đối với Cổ Sắt Lợi càng ngày càng bội phục.

Một đại gia tộc, từng là gia tộc lúc toàn thịnh có thể nắm giữ mấy vạn ma tướng, hơn mười vạn thậm chí mấy chục van ma tướng, phân đều toàn bộ lãnh thổ gia tộc.

Cái mục tiêu này quá xa vời.

Cổ Sắt Lợi nhưng vẫn dám nắm chặt không buông, đồng thời sử dụng chính bản thân mình làm tiền thù lao, điều này không phải Ma Nhân bình thường có thể làm được.

Lôi Lỵ Nhã trầm mặc.

Khải Lỵ mê mang không biết phải làm sao, nàng cũng không hiểu rõ lắm chuyện đã qua, nhưng là hiện tại nàng không biết phải làm gì.

Lai Ân trầm mặc nửa ngày đột nhiên ngẩng đầu cười nói:

- Ta nhận, lúc này mới có tính khiêu chiến nha, càng nỗ lực rèn luyện thực lực, ta đang chuẩn bị ở lại Ma giới nhìn xem thực lực Ma Đế mạnh như thế nào.

Cổ Sắt Lợi kinh hỉ nói:

- Ngài đáp ứng rồi.

- Đương nhiên đáp ứng. đại lục không có vấn đề gì. Người nhận biết ta nhiều lắm. Có thể dọa dẫm càng ngày càng ít. Mục tiêu của ta vẫn chưa hoàn thành đâu.

Không có ai biết thật ra mục tiêu của Lai Ân là một món đồ thần khí cường đại nhất từ trước đến nay. Ở đại lục hắn vốn nghĩ đến việc lợi dụng tài liệu đại lục là đến nơi. Nhưng là trải qua cùng đám người Đạt gia tộc nhắc nhở mới lúc sau mới biết được. Nếu muốn làm cho thần khí lợi hại. Nhất định phải tập hợp tài liệu tốt nhất. Mà đại bộ phận tài liệu hiện giờ cũng chỉ có tồn tại ở Ma giới.

Đột nhiên Ân Tư ha ha cười như điên:

- Giữ cho gia tộc toàn thịnh. Chính là một mục tiêu thực xa xôi. Cổ Sắt Lợi. Ngươi giữ lại một hy vọng rất nhỏ trong canh bạc này a. Bất quá xem như cùng ngươi nhận thức nhiều năm. Ta tạm thời giúp ngươi một phen.

La Tháp sờ lên cằm cười hắc hắc nói:

- Hy vọng rất nhỏ. Nhưng là canh bạc thực kí©h thí©ɧ. Lão đầu tử thời gian nhàn nhã nhiều lắm. Xem ra có thể kí©h thí©ɧ một phen.

Ma tư lợi khôi giáp trầm mặc nửa ngày nói:

- Cái này không tính là một cái điều kiện khác chứ.

- Tính.

Lai Ân gật gật đầu.

- Như vậy đi, ta chỉ cần máu tươi, máu tươi của ma tướng, ta muốn giữ lại gia tộc dựa theo bộ phận thiết kế không có hoàn thành trước kia của ta một lần nữa hoàn thành.

- Việc này chỉ cần Lai Ân đại nhân đồng ý ta liền không có ý kiến.

Cổ Sắt Lợi quay đầu nhìn về phía Lai Ân.

Cổ Sắt Lợi hoàn toàn nhận biết địa vị của Lai Ân ở trong lòng hắn, hơn nữa là cam tâm tình nguyện thừa nhận, hiện tại chỉ sợ là hắn chết, hắn cũng sẽ không một chút nhíu mày.

- Ta không có ý kiến.

Lai Ân gật gật đầu.

Ma Lợi Tư cười nói:

- Ta đây cũng đồng ý.

- Lai Ân tiên sinh, ta cũng hy vọng Ách Nhĩ Tư gia tộc gia nhập, ta cũng hy vọng nhìn thấy một gia tộc cường đại mới quật khởi, không có gì có thể so sánh với cái hưng phấn khi theo dõi quá trình hoàn thành này.

Kiều Tây một dạng quyết định xong mở miệng nói.

