Quyển 6 - Chương 87: Trưởng Lão Viện

“Cách Lôi Tư tộc trưởng nếu không thể làm ra quyết định thì cứ như vậy chờ đại quân của Áo Lan Đa gia tộc đến san bằng gia tộc của các ngươi đi.”

Áo Lan Đa gia tộc đã sớm không kìm nén được, rốt cục cũng phái người đến, thời gian không còn nhiều để suy nghĩ nữa.

“ Ta hiểu rồi.” Kiều Trì Á gật đầu đáp ứng.

“ Chúng ta sẽ ở đây chờ tin tức của ngươi, hai ngày, ngươi chỉ có hai ngày thời gian.”

A Khắc Tháp giơ hai ngón tay nói.

“ Nhất định, nhất định, ta sẽ nghĩ biện pháp.”

Người mà Lai Ân chờ cũng không phải là Cách Lôi Tư, ở Ma giới hiện tại còn có người của Da Tỳ gia tộc muốn tìm hắn.

Việc này cũng không ai biết, ngay cả Áo Lan Đa gia tộc cũng không biết Lai Ân ngay cả nhị công tử của Da Tỳ tộc trưởng cũng dám bắt cóc để tống tiền.

Cách Lôi Tư sẽ vô cùng cao hứng chờ Da Tỳ gia tộc động thủ, sau đó đứng ở đằng sau chiếm tiện nghi.

Liên tục hai ngày im ắng, lúc này bên phía lãnh địa của Ách Nhĩ Tư gia tộc đã bất đầu xuất hiện những bóng dáng mơ hồ.

Thỉnh thoảng lại có người của gia tộc cùng những Ma tộc kia phát sinh xung đột.

Lai Ân đã sớm rõ ràng thực lực của Áo Lan Đa gia tộc, toàn bộ đều là ma binh, chỉ cần vài tên Thần hạ giai ma pháp sư là có thể đem đám ma binh này làm chả.

Sơn trang vốn là dựa vào núi để xây, sau lưng chính là một chỗ dựa vô cùng vững chắc, người của Áo Lan Đa gia tộc đã sớm chiếm lĩnh đỉnh núi, từng khối cự thạch được chuyển đến chuẩn bị chiến đấu.

Từng khối cự thạch mấy ngàn cân cứ như vậy được chuyển lên.

Kiều Trì Á bộ dáng hớt hải, nhìn thấy Lai Ân vội vàng nói “ Lâm Đức tiên sinh, những cự thạch kia nếu lăn xuống thì chỉ sợ sơn trang sẽ bị hủy a.”

Lai Ân lúc này đang ngồi ở trên nóc nhà, nhìn lên không trung.

“ Kiều Trì Á, ta vẫn luôn không hiểu được, bầu trời của các ngươi thế nào lại không có thái dương? Ta nghe nói bầu trời ở Minh giới là màu đỏ, nhưng tại sao Ma giới cùng đại lục không gian lại giống nhau?”

“ Đại nhân, vấn đề này ta làm sao biết được, từ khi Ma tộc sinh ra thì Ma giới đã là như vậy rồi.”

Trên đỉnh núi đột nhiên vang đến một tiếng nổ lớn, ngay sau đó hơn mười khối cự thạch rơi xuống.

Mấy ngàn cân cự thạch kèm theo vô số đá vụn rầm rầm lao xuống, khí thế như muốn đem toàn bộ sơn trang đè thành gỗ vụn.

“ Hừ, tưởng rằng như vậy là sẽ được sao.” Lai Ân phất phất tay khinh thường nói.

Kiều Trì Á nghe vậy tưởng rằng Lai Ân sẽ ra tay, nhưng đợi thêm 1 lát vẫn thấy hắn không có nửa điểm nào là sẽ ngăn chặn, mắt thấy đám cự thạch càng lúc càng rơi xuống gần, gấp giọng nói “ Đại nhân, ngài mau động thủ a.”

“ Tại sao?” Lai Ân quay lại hỏi Kiều Trì Á.

Cự thạch khi cách sơn trang không đến hai mươi thước đột nhiên dường như chạm phải lò xo.

Nguyên bản lúc đến nhanh thế nào thì khi bắn ngược lại, tốc độ không chỉ gấp một lần.

Kết giới.

