Chương 71: Gặp lại chị em nhà Kochou

Mitsuri mất khoảng 3 giờ để đi trở về thành phố, khi nàng ra khỏi cánh rừng kia thì trời cũng đã sáng.

Chỉ là khi nàng bước đi trên đường phố thì xung quanh bắt đầu có người đối với nàng chỉ chỏ cùng bàn tán.

“Bộ dạng kia là thế nào? Nàng bị cưỡng bức sao?”

“Chắc chắn là vậy rồi! Toàn thân đều là bùn đất cùng vết bầm tím.”

“Hừ! Người lập dị bị như thế cũng đáng!”

“Này! Đừng nói như vậy…nàng thật tôi nghiệp a.”

“Nàng bị như vậy, chẳng phải là sẽ không có ai cưới sao? Như vậy nếu ta tới nhà hỏi cưới chắc hẳn nhà nàng sẽ đồng ý a? Khà khà khà…”

“Các ngươi im miệng!”

Đột nhiên có một tiếng quát vang lên.

Kanae cùng Shinobu từ đằng xa chạy tới, mà người quát chính là Shinobu.

Nàng hai mắt mở to trừng lấy những người vừa nói xấu Mitsuri một chút.

“Trừng cái gì trừng! Cẩn thận tối nay coi chừng đến lượt ngươi bị giống nàng a.”

Trong đám đông lập tức có một người đàn ông thô lỗ, nở nụ cười đê tiện nói.

“Ngươi! Ngươi đây là muốn ăn đòn.”

Shinobu lập tức điên lên, bước chân đi tới dự định dạy cho những người này một bài học.

Nàng hiện tại cũng không phải tính tình êm dịu như trong nguyên tác đâu, tính tình nóng nảy như bây giờ mới là bản chất thật của nàng.

“Shinobu! Chúng ta mau đưa Mitsuri trở về thôi, đừng gây sự với những người này, rất bẩn.”

Mặc dù tính tình tốt như Kanae khi nghe những người này nhục mạ muội muội của mình thì cũng có chút tức giận, thế nhưng nàng cũng không muốn dùng vũ lực để giải quyết chuyện này, bởi vì một khi có bạo lực thì chuyện sẽ càng thêm lớn hơn mà thôi.

“Coi như các ngươi may mắn!”

Nàng để lại một câu ngoan thoại liền quay người trở lại bên cạnh Kanae.

“Cái gì a…cứ tưởng có thể chiếm một chút tiện nghi mà, cùng vật lộn với một thiếu nữ nha, cảm giác hẳn sẽ không tồi đi.”

Gã đàn ông kia liền buông lời trêu chọc, khiến Shinobu rất tức nhưng cũng không thể làm gì.

Bởi vì tỷ tỷ của nàng tựa hồ cũng rất giận.

“Chúng ta về thôi! Mang nàng trở về khách sạn.”

“Vâng!”



Tại khách sạn.

“Mitsuri, có chuyện gì đã xảy ra vậy? Là ai đã làm những chuyện này, lại còn bóp cổ một cánh thô bạo như vậy?”

Kanae một bên vừa thoa thuốc lên vết bầm tím ở cổ nàng vừa cau mày hỏi.

Mitsuri chỉ là lắc đầu đối với nàng cười nhẹ một tiếng: “Ta không có chuyện gì. Các ngươi đừng quá lo lắng.”

Nhìn biểu lộ cố gắng như bình thường của nàng, Shinobu cùng Kanae càng thêm khó chịu, hai nàng hiện tại đã thầm thống nhất với nhau, nếu sau này bắt được thủ phạm thì sẽ thiến hắn đầu tiên.

Đột nhiên lúc này Shinobu mở miệng nói: “Cởi đồ ra đi…để ta xem chỗ đó của ngươi thế nào.”

“Hả? Chỗ nào?”

Mitsuri bổng dưng nghe thấy nàng kêu mình cởi đồ thì khuôn mặt liền có chút không hiểu thấu hỏi.

“Là chỗ đó đó, mau cởi ra! Tỷ tỷ, ngươi mau giữ nàng lại.”

