- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 6 - Chương 82: Khai chiến
Vương Bài Pháp Thần
Quyển 6 - Chương 82: Khai chiến
“ Lão đệ a, lực khống chế cùng cảm ứng lực của ngươi không tệ, nhưng thiếu sót là hiểu biết về ma pháp cùng ma giới chi thức.”
Một giọt sinh mệnh chi thủy kia có giá trị gấp không biết bao nhiêu lần hôi thủy tinh.
Cáp Lợi vui sướиɠ nhận lấy Sinh mệnh chi thủy, sau đó mở miệng chỉ điểm một chút cho Lai Ân, ở ma giới nhân loại cũng không có nhiều, hơn nữa có thêm một bằng hữu cường đại cũng là điều có lợi.
“ Xin Cáp Lợi đại sư chỉ đạo.” Lai Ân lễ độ cung kính nói.
Hắn cũng không phải loại người mắt cao hơn đầu, chỉ cần có thể học tập thfi cho dù đối phương chỉ là một pháp sư nhất cấp hắn cũng nguyện ý đến hỏi.
Cáp Lợi vỗ vỗ vai Lai Ân nói “ Ngươi rất mạnh, bất quá đây là ma giới nên vẫn phải cẩn thận, lấy thực lực của ngươi nếu ở đại lục cũng có thể quét ngang, được tôn là đệ nhất cao thủ cũng không có ai dị nghị, bất quá ở Ma giới này lại khác, ở đây người mạnh hơn ngươi có không ít, ta trước đây cũng vô cùng kiêu ngạo nhưng lại bị người khác đánh bại vì thế lão đệ ngươi sau này phải hết sức cẩn thận.”
“ Đại sư xin yên tâm.”
Cáp Lợi gật đầu nói “ Về khống chế ma pháp nguyên tố ngươi làm rất tốt, bất quá ở lĩnh vực này càng nghiên cứu nhiều càng tốt.”
Cáp Lợi nói xong liền xuất ra bản đồ nói “ Bản đồ này là di tích Thần Ma chiến trường, ta chính ở nơi này khai quật sau đó không cẩn thận mở ra, cũng chính ở nơi này chiếm được khống chết ma pháp nguyên tố lực lượng.”
“ Đó là một chút thần thức trong đó có giải thích về ma pháp nguyên lý, khống chế ma pháp nguyên tố chính là bắt đầu, ngươi nếu muốn làm như ta vậy thì cứ thử xem có thể làm cho nguyên tố hành động theo ý thức của ngươi hay không, khi đó ngươi sẽ thu hoạch được những thứ ngoài ý liệu.”
Lai Ân thấy Cáp Lợi thẳng thắn như vậy vô cùng cao hứng nói “ Cáp Lợi đại sư, ngài đã hào phóng như vậy thì ta cũng không keo kiệt, nếu ngài đem kết giới điêu khắc trên vật hoặc vào trong phong ấn quyển trục thì khi sử dụng sẽ thuận tiện hơn mà uy lực không hề giảm bớt.”
Cáp Lợi hai mắt tỏa sáng, đây chính là thứ mà hắn thắc mắc.
Lai Ân xuất ra ba cuốn quyển trục.
Quyển trục ở giữa không trung tự động mở ra, khi rơi xuống đất đã có một kết giới xuất hiện.
“ Nhưng làm thế nào để ném quyển trục đó một cách nhanh nhất và chính xác nhất thì cần phải rèn luyện.”
“ A, cái này không thành vấn đề, tuy rằng cảm giác lực của ta kém một chút, nhưng thao tác lực cũng không phải là quá kém.” Cáp Lợi xoa xoa tay nhìn chằm chằm ba quyển trục nói “ Cái này có thể tặng cho ta không, ta muốn mang về nghiên cứu một chút.”
“ Đương nhiên là có thể, nếu đại sư thích cứ cầm đi.”
“ Hảo, ha ha thật tốt quá, lão đệ ta thích ngươi,ngươi đã là bằng hữ của ta về sau nếu có chuyện gì khó xử cứ tìm ta, ta nhất định sẽ giúp ngươi.”