Kiều Trì Á lúc này vẻ mặt mới tươi cười, lúc nãy hắn còn lo lắng không thôi, hiện tại thấy có kết giới liền vô cùng yên tâm.

Ách Nhĩ Tư gia tộc không có việc gì hắn tự nhiên vô cùng cao hứng.

Nhưng đám ma nhân trên đỉnh núi lại vô cùng thê thảm.

Đám ma binh vốn còn muốn xem náo nhiệt lúc này bị nện thành một đống thịt nát.

“ Tộc trưởng, tiền môn có Ma tộc xuất hiện.”

“ Bao nhiêu người? Áo Lan Đa gia tộc sẽ không tổng tiến công chứ.” Kiều Trì Á kinh hãi.

“ Một người.”

“ Một ngươif?” Kiều Trì Á lúc này còn tưởng mình nghe nhầm.

“ Hắn nói là Tây Bộ nguyên lão hội.”

“ Cái gì? Lão thiên a, Nguyên lão hội, cái này làm sao có thể?” Kiều Trì Á toàn thân run rẩy.

Lai Ân nghi ngờ hỏi “ Nguyên lão hội là cái gì? Ta thế nào lại chưa từng nghe nói qua?”

Kiều Trì Á vội vàng giải thích nói “ Nguyên lão hội là do một cái liên minh của Tây bộ tổ chức, do Tây bộ thập đại gia tộc tạo thành, mỗi tộc đều có một gã ma tướng đảm nhiệm, bọn chúng khống chế kinh tế cùng mạch khoáng của một nửa Tây Bộ, các gia tộc khác cho dù có muốn tiến vào cũng vô cùng khó khăn.”

“ Da Tỳ gia tộc cũng có người trong đó sao?”

“ Cái này ta cũng không rõ ràng lắm, Da Tỳ gia tộc nếu sắp xếp thì cũng không tiến được vào trước mười, làm sao lại có thể có quan hệ cùng nguyên lão hội a.” Kiều Trì Á vô cùng đau đầu, nếu người tới là do Da Tỳ gia tộc thỉnh nguyên lão hội phái tới thì bọn họ có thể đắc tội hay không.

“ Đi xem một chút.” Lai Ân cúi đầu nghĩ một chút nhảy xuống nói “ Nguyên lão hội cũng sẽ không vô duyên vô cớ phái người xuất hiện ở đây.”

“ Nếu đối phương yêu cầu thì chúng ta phải thả người thì làm sao?” Kiều Trì Á có chút không nỡ, hơn bốn mươi khối kim chuyên hắn cũng có chút tiếc nuối.

“ Hừ muốn ta thả người, cũng không phải chỉ tùy tiện nói một hai câu là được.”

“ Sẽ không đánh nhau chứ.”

“ Ta nói, Kiều Trì Á tộc trưởng, ngươi sao càng sống càng nhát gan như vậy, trước kia gia tộc các ngươi chỉ có hơn ba mươi người cũng dám cùng Áo Lan Đa gia tộc chống đối, như thế nào hiện tại lại không dám.”

Kiều Trì Á xấu hổ nợ nụ cười nói “ Chuyện này… trước kia gia tộc chỉ là một gia tộc nhỏ không có tiền đồ, nhưng hiện tại lại khác, gia tộc lớn mạnh, ta đương nhiên không muốn chết.”

Lai Ân nhìn về phía Kiều Trì Á âm thanh lạnh lùng nói “ Tộc trưởng, ta hi vọng sau này ngươi không đối đầu với ta, ta nếu có thể đem gia tộc các ngươi phát triển thì cùng có thể hủy diệt nó.”

Kiều Trì Á toàn thân lạnh như băng, giờ khắc này hắn cảm giác như từ trong mắt của Lai Ân bắn ra hai đạo quang mang, tựa như bị một con dã thú nhìn chằm chằm, toàn thân không khỏi rét run.

“ Ta, ta hiểu rồi.”

“ Vậy là tốt rồi, chuyện mờ ám của ngươi đừng cho là ta không biết, A Khắc Tháp đã tới phải không.”

Oanh…

Kiều Trì Á toàn thân run rẩy thầm nghĩ nhân loại này đúng là ma quỷ a tại sao chuyện này cũng biết được.

