- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 6 - Chương 88: Chuộc người
Vương Bài Pháp Thần
Quyển 6 - Chương 88: Chuộc người
Cách Ách Nhĩ Tư gia tộc sáu ngày lộ trình về hướng tây nam chính là Da Tỳ gia tộc.
Là một đại gia tộc, Da Tỳ gia tộc phát triển luôn luôn vững vàng, sau khi Thần ma đại chiến kết thúc Da Tỳ gia tộc thâu tóm được rất nhiều địa bàn cũng như bí kỹ, đại lượng vật chất của các gia tộc khác.
Da Tỳ gia tộc dã tâm càng lúc càng lớn.
Khi bọn hắn biết Tạp mai lạp gia tộc trước kia có một vị Ma Đế sau khi chết còn để lại hồn tinh thì lập tức liền dùng mọi biện pháp để đoạt lấy hồn tinh.
Do sợ bị bại lộ mục đích nên bọn hắn mới tìm Áo Lan Đa cùng An Đức Lệ Na gia tộc đứng đằng sau để giật dây hai gia tộc này, cho đến khi đoạt được hồn tinh tới tay, đám cao tầng của gia tộc còn chưa kịp kích động đã nhận được tin tức xấu.
Nhị công tử của Đức Bác Lạp tộc trưởng cũng là một ma sĩ của gia tộc Tây Lý Nhĩ bị bắt, hơn nữa lại bị một tiểu gia tộc vô cùng nhỏ bé Ách Nhĩ Tư bắt.
Kẻ tới báo là một gã ma chiến, thực lực cũng không có gì nổi bật nhưng tin tức hắn mang đến lại vô cùng kinh người, rằng hắn không thể thăm dò được nội tình của đối phương.
Tây Lý Nhĩ còn mang theo ba gã ma sĩ, bốn gã ma sĩ không thể thắng nổi một nhân loại, thực lực này hẳn đã tiếp cận ma tướng.
Da Tỳ gia tộc có hai gã ma tướng nhưng sự tình còn chưa được làm rõ, thực lực của đối thủ cũng không biết chắc chắn nên bọn họ cũng không dám liều lĩnh phái người đi, nếu xảy ra chuyện gì thì tổn thất đối với Da Tỳ gia tộc là rất nghiêm trọng.
Vì thế bọn họ mới dùng tiền để nhờ vả nguyên lão hội nghĩ biện pháp giữ chân Lai Ân để bọn họ cứu người.
Ách Nhĩ Tư có cường thịnh thì bất quá cũng chỉ là một tiểu gia tộc vừa mới phát triển căn bản không có khả năng chống lại được Da Tỳ gia tộc.
Đức Bác Lạp vô cùng lo lắng chờ đợi kết quả, nếu ngay cả Tra Lý Tư kia cũng không làm gì được nhân loại đó thì muốn cứu Tây Lý Nhĩ sẽ rất phiền toái.
Đột nhiên một con Ma long vội vàng bay đến.
Trên đầu nó độc giác đã biến mất, thân mình đầy thương tích.
Đức Bác Lạp hoảng sợ nhìn thấy bộ dạng Ma long kinh hãi nói “ Đây là có chuyện gì? Các ngươi tổng cộng có hai gã ma sĩ, mười mấy tên ma hồn như thế nào lại biến thành bộ dạng này? Tra Lý Tư có gϊếŧ chết đoực gã nhân loại kia không? Con ta có được cứu ra không?”
“ Tộc trưởng đã xảy ra chuyện…”
Oanh long…
Ma long nói hai chữ khiến cho Đức Bác Lạp hoảng sợ, sau đó lại vui vẻ nói “ Tra Lý Tư đã chết? ha ha nếu Tra Lý Tư chết vậy thì tốt rồi, trưởng lão viện căn bản là sẽ không bỏ qua cho hắn, như vậy thì Da Tỳ gia tộc chúng ta không cần động thủ thì Ách Nhĩ Tư cũng xong rồi.”
