Chương 220

Kevin James cúi xuống, hôn lên trán của David, tựa như muốn dùng nụ hôn ấy xóa đi vết hõm mà lão đã gây ra cho con trai mình.

Người lão hơi run lên:

- Ta sẽ bị Chúa trừng phạt. Ta sẽ phải xuống địa ngục. Nhưng ta chấp nhận xuống địa ngục để không ai còn phải xuống đó sau ta nữa.

Daniel dùng hết sức rít lên:

- Kevin James, tao sẽ lột da của mày và treo lên ngọn cây để kiến làm nốt phần việc còn lại. Mày sẽ hiểu thế nào là địa ngục thực sự.

Kevin khẽ rùng mình:

- Người ta bảo cậu bị điên, câu ấy quả nhiên đúng. Cách trừng phạt này thật đáng sợ. Hercules, làm nó ngậm miệng lại đi.

Hercules quật Daniel xuống sàn nhà như quật một món đồ chơi. Cú quật ấy thật khủng khϊếp. Daniel lập tức nằm im, không nói được gì nữa, chỉ có đôi mắt vẫn mở ra trừng trừng.

Kevin ngồi xuống ghế, mặt hướng về phía Daniel.

- Lấy ma túy Hãm Thần cho nó dùng.

Hercules lấy ra một gói bột nhỏ, bóp miệng Daniel rồi đổ thẳng vào.

Daniel không làm sao khác được, đành nuốt trọn số bột ấy.

Ma túy khống chế hệ thần kinh của Daniel, ngăn cản các tín hiệu gửi xuống các cơ quan bên trong cơ thể, nhưng Daniel là một trường hợp dị thường, gã có khả năng thao túng suy nghĩ của chính mình theo cái cách không ai khác làm được.

Thấy chân tay không có cách nào cử động, Daniel vừa sợ vừa giận. Gã tự đóng sập não bộ của mình, đơn giản như người ta đóng một cái cầu dao, ngay sau đó mở lại. Hành động này đã khởi động lại hệ thần kinh cho Daniel. Toàn bộ quá trình tắt đi, mở lại chỉ diễn ra trong có vài giây mà thôi. Lúc tỉnh dậy Daniel thấy đầu óc lâng lâng, cơ thể mất thăng bằng như người say, nhưng vẫn có thể giơ tay lên được.

Chứng kiến cảnh Daniel quờ quạng, hai mắt Hercules trợn lên, miệng lắp bắp:

- Làm sao có thể? Làm sao có thể?

Kevin thốt lên:

- Năm giây. Nó chỉ mất có năm giây để cử động. Dường như chất ma túy này được tạo ra để dành riêng cho nó. Con quái vật đã thức tỉnh, nhưng chưa thức tỉnh hoàn toàn. Ngươi cần thêm nhiều ma túy Hãm Thần nữa. Đưa thêm cho nó đi.

Hercules móc túi, lấy ra mười gói bột nhỏ, ném xuống sàn nhà.

- Đây là ma túy Hãm Thần, thứ chất độc kinh khủng nhất nhưng đồng thời cũng là thần dược lợi hại nhất để cải tạo cơ thể con người. Cứ mười nghìn người lại có chín nghìn chín trăm chín mươi chín người dị ứng với nó. Những người này hễ uống vào là chết hoặc sinh bệnh không sao chữa được, chẳng hạn như David tội nghiệp con trai ta. Người còn lại sẽ tiếp nhận được ma túy ở một mức độ nào đó, mức độ này khác nhau tùy vào vận may của mỗi người. Daniel, cậu nuốt hết cả một gói ma túy dạng tinh khiết nhất mà đã có thể cử động được ngay, đúng là nhân tuyển có một không hai. Thật đáng tiếc, chúng tôi chỉ có đúng mười gói. Mười gói quá ít, chưa thể thay đổi triệt để năng lực phản xạ của cậu. Nếu cậu muốn dùng thêm thì tôi bày cho một cách. Liên Minh đang tăng tốc sản xuất ma túy Hãm Thần để tiến hành thử nghiệm quy mô lớn trên hàng triệu người, phòng điều chế của chúng đặt bên trong trụ sở Liên Minh, do hai Phó Tư Lệnh là Jackson Jay và Connor Coady phụ trách. Bên trong phòng điều chế có đến vài triệu gói ma túy. Hãy đến đó, lấy đủ số ma túy cho cậu dùng cả đời về và đốt phần còn lại.

Daniel nói ấp úng như người đang mơ:

- Tao sẽ lấy đủ ma túy cho tao dùng và sau đó lột da mày.

