Chương 11: Đàm phán thành công

Những đạo diễn không có tiền, chỉ có thể cắt giảm chất lượng, còn những người vừa không có tiền vừa không muốn giảm chất lượng như Vạn Bảo, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ. Thậm chí ngay cả bản quyền tiểu thuyết, cũng bởi mặc dù tiểu thuyết chất lượng cao nhưng ít người biết đến, thành tích không quá tốt, nên mới vào tay ông ấy.

Mà bây giờ! Thịnh Tuyền nói với ông ấy, cô sẽ đầu tư 33 tỷ!!!

Nhà đầu tư đã rút vốn chỉ lúc đầu cũng chỉ đầu tư 12 tỷ!

"Cô Thịnh, tôi đồng ý, tôi tất nhiên đồng ý, diễn viên đóng vai Tần Hằng sẽ do cô quyết định, tôi sẵn lòng ký hợp đồng cấp sáu với cô, chỉ cần cô đầu tư, bên tôi sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ..."

Vạn Bảo vô cùng phấn khích, lời nói cũng trở nên rối loạn. Từ lúc tốt nghiệp đến giờ, đây là lần đầu tiên ông ấy gặp được một nhà đầu tư lớn như vậy, đặc biệt là trong lúc hoạn nạn, nếu không phải sợ làm Thịnh Tuyền giật mình, thậm chí ông ấy còn muốn nhảy lên và quỳ xuống trước mặt cô.

Thịnh Tuyền đã đọc qua tiểu thuyết, mấy ngày nay cũng tìm hiểu về những thông tin này, vì vậy cô biết rõ hợp đồng cấp sáu mà Vạn Bảo đề cập đến là gì. Giới giải trí của thế giới này, phân loại các hợp đồng đầu tư thành bảy cấp.

Tăng lên từng cấp một, trong đó còn đề cập chi tiết ra nhiều loại hạng mục khác nhau, cấp độ càng cao, lợi ích và quyền lợi mà nhà đầu tư nhận được càng lớn.

Thông thường chỉ ký hợp đồng cấp bốn, từ cấp bốn trở lên, nhà đầu tư càng được lợi, càng đi xuống, nhà sản xuất càng có lợi. Vạn Bảo mở đầu bằng hợp đồng cấp sáu, đã bày tỏ sự chân thành của ông ấy.

Tuy nhiên, dù Thịnh Tuyền muốn kiếm tiền, cô cũng không muốn cướp quá nhiều quyền lợi của Vạn Bảo. Số vốn đầu tư của cô dưới góc nhìn hiện tại thật sự rất nhiều, nhưng để phân chia một cách công bằng, cô chỉ ký tối đa là hợp đồng cấp năm. Hợp đồng cấp năm đã cho cô rất nhiều ưu thế, rõ ràng Vạn Bảo sợ cô bỏ đi, nên đang cố gắng dùng lợi ích để trói chặt cô.

Thịnh Tuyền thích nhất là giao thiệp với những người trung thực thế này, nhưng cô cũng không thể lợi dụng hoàn cảnh khó khăn để bắt nạt những người như vậy được: "Đừng ký hợp đồng cấp sáu, ký cấp năm là được rồi. Đoàn phim đã bắt đầu quay rồi phải không? Không biết mấy ngày sắp tới có thuận tiện để tổ chức một buổi thử vai không?"

Lúc đầu Vạn Bảo rất ngạc nhiên vì Thịnh Tuyền không chấp nhận hợp đồng cấp sáu, ông ấy càng ngạc nhiên hơn khi nghe cô nói về việc thử vai.

Ông ấy do dự một chút, hỏi nhỏ: "Cô muốn buổi thử vai này là casting công khai sao?"

Có những nhà đầu tư thích làm như vậy, rõ ràng đã chọn được diễn viên, nhưng lại muốn tổ chức một buổi thử vai để chứng minh diễn viên được chỉ định kia đã chiến thắng công bằng trước đối thủ, quang minh chính đại nhận vai diễn.

Vạn Bảo không nói ra, nhưng thực tế ông ấy không thích phong cách làm việc như vậy. Rõ ràng từ đầu đã xác định, thì còn mời diễn viên khác thử vai làm gì, bọn họ đều mang theo kỳ vọng, chuẩn bị chăm chỉ, nhưng từ đầu đã không có cơ hội được chọn, đó không phải là đang đùa giỡn người ta sao?

May mắn thay, nhà đầu tư mới này, thái độ phóng khoáng, không có thói quen chơi đùa người khác, cô nói một cách tự nhiên: "Không, chỉ dành cho một mình người kia thôi."

"Cho dù tôi cảm thấy anh ấy rất hợp với vai diễn này, nhưng chúng ta vẫn cần phải một buổi thử vai để biết liệu anh ấy có thật sự phù hợp hay không. Đúng không, đạo diễn Vạn?"

Dù trong đầu Vạn Bảo đang nghĩ "33 tỷ, 33 tỷ, cho dù không phù hợp, tôi cũng sẽ khen lấy khen để làm mọi người cảm thấy phù hợp", nhưng điều đó cũng không ngăn cản ông ấy gật đầu đồng ý: "Đúng, đúng, tôi cũng nghĩ như vậy, chúng ta chọn vai diễn đều dựa vào thực lực, không cần lo thử vai không đạt."

Thịnh Tuyền không nhận ra sự phức tạp trong lòng Vạn Bảo. Mặc dù cô đã chuẩn bị rất nhiều, cũng có thể chắc chắn sẽ thành công, nhưng khi đàm phán thực sự diễn ra thuận lợi, tâm trạng cô vẫn rất tốt.

Tiếp theo, cô chỉ cần liên lạc với khách sạn để bọn họ sắp xếp, sẽ lập tức có một đội ngũ chuyên gia đàm phán chuyên nghiệp hoàn thành nốt phần còn lại.