“ Không, Tra Lý Tư hắn không có việc gì, hắn căn bản không có động thủ, hắn nói là ngài chỉ bảo hắn bám trụ gã nhân loại kia, hai người căn bản là không đánh nhau.”
“ Cái gì?” Tra Lý Tư nhất thời ngây dại gấp giọng nói “ Vậy đám người còn lại thì sao?”
“ Vốn có ba người chạy được, nhưng cuối cùng lại bị truy binh của Ách Nhĩ Tư gia tộc đuổi gϊếŧ, ngoại trừ ta ra thì những người khác toàn bộ đã chết.”
“ Điều này làm sao có thể? Ách Nhĩ Tư gia tộc không phải chỉ có một nhân loại thực lực tương đương ma sĩ thôi sao? Tra Lý Tư cầm chân tên nhân loại vậy hai tên ma sĩ còn lại chẳng lẽ lại không chém gϊếŧ được đám người khác sao?”
“ Tộc trưởng, ngài không biết a.” Ma Long khóc lúc nước mắt nước mũi giàn giụa nói “ Chúng ta vất vả lắm mới đánh tan được phòng ngự của địch nhân, nhưng đám người đi giải cứu nhị công tử lại không có một người nào đi ra được, ta liều chết phá vòng vây để trở về báo tin cho ngài.”
“ Quả nhiên là nhân loại giảo hoạt, thù này nhất định phải báo, bất quá trước hết cần cứu con ta ra, đem gã ma nhân truyền tin kia đến, sau đó chuẩn bị tiền đi chuộc người.”
Ma Long gật gật đầu lui xuống.
Đức Bác Lạp trong lòng lúc này đang đem Lai Ân ra mắng chửi cả ngàn lần.
Hắn hận không thể dùng lời mắng tiếng chửi gϊếŧ chết tên nhân loại đáng ghét này.
Lai Ân lúc này đang ngồi ở trước cửa phòng giam, trước mặt hắn bày một bàn thịt nướng thơm nức mũi, rượu ngon, hoa quả tươi ngon.
Mấy chục gã ma nhân đang ngồi trước mặt hắn.
Hiện tại Lai Ân trong lòng bọn chúng đã có thể so sánh như ma thần, bởi vì nhờ Lai Ân mà bọn chúng có thể ăn miếng thịt to, nói lời lớn, có thể tiêu sái đứng trước gia tộc khác ưỡn ngực lớn tiếng nói “ Lão tử là người của trung đẳng gia tộc.”
Có những người như vậy, nguyện vọng cả đời là được tiến vào một gia tộc lớn, sau đó được người khác tôn trọng, chỉ cần có người giúp bọn chúng thực hiện nguyện vọng này thì bọn hắn chết còn chẳng sợ, còn biết sợ gì?
Lai Ân trong tay cầm một miếng thịt nướng nói “ Ta nói Tây Lý Nhĩ ngươi, đầu Ma long kia ta thả đã chạy được mười ngày mà người của gia tộc các ngươi còn chưa tới, ngươi nói xem chẳng lẽ ông bô nhà ngươi không lo cho ngươi sao.”
Tây Lý Nhĩ buồn bực uể oải nói “ Mười ngày rồi sao, con mẹ nó ngươi không nói ta còn không nhớ, đã mười ngày không ăn gì, thật là muốn đói chết ta mà.”
“ Ái da, ta suýt nữa thì quên mất, các ngươi mà đói chết thì ta lấy gì để đổi lấy tiền đây.” Lai Ân bộ dáng nghĩ ngợi nói.
“ Vậy còn không mau cho ta ăn, nếu không ta sẽ đói chết a.”
Tây Lý Nhĩ mắt sáng lên vội vàng nói.
Đây cũng chính là sự khác biệt của ma nhân với thường nhân, thân thể của bọn chúng có khả năng hồi phục kinh người, mười ngày không ăn uống vẫn có thể vui vẻ kêu gào.