Cáp Lợi cầm lấy ba quyển trục để vào trong lòng.
Lúc này Cách Lôi Tư, Bì Nhĩ Tư, A Khắc Tháp lục tục kéo đến.
Cách Lôi Tư vừa tiến lên vừa nói “ Lâm Đức tiên sinh, hai vị tán gẫu với nhau thật cao hứng a.”
“ Không sai, không sai, Cách Lôi Tư tộc trưởng xem ra tâm tình không tồi a.”
“ Nếu có thể được Lâm Đức tiên sinh tương trợ thì về sau chúng ta không cần lo lắng đến An Đức Lệ Na gia tộc tấn công nữa.”
Cách Lôi Tư ha ha cười nói.
Một nử tử một thân y phục hoa lệ lúc này lại có vài vết rách, vẻ mặt mang theo vài tia ngỗ ngược, tuy rằng lúc này đang tức giận vì bị trói nhưng vầng trán vẫn khiến người khác cảm thấy dễ thương, cặp đùi săn chắc thon dài, kiều đồn tròn, mẩy được bao bọc trong một chiếc quần làm bằng da thú, dưới chân là một đôi ủng dài màu đen khiến cho nữ tử thêm vài phần hoang dã.
Lai Ân đưa mắt nhìn lên trên song phong cao ngút đầy đặn ẩn ẩn sau lớp áo mỏng, tuyệt thế mỹ nhân trước mặt lúc này đang trừng mắt cắn môi phẫn nộ nhìn mọi người.
Cách Lôi Tư rất hài lòng với biểu tình của Lai Ân, nói “ Lâm Đức tiên sinh, đây là trưởng nử của tộc trưởng Tạp Mai Lạp gia tộc, hắc hắc khi thành bị phá nàng còn muốn tự sát bất quá bị chúng ta bắt được, vẫn là chưa bị người khác chạm qua a.” Cáp Lợi cười da^ʍ tà vỗ vai Lai Ân nói “ Lão đệ, ngươi lần này coi như may mắn, loại nữ tử quý tộc như nàng ở Ma giới rất là khó tìm nha, chậm rãi hưởng thụ đi.” Dứt lời Cáp Lợi liền đứng dậy nói “ Cách Lôi Tư tộc trưởng, nếu nơi này sự tình đã xong thì ta cũng không cần phải ở đây nữa, những gì ngươi thiếu của ta nhớ đưa đến đủ.” Cáp Lợi nói xong rời bước đi cùng Bì Nhĩ Tư, Cách Lôi Tư lúc này mới hướng về phía Lai Ân nói “ Lâm Đức tiên sinh, nơi này không ai quấy rầy, ngài xin tùy tiện ha ha.”
Cách Lôi Tư cười dâʍ đãиɠ mang theo vài phần hèn hạ nói xong liền rời đi, thuận tay không quên đóng cửa.
“ Tộc trưởng, đem Lôi Lỵ Nhã tặng cho một nhân loại có phải là quá nhiều không?”
“ Chẳng lẽ ngài tin tưởng hắn sao?”
“ Một gã tham tiền đã dễ lợi dụng mà lại vừa tham tiền vừa ham sắc thì càng dễ hơn, ngày mai các ngươi sẽ biết kết quả.” Cách Lôi Tư trong lòng tự cho mình là thông minh nói.
Trong phòng Lôi Lỵ Nhã lúc này đang trừng mắt nhìn Lai Ân.
Lôi Lỵ Nhã mặc dù bị trói nhưng dây thừng trói căn bản là không thể chế trụ được một Ma nhân cao cấp.
Dây thừng tức thì bị chấn đoạn.
Lai Ân thầm mắng Cách Lôi Tư keo kiêth, không biết tìm dây thừng chắn chắn một chút.
Lai Ân nhấc một ngón tay khống chế nguyên tố đem Lôi Lỵ Nhã đẩy lùi về phía sau.
Lôi Lỵ Nhã không cam lòng cắn răng lao lên một lần nữa.
Lại bị đẩy lùi.
Nhưng rất nhanh chóng lại lao lên.