Lúc ban đầu đồng minh thành lập.

Không có nghi thức gì, cũng không có cái gì tuyên thệ, toàn bộ hết thảy đều xoay xung quanh một nhân loại mà tiến hành.

Ngay cả trí ma cũng không thể đoán trước biến hóa vào thời khắc này bắt đầu.

Sơn trang Ách Nhĩ Tư gia tộc hoàn toàn bị vứt bỏ, nơi này thích hợp cho một tiểu gia tộc nhưng không thích hợp với một đại gia tộc.

Toàn bộ di dời.

Sơn trang bị san thành bình địa.

Tây Lý Nhĩ ghé vào trên cửa sổ, hai mắt vô thần hữu khí vô lực nói:

- Đây là muốn làm gì.

- Chuyển nhà.

Lai Ân vỗ vỗ phòng ở nói:

- Có thể sẽ xóc nảy một chút, nhất định phải nhịn được a.

- Ta cũng đã đói thành cái dạng này, ngươi tùy tiện làm đi, dù sao ngươi là đòi tiền, ta muốn chết ngươi cũng sẽ không thấy chết mà không cứu a.

Tây Lý Nhĩ rốt cục cam chịu số phận, rơi vào trong tay Lai Ân so với rơi vào trong tay Ma tộc còn bi thảm hơn.

- Đi, nhìn ngươi cam chịu số phận như vậy, trừng phạt liền miễn đi.

Lai Ân hướng về phía vài tên ma binh vẫy tay nói:

- Cho bọn hắn mỗi người một phần ăn. Không thể quá nhiều, vạn nhất có khí lực cùng với ta tranh cãi, phiền lắm.

Vài tên ma binh nhanh chóng từ phòng bếp một ít thực vật theo cửa sổ đưa vào trong cho Ma Nhân.

- Ô, nhân loại, ngươi thật tốt quá, ai sau này nói ngươi lãnh khốc vô tình, ta sẽ nhất định cùng hắn liều mạng.

Tây Lý Nhĩ tay cầm lấy phần đồ ăn còn khóc lóc chảy nước mắt, quỳ xuống đất cúng bái.

- Không cần cảm ơn ta, đây cũng là vì tiền thôi.

- Ách …

Câu nói của Lai Ân

Câu nói của Lai Ân khiến da đầu Tây Lý Nhĩ liền run lên thật cẩn thận nói:

- Ngươi không phải là chuẩn bị một bữa cơm thu một khối Kim Chuyên đi.

- Không đắt như vậy, cái này được mấy tiền a, làm sao có thể một bữa cơm mà muốn nhóm các ngươi bỏ ra một khối Kim Chuyên.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

Tây Lý Nhĩ dùng sức vỗ vỗ bộ ngực, và cơm vào miệng.

- Hai bữa một khối.

- Ta kháo.

Tây Lý Nhĩ chỉ kịp nói hai chữ, cơm nghẹn ở trong cổ họng kẹt chặt lại.

- Di, không nói lời nào coi như ngươi chấp nhận, từ giờ trở đi, các ngươi có cơm ăn, hai ngày một lần, không là toàn bộ các ngươi, là mỗi người. Đương nhiên các ngươi có thể ghi sổ nợ, nhưng là không thể thiếu tiền, cho nên các ngươi phải cầm đồ trước, sau đó gia tộc các ngươi đến chuộc lại.

Tây Lý Nhĩ trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Trong này tổng cộng mười lăm người, một ngày ba bữa cơm, một ngày chính là hai mươi hai khối Kim Chuyên.

Trời ạ, người này chính là bắt cóc tống tiền. Vì cướp bóc tài sản mà sinh ra.

Hết thảy thu thập xong, không thể mang theo toàn bộ, thứ có thể lấy thì đồ không đáng giá một cái cũng không mang theo.

Dù sao sau khi lừa gạt tiền, là có thể dùng để mua đồ mới, còn có thể mua đồ tốt hơn.

Nhà giam không thể mang theo, cho nên một đám bị giam hơn mười ngày rốt cục lại được thấy ánh mặt trời.