“ Bất quá ngươi cũng đừng lo lắng, nếu muốn động thủ ta đã sớm động thủ, lần này chỉ là cảnh cáo, lần sau ngươi còn tái phạm nếu ta phát hiện được sau khi tiêu diệt Áo Lan Đa sẽ đem toàn bộ Ách Nhĩ Tư gia tộc phá hủy.”

Lai Ân dừng lời, bàn tay đưa lên cổ làm động tác cắt.

“ Biết… đã biết.”

Kiều Trì Á hoàn toàn chấm dứt ý đồ hợp tác cùng Áo Lan Đa gia tộc.

“ Vậy mau dẫn ta đi gặp gã trưởng lão kia, ta còn chưa nhìn thấy Ma tướng a, ma sĩ, ma hồn đã thấy không ít nhưng Ma tướng vẫn là đầu tiên.”

“ Cái này… Lâm Đức tiên sinh, ngài nhất định phải cẩn thận, ma tướng cũng không phải là ma sĩ a, bằng vào năng lực hiện tại của ngươi chỉ sợ không tiếp được một chiêu.”

“ Gặp rồi sẽ biết.”

Lai Ân tự tin cười.

Kiều Trì Á không dám lắm miệng, vội mang Lai Ân đi ra phòng khách.

Sơn trang trải qua xây dựng nguyên bản là hai tầng lúc này đã biến thành bốn tầng, phòng khách được đặt tại tầng thứ nhất trong viện.

Vừa đi vào phòng khách, Lai Ân liền nhìn thấy một lão nhân bộ dáng tựa như cuồng chiến sĩ Cách Lỗ Tạp, trừ bỏ làn da đen, ở giữa trán có một đoàn huyết văn tương tự với lão nhân La Tháp mà hắn đã gặp ở dưới Thánh giả chi đô.

Lai Ân trong lòng cả kinh, thầm nghĩ “ Lão nhân này sẽ không phải cũng là ma tướng chứ.”

Nếu là như vậy thì năm đó quyền thế của Tạp Mai Lạp gia tộc nhất định rất mạnh, một gia tộc có người có thể chế tạo ra bộ bộ khải giáp như thế sao lại có thể kém được.

Lão nhân ngồi ở trên ghế bộ dáng nhìn như một lão thử ( con chuột), đôi mắt híp lại như hồ ly, khiến người khác vừa nhìn đã có cảm giác gian trá.

“ Ta xin giới thiệu, vị này chính là trưởng lão trong Nguyên lão hội Tra Lý Tư Khắc Lao Đức.” Kiều Trì Á cẩn thận nói.

Tra Lý Tư đánh giá Lai Ân nói “ Nhân loại, nghe nói ngươi rất có bản lĩnh, ngay cả người của Da Tỳ gia tộc cũng dám bắt?”

“ Tra Lý Tư trưởng lão tới nơi này là muốn ta thả người? hay có mục đích khác?”

“Thả người..”

Tra Lý Tư cười híp mắt nhìn Lai Ân, khuôn mặt nhìn không ra biểu tình.

Người chia làm hai loại.

Một loại có bất kỳ chuyện gì để biểu hiện trên mặt, người khác có thể thông qua đó mà biết được biến hóa của đối phương.

Loại còn lại thì lại hoàn toàn không có chút biểu cảm, dù trong lòng nghĩ gì thì bên ngoài vẫn như cũ không chút thay đổi khiến cho người khác không thể đoán được hắn đang nghĩ gì.

Tra Lý Tư xem như loại người thứ hai, trên mặt không hề có biểu cảm, ngữ khí không có cảm tình, ánh mắt không chớp, da mặt bất động.

Lai Ân còn hoài nghi hắn là cương thi.

Tra Lý Tư cũng không thể đoán được Lai Ân đang nghĩ gì.

Bởi vì trên mặt Lai Ân lúc nào cũng nở nụ cười chân thành, đến mức có chút làm người ta không thể tin được.

Một kẻ dám bắt cóc nhị công tử của Da Tỳ gia tộc, lại còn tống tiền, gϊếŧ người, vậy mà lúc này lại cười chân thành, thân thiết đến như vậy quả là đáng nghi.

Ma nhân đạt đến trình độ ma tướng trí tuệ đã so với nhân loại không khác biệt, thậm chí có ma tướng so với nhân loại còn khôn ngoan hơn.

