"80,81.82,...."
Trên ban công lầu một, Tần An Nhiên đang chăm chú đến những quả kỷ tử được mua chợ đầu mối gọi cho vào trong bình thủy tinh. Khổ cỡ quả kỷ tử vừa phải,không đầy đặn lắm,màu đỏ sẫm phản chiếu trên những ngón tay trắng của cô
Có 100 viên mỗi chai, và một chai gần như đầy
"Aii"
Đột nhiên ngoài hành lang xuất hiện một nam học sinh
Tóc đen ngắn, đôi mắt hồng đào, đồng tử đen như mực,lông mày rõ ràng, sống mũi cao thẳng tắp
Khoé miệng lộ ra sự dí dỏm, trong mắt hiện lên vẻ kiêu ngạo, một loại khí chất ngang ngạnh lẫn lộn trên người, cùng với đường nét trên khuôn mặt hiện ra một loại hương vị đặc biệt
Hai tay đút túi quần, liếc mắt quan sát Tần An Nhiên tại ban công
" Toán ngày hôm qua có chỗ tôi không hiểu"
Tần An Nhiên không cần ngẩng đầu cũng biết là Hứa Giác
Hai người họ là thanh mai trúc mã, nhà hắn trước đây cũng ở tại nhà ngang (Tong-zilóu - 筒子楼). Đến năm lớp 2 thì gia đình hắn phát triển và chuyển đến căn biệt thự ở ngoại ô,nhưng bà nội hắn đã già vẫn còn ở lại nơi này, và trường học hắn học gần đây, nên thi thoảng hắn sẽ đến đây
"Nói" Tần An Nhiên đáp, tiếp tục đếm mà không nhìn lên
Hứa Giác làm như có thật lấy ra một quyển sách bài tập: " Nhà máy hoá chất nào đó sản xuất sản phẩm gì đó, giá thành của mỗi sản phẩm là 38 đồng, ước tính mỗi sản phẩm của xưởng là x nhân dân tệ ( 77_
"Xin hỏi.." —— hắn dừng một lúc, nâng quai hàm lên "Hiện tại đếm được bao nhiêu rồi?"
Cô ngẩng đầu lên,trong tiềm thức muốn ném quả trong tay vào phía hắn,nhưng rồi cảm thấy lãng phí, cô dừng lại
Hứa Giác nghênh ngang bỏ đi, thanh âm từ phía trước truyền đến: " Xem ra quả kỷ tử không bổ não chút nào a ~~~"
Hắn cũng thật là phiền phức: Tần An Nhiên lẩm bẩm
Nhưng không còn cách nào, cô chỉ có thể ôm bụng đổ hết đồ trong chai thủy tinh ra đếm lại, rồi cho 10 quả hoa cúc vào ly nước uống mỗi ngày,gắp thêm hai bông hoa cúc rồi đeo cặp sách trên lưng và đi ra ngoài.
Đi ra khỏi con hẻm, thì nhìn thấy Hứa Giác bóng dáng còn chưa đi xa. Hắn lúc này đang đứng trước tủ đông lạnh của một quầy bán đồ ăn vặt, cầm trong tay một cây kem ly
Tháng 10 thời tiết dần dần dịu lạnh đi,lá vàng rơi trên mặt đất, gió thổi vào người hơi lạnh
Tần An Nhiên lắc đầu khi thấy Hứa Giác ăn kem
Hứa Giác quay đầu thoáng nhìn cô, dường như đã quên chuyện vừa rồi, thản nhiên lắc cây kem trong tay " Ăn không, tôi mời?"
"Tôi mới không cần" Tần An Nhiên quả quyệt cự tuyệt,suy nghĩ một chút quyết định vẫn là có lòng tốt khuyên nhủ hắn: "Thu đông,tránh ăn lạnh,hại dạ dày không tốt"
"Hả?" Ngón tay thon dài của Hứa Giác lưu loát xé vòng giấy gói xuống,thanh âm lười nhác " Sao cậu biết được? Dạ dày nói cho cậu?"
"......"