Rốt cục Lôi Lỵ Nhã chịu không được, không tiếp tục tiến lên nữa, mở miệng nói “ Ngươi nếu dám đυ.ng đến ta, ta lập tức chết cho ngươi xem.”
Lai Ân nở nụ cười, hắn không biết nụ cười của mình trong mắt Lôi Lỵ Nhã lại biến thành da^ʍ tà.
Hắn nghe Lôi Lỵ Nhã nói xong, liền nói “ Vậy ít ra ngươi cũng phải cho ta cơ hội nói chuyện a.”
“ Ngươi nói đi.”
“ Ngươi có biết Khải Lỵ không?”
Lôi Lỵ Nhã kinh hãi nói “ Đó là muội muội của ta, không ngờ cũng bị các ngươi bắt được, các ngươi dám đả thương nàng ta sẽ cùng liều mạng với các ngươi.”
“ Nàng ta đang ở Ma giới, bất quá là ở chung với Cổ Sắt Lợi.”
“ Thúc thúc đã trở lại sao? Làm sao ngươi biết?”
“ Ta là nhân loại, ngươi đoán thử xem.”
“ Là ngươi bắt bọn họ đến đây.”
Câu trả lời của Lôi Lỵ Nhã làm Lai Ân thiếu chút nữa thì nghẹn nước miếng mà chết.
“ Ta là nhân loại thì bắt bọn họ đến Ma giới làm gì?’
Lôi Lỵ Nhã trên mặt hiện lên một tia vui mừng, nói “Vậy bọn họ giờ ra sao?” “ Ngươi tạm thời cứ ngồi xuống đi đã.”
“ Ta không ngồi, ngươi nói cho ta biết mục đích của ngươi là gì?”
“ Chuyện này khá phức tạp, dù sao thì một chốc một lát cũng không giải thích được, nhưng ta đến là để giúp các ngươi.”
“ Thật sao?”
“ Ta làm sao có thể tin tưởng được ngươi?”
“ Cái này?” Lai Ân vò đầu, hắn thật sự không có chứng cớ, đột nhiên nghĩ đến Khải Lỵ cho mình một khối bài tử, đây à huy chương của Tạp Mai Lạp gia tộc, khi thành bị phá phụ thân giao cho Khải Lỵ.
Cũng là vì để cho Ách Nhĩ Tư gia tộc tin tưởng nên Khải Lỵ đã trao nó cho Lai Ân, hắn vẫn không dùng đến để ở trong không gian giới chỉ.
“ Cái này có được không?” Lai Ân đưa ra lệnh bài cho Lôi Lỵ Nhã.
Lôi Lỵ Nhã cầm ở trong tay nhìn một chút nói “ Là huy chương cua rgia tộc, phụ thân giao cho Khải Lỵ, ta tin tưởng ngươi, nhưng ngươi chạy đến đên làm gì?”
“ Đây là một bộ phận của kế hoạch.”
“ Như vậy thì để ta ta tới cũng là một phần của kế hoạch sao?”
Lai Ân cười khổ nói “ Hoàn toàn là ngoài ý muốn, ta không nghĩ đến Cách Lôi Tư lai có một chiêu như vậy.”
“ Nếu ta đi ra ngoài mà vẫn còn tấm thân xử nữ thì ta đoán là Cách Lôi Tư sẽ hoài nghi ngươi.”
Lôi Lỵ Nhã cắn môi nói.
“ Bỏ chạy cũng không được, từ từ….. ngươi làm gì vậy?”
Lôi Lỵ Nhã từ từ cởi từng món đồ trên người mình, gương mặt đỏ ửng nhắm chặt hai mắt lại nói “ Vì gia tộc, ta chỉ có thể làm như vậy.”
Rầm…
Lai Ân trợn mắt, khó khăn nuốt nước miếng.
Hắn là một nam nhân bình thường, cái gì mà ngồi trong lòng vẫn không loạn đối với hắn chỉ là rắm chó, lúc này mỹ nữ trần như nhộng đứng trước mặt, nếu không có biểu tình gì thì chỉ sợ là thái giám.