“ Không được, có người nói hai mươi ngày không ăn cũng không sao vì thế ta phải giữ chặt quy củ, trong vòng hai mươi ngày đừng mong có được thức ăn.”
“ Con mẹ nó, ta kháo, là tên vương bát đản nào nói. ta hiện tại liền thịt hắn, hại lão tử đói chết a.” Tây Lý Nhĩ hổn hển kêu gào.
Bên trong truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết.
Một tên ma nhân đáng thương ngồi trong góc tường hai tay ôm đầu, bộ dáng vô cùng tội nghiệp, ngay cả động đậy cũng không dám.
Mười ngày nay hắn mỗi ngày đều bị đánh cho chết đi sống lại.
Hắn lo sợ đám ma nhân kia vì đói cùng tức giận sẽ đem hắn ra làm thức ăn, vì thế mỗi ngày đều cầu nguyện mong gia tộc mau chóng phái người đến.
Lai Ân vẻ mặt vui vẻ ngồi ăn thịt nướng.
Một gã ma nhân đi đến cung kính nói: “ Đại nhân, người của Áo Lan Đa gia tộc đã đến, ở bên ngoài cũng có ít nhất một ngàn ma tộc a,”
“ Rốt cục cũng đã đến sao, ta còn tưởng đám người đó còn không dám đến.”
Lai Ân buông thịt nướng xuống, nói “ Đi, lưu lại hai người gác cửa còn lại chuẩn bị đi đánh giặc.”
“ A, đại nhân, lần này đánh thắng có thưởng gì không?” Đám ma nhân sôi nổi bỏ thịt nướng xuống, đứng lên xoa xoa tay.
“ Cho các ngươi ăn một bữa mỹ thực của đại lục.”
Ngao…
Cả đám hưng phấn gào rú.
Mỹ thực đại lục ở Ma giới không hề dễ dàng có để ăn.
Ở bên ngoài sơn trang, một ngàn gã ma nhân đã sẵn sàng đón địch.
Cách Lôi Tư dẫn A Khắc Tháp cùng Bì Nhĩ Tư lúc này đang đứng đối diện.
Phía sau là hơn một ngàn ma nhân tất cả đều là tinh anh được điều động trong lãnh địa, đều là cấp bậc ma hồn ma chiến, còn có một gia tộc đem theo cả một gã ma sĩ.
Một ngàn người đi chỉ để tấn công một gia tộc, ở Tây nam cảnh ngần này người cũng có thể quét ngang.
Áo Lan Đa gia tộc hiện tại như mặt trời ban trưa, chỉ cần có thêm thời gian bọn hắn có thể phát triển càng cường thịnh hơn, tuyệt đối có thể trở thành người thống trị của tây nam tam cảnh.
Giấc mộng của Cách Lôi Tư là thống trị cả tây bộ, trở thành lão đại của trưởng lão viện.
Có lẽ hắn không biết nếu hắn không đắc tội cùng Lai Ân hoặc là nói không có hành động lần này thì nguyện vọng của hắn có lẽ sẽ thành hiện thực.
Đáng tiếc sai lầm lớn nhất của hắn lại là cùng An Đức Lệ na liên thủ tiêu diệt Tạp Mai Lạp gia tộc.
Lai Ân đi ra.
Kiều Trì Á, Kiều Tây cùng Ách Nhĩ Tư toàn bộ ma nhân đều đi ra.
Cách Lôi Tư ngắm nhìn Lai Ân thanh âm lạnh lùng nói “ Chỉ có năm trăm người, lại chủ yếu là ma binh ha ha bằng vào điểm này ngươi cũng muốn đối đầu với gia tộc của ta sao.”
“ Lâm Đức, lần ngươi ngươi nhất định phải chết.”
Bì Nhĩ Tư vung tay lên.
