Chương 10: Tẩy gân phạt tủy

Quyền Gia Vân cởϊ qυầи áo trên người, tay vừa lật, một viên đan dược kim sắc xuất hiện trong lòng bàn tay.

Viên đan dược này chính là Tẩy Tủy Đan.

Sau khi Quyền Gia Vân ngồi xuống, nhai nát Tẩy Tủy Đan nuốt vào trong bụng, mặc kệ dược lực trong viên đan dược chảy khắp toàn thân.

Tẩy Tủy Đan, xem tên đoán nghĩa, đó tẩy rửa một lần từ đầu đến chân thân thể người bao gồm cả cốt tủy, nói một cách đơn giản hơn, đó là loại bỏ tất cả tạp chất trong cơ thể con người và khai thông tất cả các kinh mạch.

Tẩy tủy một lần, tựa như sinh ra thêm một lần nữa.

Quá trình này cũng không dễ chịu, sẽ rất thống khổ.

Bởi vì những người sẽ dùng đến Tẩy Tủy Đan đều là người chưa từng tu luyện.

Nhưng thần hồn của Quyền Gia Vân không bình thường, đó từng là thần hồn của một tu sĩ Kim Đan, tuy rằng hiện giờ yếu hơn một ít, nhưng chút thống khổ vì tẩy tủy này đối với cô, vẫn có thể xem nhưng không đáng gì.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, toàn thân trên dưới của Quyền Gia Vân, những nơi phàm là có lỗ chân lông bắt đầu tiết ra một ít dơ bẩn màu đen.

Nhưng biểu tình của cô lại không có gì thay đổi, vẫn bình tĩnh như vậy.

Quyền Gia Vân lại lấy một viên Tẩy Tủy Đan nhét vào miệng, thực mau, dơ bẩn toàn thân cô càng nhiều.

……

Ngay khi Quyền Gia Vân đang giúp thân thể này tẩy gân phạt tủy, ở một góc vắng vẻ của trường học, Mạc Sân Sân rốt cuộc không thể kìm nén được sự hoảng sợ sâu thẳm trong lòng.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao cô ta có thể còn như người không có việc gì, em thật sự đã gϊếŧ chết cô ta, anh cũng thấy, sau đó em còn cố ý bổ thêm hai đao……”

“Cô ta tuyệt đối không thể sống sót, tuyệt đối không thể.” Cho đến bây giờ, Mạc Sân Sân vẫn không thể chấp nhận sự thật rằng Quyền Gia Vân vẫn còn sống.

Hạ Chính Hạo nghe Mạc Sân Sân nói liên tục thì bực bội.

Nếu hắn biết đây là chuyện gì đang xảy ra, hắn cũng sẽ không bất an như thế.

Hắn không kiên nhẫn nói:

“Được rồi, anh đã cho người đi thăm dò, hiện tại không cần nghĩ nhiều, mặc kệ đến tột cùng cô ta đã gặp chuyện gì, chỉ cần cô ta sống sót, nếu cô ta đến gặp huấn luyện viên nói chúng ta mưu sát mình cũng không có chứng cứ, cô chỉ cần kiên trì không thừa nhận là được.”

“Em biết.”

Mạc Sân Sân gật gật đầu, bỗng nhiên chui đầu vào trong lòng ngực Hạ Chính Hạo, gắt gao ôm lấy hắn nói:

“Hạ Chính Hạo, em là vì anh mới gϊếŧ cô ta, nếu thật có chuyện gì, anh cần phải bảo vệ em.”

Hạ Chính Hạo nghe cô ta nói, sát ý trong mắt chợt lóe mà qua, ngoài miệng lại trả lời:

“Thế nào, em không tin anh sao?”

Mạc Sân Sân dùng sức lắc lắc đầu: “Không phải, em chỉ là sợ hãi.”

Hạ Chính Hạo vuốt tóc cô ta thấp giọng nói:

“Có gì mà phải sợ hãi, mặc kệ vì sao cô ta sống sót, một phế vật như vô ta, em có thể gϊếŧ cô ta lần đầu tiên, cũng có thể gϊếŧ cô ta lần thứ hai.”

Mạc Sân Sân nghe lời này, kiêu ngạo trong xương cốt vượt qua nỗi sợ hãi trong lòng.

Đúng rồi, cô ta có thể gϊếŧ phế vật kia một lần, chẳng lẽ không thể gϊếŧ lần thứ hai sao?

……

Bên này hai người đang thương thảo đối sách, bên kia, trong phòng tắm, cuối cùng Quyền Gia Vân cũng khơi thông kinh mạch tắc nghẽn.

Giờ khắc này, Quyền Gia Vân cũng cảm thấy cả người thoải mái.

Cô mở to mắt, mở vòi hoa sen và rửa sạch bụi bẩn trên người, để lộ làn da trong sáng như pha lê.

Tuy nhiên đám mụn trên mặt lúc trước cũng không lập tức hoàn toàn biến mất, nhưng so với lúc trước lại nhạt hơn không ít, thoạt nhìn không khủng bố dọa người như khi đó.

Quyền Gia Vân biết, không quá mấy ngày, chút sẹo mụn này sẽ biến mất sạch sẽ, phục hồi diện mạo vốn có của Quyền Gia Vân.

Cô tắm rửa sạch, sau đó mở ra ngũ cảm lúc trước đã đóng.

Vì thế, âm thanh ồn ào ngoài phòng tắm lại một lần truyền vào trong tai cô.

“Sao các cậu lại ngồi đó, phế vật kia đâu?”