Kế hoạch chuẩn bị chạy trốn của một đám Ma Nhân vừa mới sinh ra đã bị bóp chết ở trong nôi.

Hơi thở khủng bố trên hai tên gia hỏa đứng ở trước mặt.

Một người không cần đoán, vừa nhìn thấy trên đầu có huyết văn.

Tây Lý Nhĩ chỉ biết đây là ma tướng cấp bậc a.

Trừ bỏ nhân loại cùng Ma Nhân không khác nhau, khac biệt là Ma tộc khi sinh ra thì có thực lực cảm nhận tình huống.

Ví dụ như ma tướng cái trán mang theo huyeết ăn, sinh ra chỉ có thực lực ma binh, ước chừng trăm năm tu luyện có thế đạt đến ma tướng, sau đó lại sẽ phi thường chậm chạp.

Tây Lý Nhĩ vừa nhìn lão nhân La Tháp khô quắt cũng biết muốn chạy cũng không có cửa đâu.

Đừng nói một thân hắc khí vờn quanh, một thân áo giáp hai mắt đỏ đậm như máu, trên người hơi thở bình thường, lại làm cho người ta chứng kiến đều trong lòng sợ hãi.

Lai Ân ho khan một tiếng nói:

- Vài vị nếu muốn có thể chạy, suy nghĩ một chút trước đi, nhưng trước đó ta tuyên bố, chạy trốn được coi như các ngươi có bổn sự, chạy không thoát lúc trở lại đãi ngộ bất đồng nhé, một ngày ba bữa tiệc lớn bỗng nhiên còn có bữa ăn khuya nha.

Một tên ma chiến ngây ngô cười nói:

- Cái này tốt, còn được ăn nữa, ta hiện tại bỏ chạy.

Không đợi ma chiến cất bước.

La Tháp bước một bước dài tiến lên, tam quyền lưỡng cước đã đem ma chiến răng rơi đầy đất, tùy tay nắm chặt đứt một cái cánh tay của ma chiến.

Lai Ân nói:

- Đang lo không có người làm mẫu, tự nhiên có, đây là bữa tiệc lớn, bữa ăn khuya so với cái này kém một chút, ai thích liền thử xem đi.

- Muốn thử mới là đồ đần.

Toàn bộ Ma Nhân cùng nhau lắc đầu.

Thà rằng một ngày ba bữa cơm một khối bán Kim Chuyên, cũng không muốn một ngày ba bữa tiệc lớn bỗng thêm bữa ăn khuya.

- Vậy cũng không cần ta nhiều lời, xuất phát.

- Đi đâu?

- Ta ghét nhất có người nói nhảm. Mọi người các ngươi đổi một bữa cơm một khối Kim Chuyên.

A…

Một hồi tiếng rêи ɾỉ.

Mở miệng hỏi thăm Ma Nhân đáng thương cũng bị một chút bữa tiệc lớn.

Mấy ngàn Ma Nhân đi về hướng tòa thành, tìm mười ngày thời gian mới đến.

Tòa thành coi như hoàn hảo.

Cổ Sắt Lợi vừa vào tòa thành liền chỉ huy chiến sĩ dọn dẹp cùng tăng cường phòng ngự.

Hết thảy đều gọn gàng ngăn nắp như vậy.

Toàn bộ Ma Nhân một bữa một khối Kim Chuyên, ngay cả hạt gạo đều không dám rơi, sợ người nào đó lại thêm giá.

Bọn hắn xem như kiến thức qua bổn sự lột da của Lai Ân.

La Tháp nhìn Ma Nhân vào nhà giam hỏi Lai Ân:

- Tiểu tử, ngươi dọa dẫm như vậy chỉ sợ địch nhân không lấy được tiền chuộc sao?

- Lão nhân, ngươi không hiểu cái này, dọa dẫm chính là phải có kỹ xảo, ngươi nhìn thấy có tiền thì muốn chết sao, kẻ có tiền thì càng gian xảo, đừng tưởng rằng hắn khóc than ngươi liền mềm lòng, như vậy sao có thể có tiền chứ.