Tiểu Lai Ân ở dưới tức thì phùng mang trợn má biểu tình.
Lai Ân ôm lấy Lôi Lỵ Nhã đặt lên giường.
Mỹ nữ với những đường cong chết người nằm trên giường, khuôn mặt ngỗ ngược lúc này lại có thêm vài phần thẹn thùng.
Lai Ân khϊếp đảm lùi lại phía sau từng bước nói “ Cái này… có thể hay không bồi dưỡng tình cảm một chút.”
Lôi Lỵ Nhã mở to đôi mắt, cắn chặt bờ môi đỏ mọng nói “ Ngươi sợ sao?”
“ Sợ… sợ cái gì mà sợ, lão tử gϊếŧ người như ngóe từ trước đến nay chưa từng biết sợ.” Lai Ân đỏ mặt tía tai giải thích.
Lôi Lỵ Nhã đột nhiên chủ động, đưa đôi môi thơm hướng về phía Lai Ân.
Mỹ nử ở trước mặt, cho dù lý trí có mạnh đến mấy thì cũng không khống chế được thân thể.
Nhất là lại một mỹ nữ tuyệt sắc, toàn thân không mảnh vải, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm.
Lai Ân thô bạo đem Lôi Lỵ Nhã đẩy ngã xuống giường, hung hăng giày vò đôi môi nhỏ của nàng.
Rất nhanh từng tiếng thở gấp vang lên.
Y phục của hắn lúc này cũng đã được cởi hết.
Lôi Lỵ Nhã có chút ngây người nhìn thân hình chằng chịt hơn mười vết sẹo to nhỏ của nam nhân trước mặt.
Những vết thương đó đều là ở những chỗ trí mạng, người thường một chỗ chỉ sợ đã không sống được mà nam nhân này không ngờ lại có nhiều như vậy.
Lôi Lỵ Nhã lúc này rất muốn hiểu rõ nam nhân trước mặt.
Hai người đều là lần đầu tiên.
Lai Ân mất thời gian khá lâu mới tìm được mật huyệt, cuối cùng dũng mãnh đưa tiểu đệ tiến vào.
Lôi Lỵ Nhã nét mặt đau đớn, cặt chặt môi như muốn bật khóc.
Dần dần dưới sự cọ sát kɧoáı ©ảʍ khiến nàng quên đi cơn đau lúc đầu.
Mây mưa đi qua.
Lai Ân ôm lấy Lôi Lỵ Nhã nằm ở trên giường nói “ Nàng là nữ nhân của ta, tờ hôm nay trở đi nếu ai dám tổn thương nàng một sợi tóc thì ta sẽ diệt toàn bộ tộc của hắn.” Lôi Lỵ Nhã nhẹ nhàng sờ lên vết sẹo của Lai Ân nhẹ giọng nói “ Vết thương này là?”
“ Đây là khi ta còn là nhất cấp pháp sư bị một đầu lục cấp ma thú đuổi chạy vòng quanh, bị nó đả thương ba ngày sau mới thoát được, còn chỗ này là khi lần đầu tiên vào núi bị nhị cấp địa long cắn trúng, thiếu chút nữa thì đã mất mạng, may mà mạng ta lớn a.”
Tâm tình của Lôi Lỵ Nhã lúc này đã hoàn toàn khác, nếu lúc đầu nàng còn là vì gia tộc nhưng lúc này nàng là tự nguyện, nàng cảm giác được nam nhân này là chỗ dựa vững chắc là người sẽ hết lòng thương yêu mình.
Sáng sớm hôm sau.
Lôi Lỵ Nhã tự mình mặc quần áo cho nam nhân của mình, nói “ Nhớ kỹ lời ngươi nói, nhất định phải bảo vệ đồng tộc của ta.”
Lai Ân hôn nhẹ lên trán Lôi Lỵ Nhã nói “ Yên tâm đi, ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên.”
Lôi Lỵ Nhã chỉ mặc áo, lộ ra đôi chân thon dài.
Lai Ân ôm cổ Lôi Lỵ Nhã nói “ Hay là thêm một lần nữa đi a.”
