Chương 13:

Việc cấp bách là phải thông báo tuyển dụng nhân viên.

Hơn nữa còn là thông báo tuyển dụng khẩn cấp, phải kiếm đủ nhân công trong một khoảng thời gian ngắn.

Hiện giờ đang là tháng 6, buổi trưa nhiệt độ tăng cao, ánh nắng cũng rất gắt.

Ngoại trừ việc dọn cỏ có thể tiến hành bất cứ lúc nào, các công việc khác như tưới nước, xới đất, bón phân thì tốt nhất nên được bố trí vào buổi sáng hoặc chạng vạng, đồng nghĩa với việc phải cần nhiều nhân công hơn, về cơ bản là phải cần 12-13 người.

Hơn nữa còn phải tính đến việc có người bỏ việc giữa chừng, nên ít nhất là phải tuyển được 20 người.

Trừ những điều này ra, thì các dụng cụ làm vườn, đất hữu cơ, phân bón hỗn hợp, thuốc diệt cỏ,… cần thiết trong việc cải tạo đất cũng phải được chuẩn bị trước.

Nhiều việc phức tạp chồng chất lên nhau như vậy, đối với một sinh viên khuyết thiếu kinh nghiệm mà nói thì đây đúng là khó như lên trời.

Cho dù có là một nhân công giàu kinh nghiệm, chắc chắn cũng sẽ cảm thấy choáng ngợp.

Nhưng lúc này Diệp Hàm lại vô cùng bình tĩnh.

Rất khó để có thể nhìn thấy sự ngây thơ, hồn nhiên của những sinh viên vừa mới ra trường ở trên người cô ——

Những sinh viên khác có thể như vậy là bởi vì bọn họ được gia đình bao bọc rất kỹ.

Còn Diệp Hàm… Từ lâu cô đã mất đi đặc quyền đó rồi…

Cô chỉ có thể tự dựa vào chính bản thân mình.

Sau khi suy nghĩ một lúc, việc đầu tiên Diệp Hàm làm chính là đăng thông tin lên một trang web tuyển dụng phổ biến:

Thông báo tuyển dụng:

- Tuyển nhân viên làm vườn bán thời gian, phụ trách xới đất, dọn cỏ, bón phân,…

Yêu cầu:

- Tuổi từ 18-60 tuổi, sức khỏe tốt, chăm chỉ, cần cù, ưu tiên những người đã có kinh nghiệm làm vườn.

Thời gian làm việc:

- Ca tối 17:00 – 21:00, tiền lương 25 đồng / giờ, bao ăn một bữa, trả lương 100 đồng mỗi ngày.

Địa điểm:

- Khu XX đường XX vườn bách thảo Nam Sơn.

Ngay sau đó, cô lại đăng bài lên mạng xã hội và các nhóm làm việc bán thời gian.

Để tránh bị kick, Diệp Hàm còn phát ‘lì xì’ cho từng nhóm, tuy rằng không nhiều, nhưng như vậy đã đủ để thu hút sự chú ý của mọi người.

Ở thành phố W, lương theo giờ khi làm bán thời gian chỉ khoảng 18-20 đồng, thế nên mức giá 25 đồng / giờ này có thể nói là khá cạnh tranh.

Quả nhiên, sau khi đăng bài không lâu, Diệp Hàm đã nhận được rất nhiều lời mời kết bạn.

Nhưng sau khi đăng tọa độ lên, số người trả lời lại giảm đi rất nhiều.

“Xin lỗi, vừa rồi tôi không để ý tới địa điểm, giờ nhìn lại mới thấy xa nhà quá.”

“Chắc là không được rồi, nơi này cách nhà tôi khá xa.”

...

Vị trí của vườn bách thảo Nam Sơn đúng là có hơi xa xôi, sau khi xuống trạm xe buýt còn phải đi bộ thêm 1.2 km, nếu gọi xe đi từ nội thành tới đó, chi phí cả đi về cả về cũng gần 100 đồng.

Vừa nghĩ đến đây, rất nhiều người đã từ chối theo bản năng.

Còn có một vài người chỉ thuận miệng hỏi một chút, sau khi nói hai câu thì cũng không nhắn thêm gì nữa.

Sau khi trả lời hơn một trăm tin nhắn liên tục, Diệp Hàm đã sắp mất hết kiên nhẫn.

Cô trực tiếp bỏ qua một đống yêu cầu kết bạn, yêu cầu người ứng tuyển kiểm tra địa chỉ trước, nếu cảm thấy ổn thì hẵng bàn tiếp.

Không bao lâu, điện thoại vừa nãy còn nảy thông báo liên hồi, cuối cùng cũng dần dần trở nên im lặng.

Giống như một bữa tiệc vốn đang đông đúc đột nhiên đi đến hồi kết, chỉ còn sót lại sự vắng vẻ, hiu quạnh.