"Thế này_____" Hứa Giác kéo dài âm thanh tiếp theo cắn một miếng lớn rồi nói rằng: " Vậy tôi sẽ giữ nóng trước khi nuốt xuống"
Tần An Nhiên lại lắc đầu, cô lười quản,tiếp tục hướng tới trường mà đi
Hiệt Tú Nhất Trung lớp 11
Tần An Nhiên bước vào qua cửa trước, trước khi đặt cặp sách, đầu tiên đi tới chỗ bình nước, nhấn nút đun nước, cô cần nước ấm để pha trà hoa cúc,cô là người uống nước ấm quanh năm
Trước khi nước ấm lên,chuông báo buổi sáng vang lên, Tần An Nhiên về chỗ ngồi, nghiêm túc cần quyển sử đọc thuộc lòng
Bốn mươi phút sau, khi buổi sáng đọc sách kết thúc,cô cầm ly nước trên bàn đứng dậy, vừa định bước ra khỏi chỗ thì có một bóng người lướt nhanh qua cô
Là Hứa Giác
Hắn cầm trong tay một cốc giữ nhiệt ngoại cỡ, hắn bước đến chỗ máy lọc nước
Tần An Nhiên đi sau hắn, xếp hàng chờ lấy nước
Đột nhiên cô nhận ra, Hứa Giác lấy toàn bộ nước ấm. Dòng nước chảy thẳng xuống, bên trên có tiếng kêu của thùng nước, cô nhìn đèn báo chuyển từ giữ nhiệt thành đun nóng __Hắn đã lấy hết nước ấm
"Này,sao người lại lấy hết toàn bộ nước ấm a "" Tần An Nhiên nổi cáu, thừa dịp Hứa Giác xoay người liền tranh luận
"Không phải cậu nói, thu đông,tránh uống đồ lạnh? Hứa Giác cao hơn cô một cái đầu,cúi xuống nhìn cô "Uống quá nhiều hoa cúc ảnh hưởng đến trí nhớ?"
"..." Tần An Nhiên không thể phản bác, đơn giản là nói ra suy nghĩ thật lòng " Nút nước nóng là tôi bật lên,nước ấm là của tôi"
"Nước là của cậu?" Hứa Giác nhấn mạnh vào âm cuối,mặt lộ vẻ châm biếm "Cái gì? Cậu ở trên Thái Bình Dương?" *câu này mình để nguyên văn
"...."
Hứa Giác thấy cô im lặng không nói gì hơn, lại chỉ vào cái cốc của cô, tiếp tục nói: "Ngâm 10 quả kỷ tử mỗi ngày không tốt"
Tần An Nhiên cho tới giờ chưa từng nghe tới cách nói này, tỏ vẻ nghi hoặc
"Vì cái gì? Như nào không tốt?"
"Quá nhiều, kỷ tử không kịp sinh trưởng"
"..."
Tần An Nhiên trừng mắt nhìn hắn,sau đó không thèm để ý đến hắn, thở hổn hển mà trở lại chỗ ngồi
"Phiền phức"
"Ai?" Bạn cùng bàn Khúc Sam Sam ngoảnh lại hỏi
"Hứa Giác"
"Nga" Đằng Vi ngồi phía sau nghe được liền đáp "Tớ cảm thấy hẳn cũng không rồi nha. Lần trước điện thoại của tớ bị nhiễm virut, là hắn đã giúp tớ tìm lại dữ liệu đó nha"
Tần An Nhiên nghiêng đầu nhìn Đằng Vi một cái,bộ dạng cô ấy lớn lên rất giống búp bê, tóc xoăn, khuôn mặt tròn, đôi mắt to long lanh,lông mi dày, diện mạo tinh tế và thanh tú
"Đó là bởi bạn đẹp" Tần An Nhiên nói
Khúc Sam Sam nói "Bạn bộ dạng cũng đâu có tệ"
Tần An Nhiên bộ dạng xinh đẹp động lòng người, đôi mắt mơ màng sáng trong, khuôn mặt hạt dưa,cằm nhọn, nước da trắng trẻo, đôi môi Hồng nhạt căng mọng, nụ cười ấm áp tươi tắn
Tần An Nhiên nghĩ thầm: Hừm, thật kỳ quái khi Hứa Giác cho rằng mình đẹp
Nhưng cô không nói ra, chỉ nhàn nhạt nói
"Dù sao hắn bộ dạng xấu"
"Này" Nói xong một tiếng,mọi người xung quanh đêu nói
"Cái gì" Tần An Nhiên ngẩng đầu
"Hắn ta mà xấu á?" Khúc Sam Sam nhìn cô đầy Hoài nghi "Trong trường chúng ta còn có thể tìm được người tốt hơn hắn ư?"