- Người đã già, hay là phụ trách trông coi linh tinh một chút và hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã đi, còn lại cùng ta không quan hệ, nhớ rõ người của ta mỹ thực mỹ tửu là được.

- Việc này có thể.

Lai Ân gật đầu không do dư.

Ma giới chi môn ở trong tay bọn họ, còn lo lắng cái gì?

Một gã thủ vệ đi tới nói:

- Đại nhân, có một hắc bào nhân loại đến đây, hắn nói tìm ngài có việc.

- Hảo, ta đi xem.

Người đến ở phòng khách.

Phòng khách tòa thành ở giữa sườn núi.

Vừa vào phòng khách Lai Ân đã ngửi thấy một mùi thơm quen thuộc.

Rất quen thuộc, nhưng là không nhớ nổi là ai.

Người đến cười khanh khách nói:

- Nghe nói ngươi đang ở Ma giới không sai chứ? Xem ra là sự thật.

- Ta kháo.

Lai Ân giống như con chuột dẫm phải đuôi con mèo, hắn quả thực không thể tin thanh âm chính mình vừa nghe được, lắp bắp nói:

- Y… Y Lệ Na?

- Thật đúng nha.

Người đến cởi mặt nạ bảo hộ xuống.

Nữ tử dưới hắc bào đúng là lôi chi nữ thần Y Lệ Na.

Tài sản của _ Thanh Long _

Bỏ qua một cái cánh tay hoàn hảo như lúc ban đầu.

- Thần chạy tới Ma giới, ta không nhìn lầm đi.

Lai Ân dùng sức dụi dụi mắt.

- Đúng vậy, ta tới rồi.

Y Lệ Na cười khẽ nhìn Lai Ân nói:

- Chẳng lẽ không mời ta ngồi một chút.

- Ngươi cứ tùy tiện, phòng khách lớn như vậy ngươi cứ tự nhiên, ta biết ngươi tìm ta là không có chuyện tốt.

- Không thể nói như vậy a, ta nhưng là giúp ngươi một cái đại ân.

Y Lệ Na vỗ không gian giới chỉ trên ngón út, ba mươi mấy cái quan tài rơi xuống, còn có vài chục cỗ thi thể, trong đó có ba gã ma sĩ.

- Đội hộ tống gia tộc Da Tỳ, vốn là đi sơn trang, kết quả các ngươi đi rồi, vừa lúc bị ta ngăn lại, cho nên liền thủ tiêu. Hỏi thăm một chút mới biết được là tặng cho ngươi, nghe nói ngươi lại bắt cóc không ít.

- Ngươi làm thịt toàn bộ?

- Toàn bộ làm thịt.

- Mục đích của ngươi, ta và ngươi không quen, chúng ta chỉ nói chuyện làm ăn là được, ngay cả Ma giới ngươi cũng dám, xem ra chuyện không sai.

- Bộ phận long giáp trong tay ngươi cho ta, mấy thứ này sẽ là của ngươi.

- Ngươi cùng kẻ phản kháng có quan hệ gì?

- Rất đơn giản rồi, ngươi đoán sẽ biết.

Y Lệ Na nhẹ nhàng bước liên tục chuẩn bị đi tới.

Lai Ân nhanh chóng lui về phía sau nói:

- Đừng tới gần, ta đối với ngươi không cảm thấy hứng thú.

Y Lệ Na không kiên nhẫn vươn tay nói:

- Ta đối với ngươi cũng không có hứng thú, nhanh lên đem đồ vật cho ta, lề mề, ngươi còn là nam nhân sao? Đừng tưởng Thần ở Ma giới dễ dàng như vậy, khe không gian có thể cầm cự không được bao nhiêu thời gian, ta còn muốn vội trở về. Sau này sinh ý sẽ lại tìm ngươi.

- Ta kháo.

Lai Ân bất mãn mở miệng.

Một gã ma binh lảo đảo chạy vào nói:

- Đại nhân, Da Tỳ gia tộc phái người đến.

Lai Ân nhãn châu - xoay chuyển, tâm niệm chợt động.

Theo Lệ Na sắc mặt đại biến kinh hãi nói:

- Lai Ân, ngươi dám tính kế ta.

