Chương 17: Nói Thật

Thời tiết hôm nay phá lệ sáng sủa giữa mùa đông tháng 10 ,ánh mặt trời chiếu sáng mọi ngóc ngách trong hoàng cung bên trong Phượng Nghi Điện không khí căng thẳng đến tột cùng, có một thanh y nữ tử chừng 30 ánh mắt sáng bén nhìn chăm chú kim sắc " nam tử " ,thoạt đã nhìn rất lâu.

- Nói đi ngươi là ai?

Mộc Yên Nhi hỏi, không biết nàng đã hỏi vấn đề này bao nhiêu lần rồi mà chỉ toàn nhận lại thái độ ngã ngớn của ngươi kia.

- Nếu muốn biết vậy ta nói nàng tin không? ,chuyện của Nàng thật sự khó tin.

- Nếu là sự thật.

nếu là sự thật tất nhiên phải tin thôi.

- Ta ở thời đại khác xuyên không đến đây!

Mộc Yên Nhi khó hiểu nhìn Nàng. Là sao?

- Nói rõ hơn một chút

- Ta đến từ tương lai, bất quá Công Nghi quốc gì đó ta không hề biết tới !

Có thể đây là dị quốc của một không gian nào đó sử sách hiện đại không có ghi lại.

- Ý ngươi là ngươi xuyên vào thể xác Ngưng nhi

Vậy Ngưng nhi đã đi đâu?

- Ừ ,về phần linh hồn này đã đi đâu ta không biết

Nàng biết nghi vấn trong lòng Mộc Yên Nhi.

- Cho ta thời gian suy nghĩ

nàng lùi về sau mấy bước bình định tâm tình chấp nhận sự thật nhưng bị Công Nghi Ngưng giữ lại.

- Đừng miên man suy nghĩ, chấp nhận sự thật đi ,ta đến đây là vì nàng, thân phận đặc thù dù nàng có nói cũng không ai tin đâu, bình tĩnh một chút nghe ta nói.

Nàng biết Mộc Yên Nhi đang hoang mang nhưng phải nói cho nàng hiểu chuyện gì không thể thay đổi.

- Nói cái gì ?ngươi không phải con ta còn làm chuyện như vậy đáng chết vạn lần!

" Công Nghi bại hoại " phi lễ nàng!

- Ta không phải con nàng như thân xác này là của con nàng! nàng ngoan một chút, ta đã tới đây sẽ sống cuộc sống của Công Nghi Ngưng

Số phận như vậy Nàng chấp nhận được ,vậy Mộc Yên Nhi có gì mà không chấp nhận được đây!?

- Ngươi câm miệng, tà ma ngoại đạo không đáng sống!

Nàng dẫy dụa thoát khỏi Công Nghi Ngưng, nàng sợ hãi, chuyện này quá khủng khϊếp!

- Ta không phải tà ma ngoại đạo ,nàng hảo hảo suy nghĩ một chút, ta về Đông cung.

Nàng có chút thất vọng với Mộc Yên Nhi, Mộc Yên Nhi mở miệng liền muốn gϊếŧ Nàng! Nàng lủi thủi đi ra về Đông cung.bỏ lại Mộc Yên Nhi ngơ ngác đứng đó.

Mộc Yên Nhi thấy sắc mặt đau buồn của Công Nghi Ngưng lúc nảy biết mình nói chuyện có phần quá đáng nhưng mà nàng là nhất thời kích động mọi chuyện xảy ra quá sức tưởng tượng của nàng, ấn tượng của nàng với " Công Nghi bại hoại" là ngốc nghếch, tùy hứng, có chút khó chìu và đêm qua là hạ lưu vô sỉ bại hoại dâʍ tặc, nàng không biết đâu là con người thật của " Công Nghi bại hoại " càng nghĩ nàng càng đau đầu, hôm nay nàng còn nhiều chuyện cần làm chuyện này tạm gác lại.

Công Nghi Ngưng về Đông cung , Mộc Yên Nhi cần thời gian Nàng có thể cho vì Nàng sẽ sống ở đây cả đời Nàng cần Mộc Yên Nhi chấp nhận, Nàng quyết định sẽ ngoan ngoãn trong thời gian tới, đến chỗ thái phó hay gì đó Nàng sẽ đi còn có Hoàng Thượng sắp về nếu Mộc Yên Nhi không khó dễ Nàng trong thời gian tới Nàng sẽ làm vui lòng Hoàng Thượng ,Cơ nhi có nói lúc trước Công Nghi Ngưng rất được sủng ái với lại sắp tới là sinh nhật Nàng, cũng quá lạ lùng rồi Nàng và Công Nghi Ngưng sinh cùng ngày cùng tháng chỉ là khác năm thôi không biết có phải vì việc này mà mình đến đây hay không? Có khi Nàng cũng tự hỏi bản thân về lí do mình tới đây. Nàng nghĩ có thể Nàng đến đây là vì cái gì đó sau này Nàng sẽ biết nên cũng không vội lắm.

- Thái Tử điện hạ ngài về rồi? Ngài sẽ về đây luôn chứ hay về lấy đồ ?để Cơ nhi giúp ngài?

Cơ nhi hớn hở chạy ra đón nàng, dạo này An nhi bận lắm nên cũng không có ghé qua chỗ nàng nói chuyện nàng buồn sắp chết rồi!

- Ta về luôn, em giúp ta chuẩn bị nước tắm với ta muốn tắm một chút

Bình thường nếu không vui Nàng cũng sẽ đi tắm một chút.

- Dạ Thái Tử

Thái Tử trở về thật tốt! Cơ nhi vui vẻ chạy đi chuẩn bị ,theo lẽ nàng chỉ việc truyền đạt ý Thái Tử .nàng là thϊếp thân thị nữ không lao động chân tay.

Tối đến Mộc Yên Nhi mất ngủ.

Công Nghi ngưng cũng mất ngủ .

An nhi trốn ở trên mái nhà nhìn trộm Thái Tử ngủ. Mấy hôm nay nàng luôn theo Công Nghi Ngưng mỗi khi Nàng ra ngoài, Hoàng Hậu nói nếu Công Nghi Ngưng muốn nàng chính thức theo bên người nàng mới được đường đường chính chính theo ,nếu không nàng chỉ được âm thầm theo thôi Hoàng Hậu sợ Công Nghi Ngưng không vui nàng cũng sợ Công Nghi Ngưng phiền chán nàng.

Cơ nhi tâm tình vui vẻ đi ngủ đêm nay nàng mơ thấy Thái Tử cười với nàng.