“ Không được, trời đã sáng, lát nữa liền có người đến.”
“ Hừ ai dám quầy rầy ta đánh hắn thành phế vật.”
Lôi Lỵ Nhã lúc này mới khẽ khàng gật đầu.
Lại một phen triền miên.
Sáng sớm hai người rời khỏi giường mới chú ý trên giường lúc này đã có thêm một vết máu.
Lôi Lỵ Nhã gương mặt nhỏ nhắn tức thì đỏ bừng.
Lúc này thanh âm của Cách Lôi Tư đã vọng tới “ Lâm Đức tiên sinh, ta có thể vào chứ.”
“ Vào đi.”
Cách Lôi Tư đẩy cửa đi vào, chứng kiến giường chiếu lộn xộn, Lôi Lỵ Nhã vẫn còn ngồi một góc trên giường không khỏi cười lớn nói “ ha ha, không nghĩ tới Lâm Đức tiên sinh lại lợi hại vậy, thu phục được cả con mèo hoang nhỏ này.”
Lôi Lỵ Nhã cố nén xúc động, quay người sang chỗ khác.
Lai Ân ho khan một tiếng, ngồi xuống nói “ Ta muốn mang Lôi Lỵ Nhã đi, tộc trưởng đại nhân có ý kiến gì không?”
“ Cái này đương nhiên là không có vấn đề, tiên sinh thích là được.”
Cách Lôi Tư không hề có nửa điểm hoài nghi.
Lai Ân gật gật đầu ý bảo Lôi Lỵ Nhã chờ ở trong phòng, sau đó cùng Cách Lôi Tư đi ra ngoài.
Cách Lôi Tư nhỏ giọng nói “ Tiên sinh, ngài nhất định phải cẩn thận một chút, Lôi Lỵ Nhã này là một nữ nhân rất cường hãn, ngài nên cẩn thận không để cho nàng chạy thoát.”
Trên quảng trường có hơn mười thùng lớn, đều đựng kim chuyên.
“ Tiên sinh có vừa lòng không?”
Lai Ân gật đầu nói “ Không sai.”
“ Vậy không biết khi nào tiên sinh định động thủ cùng An Đức Lệ Na gia tộc, có nên suy yếu thực lực của bọn họ trước rồi mới động thủ không?”
“ Ta sẽ quay về Ách Nhĩ Tư gia tộc, nhưng các ngươi cũng phải bắt đầu động thủ với An Đức Lệ Na gia tộc, cố gắng đem đám tinh anh của bọn họ tập hợp lại, sau đó ta sẽ đích thân đi đến thành của An Đức Lệ Na gia tộc.”
“ Nga, thì ra ngài tính như vậy.” Cách Lôi Tư hai mắt tinh quang bắn ra.
Sau khi kiến thức thực lực của Lai Ân, hắn không nghi ngờ về chuyện nếu phòng ngự của An Đức Lệ Na gia tộc yếu đi thì gã nhân loại này có thể hủy diệt cả một tòa thành.
“ Lâm Đức tiên sinh cứ quay về Ách Nhĩ Tư gia tộc trước, chờ đợi tin vui của chúng ta.”
Cách Lôi tư xoa xoa hai tay, hắn đã tưởng tượng ra cảnh An Đức Lệ Na gia tộc bị diệt tộc, lúc đó cả Tây Nam tam cảnh sẽ do mình Áo Lan Đa gia tộc thống trị.
Lai Ân thu lại đám đồ vật sau đó đem Lôi Lỵ Nhã ra khỏi thành.
“ Chúng ta đi đâu vậy?”
“ Đến Ách Nhĩ Tư gia tộc, ta hiện tại đang tạm ở đó.”
“ Ta muốn gặp muội muội.” Lôi Lỵ Nhã do dự một chút.
Kiều Tây ở bên cạnh lo lắng nói “ Tiểu thư, chịu khó nhẫn nại một chút, nếu vị trí của Cổ tướng quân bị phát hiện thì lúc đó sẽ rất phiền toái, chuyện ở Ma giới chi môn là bí mật, rất ít người biết được.”
Lôi Lỵ Nhã liền gật gật đầu.
