Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vực Sâu (Chú Cháu)

Chương 21: Người phụ nữ chết tiệt này cố tình làm điều đó

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tại sao cô lại đưa ra vấn đề cách âm?

Có phải cô nghe thấy gì không?

Khi Thời Dung khởi động xe, anh đột nhiên dừng động tác.

Không, cũng không đúng.

Kể từ khi rời khỏi nhà họ Thời, anh đã hoàn toàn buông bỏ cuộc sống xa hoa trước đây, những chiếc xe hơi và biệt thự sang trọng không còn liên quan gì đến anh nữa, nhưng dù vậy, anh vẫn có những yêu cầu cơ bản nhất về chất lượng như

trước kia: sự ổn định của chiếc xe, an ninh cho ngôi nhà và cách âm.

Ý nghĩ đó cứ lởn vởn trong đầu anh, anh đã nghĩ thông suốt.

Anh biết nhà mình cách âm tốt thế nào. Nhưng trong căn phòng cách âm tốt như vậy, tại sao lại có thể phát ra những tiếng thở gấp rõ ràng như vậy?

Âm thanh tuy nhỏ nhưng lại cực kỳ rõ ràng, giống như có người cố ý truyền âm thanh qua khe cửa.

Trừ phi đêm đó Thời Di không nằm trong phòng của cô, đóng cửa và lén lút thủ da^ʍ. Thay vào đó, cô có gan lán dựa vào cửa phòng của anh, dạng chân rêи ɾỉ không kiềm chế ở bên cạnh cửa.

Nếu lúc đó anh nghe theo lời ác quỷ khẽ nói, như vậy vừa mở cửa ra, sẽ nhìn thấy người phụ nữ phóng đãng dang rộng hai chân cho anh, khoe ra vườn hoa riêng tư nhất của mình - lúc đó, bọn họ sẽ bị du͙© vọиɠ hun đỏ, thậm chí không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra với hai người.

Những tưởng tượng điên cuồng đốt cháy thần kinh của anh, anh rêи ɾỉ, mơ hồ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ dưới người mình cũng đang hồi sinh, cứng đến mức đau nhức.

Người phụ nữ chết tiệt này cố tình làm điều đó.

Sức quyến rũ của Thời Di khiến Viễn Chu hồn phi phách lạc.

Viễn Chu chưa bao giờ nghĩ tới cậu ta sẽ nghiện tình yêu ảo tưởng, không cách nào tự giải thoát - cô ở trước mặt cậu ta có thái độ lãnh đạm khiến cậu ta cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn. Cậu ta có thể nhìn thấy niềm vui trong mắt cô, cũng có thể nghe thấy sự ngọt ngào mơ hồ trong giọng nói của cô, nhưng mỗi khi cậu ta đưa tay chạm vào, cô luôn nhẹ nhàng đẩy ra.

Cậu ta tự nhận mình không phải là một chàng trai ngây thơ, chưa từng yêu, nhưng trước mặt Thời Di, cậu ta như quay lại thời cấp ba, lần đầu tiên nếm trải tình yêu ngây ngô luống cuống - cậu ta luôn tự hỏi liệu có phải cô không thích cậu ta, mới có thể giản dị và thoải mái như vậy.

Cũng giống như lúc này, cô đang ngồi trước mặt cậu ta, tao nhã cầm tách sứ trắng, uống từng ngụm cà phê thơm phức, khoảng cách giữa hai người chỉ là nửa cánh tay, nhưng cậu ta cảm thấy sự chú ý của cô luôn tự do ở bên ngoài.
« Chương TrướcChương Tiếp »