Hơn một ngàn tên ma nhân hét lên một tiếng xông lên.
Kiều Trì Á cũng hét lên một tiếng nói “ Lên, đánh bại Áo Lan Đa chúng ta sẽ là gia tộc cường đại nhất ở Tây nam tam cảnh.
Ngao…
Năm trăm tên ma nhân gầm lên một tiếng, vì mỹ thực, vì vinh dự, vì địa vị bọn hắn liều mạng.
Song phương vừa va chạm đã ngã xuống hơn mười người.
Kiều Trì Á bộ dáng dữ tợn, cũng liều mạng xông lên.
Năm trăm đấu một ngàn, thực lực lại vốn đã kém xa, muốn thắng chỉ có thể liều mạng.
Bì Nhĩ Tư tay cầm địa long đao một đao bổ xuống Lai Ân tức giận nói “ Nhân loại, ta muốn lấy mạng ngươi.”
“ Ngươi nếu muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi, lần trước tha cho ngươi vì là để đổi lấy đồ vậy lần này thì khỏi cần, ta sẽ cho ngươi về nơi an nghỉ cuối cùng.”
“ Ha ha, nhân loại, đừng chém gió, có giỏi thì thử lên đây.”
Địa long đao của Bì Nhĩ Tư bổ xuống đem mặt đất tách ra làm hai hướng về phía Lai Ân xông đến.
“ Toái…”
Lai Ân nhẹ nhàng nghiêng người tránh thoát một đao, hai tay nắm chặt.
Trên người của Bì Nhĩ Tư vang lên những tiếng xoẹt xoẹt, sau đó từng mảnh mưa mau liền xuất hiện.
“ Liệt…”
Một thanh trường đao vô hình bổ lên người Bì Nhĩ Tư tạo thành một vết thương sâu tới tận xương.
“ Nhân loại đáng chết.” Bì Nhĩ Tư đau đớn gầm lên một tiếng, nghiến răng mang theo vết thương xông đến trước mặt Lai Ân, Địa Long Đao giơ lên cao.
“ Bạo…” Bàn tay vẫn nắm chặt của Lai Ân lúc này liền buông ra.
Cánh tay cầm đao của Bì Nhĩ Tư tức thì nổ tung.
“A……”
Sự đau đớn kí©h thí©ɧ thần kinh của Bì Nhĩ Tư, hắn điên cuồng lấy tay còn lại chụp lấy địa long đao tiếp tục chém xuống.
Băng…
Lai Ân nhìn ánh đao nhẹ nhàng phun ra một chữ.
Bì Nhĩ Tư trong chớp mắt liền biến mất trong tầm mắt của Lai Ân, chỉ còn lại một mảnh huyết vụ.
Lai Ân từ trong lòng lấy ra một bình dược thủy uống vào.
Băng uy lực lớn nhưng tiêu hao đồng dạng cũng rất lớn.
“ Bì Nhĩ Tư….”
A Khắc Tháp hai quyền như hai cái chùy mỗi lần vung lên đều nhất định có địch nhân phải chết, lúc này thấy Bì Nhĩ Tư chết thảm hắn tức giận biến sắc bỏ qua toàn bộ đám địch nhân, tựa hồ như phát điên xông đến phía Lai Ân.
Phanh…
Lai Ân nhẹ nhàng vung tay.
A Khắc Tháp tựa như diều đứt dây bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu.
Một gã ma sĩ lúc này đã chạy tới, nói “ A Khắc Tháp, ta đến giúp ngươi.”
“ A Cổ Đức, cẩn thận với công kích của nhân loại này, hắn là ma pháp sư, công kích vô cùng quỷ dị.”
“ Oa, rốt cục cũng có người sợ ta.” Lai Ân bộ dáng hưng phấn nhảy dựng lên.
“ Sợ ngươi cái rắm, đi chết đi.” Cách Lôi Tư không biết từ nơi nào đã chạy đến.