Lai Ân huyễn hóa ra một con Băng long ma linh, ba người ngồi lên chỉ mất nửa ngày đã trở về Ách Nhĩ Tư gia tộc.
Kiều Tây hưng phấn nhìn nói “ Đây là thứ tốt a.”
“ Thôi đi, đây là do ta dùng ma pháp lực ngưng tụ ra, không thể tặng được.”
Khải Tây xấu hổ hắc hắc cười.
Khẳng Ni đột nhiên từ một góc sơn trang rất nhanh vọt ra nói “ Người của An Đức Lệ Na gia tộc đã đến, vẫn là trưởng lão kia bất quá cũng không mang theo chút đồ nào, hắc hắc bất quá ta đã tra ra, lão đầu đó có mang theo bất quá giấu ở cách đây hơn mười dặm, ở một cái hạp cốc, cứ tưởng quỷ thần không biết, ai ngờ liền bị ta phát hiện ra,”
“ Ha ha, hắn lần này tới đây đừng mong nghĩ có thể trở về.”
Khẳng Ni sáng mắt nói “ Ý của ngươi là đã cùng hợp tác với Áo Lan Đa gia tộc sao? “ Không sai, ta đã thử kiểm tra thực lực của bọn họ, cảm thấy Áo Lan Đa gia tộc này tương đối dễ khống chế.”
“ Hạp cốc kia thì tính thế nào.” Khẳng Ni chà chà hai tay.
“ Ngươi dẫn người đi cướp, nhớ không được lưu lại cho bọn chúng chứng cớ gì.”
“ Hắc hắc, cái này cứ yên tâm, chuyện này ta làm không phải lần một lần hai.” Khẳng Ni ha ha cười, sau đó liền bay đi.
Lôi Lỵ Nhã chen lời nói “ Người của An Đức Lệ Na gia tộc, ta muốn tự tay gϊếŧ.”
“ Yên tâm, nàng giờ là nữ nhân của ta, chuyện của nàng cũng là chuyện của ta.” Lai Ân âu yếm nói.
Kiều Tây ở phía trước dẫn đường.
Lúc này Tra Lợi cùng Mã Tái Nhĩ, Kiều Trì Á đã đều ở phòng khách.
Tra Lợi có chút không yên lòng, khi trên đường hắn đã biết Lai Ân đi đến Áo Lan Đa gia tộc, hắn vẫn cảm thấy có chút gì đó không đúng, lúc này mới đem mọi thứ giấu trong hạp cốc, không nghĩ đến ngay cả như vậy cũng không tránh được thần thức của pháp sư nhân loại.
Nếu Lai Ân còn sống trở về thì số đồ đạc đó sẽ được chuẻn đến.
Còn nếu Lai Ân chết thì đương nhiên tiết kiệm được một số lớn.
Ôm trong lòng ý định này nên hắn cùng Kiều Trì Á khi nói chuyện đều nói về những thứ linh tinh.
Tiếng bước chân truyền đến.
Tra Lợi vội ngẩng đầu lên, thấy Lai Ân lông tóc không tổn hao chút nào, kinh ngạc nói “ Lâm Đức tiên sinh, nghe nói ngài đi Áo Lan Đa gia tộc sao?”
“ Đúng vậy.”
“ Ngài đi đến đó làm gì? Không phải là muốn nhờ vả Áo Lan Đa gia tộc chứ.”
“ Cứ xem như là thế đi.”
Rầm…
Tra Lợi vỗ mạnh lên bàn nói “ Nhân loại, ta biết các ngươi vốn không đáng tin cậy, quả nhiên là vô cùng xảo quyệt.”
Mã Tái Nhĩ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Kiều Trì Á cùng Kiều Tây lúc này đã đem đường lui của hắn chặn lại.
Lai Ân không chút hoang mang đi vào phòng khách nói “ Không phải giảo hoạt, mà ta vốn không tính sẽ hợp tác cùng các ngươi.”
Lôi Lỵ Nhã đứng đằng sau Lai Ân âm thanh lạnh lùng nói “ Tra Lợi, ngươi còn nhớ ta không? Đệ đệ của ta chết trong tay ngươi, hiện tại thì mạng phải đền mạng.”
