Thời Dung sửng sốt, mở cặp ra. Đúng là thiếu một phần, chẳng trách hôm nay cứ thấy khó chịu.
Đây là lần đầu tiên anh mắc phải sai lầm cấp độ thấp như vậy.
Còn xảy ra trước cuộc họp và đánh giá quan trọng của anh.
Có lẽ là vì lúc anh đi ra ngoài, Thời Di chạy chân trần từ trong bếp về phía anh, không ngừng đưa cho anh ly cà phê mới pha, bảo anh cất cốc giữ nhiệt đi, rồi giúp anh điều chỉnh cà vạt với vẻ mặt nghiêm túc, khiến anh có chút bối rối hồi hộp.
Anh cúi đầu, không tránh khỏi nhìn thấy đôi chân dài trắng nõn của cô dưới chiếc quần đùi mặc nhà, anh dời tầm mắt đi, nhưng lại đυ.ng phải bộ ngực trắng nõn mềm mại dưới cổ áo của cô, cô không mặc nội y, tuy không nhìn thấy núʍ ѵú nhưng vô tình nhìn thấy một góc màu hồng của quầng vυ" mềm mại.
Vải mềm che phủ núʍ ѵú của cô, bị đẩy phình lên một chỗ nho nhỏ.
Anh mất tự nhiên chuyển đổi tư thế, nhưng bị cô nắm cà vạt, không thể cử động.
Rồi cô thì thầm điều gì đó ngọt ngào vào tai anh, nhưng tâm trí anh hỗn loạn, cũng không nghe rõ.
Lần này cô đến quá gần, khiến anh vội vàng tránh xa, hốt hoảng rời khỏi.
Lúc đó mới làm rơi tài liệu lên chiếc bàn nhỏ ở tiền sảnh.
Hơi nóng từ ngực truyền đến cổ, anh khó chịu “Ừ” một tiếng, nhìn đồng hồ, lúc này quay lại lấy cũng đã muộn rồi...
“Cháu sẽ gửi cho chú, được chứ?” Giọng Thời Di vang lên, như sợ anh từ chối, lại nói thêm: “Vừa lúc cháu định tới nhà hát nhạc kịch gần đó, tiện đường.”
Thời Dung suy nghĩ một chút rồi đồng ý: “Được.”
...Thực sự là sai lầm.
Thời Di nghĩ với vẻ khó chịu.
Khoảng thời gian tốt đẹp này khiến cô buông lỏng, hưng phấn đến mức vô tình bước một bước dài trước mặt Thời Dung.
Thời Dung rất nhạy cảm, chỉ cần một sự xáo trộn nhỏ nhất cũng sẽ khiến anh cảnh giác.
Chỉ có thể trách cô không có ý chí kiên định.
Thấy anh hiếm khi mặc vest và thắt cà vạt, nhìn như một trí thức cấm dục, cô thèm thuồng đến mức giữa hai chân cũng trở nên ướŧ áŧ, đầu óc trống rỗng, không suy nghĩ rõ ràng bước tiếp theo đã vội mất kiểm soát.
Như vậy về lâu dài chiến lược sinh tình sẽ không còn hiệu quả nữa.
Thời Di bắt taxi đến Bệnh viện Lakeside.
Cây cối ở lối vào bệnh viện được cắt tỉa thành tên tiếng Anh của bệnh viện, những bông hoa nhỏ màu tím điểm xuyết cả thảm cỏ xanh. Người tài xế taxi đánh một vòng, chiếc xe chạy đều đặn dọc theo con đường rợp bóng cây xanh mát, tiến vào cổng chính của bệnh viện.
Mặc dù Bệnh viện Lakeside là một bệnh viện lớn. Tuy nhiên, vì nằm trong một khu dân cư giàu có với môi trường đẹp nên bệnh nhân chủ yếu là người trung niên và cao tuổi cũng như những người già đã nghỉ hưu, điều này khiến nhịp độ của bệnh viện đặc biệt chậm rãi và yên tĩnh.