Ba đại cao thủ giáp công.
Lai Ân vội vàng câm miệng.
A Cổ Đức cũng A Khắc Tháp phân chia tả hữu đánh đến.
Cách Lôi Tư nhặt lên địa long đao, tiếp tục xông lên.
Địa long đao có tính chất đặc thù khiến cho Lai Ân có chút luống cuống tay chân.
Ba người vây công Lai Ân lại thêm Bì Nhĩ Tư đã chết khiến cho chiến lực của Áo Lan Đa hơn phân nửa đều tập trung ở một người.
Đám người Kiều Trì Á tức thì áp lực nhẹ hơn rất nhiều.
Song phương lúc này tạm thời rơi vào thế giằng co, ngang sức.
Lai Ân lúc này đột nhiên xuất ra hơn mười khối hắc cầu.
Mười con khoi lỗi thú xuất hiện, như hổ lạc bầy dê nơi bọn chúng đi qua, xác chết la liệt.
Ngay cả ma hồn cũng chỉ có thể giữ chân được khôi lỗi thú.
Nhưng đám khôi lỗi thú này bị Lai Ân khống chết, chỉ xuống tay với đám ma chiến cùng ma binh.
Lai Ân vừa phân tâm khống chế khôi lỗi thú liền lộ sơ hở bị một chưởng của A Khắc Tháp đánh trúng cánh tay.
Ma pháp thuẫn liền bị phá vỡ, cánh tay của Lai Ân phát ra tiếng nứt toác, tựa như xương cốt toàn bộ bị đánh nát.
“ Hảo, A Khắc Tháp, nắm chắc thời cơ xử lý hắn.”
Cách Lôi Tư cầm địa long đao múa may càng gấp, thề phải đem Lai Ân chém ngã xuống đất.
A Khắc Tháp một chiêu đánh trúng Lai Ân, tinh thần phấn chấn, cục tức lần trước bị Lai Ân đánh bại rốt cục cũng có thể phát tiết ra ngoài.
“ Hắc, ta nói ba vị có vẻ thật vui sướиɠ nha.”
Lai Ân cánh tay xụi lơ nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười, lúc này không dám phân tâm khống chế khôi lỗi thú mà dùng toàn lực để đối phó với ba gã ma nhân.
Cách sơn trang không xa trên một ngọn núi.
Đức Bác Lạp mặt không chút thay đổi nhìn lên chiến trường.
Đứng đằng sau hắn có một gã ma tướng, mười tên ma sĩ, còn có hơn ba mươi gã ma hồn, một nửa thực lực của Da Tỳ gia tộc lần nãy đã ở đây, mục đích là tiêu diệt Ách Nhĩ Tư cứu con của mình ra.
Đột nhiên hắn phát hiện ra Áo Lan Đa gia tộc lại đang cùng Ách Nhĩ Tư gia tộc đánh nhau, vì thế liền dừng lại chờ đợi kết quả.
Nếu là Áo Lan Đa gia tộc thắng thì tốt rồi, lúc đó bọn họ chỉ cần đến lấy người.
Lai Ân mặc dù bị ba gã ma tộc công kích , nguy cơ liên tiếp nhưng lại luông may mắn tránh được.
“ Tộc trưởng, chúng ta có nên đi cứu người bây giờ không?”
“ Không không, một lát nữa nếu Áo Lan Đa gia tộc thắng thì chúng ta sẽ tiến lên tiêu diệt đám người còn lại, bọn hắn biết quá nhiều.”
“ Vì cái gì? Bọn hắn không phải đồng minh sao?”
“ Đồng minh? Ha ha cái đó bất quá chỉ là muốn lợi dụng lẫn nhau thôi, bọn hắn muốn giữ địa bàn của Tạp Mai Lạp chúng ta muốn là Ma đế hồn tinh, hiện tại xong rồi tự nhiên sống chết không liên quan đến chúng ta, nhìn bộ dáng này thì Áo Lan Đa có thắng cũng thắng thảm, chúng ta ngư ông đắc lợi không phải tốt sao.”