“ Lôi Lỵ Nhã.” Tra Lợi sắc mặt đại biến kinh hãi nói “ Ngươi làm sao lại ở đây? Chẳng lẽ Áo Lan Đa gia tộc đã phóng thích ngươi sao?”
“ Là ta dẫn đến, đương nhiên Lôi Lỵ Nhã tiểu thử đến đây mục đích là để gϊếŧ ngươi.”
“ Ha ha, muốn gϊếŧ ta sao, mơ tưởng.”
Thân hình của Tra Lợi vừa động, một cỗ lực vô hình đã đem Lôi Lỵ Nhã đẩy lùi lại.
Hắn là một ma sĩ, nhưng lúc này vô cùng uất ức.
“ Hừ, thu cái tay của ngươi lại, ngươi nếu dám động thì ta đầu tiên sẽ cắt cái tay chó của ngươi xuống, tiếp đó sẽ chia ngươi thành hai nửa bằng nhau, còn không mau đầu hàng.”
Lai Ân nói xong cười híp mắt.
Tra Lợi rốt cục cũng phát hiện ra, tên nhân loại này đối với người tốt hắn cũng cười mà đối với địch thủ cũng luôn luôn cười, bất quá nụ cười của hắn lại khiến người khác cảm thấy sợ hãi.
Bị một nhân loại cười cợt hù dọa, Tra Lợi cảm thấy có chút nhục nhã.
“ Đầu hàng, nhân loại, ta đầu hàng ngươi mới là lạ.” Tra Lợi nói xong những từ này liền thấy ngón tay của Lai Ân khẽ gẩy lên.
Tra Lợi cảm giác nửa người dưới truyền đến một trận đau đớn, cúi đầu nhìn xuống thì đã không thấy eo mình đâu.
Đến tận khi ngã xuống đất hắn vẫn không biết nhân loại này làm như thế nào.
Tra Lợi bị đánh ngã, song chưởng trên mặt đất định lấy đà phóng lên, lại bị Lai Ân túm lấy cổ nói “ Những gì ta vừa nói, chẳng lẽ cần lặp lại nữa sao?”
Lai Ân từ trong không gian giới chỉ xuất ra một thanh kiếm, đưa cho Lôi Lỵ Nhã nói “ Việc còn lại giao cho ngươi.”
Lôi Lỵ Nhã cầm trường kiếm đi tới trước mặt Tra Lợi, cắt chặt hàm răng lạnh lùng nói “ Tra Lợi trưởng lão, các ngươi khi tấn công gia tộc của ta có nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay không?”
Lôi Lỵ Nhã một kiếm đâm ra, tựa hồ như cố ý đâm trật, một kiếm đâm vào phổi Tra Lợi.
“ Ai nha, thật ngại quá, đâm trật rồi, để ta làm lại.”
Tra Lợi vung tay nắm lấy trường kiếm của Lôi Lỵ Nhã lớn tiếng nói “ Không nên a, các ngươi còn chưa biết hết mọi chuyện, ta sẽ nói cho các ngươi hết.”
“ Ngươi có thể có bí mật gì, chẳng lẽ còn bảo tàng chưa nói sao?” Lai Ân cười hắc hắc nói.
“ Các ngươi phải đáp ứng buông tha cho ta.”
“ Được ta đáp ứng.” Lai Ân gật gật đầu.
“ Không được, tất cả các ngươi đều phải đáp ứng buông tha cho ta.”
Tất cả đều nhìn về phía Lai Ân.
Lai Ân gật đầu, lúc này mọi người mới đồng ý.
Tra Lợi vui vẻ nói “ An Đức Lệ Na cùng Áo Lan Đa gia tộc bất quá cũng chỉ là quân cờ, chân chính muốn tiêu diệt Tạp Mai Lạp gia tộc chính là Tây bộ Địa Gia Tỳ gia tộc.”
- 🏠 Home
- Dị Giới
- Vương Bài Pháp Thần
- Quyển 6 - Chương 82: Khai chiến