- Ha ha, ngươi tính kế ta nhiều lần như vậy, ta vì cái gì không thể tính kế ngươi.

- La Tháp, Ma Lợi Tư, quấn chặt nữ nhân này, đừng cho ả chạy.

Hai đạo bóng đen ngoài điện tiến vào lao thẳng tới chỗ Y Lệ Na.

- Chết tiệt.

Theo Lệ Na thấp giọng mắng một tiếng, hóa thành tia chớp đánh về phía ngoài điện.

- Băng.

Lai Ân song quyền đánh ra, quát lên một tiếng lớn.

Bên trong phòng khách nổ vang liên tuc.

Theo Lệ Na thật sự không thể xuyên qua khu vực nổ mạnh bị giữ lại.

- Không gian ma pháp, làm sao có thể? Những câu thần chú công kích này đã bị tiêu hủy mới đúng.

Y Lệ Na kinh hãi.

- Ta chỉ biết không gian ma pháp có vấn đề, chỉ có công kích đại phạm vi, không có phạm vi nhỏ, khẳng định bị làm vướng tay chân.

Lai Ân một kích không thể thương tổn được Y Lệ Na.

Y Lệ Na bị vụ nổ bức trở về, rơi vào vòng vây của Lai Ân cùng với La Tháp và Ma Lợi Tư.

- Lai Ân ta muốn gϊếŧ ngươi.

Y Lệ Na lớn tiếng thét chói tai.

- Thôi đi, ngươi bắt ta nhiều lần, ta tính kế ngươi một lần còn không được sao?

Lai Ân cong ngón tay búng ra.

Theo Lệ Na cảm giác bộ ngực nhất thời cứng lại diễn cảm càng thêm kinh ngạc nói:

- Nguyên tố thao khống, điều này sao có thể, đây là Thần tộc ma pháp.

- Là cái gì cũng sẽ không nói cho ngươi biết.

Lai Ân một kích phát hiện công kích hoàn toàn không có hiệu quả lập tức lui về phía sau.

Có Ma Lợi Tư cùng La Tháp quấn lấy Y Lệ Na, tuy rằng còn không phải đối thủ, nhưng nhất thời cũng vô pháp bị thương tổn được.

Lai Ân lại vơ trên mặt đất năm miệng rương ném vào không gian giới chỉ.

Chân núi chợt nghe tiếng gầm lên giận dữ.

Mấy tiếng lợi tiếu theo sát phía sau.

Thanh âm càng ngày càng gần.

Đức Bác Lạp trước hết đi đến, ba gã ma sĩ chuyên trở binh lính bị gϊếŧ, duy nhất còn sống chính là thủ hạ chạy trở về báo cáo, hắn trước hết muốn chính là hướng Lai Ân hạ độc thủ.

Vì thế mang theo mười mấy tên thuộc hạ đánh tới chỉ vì trả thù.

Chính là vừa đến phía dưới tòa thành, thủ hạ còn sống trở về nói cảm ứng được cỗ hơi thở này đúng là người gϊếŧ chết binh lính vận chuyển.

Đức Bác Lạp cũng bất chấp tiên lễ hậu binh, mang theo thủ hạ trực tiếp gϊếŧ tới giữa sườn núi.

Lại chứng kiến một người là nữ cùng hai gã ma tướng đứng chung một chỗ.

Thủ hạ chỉ vào người nữa lớn tiếng nói:

- Tộc trưởng, chính là nàng, chính là nàng gϊếŧ binh lính vận chuyển đoạt toàn bộ đồ vật.

Đức Bác Lạp lạnh lùng nói:

- Lâm Đức, ngươi lại có thể làm cho người ta cướp gϊếŧ người của ta.

Lai Ân liếc mắt nhìn Đức Bác Lạp nói:

- Ngươi ngu ngốc hả, ta lúc này cướp người gϊếŧ ngươi, không phải nói là chính mình làm sao? Đó là một Thần tộc, trước kia cùng ta có thù oán, lúc này chính là chạy tới đây giá họa cho ta.

- Thần tộc?