Không ai nói thêm, tộc trưởng đã quyết định chuyện tình, nếu phản đối chỉ có chết.
Cũng là bởi vì quyết định của Đức Bác Lạp mà Da Tỳ gia tộc mới đi đến ngày hôm nay, một người nắm trong tay một đại gia tộc, số vong mạng chết dưới tay hắn cũng đã đến cả ngàn người.
Đức Bác Lạp ở Da Tỳ có quyền uy tuyệt đối, điều này tự nhiên không ai phản bác.
Cho nên bọn họ chỉ chờ cho đến khi chiến đấu kết thúc.
Lai Ân một tay gãy nát, muốn dùng quang minh ma pháp khôi phục cũng phải cần một khoảng thời gian.
A Khắc Tháp thực lực so với ba người là mạnh nhất có thể đối kháng được công kích của Lai Ân, cũng khiến cho Lai Ân ăn không ít đau khổ.
Nhưng như vậy hắn cũng không dễ chịu gì, dưới sự công kích của Lai Ân vết thương của hắn càng lúc càng nhiều,
Ma tộc mặc dù có thể khôi phục rất nhanh nhưng miệng vết thương cũng không thể lập tức chữa khỏi.
Quang minh ma pháp cũng không giúp Lai Ân có thể khôi phục được nhanh chóng.
Càng đánh tổn thương càng nhiều, càng nặng.
Lai Ân toàn thân vết thương, không dưới mười chỗ lộ ra bạch cốt.
A Khắc Tháp bị thương ngược lại, chỉ bị một chỗ nhưng chỗ đó lại liên tiếp trúng đòn.
Lai Ân dường như cố tình chỉ đánh vào chỗ đó.
Cách Lôi Tư cùng tên ma sĩ kia thấy hành động của Lai Ân mỗi lúc một chậm chạp, tức thì lực công kích liền mạnh lên.
Đao khí của Địa long đao lại cắt lên đùi Lai Ân tạo thành một vết thương dài.
Lai Ân bước chân lảo đảo ngã nhào trên mặt đất.
A Khắc Tháp bước lên một bước, tóm lấy yết hầu của Lai Ân âm hiểm cười nói “ Nhân loại, ngươi cũng có ngày hôm nay sao, sau khi ngươi chết lão tử sẽ đem ngươi ném cho dã thú ăn.”
Lai Ân lúc này miễn cưỡng giơ tay lên cong ngón búng ra.
A Khắc Tháp trước ngực huyết nhục mô hồ lúc này lại bị trúng thêm một đòn.
Nhưng lực công kích lần này cũng không cường đại đến mức khiến hắn bị văng ra mà chỉ thoáng lui về phía sau vào bước, sắc mặt dữ tợn bay lên đá lên cho Lai Ân một cước nói “ Nhân loại, sắp chết rồi còn phản kháng.”
Hắn muốn chứng kiến Lai Ân hoảng sợ quỳ xuống dưới chân hắn cầu xin, sau đó hắn sẽ dùng thủ đoạn tàn bạo nhất, ác độc nhất gϊếŧ chết nhân loại này.
Lai Ân rơi xuống mặt đất, lăn vài vòng, cơ thể truyền đến vài tiếng như xương gãy.
A Khắc Tháp bước đến, xách cổ Lai Ân lên nói “ Mau cầu xin tha thứ đi, cầu xin đi ta sẽ cho ngươi chết thống khoái.”
Cách Lôi Tư thấy Lai Ân bị bắt liền mừng rỡ nói “ A Khắc Tháp, mau gϊếŧ hắn, nhanh lên.”
“ Ta hiểu rồi tộc trưởng.” A Khắc Tháp hưng phấn tóm lấy đầu của Lai Ân nói : Cầu xin đi, nhanh lên, mau cầu xin ta đi, ta sẽ cho ngươi chết không đau đớn.”
