Nếu thấy quá mỏi mắt, anh sẽ nghỉ một lát, sau đó lại tiếp tục. Vì có khá nhiều ghi chú, Ngô Vân đã phải đọc từ 9 giờ tối đến 2 giờ sáng, anh ta là người làm việc tự do nên đã quen với việc thức khuya.
Nhưng mọi người đều biết rằng, việc thức khuya chơi game và thức khuya làm việc là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Ngô Vân cảm thấy rã rời, tình trạng của anh ta từ "Mặt trăng không ngủ, tôi cũng không ngủ, tôi là đứa trẻ chăm chỉ" đang dần chuyển sang "Tôi muốn tu luyện trong ICU". Tuy nhiên, trì hoãn là điều cấm kỵ nhất đối với công việc của anh. Mặc dù anh rất muốn dừng lại và nghỉ ngơi một chút, nhưng khi nghĩ đến việc nếu dừng làm việc lại thì anh ta cũng không ngủ mà ngồi chơi đủ thứ, Ngô Vân quyết định cắn răng tiếp tục làm việc.
Chính trong tình trạng mơ màng này, đột nhiên một bình luận dài đính kèm hình ảnh xuất hiện trước mắt anh ta.
Hoa ven đường: [Tôi thật sự có quá nhiều điều để nói! Tôi thường không bao giờ bình luận, nhưng hôm nay tôi phải nói rõ ràng ở đây! Bởi vì tôi đã nói quá nhiều nên số từ vượt quá giới hạn rồi, tôi đã phải chụp màn hình ghi chú đăng lên đây! Các bạn xem xong sẽ biết! Thật sự quá khó tin.]
Nội dung ảnh chụp: [Chuyện là thế này, tôi rất thích đọc tiểu thuyết, có một cuốn tiểu thuyết tôi rất yêu thích, nên tôi đã tham gia một nhóm độc giả. Hàng ngày, mọi người trong nhóm đều rất vui vẻ hoạt bát, cuốn tiểu thuyết này cũng sắp được chuyển thể thành phim truyền hình, chúng tôi đều rất lo lắng rằng nó sẽ phá hủy nguyên tác. Những cuộc nói chuyện phiếm vui vẻ của chúng tôi đã biến thành việc quyên góp tiền để tự đầu tư làm phim, tức là mỗi người sẽ đóng góp năm mươi ngàn và chọn ra diễn viên mà mình mong muốn đóng nhất. Chuyện sẽ không có gì nếu không có một cô gái rất nổi bật trong nhóm, tôi gọi cô ấy là S nhé.
S thích nhất một nhân vật tên Tần Hằng trong cuốn sách này, cô ấy luôn gọi anh ấy là anh Tần. Diễn viên ban đầu dự kiến sẽ đóng vai anh Tần đã không thể tham gia được vì lý do lịch trình bận rộn, S rất lo lắng, vì phim đã bắt đầu quay nên cô ấy sợ rằng đoàn phim sẽ chọn một người bất kỳ để đóng thế, như vậy cuối cùng sẽ phá hủy đi hình tượng của anh Tần.
Điểm quan trọng đến rồi đây! Một ngày nọ, cô ấy nói rằng khi cô ấy đang đi mua bánh kếp mặn, đã thấy một anh chàng bán bánh kếp mặn trông rất giống anh Tần, chúng tôi còn khích bác cô ấy có thể lấy số điện thoại của anh ta không. Hai ngày sau, khi mọi người đều đang tán gẫu về việc gom tiền, S chợt nói rằng cô ấy đã đầu tư 33 tỷ đồng và đoàn làm phim đã đồng ý rằng vai diễn của anh Tần sẽ do cô quyết định. Mọi người đều tán gẫu như vậy, không ai coi lời nói của cô là sự thật cả.
Hai ngày sau đó, S đột nhiên chụp một tấm hình của một anh chàng trông khá đẹp trai và hỏi chúng tôi anh ta có giống anh Tần không, cô ấy nói rằng đó là anh chàng bán bánh kếp mặn hôm trước, cô ấy đã chính thức ký hợp đồng với anh ta rồi. Lúc đó, chúng tôi vẫn tưởng đó chỉ là một bức hình cô ấy tìm được trên mạng, nên cũng đồng ý rằng anh ta trông rất giống, thế rồi cô ấy lập tức tỏ ra yên tâm và nói: "Thế thì để anh ta đóng anh Tần nhé, đạo diễn nói rằng anh chàng bán bánh kếp mặn này rất có khả năng diễn xuất, tôi có chút không tin là anh ta có thể thể hiện được hình tượng của anh Tần đâu."
Nghe có vẻ giống như một cuộc tán phét bình thường thôi đúng không? Nhưng điểm chính lại đến rồi đây này! Đúng vào đêm hôm đó! Đoàn làm phim đã chính thức công bố! Người sẽ đóng vai anh Tần chính là anh chàng bán bánh kếp mặn đó!
Điều quan trọng là gì? Điều quan trọng là trước đó không ai biết đến anh chàng bán bánh kếp mặn này là ai cả, chẳng ai nhận ra anh ta! Điều đó có nghĩa là, tất cả những điều S nói đều là sự thật, chỉ có cô ấy mới có được những hình ảnh của anh chàng đó!