Đức Bác Lạp biến sắc, Ma tộc cùng Thần tộc đánh nhau hận thù sâu sắc đến tận xương tủy.

Vừa nhìn hai gã ma tướng đang cùng Thần tộc chiến đấu, cũng không quản chuyện tình thù hay không thù, vung lên nắm tay cũng gia nhập trong đó.

Giữa sân lập tức hình thành cục diện một chọi ba.

Y Lệ Na giận điên lên, nàng cũng không còn hảo tâm giúp Lai Ân, chuẩn bị chính là gϊếŧ tên Lai Ân gây phiền toái này.

Chính là không nghĩ tới Lai Ân phản ứng rất nhanh, cũng trách chính mình vận khí không tốt, chính là trong thời gian nháy mắt liền xem thấu, còn trái lại đem nàng cùng kéo vào trong.

Y Lệ Na toàn bộ đều tính toán cẩn thận, duy nhất tính sót đúng là không nghĩ tới Lai Ân lại có thể ngay cả ma tướng đều có thể liên hệ với được.

Ba gã ma tướng vây công một Thần tộc.

Y Lệ Na cũng không dám chậm trễ, tìm cơ hội tốt vừa mới chuẩn bị chạy đi.

Một đoàn bóng đen đột nhiên ngăn chặn đường đi.

Theo Lệ Na phóng ra một đạo thiểm điện đem bóng đen đánh đuổi nhưng lại.

Ma tướng lại vây đến.

Lai Ân đau lòng nhìn con Khôi lỗi hùng bị đánh thành phế vật.

Đức Bác Lạp lúc này mới có cơ hội hỏi:

- Đây là có chuyện gì? Cho ta một lời giải thích. Bằng không ta sẽ san bằng tòa thành này.

- Ngươi cũng không tự mình xem đi, thi thể trên mặt đất, người của ta vây bắt Thần tộc này, còn có đồ của ngươi, còn không phải rõ ràng là Thần tộc này tới đây bỏ đồ vật này chuẩn bị đổ bẩn cho ta, bảo ta ngăn lại được sao? Ngươi nếu không đến chúng ta những người này thật đúng là bắt không được ả.

- Lai Ân, ngươi tên hỗn đản này, đừng làm cho ta bắt được ngươi.

Theo Lệ Na tức giận mắng một câu, thân hình hóa thành một đạo lôi điện đυ.c một lỗ trên nóc nhà biến mất.

- Ả gọi ngươi là Lai Ân?

- Ngươi nghe nhầm rồi, là Lâm Đức.

Lai Ân vội vàng giải thích.

- Các ngươi một lát nữa nói, Thần tộc kia ở giữa không trung không có chạy.

La Tháp chỉ vào phía trên nóc nhà nói.

- Ngươi là ai?

Đức Bác Lạp có thời gian tự hỏi, nhưng lại thấy một gã ma tướng, hắn vốn là ma sĩ tuy rằng tu luyện tới ma tướng, đối với ma tướng chân chính vẫn còn có chút kiêng kị, cái thứ mới sinh ra đã rất khủng bố sống đến tuổi lão nhân chỉ có càng thêm khủng bố hơn.

- Ta bỏ tiền ra mời.

- Tiêu tiền mời ma tướng? Ngươi lừa dối ai đó?

Đức Bác Lạp không tin lắc đầu liên tục.

- Hai người các ngươi có chuyện gì lát sau nói được không, Thần tộc kia ở trên bầu trời chuẩn bị ma pháp đấy.

La Tháp tức giận kêu to lên.

Lai Ân xuyên qua lỗ thủng nhìn về phía không trung, đang tụ tập mây đen cuồn cuộn.

Y Lệ Na mặt lạnh như băng, ngân nha thẳng xuống dưới mặt đất.

- Là Thần Phạt Chi Lôi, nữ nhân này thật sự điên rồi, không phải nhìn rõ ý đồ của nàng sao?

Lai Ân thiếu chút nữa nhảy lên.

Đức Bác Lạp không tham gia Thần Ma đại chiến, đối với Thần tộc cường đại không có bao nhiêu hiểu biết, lúc này còn có tâm tư hỏi:

- Nghe ý tứ vừa rồi của ngươi, ngươi cùng Thần tộc kia có quen biết.