Lai Ân trong miệng chảy ra một dòng máu, vẫn tươi cừoi nói “ Ngươi nhớ kỹ, về sau có gϊếŧ người cũng đừng nói nhảm bằng không kẻ chết sẽ là ngươi.”
A Khắc Tháp hơi sửng sốt, sau đó liền chứng kiến bàn tay của Lai Ân đang treo ở trên ngực mình.
“ Chết tiệt.” A Khắc Tháp chỉ kịp thốt lên hai chữ cuối cùng.
Nửa người trên của hắn trong phút chốc đã nổ tan tành biến thành một mảnh máu thịt vương vãi.
Một giây đồng hồ trước người chết hẳn là Lai Ân.
Một giây đồng hồ sau lại là A Khắc Tháp.
Áo Lan Đa gia tộc lại mất đi một người thực lực mạnh mẽ.
Cách Lôi Tư vốn đang hi vọng A Khắc Tháp thành công thăng cấp ma tướng sau đó Áo Lan Đa gia tộc có thể cùng những đại gia tộc khác ganh đua, nhưng hôm nay toàn bộ coi như đã xong rồi.
A Khắc Tháp từ phần eo trở lên đã hoàn toàn biến mất.
Cho dù là Ma Đế bị thương như vậy cũng không thể sống sót.
Cách Lôi Tư gầm lên một tiếng bi thương, tựa như phát điên lao đến phía Lai Ân.
“ Cách Lôi Tư, để ta làm đối thủ của ngươi.” Trên bầu trời một đạo hắc ảnh hạ xuống.
Không đợi Cách Lôi Tư kịp phản ứng, bàn tay to lớn của đối phương đã túm lấy địa long đao, sau đó một quyền đánh xuyên ngực Cách Lôi Tư.
“ Ta không cam lòng, ta không cam lòng.” Cách Lôi Tư bàn tay ôm lấy ngực, ánh mắt tựa hồ như không dám tin nói “ Ngươi sao lại có thể gϊếŧ ta, chúng ta là đồng minh a.”
“ Kia bất quá là sự tình trước đó, lúc ấy chỉ là theo như cầu a,: Hắc ảnh hất Cách Lôi Tư tiện chân tống cho Cách Lôi Tư một cước ra xa.
Cách Lôi Tư hai tay giơ lên cao tức giận nói “ Ta không cam lòng, tây nam tam cảnh phải là của ta.”
“ Tộc trưởng.” gã ma sĩ còn lại kêu to một tiếng, một quyền đánh đến hắc ảnh.
“ Muốn chết.” Hắc ảnh vung địa long đao trong tay, nhanh như thiểm điện đã chém bay đầu gã ma sĩ.
Tiên huyết như suốt phun ra ở cổ gã ma sĩ.
Áo Lan Đa gia tộc ma sĩ cùng tộc trưởng trong nháy mắt đã toàn bộ bị diệt.
Lai Ân nhìn chằm chằm vào gã ma nhân vừa xuất hiện, người này rõ ràng có thực lực ma tướng, vận một bộ quần áo dài, trên cổ tay có thêu một thanh tiểu kiếm màu đỏ.
Trên áo của Tây Lý Nhĩ cũng thêu dấu hiệu như vậy.
Lai Ân trong lòng vui vẻ, rõ ràng đây là đang muốn lấy lòng hắn, hi vọng mình có thể thả Tây Lý Nhĩ.
Áo Lan Đa tam đại ma sĩ vừa chết thì liên quân liền tan rã trong nháy mắt.
Gã ma nhân cầm địa long đao quay đầu đánh giá Lai Ân nói “ Ta là Da Tỳ tộc trưởng Đức Bác Lạp, nhân loại, ngươi rất không tồi lại có thể gϊếŧ chết được A Khắc Tháp, tốt xấu gì hắn cũng là Thần trung giai thập cấp ma nhân, nghe nói ngươi mới là Thần hạ giai nhất cấp, rất tốt, rất tốt.”
