Chương 43: Dù ra sao, tôi đều theo cô

Thịnh Tuyền liền sáng mắt lên: "Phần thưởng? Là tiền đúng không?"

Tình trạng tiền bạc của cô hiện tại cũng hơi khó xử. Để chiến thắng trận đầu tiên, hầu hết tiền bạc đều đã được sử dụng, bao gồm việc tạo hình ảnh người giàu, hiệu quả như mọi người thấy rồi đó, thực sự rất rõ ràng, mọi người cô gặp đều sẽ mở cửa cho cô.

Nhưng chỉ có Thịnh Tuyền mới biết, cô ấy đang ở một khách sạn với giá 621 triệu một đêm, lái xe sang trị giá hơn 66 tỷ, đầu tư 33 tỷ cho đoàn phim, nhưng túi tiền cô cũng chẳng còn bao nhiêu nữa.

Tuy nhiên 006 thể hiện sự tiếc nuối nói: "Chưa đến lúc nhận lại được tiền mặt đâu, phần thưởng giai đoạn này chỉ có thể là vật thể mà thôi."

Thịnh Tuyền cũng không quá ngạc nhiên, cô đã nhận ra phong cách phần thưởng mà hệ thống tài trợ, rất hào phóng với vật thể, nhưng lại khá kỹ lưỡng chuyện tiền bạc. Cô đoán quy định này là để có thể khuyến khích chủ nhân tập trung tài trợ cho người được tài trợ, vì những món đồ hiện vật này không được phép bán, chủ nhân vẫn sẽ cố gắng giúp người được tài trợ đạt được thành công trong sự nghiệp để nhận được lợi ích.

Vậy nên những ước muốn đó chẳng qua chỉ là những ước mơ của người hâm mộ sách mà thôi.

Thịnh Tuyền rất nhanh đã trở nên hào hứng trở lại: "Bây giờ có thể cho chị biết phần thưởng là gì không?"

006: "Bởi vì đây là nhiệm vụ dành cho người mới, vì vậy phần thưởng khá tốt, nhưng vẫn cần chủ nhân tự mình rút thăm, phần thưởng trong giai đoạn này còn có những phần thưởng cấp SSSS đấy, nếu chủ nhân có thể rút thăm trúng thì thật tuyệt!"

Cho chủ nhân xem trước nội dung phần thưởng không phải là vi phạm, vì vậy 006 rất vui mừng khi cho Thịnh Tuyền xem nội dung phần thưởng. Thịnh Tuyền liếc mắt qua, cảm thấy rất may mắn: "Đúng là thứ chị đang cần, giá trị nghề nghiệp của Nhan Hồi hiện tại là bao nhiêu?"

006: "Giá trị nghề nghiệp của người được tài trợ đầu tiên là: 8"

Thịnh Tuyền: "Vậy thì trong vài ngày tới chị sẽ rút thăm, giờ em có muốn xem TV cùng chị không?"

006 rất hạnh phúc: "Có! Em muốn xem chương trình mà chúng ta đã xem cùng nhau lần trước!"

"Được, chị bật TV nhé."

Thịnh Tuyền cười tươi, mặc dù 006 kiếm tiền rất giỏi, nhưng sau cùng chỉ mới ra đời chưa đầy một tháng. Trước mặt hệ thống mới sinh này, nó đơn giản, đáng tin cậy còn luôn quan tâm đến cô, nên cô cũng rất dễ tính.

Khoảng hai giờ đồng hồ sau khi xem TV cùng 006, Thịnh Tuyền định đi ra ngoài ăn cơm thì tiếng gõ cửa vọng từ ngoài vào. Sau khi được phép vào, Vu Hướng Vãn mở cửa:

"Thịnh tổng, tôi đã tổng hợp danh sách những người quản lý hành chính cao cấp đã nộp hồ sơ ứng tuyển, nhưng phần lớn họ đều không đáp ứng được những yêu cầu của chúng ta."

Thịnh Tuyền nhận lấy, xem qua, hoặc là yêu cầu đặt ra quá cao, hoặc là họ hoàn toàn coi công ty của cô như một tấm bảng trắng dùng để lừa đảo, không hề có ý chí làm việc thật sự. Cô cũng không giận, chỉ đặt tệp tin sang một bên: "Có vẻ như họ không tin rằng Tinh Mang đang có triển vọng tốt."

Vu Hướng Vãn có vẻ tức giận, anh ta không thích thấy người khác coi thường Thịnh Tuyền: "Họ đúng là không biết đánh giá."

Thịnh Tuyền cười, vỗ nhẹ vào vai anh ta: "Được rồi, tôi không giận, sao anh lại giận chứ? Họ làm như thế cũng là điều bình thường, rốt cuộc hiện tại chúng ta chỉ là một công ty trống không, không có nhân sự, không có tài nguyên, thậm chí còn chưa xác định được tòa nhà văn phòng, mấy ai trong số những người quản lý hành chính cấp cao có tài và khả năng sẽ muốn làm việc cho tôi chứ? Đừng nói là họ, đến cả nhân viên bình thường, ai cũng không muốn làm."

Vu Hướng Vãn nói chắc nịch: "Dù có hay không thành công, tôi đều sẽ theo Thịnh tổng."

Thịnh Tuyền: "......"

Đúng rồi, cô quên mất tính chất trung thành không thay đổi của anh ta.

"Được rồi, không cần quan tâm đến những thứ đó, anh biết rằng trong làng giải trí, điều quan trọng nhất để nổi tiếng là gì chứ?"