- Đại gia ngươi, ngươi lúc này còn có thời gian hỏi vô nghĩa, chuyện gì đối với ngươi tại đây. Nếu Thần Phạt Chi Lôi thật sự giáng xuống, ngươi cũng chuẩn bị đi đời nhà ma đi.

Trên bầu trời cuồn cuộn Minh Lôi càng ngày càng vang, mây đen một mảnh mắt thấy đã muốn áp đến đỉnh núi.

Tiếng sấm khủng bố.

Tiếng sấm chấn động cả mặt đất.

Y Lệ Na đứng ở lôi vân bên trong, giống như cùng lôi vân hòa thành một thể.

- Bây giờ muốn đánh chỉ có phi ma có thể lên.

La Tháp ngẩng đầu ngắm nhìn cơ thể thu lai, hít sâu một cái toàn thân ba ba rung động biến thành Ma Nhân cao ba thước nói:

- Chúng ta đợi bị ăn đòn đi.

- Phi ma, không phải là tuyệt diệt rồi sao? Thần Ma đại chiến phi Ma tộc mười vạn ma tướng, một gã Ma Đế chết trận, hiện tại chỉ có phi Ma tộc có thể đối phó a.

Đức Bác Lạp cũng dự cảm thấy phiền toái, hắn muốn chạy, chính là lôi vân bao phủ phạm vi chừng mười km, lúc này nếu chạy cũng chưa chắc có thể chạy trốn, không bằng ở trong này mọi người cùng nhau có thể chống cự.

- Sao lại thế này?

Bên trong phòng khách Bỉ Ân Tư cùng Cổ Sắt Lợi cũng xuất hiện.

- Nhìn bầu trời đi.

Bỉ Ân Tư mắt nhìn hít một hơi lãnh khí nói:

- Điều này sao có thể, Y Lệ Na chạy đến Ma giới đến đây, còn không phải đến tìm ta gây chuyện, ta với nàng kiếp trước nhất định có cừu oán, đời này định trước ta với nàng đối nghịch.

- Vậy là có chuyện gì xảy ra? Hai gã ma sĩ.

Đức Bác Lạp có chút giật mình sững sờ.

Lúc này mới có hơn hai mươi ngày thời gian, làm sao bên người nhân loại này lại nhiều hơn một ma tướng, còn có một người toàn thân hắc khí, hiện tại lại nhiều hơn hai gã ma sĩ, bằng cảm giác thực lực có thể thực lực mạnh không kém thủ hạ của mình.

Hắn nào biết hai gã ma sĩ trước mắt đều có thể tồn tại trong Thần Ma đại chiến, tuy rằng thân là ma sĩ,nhưng so với Bỉ Ân Tư cũng không kém bao nhiêu.

Cổ Sắt Lợi tuy rằng kém một chút, nhưng là kinh nghiệm chiến đấu của hắn có thể sánh bằng Da Tỳ gia tộc không chỉ một cái cấp bậc.

Trong lúc nói chuyện, đạo lôi điện thứ nhất phá vỡ tầng mây hướng về tòa thành đánh xuống.

- Liều mạng.

Lai Ân kêu to một tiếng, người phi thân lao ra ngoài phòng khách, toàn thân lóe lên một màn quang tráo màu lam nhạt đón đỡ mà lên.

Oanh…

Tia chớp bị Lai Ân đυ.ng méo.

Lá chắn ma pháp trên người Lai Ân vỡ nát, áo vỡ thành vải rách, lỗ chân lông toàn thân chảy ra máu tươi nhè nhẹ đánh vỡ nóc nhà té trên mặt đất.

- Điên rồi, ngươi dám nghạnh tiếp Thần Phạt Chi Lôi.

Bỉ Ân Tư hoảng sợ kêu lên.

- Không đỡ thì làm sao bây giờ, nếu là thật sự giáng xuống, thành này dính phải không nói, lực lượng thật vất vả tích lũy lên toàn bộ xong rồi, ta không có kiên nhẫn làm lại từ đầu.