Mười gã trưởng lão trong Trưởng lão viện trí tuệ đều không phải là ma nhân bình thường có thể so sánh, vì vậy Tra Lý Tư mới xuất hiện ở đây mà không phải là Da Tỳ tộc phái người đến.

“ Thả người đương nhiên không có khả năng, nguyên lão… ách, Tra Lý Tư tiên sinh, ngài nói chuyện cũng phải có chút đạo lý a.”

“ Chúng ta là Trưởng lão viện của Tây Bộ, có trách nhiệm giữ gìn hòa bình ở Tây Bộ, ngươi nói chúng nó làm việc có đạo lý hay không.”

“ Được rồi, vậy thì Tây Lý Nhĩ muốn cướp lão bà của ta, ta bắt hắn lại có sai hay là không?”

“ Không sai, bất quá ngươi cũng đã gϊếŧ ba gã ma sĩ của hắn, như vậy cũng đủ rồi.”

Lai Ân mở trừng hai mắt nói “ Xem ra Tra Lý Tư trưởng lão cũng chưa biết hết tình huống lúc đó, Tây Lý Nhĩ kia trước mặt lão bà của ta ăn nói thô tục, lỗ mãng ngươi nói phải làm sao?”

“ Lão bà ngươi?”

“ Tạp Mai Lạp Lôi Lỵ Nhã.”

“ A, cái này để cho hắn giải thích là được.

“ Nhưng tổn thất về mặt tinh thần rất khó có thể bù đắp, vì vậy ta hi vọng Da Tỳ gia tộc xuất ra một chút gì đó để bồi thường.”

Tra Lý Tư cười ha ha, thầm nghĩ: rốt cục cũng nói đến vấn đề chính a.

Lai Ân tiếp tục nói “ Tra Lý Tư tiên sinh, ngừoi nói như vậy có quá mức không?”

“ Không hề.”

“ Vậy ngài đến đây muốn ta thả người, như vậy ta biết phải làm thế nào?”

“ Nhưng Da Tỳ gia tộc lại muốn ngươi thả người.” Tra Lý Tư híp mắt cười nói.

“ Ta đây nếu không thả thì sao?” Lai Ân cười hì hì.

“ Vậy thì ngươi đi chết đi.” Tra Lý Tư đột nhiên bùng phát, bàn tây khô gầy tự như ưng trảo chụp xuống Lai Ân.

Nói chuyện không được liền đánh, đây chính là tuyệt chiêu của Lai Ân.

Tra Lý Tư không ngờ lại dùng thủ đoạn này.

Lai Ân vẻ mặt không đổi, tựa hồ như đã đoán trước được.

Tra Lý Tư bàn tay vừa nhấc lên.

Lai Ân lúc này đã biến mất khỏi phòng khách, xuất hiện ở trong sân viện.

Kiều Trì Á lúc này mờ mịt không biết chuyện gì xảy ra thì một người một ma đã đánh đến.

“ Chiến.” Tra Lý Tư hét to một tiếng, chưởng phong như cầu vòng vọt đến.

Lai Ân không dám trực tiếp đón đỡ, dù sao bản thân hắn là ma pháp sư chứ không phải chiến sĩ.

Tra Lý Tư liếc mắt một cái cười ha ha nói “ Quả nhiên giống như tình báo nói, nhân loại ma pháp sư vĩnh viễn chỉ là những kẻ nhát gan trốn trên không trung để công kích.”

“ Nói nhiều vô nghĩa, Tra Lý Tư tiên sinh, muốn đánh ta sẽ phụng bồi, còn nếu không thì mau bỏ tiền ra.”

“ Ta không có thời gian dây dưa với ngươi, nhiệm vụ của ta chính là bám trụ ngươi, cứu người là chuyện của Da Tỳ gia tộc, đánh nhau có giá riêng, ngăn cản ngươi lại có giá khác.”

Tra Lý Tư cười ha ha.

Lai Ân sắc mặt khẽ biến, cười nói “ Xem ra Da Tỳ gia tộc đã sớm cài người vào đây đúng không.”

“ Ngươi thực thông minh, chính là đôi khi thông minh cũng phải đi đôi cùng thực lực, nếu không thì cũng không cũng không có tác dụng.”

Tra Lý Tư chỉ vào hậu viện nói “ Chỗ ngươi giam Tây Lý Nhĩ chính là đằng sau hậu viện đúng không.”