- Tốt lắm. Tôi rất mong chờ ngày đó. Ý là tôi rất mong chờ cái ngày mà cậu lấy được đủ số ma túy, còn vế sau thì hy vọng nó sẽ không bao giờ xảy ra. Hercules, đưa cho nó bản đồ trụ sở của Liên Minh.

Hercules gật đầu, rút ra một tập bản đồ tuy chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay nhưng rất dày, bên trong vẽ chi tiết hệ thống an ninh, hệ thống thông tin liên lạc, các công trình phòng thủ, các tòa nhà chính và các tuyến đường dẫn đến phòng điều chế.

Tấm bản đồ này Thần Thoại mất nhiều năm và phải có tay trong mới lấy được, theo kế hoạch ban đầu là để chờ cơ hội xâm nhập vào sâu bên trong trụ sở Liên Minh ám sát Mc Alister, nhưng sau đó Sát Chúa đã thay đổi kế hoạch. Lão đưa tấm bản đồ cho Daniel vừa để gã đột nhập phòng điều chế, vừa tính nước cờ sau đó.

Nước cờ ấy nhằm vào Trần Tuấn Tài.

Tài lúc này như con hậu trên bàn cờ lớn ở Vùng đất Tự Do, tất cả các thế lực đều phải dè chừng hắn, nếu không thể lợi dụng thì phải tìm cách triệt hạ.

Cách triệt hạ nhanh nhất và đau đớn nhất là nhắm đến những người mà Tài trân trọng nhất, gần gũi với hắn nhất.

Kevin đứng lên, bước qua Daniel lúc này vẫn đang nằm lờ đờ trên mặt đất.

Hai thầy trò Sát Chúa bỏ đi chừng nửa giờ đồng hồ thì Daniel hồi phục năng lực vận động hoàn toàn.

Tốc độ hồi phục nhanh như vậy là chưa từng thấy trong lịch sử.

Gã nằm phủ phục trên giường, ôm thi thể còn ấm của David, khóc như một đứa trẻ.

Cái chết của David là vết thương tinh thần lớn nhất với Daniel, hiện nay cũng vậy, sau này cũng vậy. David từ chỗ là nguồn cảm hứng để thúc đẩy Daniel sống như một người bình thường, đã trở thành căn nguyên biến gã thành một con ác quỷ.

Cuộc đời của Daniel là sự kết hợp phức tạp giữa một kẻ mắc chứng bệnh tâm thần với các biến cố đầy bi kịch. Rất khó có thể nói chứng bệnh tâm thần của Daniel mang tính bẩm sinh hay là hậu quả của các biến cố, nhưng mỗi biến cố xảy ra lại làm tăng thêm tính điên loạn trong con người gã.

Daniel khóc suốt hai ngày liền, cho đến khi thi thể của David bắt đầu có dấu hiệu thối rữa. Lúc đó gã mới tỉnh ra.

Gã xuống bếp, cầm lên một con dao bầu dùng để chặt thịt, cắt đầu David cho vào trong một cái lọ chứa cồn. Gã phủ phần còn lại của thi thể David trong một cái chăn màu trắng, sạch sẽ.

Daniel tưới xăng đốt nhà, biến nơi đây thành địa điểm hỏa táng vợ mình.

Gã yên lặng chứng kiến căn nhà hóa thành tro bụi, sau đó mới ôm cái lọ chứa đầu David leo lên ngọn núi sau nhà.

Gã căm hận Vùng đất Tự Do đến nỗi không muốn vợ mình dính dáng đến xã hội loài người thêm nữa.

Núi rất cao, gió thổi l*иg lộng, Daniel bước đi trong im lặng, đến rạng sáng mới trèo lên đến đỉnh. Ở đó gã dùng dao đào vách núi, tạo ra một khoảng trống rộng rãi đủ để đặt cái bình vào bên trong.

Đây sẽ là ngôi nhà nơi gã và David sống nốt phần đời còn lại.

Gã muốn đào thêm vách núi để gã cũng có thể sinh hoạt trong đó, nhưng hiện giờ chưa có thời gian.

Gã lấy ra một gói bột ma túy, dốc vào mồm.

Không giống với người bình thường tiêu hóa xong gói này mới dùng gói kia, gã uống một lúc hết cả mười gói.

Tròng mắt của gã biến đổi, chuyển từ màu xanh lơ sang màu vàng. Bên trong mắt xuất hiện hai vòng tròn đồng tâm. Cả hai vòng tròn này đều có màu xanh nước biển cực đậm.

Ở rất sâu trong tròng mắt hiện ra một vết đen cực kỳ nhỏ, không dùng kính hiển vi không nhìn thấy được.