Thịnh Tuyền cũng bị chạm vào tim một chút, nhưng rất nhanh chóng, cô đã lấy lại tinh thần khi thấy đạo diễn Vạn Bảo đang cố gắng vừa xem qua ống kính, vừa vẫy tay chỉ dẫn cho nhân viên phụ trách cung cấp thêm hoa liễu.
Cô nghĩ: "..."
Bức hình tuyệt đẹp đó không có gì để chê, nếu cô không nhìn thấy một vài nhân viên phụ trách đang đứng trên cầu thang, mỗi người một túi, từng chiếc hoa liễu được rải xuống bằng tay thì cảnh quay sẽ hoàn hảo hơn rất nhiều.
"Cut -"
Sau khi Vạn Bảo hài lòng hô cắt, Tần Hằng - người vừa mới "kiên cường nhưng dịu dàng, dịu dàng nhưng vẫn buồn bã" đã hắt xì hơi một cái, anh chạy nhẹ ra khỏi phạm vi hoa liễu đang bay lượn trên không, cẩn thận cởi đồng phục, chịu đựng việc gió đang vuốt ve khắp cơ thể, cả người anh lập tức run nhẹ.
Nhìn Nhan Hồi bận rộn như vậy, Thịnh Tuyền đột nhiên nhận ra rằng có một bông hoa liễu đã lọt vào áo của anh.
Cô tiến lên giúp đỡ lấy nó ra. Ban đầu, người chịu trách nhiệm trang điểm và trang phục định tiếp cận để giúp đỡ anh, nhưng ngay lập tức họ đã lui lại khi thấy cô.
Cô gái trẻ tuổi này hiện tại chính là nhà tài trợ lớn nhất của đoàn làm phim của họ. Nếu cô muốn giúp đỡ một cá nhân nào đó, bọn họ không dám chen vào để trở thành kẻ thứ ba đâu. Nghe nói Thịnh tổng là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của tác phẩm gốc, ai biết được liệu cô có chuyển tình cảm đó sang nhân vật này luôn không.
Thịnh Tuyền nhìn cánh tay đã đỏ lên của Nhan Hồi: "Không ổn rồi, hoa liễu dính quá nhiều, anh nên đi tắm đi."
Nhan Hồi lắc đầu: "Cảm ơn cô Thịnh, nhưng tôi thấy không cần đâu, còn một cảnh quay nữa, tôi nên tận dụng thời gian để tìm cảm hứng cho bản thân."
Thật là một người kiên cường mà, với cách rải hoa liễu của người phụ trách vừa rồi, chắc chắn anh đang ngứa ngáy khắp người, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng. Anh thật giống một con sói hoang dã.
Khi Thịnh Tuyền đang suy nghĩ, một mảnh bông liễu bay vào mũi cô, cô không kiềm chế được mà hắt hơi một cái, sau đó càng thấy ngưỡng mộ Nhan Hồi hơn.
Cô mới chỉ bị một chút hoa liễu dính vào mà đã phải hắt hơi, còn vừa rồi Nhan Hồi bị bông liễu phủ kín nhưng anh vẫn có thể hoàn thành cảnh quay một cách hoàn hảo như vậy, cho đến khi đạo diễn hô cắt, anh mới hắt hơi.
Thấy mình đã làm phiền tới Thịnh Tuyền, Nhan Hồi nhanh chóng lùi về sau vài bước: "Cô Thịnh, tôi tự lo được, cô mau đi đi để tránh hoa liễu bay vào người cô."
Trước khi Thịnh Tuyền kịp trả lời, một bóng dáng cao lớn đã xuất hiện trước mặt cô.
Người tài xế lầm lì nói: "Cô Thịnh, để tôi giúp cô."
Ngay sau khi nói xong, người tài xế trực tiếp tiến lên. Trước sự phiền toái của những mảnh hoa liễu rụng lại bay lên, anh ấy dùng một dụng cụ đuổi lông dành cho thú cưng, dính vào người Nhan Hồi đã dễ dàng lấy đi hết những mảnh hoa liễu này.
Thịnh Tuyền: Tài xế này thật là một người đáng tin cậy... nhưng tại sao người lái xe cao to còn lầm lì này lại có một công cụ đuổi lông dành cho thú cưng nhỉ?
Nói vậy nhưng mà, hình như cô đã quên mất việc phải tìm cho Nhan Hồi một trợ lý, suy cho cùng thì cô không phải là người trong nghề này, sẽ luôn có những chi tiết nhỏ bị cô bỏ sót.
Khi Thịnh Tuyền còn nhỏ, cô từng nghĩ rằng việc diễn viên có được một trợ lý bên người thật oai phong, nhưng khi đã trưởng thành và trở thành một người trong nghề, cô mới dần hiểu rằng những diễn viên nổi tiếng ai cũng sẽ có trợ lý cho riêng mình. Đối với những diễn viên có nhiều cảnh quay, không có trợ lý riêng thì cuộc sống sinh hàng ngày sẽ rất khó khăn, chẳng hạn như trường hợp của Nhan Hồi vừa rồi, một mình anh khó mà có thể loại bỏ hết những bông hoa liễu dính trong áo.
Đó chỉ là phim hiện đại, nếu là phim cổ trang, việc phải đội mũ, mặc trang phục cổ trang nặng nề sẽ làm cho diễn viên không thể tự mình làm nhiều thứ được.