“ Oa, ngươi không ngờ cái này cũng điều tra được.” Lai Ân khoa trương nói to “ Nơi này nhất định có nội gián, các ngươi cứ chờ đấy ta sẽ hảo hảo tra ra.”

“ Tra đi, tra đi, chờ Tây Lý Nhĩ thoát ra, người của Da Tỳ gia tộc cũng đã đến, ngươi có thể chạy được đã là tốt lắm rồi, còn tra cái gì nữa?”

“ Vậy thì chờ ngươi cứu được người đi ra rồi nói sau.”

Tra Lý Tư cười, hắn chỉ quan tâm đến Lai Ân những chuyện còn lại với hắn không quan hệ.

Hai tên một người một ma cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau, bộ dáng đều cười cười.

Người ngoài nếu không biết nhìn vào chỉ sợ còn nghĩ đây là một đôi bạn thân thiết bao năm.

Hơn mười đạo hắc ảnh từ trong sâm lâm vọt vào sơn trang.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, những đạo hắc ảnh kia đã vọt vào trong, tiếng chém gϊếŧ vang lên hớt đợt này đến đợt khác.

Lai Ân lúc này cũng biết đám người đó không phải là người của Áo Lan Đa gia tộc mà là thủ hạ của Da Tỳ gia tộc

Tây Lý Nhĩ lúc này còn tưởng Ách Nhĩ Tư gây ra chuyện gì, ghé vào cửa sổ chuẩn bị xem náo nhiệt thì đã thấy sáu gã ma nhân gϊếŧ chết hai gã thủ vệ trong coi sau đó tiến vào.

Một người cầm đầu không ngớt lời nói “ Nhị công tử, tộc trưởng phái chúng ta đến cứu ngài.”

“ Cứu, cứu cái rắm, con mẹ nó các ngươi là một lũ đần độn, không xem xét tình hình một chút đã xông vào, sao gia tộc lại phái một lũ ngu xuẩn như các ngươi tới chứ, canh cửa chỉ có hai tên ma binh mà không chút nghi ngờ, lão tử là ma sĩ chẳng lẽ giả sao, các ngươi đúng là một lũ ăn hại, giờ thì tốt rồi, nguyên lai chỉ có mình ta là tù bình hiện tại có thêm sáu người các ngươi nữa, mẹ nó cứ chờ đấy, ra ngoài lão tử sẽ cắt chân các ngươi.” Tây Lý Nhĩ hổn hển chỉ vào sáu tên Ma nhân mắng to.

Sáu gã ma nhân bị chửi đến vuốt mặt không kịp, nhất thời vô cùng sửng sốt, vẻ mặt mơ hồ không hiểu tại sao.

Một gã Ma nhân vẻ mặt buồn bã nói “ Nhị công tử, chúng ta tới là để cứu người, hiện tại cửa đều đã mở, mong người đi ra, hơn nữa cũng không đến mức tức giận như vậy chứ.”

“ Đi ra cái rắm, nếu có thể đi ra thì ngươi nghĩ là hai cái ma binh này có thể vây khốn lão tử sao, có bản lĩnh thì các ngươi đi thử đi.”

“ Vậy để ta thử một chút.” Một gã ma nhân vừa mới bước chân chuẩn bị đi.

Đột nhiên lại có thêm bảy tám gã ma nhân khác chen chúc tiến vào.

Cả bọn hứng phấn tranh nhau nói “ Nhị công tử, chúng ta tới cứu người, ách nguyên lai đã sớm có người tới a.”

Tây Lý Nhĩ lấy tay vỗ vỗ trán nói “ Ta chết chắc rồi, con mẹ nó, như thế nào mà lão ba lại không phái được người thông minh hơn sao?”

“ Đi ra ngoài không được sao?” Đám ma nhân gãi gãi đầu không rõ vì sao Tây Lý Nhĩ lại bực tức.

Một gã Ma nhân quay đầu đi ra cửa… Phanh… khi hắn quay lại thì chiếc mũi đã chảy máu ròng ròng.

“ Nhân loại đáng chết không ngờ lại dùng kết giới.” Gã ma nhân tức giận giơ nắm tay lên đánh xuống kết giới.

Phanh…

Ngao…

Lúc này gã ma nhân mặt mũi đau đớn ôm cánh tay chạy lại kinh hãi nói “ Lực lượng của ta như thế nào mà ngay cả ma binh cũng không bằng, điều này thật quỷ dị, rõ ràng là tên nhân loại đó dùng kế a.”

