Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vực Sâu Sắc Tình: Kiều Thê Khó Làm

Chương 63

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cô cũng không biết là do mình cao trào khi lêи đỉиɦ hay do học sinh đi ngang qua để ý thấy cô bị một người đàn ông bên đường chơi đùa với âʍ ɦộ của cô mà xuất tinh.

Nhìn cô, Tề Khải cảm thấy bụng dưới nóng ran không chịu nổi, anh ta chỉ thích nhìn cô xấu hổ đáng thương nằm trong lòng anh bị anh làʍ t̠ìиɦ, cô luôn sợ anh như vậy thì anh càng như vậy, anh càng muốn bắt nạt cô.

"Trông em thật đẹp... Tôi quyết định thưởng cho em bằng cách cho em thưởng thức dươиɠ ѵậŧ tuyệt vời của tôi.”

Tề Khải thấy trên đường không có người, liền rút tay mở khóa quần rồi thả cái dươиɠ ѵậŧ đỏ hồng cứng ngắc ra, vén váy ngắn phía sau của cô lên, đút dươиɠ ѵậŧ dài thô và to vào trong.

"Gì……"

Khương Tuyết vẫn đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ và ý thức của cô hơi chậm, cô vẫn đang suy nghĩ về những gì Từ Khải nói để thưởng cho việc ăn dươиɠ ѵậŧ, và âʍ ɦộ của cô ấy đã được lấp đầy bởi dươиɠ ѵậŧ to lớn của người đàn ông. Anh ta cũng nắm lấy eo cô ấy và nhanh chóng đâm vào nó.

Khương Tuyết sợ đến phát khóc, sao anh ta lại to gan như vậy, đây là trường học bên đường, khuôn viên đầy người ra vào, người qua lại đều là học sinh và giáo viên, anh vừa tóm lấy cô vừa thao vào điểm huyệt, nếu giáo viên bắt gặp cô thì cô nên làm gì.

Thấy dáng vẻ suy sụp của cô, Tề Khải cười an ủi: "Này, tận hưởng đi, cảm nhận dươиɠ ѵậŧ của anh trai của cưng ȶᏂασ vào âʍ ɦộ nhỏ của cưng khi không có ai, thật thoải mái, hãy nâng mông của bạn lên, ©ôи ŧɧịt̠ của anh trai của tôi có chút xa tầm với ... Chà, cậu bé ngoan, siết chặt lại.. ...của anh trai là rất thoải mái trong nắm tay của bạn."

Khương Tuyết không ngờ rằng Từ Khải sẽ nói chuyện tán tỉnh như vậy, anh ấy đã mềm lòng và trái tim cô ấy, thấy rằng không có ai ở đó vào lúc này, cô ấy cũng phối hợp, không có cách nào, ai lại khiến âʍ ɦộ của cô ấy ngứa ngáy, cơn nghiện thực sự tuyệt vời, và tôi không thể chịu được sự cám dỗ của đàn ông.

"A... Tề Khải... a, thoải mái quá... dươиɠ ѵậŧ đút vào thật thoải mái, a... thao mạnh lên... a a không, dùng lực như vậy sẽ hỏng mất..."

Tề Khải lại đâm vào tử ©υиɠ xảo quyệt của nàng, co bóp liên tục, ©ôи ŧɧịt̠ rút ra rồi lại đâm vào.

"Tiểu tiện nhân, thích thì ȶᏂασ chết đi, ca ca từ nay về sau mỗi ngày đều ȶᏂασ ngươi như vậy, ȶᏂασ tiểu âʍ ɦộ của ngươi."

"Không...đừng, âʍ ɦộ em tê quá, ©ôи ŧɧịt̠ anh cứng quá...ahh...thoải mái quá, đại ca ȶᏂασ em chết đi được."

Đột nhiên, Khương Tuyết lại bắt đầu lo lắng véo vào âʍ ɦộ của cô, cố gắng đặt cái mông đang bĩu môi của cô xuống và đứng thẳng.

"Tề Khải, mau dừng tay... A, có người tới."

Cô phát hiện cuối đường lại có người xuất hiện, nhưng Tề Khải lại làm ngơ không nghe, ngược lại còn véo eo cô, thô bạo nâng mông cô lên.

"A... Tề Khải, buông tôi ra, anh điên rồi!"

"Thao tôi đi, con đĩ bé nhỏ, nhanh lên, kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ tôi đi, tôi sắp bắn tinh ra hết âʍ ɦộ của em rồi.”

Tề Khải hoàn toàn không để ý đến hoàn cảnh xung quanh, nắm lấy mông cô mà thao thật mạnh, thực ra những người ở cuối đường cách đây rất xa nên có lẽ không nhìn rõ hành động của họ.

Khương Tuyết rất lo lắng, nhưng cơn điên của Tề Khải đã lây nhiễm cho cô ấy, và cô ấy không thể chạy trốn, vì vậy cô ấy chỉ có thể kẹp chặt âʍ ɦộ của mình và bị thao, cảm nhận dươиɠ ѵậŧ to lớn của Tề Khải điên cuồng thao mạnh, và dòng nước hôi thối phun ra khi dươиɠ ѵậŧ nhét vào trong âʍ ɦộ, Thật là thú vị.

"A a a a a a a a a a a..."

Anh ta thao âʍ ɦộ quá nhanh và quá mạnh, Khương Tuyết đã khóc và bị anh ta thao đến đỉnh điểm trước, Tề Khải bị âʍ ɦộ co bóp điên cuồng và xuất tinh, và những người đi qua đường có chút do dự.

Rốt cuộc, Tề Khải đã điên cuồng đẩy và thao lỗ huyệt của anh ấy trong cuộc họp trước, tư thế và phạm vi chuyển động quá lớn. một khám phá đã gây sốc.

Mọi người đi đối mặt đều có thể tìm được nhau, cho nên người đi đường cũng do dự, người bình thường vì tò mò cùng kích động mà vội vàng chạy tới nhìn, cho nên đối phương đi chậm một chút, do dự có nên tiếp tục tới gần hay không.

Tề Khải ở bên kia liếc mắt một cái, rút

dươиɠ ѵậŧ ra, kéo thẳng quần, ôm Khương Tuyết rời đi.

Khương Tuyết không nguyện ý, cô vùi đầu vào trong ngực anh, không dám giận dữ, cô sợ anh tiếp tục làm những chuyện điên rồ.

Tề Khải cười lạnh một tiếng, vỗ mông của cô nói: "Ha ha, sợ như vậy sao? Phòng học của em ở đâu? Tôi đưa em về.
« Chương TrướcChương Tiếp »