“ Không cần hướng ta lấy lòng, ngươi hẳn là đứng ở phía xa quan sát từ lâu, nếu A Khắc Tháp không chết ngươi liền gϊếŧ ta sau đó cứu Tây Lý Nhĩ, nếu A Khắc Tháp chết ngươi liền ra tay giúp ta sau đó vì ân tình đó mà trả ít tiền đúng không, hắc ta đã nói rồi, không được thiếu một xu.”
“ Ách.” Đức Bác Lạp trong lòng sửng sốt, hắn không nghĩ tới nhân loại này ngay cả mặt mũi cũng không cho hắn, hoàn toàn khiến hắn mất mặt.
Lai Ân lỡ đãng nhìn về phía chiến đấu, cơ hồ như đã chuẩn bị kết thúc.
Liên quân của Áo Lan Đa gia tộc vốn không phải hoàn toàn đoàn kết, ngay sau khi đám cao tầng ma nhân vừa chết thì những người này gần như không còn tâm tư chiến đấu, nhanh chóng thoát đi.
Chỉ còn lại đám ma nhân của Áo Lan Đa gia tộc khổ sở chống cự, nhưng cũng sắp không chống được.
“ Lâm Đức tiên sinh, ta có mang tiền chuộc tới.”
Đức Bác Lạp vẫy tay.
Lập tức có hơn sáu gã ma binh khênh đến sáu thùng lớn đến.
“ Sáu cái thùng đổi lấy con ngươi?”
“ Đương nhiên, như vậy cũng không ít a.”
Lai Ân đi đến một thùng mở nắp ra, liền nhìn thấy bên trong chất đầy quặng sắt cùng tài liệu.
“ Con ngươi chỉ có giá trị như thế này sao?” Lai Ân chỉ vào thùng nói “ Xem ra đứa con này của ngươi giá trị thật là thấp a.”
Đức Bác Lạp sắc mặt khẽ biến, âm thanh lạnh lùng nói “ Sáu rương quặng sắt vẫn là ít sao?”
“Hừ, ta nói là quá ít, ta bây giờ bắt cóc tống tiền, đã giao giá rồi, ngươi không ngờ lại mang đến ngần này thứ, không được nhất quyết không được.”
“ Lâm Đức, ngươi muốn chết, dám cùng ta nói như vậy, ngươi có tin hay không với ngần này người ta có thể san bằng sơn trang này.”
“ Ha ha, uy hϊếp sao, ngươi nghĩ rằng mình mạnh là giỏi lắm sao, tốt, để xem ai sợ ai, có bản lĩnh thì ngươi có mang ngươi đi san bằng sơn trang đi, ta cũng muốn xem xem con của ngươi chết trước hay là sơn trang này nát trước, đưa địa long đao trong tay ngươi cho ta.”
Đức Bác Lạp trợn mắt há mồm, hắn không nghĩ đến một nhân loại nhỏ bé lại có thể hung hăng trước mặt mình như vậy, trong nhất thời không kịp phản ứng, ngoan ngoãn đưa địa long đao cho Lai Ân.
Lai Ân ném đao vào không gian giới chỉ nói “ Ngươi nếu muốn chuộc người thì nhất quyết phải làm theo yêu cầu của ta, con của ngươi thiếu ta bốn mươi sáu khối kim chuyên, hơn nữa lần trước người của ngươi đến cứu đã bị ta bắt được., trong đó có hai gã ma sĩ, ngươi cứ vậy mà tính đi, thiếu một phần tiền ta gϊếŧ một người.”
“ Con mẹ nó ngươi có tin ta hiện tại làm thịt ngươi không?” Đức Bác Lạp hoàn toàn sửng sốt, tức giận nói.
- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 6 - Chương 88: Chuộc người