“ Quỷ kế cái đầu ngươi, đây là cấm ma không gian, cũng không biết tên hỗn đản nào làm ra đồ vật này, con bà nó muốn đi ra ngoài cũng thật khó khăn.”

Tây Lý Nhĩ tức giận nằm xuống giường nói “ Con mẹ nó, lúc này các ngươi cứ cầu nguyện cho bên ngoài có kẻ có thể thu phục được tên nhân loại đáng chết kia đi, bằng không chúng ta đừng mong nghĩ đến cơ hội đi ra ngoài.”

Hắn ở trong lòng cầu nguyện vô số lần, chỉ lúc nào cũng muốn Lai Ân chết đi.

“ Cấm ma không gian cũng không phải là vĩnh diệt, chúng ta nhiều người như vậy không tin là phá không xong, mọi người cùng nhau động thủ, nhất định phải đi ra ngoài.” Một gã ma sĩ giơ quả đấm hướng tới kết giới động thủ.

Lúc này toàn bộ Ma Nhân đều động thủ.

Chỉ có Tây Lý Nhĩ nằm bất động.

Bên kia.

Lai Ân cùng Tra Lý Tư vẫn trừng mắt với nhau không nhúc nhích.

Bên trong sơn trang tiếng chém gϊếŧ đã dần dần lắng xuống.

Lai Ân cười ha ha nói “ Xem ra Da Tỳ gia tộc cứu người đã thất bại a.”

“ Việc đó đối với ta cũng không có liên quan, tiểu huynh đệ có hứng thú hay không cùng ngồi xuống uống một chén?” Tra Lý Tư đột nhiên vẻ mặt sáng lạn tươi cười hướng về phía Lai Ân vẫy vẫy tay.

“ Hắc, thật ngại quá, ta không có hứng thú, ta sợ ngươi bắt ta.” Lai Ân vội vàng lắc đầu.

“ Vậy được rồi, coi như mạng tiểu tử ngươi lớn.” Tra Lý rung tay phóng ra một phong thư nói “ Một tháng sau, là lúc tây bộ Ma tộc cử hành tranh cử trưởng lão viện mười năm một lần, hi vọng ngươi có hứng thú tham gia.”

“ Có chỗ tốt gì?” Lai Ân nâng tay tiếp nhận để vào trong lòng nói “ Chuyện tình của Ma tộc, nhân loại cũng có thể tham gia sao?”

“ Ha ha, ở ma giới mặc dù kì thị chủng tộc vẫn có nhưng đối với cao cấp ma tộc mà nói thì mọi thứ đều dựa vào thực lực, nếu ngươi có thể thông qua tuyển cử vậy đương nhiên cũng có hi vọng tiến vào trưởng lão viện.”

“ Oa, không ngờ lại có cả chuyện này, ta thực sự muốn đi xem.”

“ Bất quá, nơi đó chết cũng là chuyện bình thường, ngươi nếu không sợ chết thì cứ đến a.” Tra Lý Tư nói xong cười ha ha rời khỏi.

Kiều Trì Á từ phía sau đi ra hướng về phía Lai Ân nói “ Tiên sinh, tổng cộng bắt được bảy tên, đánh chết bốn tên, ba tên chạy thoát, tất cả những ma nhân đi cứu Tây Lý Nhĩ đều bị giam không một ai thoát được.”

“ Ha ha, lần này kiếm lớn rồi.” Lai Ân ở giữa không trung vừa nghe bắt được nhiều người như vậy lập tức cao hứng hạ xuống.

Lai Ân tiến vào trong nhìn thấy mười bốn gã ma nhân đang quyền đấm cước đá lên kết giới không khỏi nói “ Các vị không cần dùng sức, năm đó có một gã Thần tộc dùng kết giới này vây ta, nếu không phải tên Thần tộc kia bố trí kết giới này kém một chút thì ta thiếu chút nữa đã không chạy thoát, vì thế ta đã rút ra kinh nghiệm đem kết giới này thay đổi một chút, muốn phá cũng không dễ dàng như vậy đâu, các ngươi tốt hơn là thành thật một chút đi.”

“ Nhân loại đáng giân, đê tiện, vô liêm sỉ, có giỏi thì thả chúng ta ra, đánh một trận công bằng.”