"..."
Mặc dù Tần An Nhiên không cho rằng Hứa Giác đẹp trai, nhưng mọi người đều nói vậy, cô không muốn một mình đối đầu với nhiều cô gái khác nên không nói thêm.
Cô nghĩ, thôi quên đi, cố bám trụ thêm một năm nữa, dù sao sau này môn KTTN cũng phân thành các lớp trọng điểm,điểm kém của Hứa Giác chắc chắn sẽ không vào được,sau đó có thể đuổi hắn đi
Không phải chỉ là nước nóng thôi sao? Uống sau là được
Không ngờ,mấy đêm liền mưa phòng học bị dột, hai tiết toán đầu nghe giảng, hai tiết sau sẽ phải làm bài tập ôn luyện
Tiết học thứ 3, Tần An Nhiên cuối cùng được toại nguyện tiếp nhận nước sôi, nước nóng rót vào trong ly,kỷ tử và hoa cúc xoay tròn trong chốc lát ly thủy tinh hiện ra màu vàng đậm trong suốt.
Nhưng nước quá nóng và đến lúc chuông kêu kết thúc tiết,đến giờ cơm trưa thì nước đã nguội
Không có biện pháp Tần An Nhiên đem bình thủy tinh đặt trên bàn, cùng Khúc Sam Sam và những người khác đi xuống căng tin,chờ trở về rồi uống tiếp
Xong cơm trưa, Hứa Giác bước vào lớp học,còn chưa kịp về chỗ ngồi, bạn cùng bạn của hắn Mã Hành Phong đi tới, trong tay giơ lên cái cốc giữ ấm lớn
"Ta đã nói như nào đột nhiên ông chủ động nói ra giúp ta lấy nước, kết quả toàn bộ mẹ nó hết nước sôi, lão tử một ngụm cũng chưa kịp uống"
"Ông phải nói sớm là khát a" Hứa Giác thấy thế cầm lấy chai nước khoáng vừa mua xong,mở nắp ra cứ thế uống " Tôi uống nước cho ngươi xem, ông cứ cảm thụ việc thiếu nước là như nào"
"...." Mã Hành Phong mạnh mẽ đầy hẳn "Cút"
Hứa Giác nhất thời không đứng viếng, khửu tay đυ.ng vào một vật thể
Không đợi hắn quay đầu xem như nào, chỉ nghe trên mặt đất tiếng (Răng rắc)
Hắn bỗng nhiên có loại dự cảm không tốt,chậm rãi cúi đầu
Trên mảnh đất, các mảnh thủy tinh phản chiếu những đốm màu sặc sỡ của mặt trời,chất lỏng màu vàng sậm trào ra, kỷ tử và hoa cúc rơi vãi trên sàn nhà
Mã Hành Phong cũng phát hiện ra đó là cốc của ai, anh ta sững sờ,hai người nhìn nhau, không nói gì
Đúng lúc Tần An Nhiên và Khúc Sam Sam bước vào lớp, nhìn thấy hai bà người tụ tập trước chỗ ngồi của cô, cô bối rối đi tới,sau đó nhìn thấy thảm kịch trên mặt đất
Cô chỉ xuống đất,vừa muốn hỏi gì đó, Hứa Giác một bên mở miệng
"Thật xin lỗi.."