Lai Ân đứng mạnh lên, hạ quyết định tay đồng thời, một lọ vĩnh hằng chi huyết, một giọt Sinh Mệnh Chi Thủy đồng thời rót vào miệng, uống hết hơn mười bình phụ ma thuốc nước, một lọ máu đen cũng đồng dạng vào miệng.

Đạo tia chớp thứ hai hạ xuống.

Lai Ân gầm lên giận dữ lại lao lên nóc nhà.

So với đạo thứ nhất càng sắc bén, càng hung mãnh hơn tia chớp hóa thành một thanh lợi kiếm đánh xuống.

Đầu tiên là nghiền nát lá chắn ma pháp.

Ngón tay Lai Ân hóa thành tàn ảnh vung lên.

Trong chớp mắt trăm đạo lá chắn lạnh như băng cũng không thể đỡ được lợi kiếm đánh xuống.

Chênh lệch quá lớn.

Lai Ân chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy thân thể của chính mình bị lợi kiếm xuyên qua cũng đành bất lực, tia chớp ở trong người nổ mạnh.

Đầu tiên là hai tay, sau đó là cánh tay.

- Ta kháo, thật muốn mạng của ta.

Lai Ân cực kỳ hoảng sợ, lực lượng toàn thân ngưng tụ ở trong người sau đó đột nhiên sử dụng nguyên tố khống chế đem tia chớp di động trong cơ thể.

Chăm chú bắt đầu di chuyển ra ngoài.

Tia chớp đột nhiên nổ mạnh.

Sóng xung kích trực tiếp đem Lai Ân đẩy đi vài trăm thước.

Sinh mệnh thủy siêu cường khôi phục sức khỏe cứu hắn một mạng.

Lai Ân cố chấp nghạnh tiếp hai lần, không còn khí lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị ném ngã thất điên bát đảo tới chân núi, trong lòng cầu khẩn: tốt nhất đánh chết Da Tỳ gia tộc, những thứ khác một cái cũng không bị thương.

Đức Bác Lạp nhìn thấy khinh miệt nói:

- Người này cũng không hơn gì, một hạ cấp pháp sư thần tộc cũng có thể đỡ liên tiếp hai lần, các ngươi sợ cái gì?

- Ngươi biết cái gì, Thần Phạt Chi Lôi lực lượng gia tăng, càng về sau càng lợi hại.

Ân Tư mắng Đức Bác Lạp đồng thời khẩn trương nhìn chằm chằm công kích kế tiếp sắp xảy ra.

Oanh… Oanh…

Liên tiếp hai đạo giáng xuống.

Tia chớp ẩn chứa lực lượng khiến Đức Bác Lạp cũng có thể cảm nhận được mạnh bao nhiêu, đây tuyệt đối là lực lượng cấp ma tướng.

Cả tòa thành đều run rẩy.

Gian phòng khách giữa sườn núi bị san thành bình địa.

Ma Lợi Tư hắc khí tán đi, toàn thân bị tia chớp xoay quanh xuất hiện tiếng vang ba ba.

Đức Bác Lạp toàn thân nhiều chỗ rướm máu, tóc rối tung, khóe miệng chảy máu tươi.

La Tháp bị lôi điện phá vỡ da thịt trực tiếp đem cánh tay trái cắt đứt.

Ba gã ma tướng đón đỡ hai đạo thiểm điện toàn bộ bị thương.

Đức Bác Lạp sắc mặt tái nhợt nói:

- Cái này, đây là Thần tộc lực lượng.

- Lực lượng của Y Lệ Na chẳng qua chỉ là bậc trung, Thần tộc cường đại hơn vẫn còn nữa.

- Đây không phải là nói Ma giới căn bản không có ai có thể khống chế được nàng.

Oanh… Oanh… Oanh… Oanh…

Lần này là tứ đạo thiểm điện hạ xuống.

Lai Ân không biết lúc nào lại xuất hiện ở trên bình đài giữa sườn núi, híp mắt nhìn chằm chằm Thiên Không nói:

- Bức ta sử dụng tuyệt chiêu. Mẹ nó, xem như ngươi lợi hại.
« Chương TrướcChương Tiếp »