“ Ta chưa ngu đến mức ấy a, thả các ngươi đi ra sao? Hừ xét tiểu tử ngươi nói năng lỗ mãng với ta, mười ngày nữa không cho ngươi cơm ăn.”

“ Không ăn thì không ăn, lão tử hai mươi ngày không ăn cũng không sao.”

Tây Lý Nhĩ nghe thấy tên ma nhân kia tranh luận vội vàng nói “ Câm miệng cho ta, ngươi không muốn sống nữa sao, dám cùng hắn cãi nhau, hắn có thể trực tiếp gϊếŧ chết ngươi.”

Ma nhân kia vẻ mặt buồn rầu nhìn Tây Lý Nhĩ uể oải nói “ Công tử, cái đó là sự thật mà, ta nếu nhịn không ăn hai mươi ngày cũng không có chết a.”

Lai Ân ở bên cửa sổ, vẻ mặt lạnh nhạt nói “ Được, nếu ngươi đã nói thế thì hai mươi ngày tới đừng ăn.”

Gã ma nhân kia mặt mũi buồn thiu, hai mươi ngày không ăn có ai ngu ngốc tự nhận, bất quá lúc đó hắn kích động cùng nhân loại đấu khẩu, không nghĩ tới tên nhân loại kia lại làm thật.

“ Không có việc gì, cơm của chúng ta sẽ chia cho ngươi một ít, mười mấy người chia cho một người chẳng lẽ không đủ sao?”

“ Thật là ngu ngốc, ta phục rồi.” Tây Lý Nhĩ hoàn toàn hết chỗ nói, bụm mặt nằm trên giường, hắn cũng không dám phát biểu thêm, bản thân tiền chuộc đã đến hơn bốn mươi khối Kim chuyên, hắn cũng không muốn bị tăng thêm.

“ Ái a, các ngươi không nói ta suýt quên mất, một khi đã như vậy, các ngươi cũng không có cơm ăn.”

“ Nhân loại, đây ngươi rõ ràng là ngược đãi tù binh a, chúng ta mặc dù bị bắt nhưng cũng không phải là nô ɭệ.”

“ Vô nghĩa, nói nhiều tăng thêm một ngày nữa.

“ Cái gì mà hai mươi mốt ngày.” Có gã ma nhân không nhịn được tức giận quát.

“ Hai mươi hai ngày.”

“ Con mẹ nó, ngươi… ta chỉ hỏi thôi sao lại tăng thêm một ngày.”

“ Hai mươi ba ngày.”

Gã ma nhân kia còn muốn mở miệng nhưng liền bị đồng bọn chung quanh đè xuống đất, bịt mồm, cả đám biểu tình phẫn nộ nhưng cũng không dám nói gì thêm.

Lai Ân thỏa mãn nhìn đám Ma nhân nói “ Ngươi có ý kiến sao?”

Đám ma nhân tất cả đều lắc đầu.

“ Không sai, không ai phản đối, các ngươi cứ cầu nguyện đi, mong là gia tộc sẽ phái người đến cứu các ngươi, bằng không hai mươi ba ngày không ăn cơm, không đói bụng chết mới là lạ a.”

Tây Lý Nhĩ vội vàng nói “ Uy, nhân loại, ta không phản đối, vậy cơm của ta vẫn có bình thường chứ.”

Lai Ân nghiêm mặt nói “ Điều này làm sao có thể? Ngươi thân là chủ nhân của bọn họ, đương nhiên phải gương mẫu, thủ hạ không có cơm ăn, ngươi làm sao có thể ăn cơm một mình chứ, bằng không sẽ khiến cho bọn họ bất mãn, điều này ngươi nhất định phải chú ý a, thân là nhị công tử của Da Tỳ gia tộc, sau này ngươi rất có thể trở thành tộc trưởng, những điều như thế này nhất định phải ghi nhớ cho thật tốt.”

Tây Lý Nhĩ mặt mũi tái nhợt đột nhiên quay về đám thủ hạ quát lớn “ Đám ngu đần, không có việc gì tự nhiên rước họa vào thân, hai mươi ba ngày không có cơm, con mẹ nó lão tử nếu đói bụng sẽ đem các ngươi ăn a.”

Đám ma nhân chỉ có thể câm miệng, không dám hó hé nửa lời.