Quả nhiên là hắn
Tần An Nhiên vốn đang nghĩ muốn giả vờ hỏi ai làm vỡ nó, nhưng cô đã đoán không sai
"Tôi không cố ý" Hứa Giác lại giải thích
Có quỷ mới tin hắn không cố ý
Tần An Nhiên nhìn hắn một cái, gì cũng không nói, lập tức đi đến góc tường, lấy một cái chổi
Hứa Giác muốn lấy nó giúp cô
"Cậu có thể tránh xa tôi ra được không,đừng quấy rối" Tần An Nhiên mất kiên nhẫn nói
Hứa Giác hai tay để trên không trung,vẻ mặt có chút xấu hổ
Tần An Nhiên không quản hắn,cúi xuống dọn dẹp,quét những mảnh thủy tinh vào thùng rác,cận thẩn kiểm tra xung quanh để tránh sai sót, nhanh chóng nhặt những mảnh vỡ trên mặt đất, rồi cầm chổi xuống phía sau lớp học,đặt nó về bên kia góc tường
Hứa Giác muốn làm theo,vừa định giúp đổ rác trong thùng rác của lớp vào thùng rác công cộng
"Này,đừng nhúc nhích!" Tần An Nhiên ngăn lại,đem mấy tờ báo cũ đến
Cô đổ thủy tinh vào giấy báo rồi gói lại bỏ vào thùng rác, không quên giáo dục lại Hứa Giá "Phải gói trong giấy báo,trực tiếp đổ vào như ngươi,tay nhân viên vệ sinh sẽ bị hỏng."
Vốn dĩ cô nghĩ Hứa Giác đã tiếp thu được một cách khiêm tốn nhưng không ngờ hắn ta đứng thẳng dậy,đút hai tay vào túi quần "Tại sao phải dùng báo và tại sao không dùng tạp chí?"
"...."
Cô biết rằng anh sẽ nắm bắt được trọng tâm kỳ lạ này và phản bác lại cô
Giống như hắn từ nhỏ đến lớn đều giống nhau
Thú vui của Hứa Giác là phân cao thấp với cô
Tần An Nhiên nhớ rõ Nhật ký hàng tuần của mình từ năm lớp hai tiểu học:
Bạn cùng bàn mới của tôi là Hứa Giác, tuy rằng không biết Hứa Giác là người như nào, nhưng tôi cảm nhận được hắn sẽ là kẻ địch của tôi
Tôi nói thích hoa hồng thô (Rosa rugosa -tên tiếng Anh là rugosa rose, beach rose, Japanese rose, và Ramanas rose),hắn liền hỏi vì sao không thích hoa đuôi chó ( 尾巴花)? Tôi nói thích Vương lão sư,hắn liền nói vì cái gì không thích Lý lão sư? Tôi nói sợ sâu lông, hắn hỏi sao không sợ ong? Tôi nói tôi ăn bánh bao hồi sáng, hắn lại hỏi sao không ăn đâu người?
Hắn cũng thực sự thích phân đua cao thấp ( cạnh tranh) a
Tôi hi vọng có một ngày hắn cùng Ultraman cạnh tranh bị đưa ra khỏi địa cầu
Cô nhớ rằng khi đó Hứa Giác xem được nhật ký hằng ngày của cô,không hề tức giận mà còn chế nhạo:" Ultraman ( siêu nhân ý mọi người)? Vì cái gì không phải robot đại chiến?"
.......
Hiện tại ngẫm lại, cô có thể dùng được lời nói để giải thích
Nhưng hắn chính là giang tinh a ( chỉ những người luôn phản đối và những người cố tình giữ ý kiến
trái ngược khi tranh luậnthường phớt lờ việc giải thích sai logic ban đầu, không nhắm vào mọi người để bác bỏ vấn đề, chỉ phản đối chống đối và kích động người khác thông qua bác bỏ có chủ đích để đạt được mục tiêu của họ.)
Nhưng dù sao,ngoại trừ lời xin lỗi vừa nãy, Tần An Nhiên không thấy hắn áy náy hay day dứt gì cả. Cô cũng lười lí luận với hắn,thu dọn đồ đạc, cùng Khúc Sam Sam đi tới sân thể dục để chuẩn bị cho lớp thể dục buổi chiều
Nhìn bóng dáng của Tần An Nhiên rời đi, Mã Hành Phong đứng bên thờ ơ với chuyện xảy ra,xúc động nói: " Ai,lớp trưởng của chúng ta tính tình thật tốt,như vậy cũng không tức giận với cậu. Cô ấy trở về,tôi sẽ thử bắt nạt cô ấy nha"
Hứa Giác nghe vậy,sắc mặt lập tức thay đổi,lạnh lùng nói ra bốn chữ
" Có gan thử xem"
* Có gì mọi người cứ góp ý thoải mái không sao đâu nha. Mình bonus thêm vài đoạn