Đang lúc Mitsuri còn có chút nghi hoặc thì bổng nhiên Shinobu tóm lấy thắt lưng của nàng rồi tháo ra.

Mà nghe tiếng gọi của Shinobu, Kanae vậy mà chẳng biết lúc nào đã vòng ra đằng sau Mitsuri giữ chặt lại hai cánh tay của nàng.

“Oa…các ngươi đang làm gì a…”

Tình huống đột biến khiến Mitsuri hoảng hốt, sắc mặt đỏ ửng hô lên.

— QUẢNG CÁO —



Sau một lát, không khí trong phòng đột nhiên trở nên xấu hổ.

Mitsuri sắc mặt đỏ bừng, hai mắt còn ẩn chứa lấy nước mắt, nắm lấy quần áo bắt đầu mặc vào.

Mà Shinobu cùng Kanae cũng xấu hổ muốn chết.

“Ta đã nói ta không có chuyện gì rồi mà.”

Mitsuri lên tiếng nói.

“Khục…xin lỗi là chúng ta suy nghĩ nhiều…”

Dù cho có là cà khịa chi vương, nhưng Shinobu bây giờ cũng không nhịn được mà quay mặt đi nơi khác không dám nhìn thẳng vào mắt của Mitsuri.

Thế nhưng Kanae thì biểu lộ ngược lại, nàng mỉm cười nói: “Mà không ngờ thân thể của Mitsuri lại chuẩn như vậy nha, rõ ràng là ăn rất nhiều nhưng nơi nào nên to thì to, nơi nào nên nhỏ thì nhỏ, quả thật khiến cho người ta mơ ước a.”

Mitsuri bị Kanae nói có chút xấu hổ hai má đỏ lên, dù sao ăn nhiều chính là vấn đề nàng luôn giấu giếm người khác mà.

“Nhìn bộ dạng của ngươi hẳn cũng đói rồi đi, để ta đi gọi thức ăn…”

Shinobu lúc này đứng lên nói một câu, rồi đi ra ngoài.



“Mitsuri, tối hôm qua ôm rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với ngươi vậy?”

Sau khi Shinobu đi ra ngoài, Kanae liền lên tiếng hỏi.

“Thật ra cũng không có gì…ta chỉ là bị người hành hung một chút mà thôi.”

Mitsuri bộ dạng có chút rụt rè nói.

“Hành hung? Vậy mà ngươi còn nói không có gì? Ngươi làm sao ngốc như vậy? Là người nào đã hành hung ngươi?”

Nghe xong lời nàng nói, Kanae kinh ngạc thốt lên.

“Không sao đâu Kanae tỷ, là do ta lo chuyện bao đồng nên mới bị như vậy thôi a.”

Mitsuri đối với Kanae cười nói.

Thấy nàng đã nói như vậy, Kanae cũng không lại nhiều lời, dù mới tiếp xúc chỉ có một ngày nhưng nàng cũng đã nhìn ra thiếu nữ trước mắt tuy tính tình có chút rụt rè nhưng nàng lại là một cô gái rất tốt bụng, nên chuyện giúp đỡ người khác cũng hẳn là có thể tin được.

Lúc này trong tưởng tượng của Kanae là Mitsuri gặp chuyện bất bình ra tay tương trợ, thế nhưng mặc dù có sức mạnh hơn người nhưng nàng lại không biết cánh đánh nhau, thành ra mới bị kẻ xấu hành hung thành như vậy.

Sau đó vì bổng nhiên có người khác ở gần đó nên tên kia mới chạy thoát dẫn tới nàng cũng thoát được một kiếp.

Nghĩ nghĩ một hồi, Kanae liền khẽ gật đầu một cái.

Nàng cảm thấy chuyện này rất hợp lý.

“Ngươi thật là…lần sau nếu muốn giúp đỡ người khác thì trước hết phải có sức để bảo vệ chính mình a? Mà tên khốn kiếp nào lại hành hung ngươi thành hình dạng bây giờ a, dù chưa tận mắt thấy hắn nhưng ta biết chắc hẳn hắn rất xấu xí đi.”

Mitsuri nghe những lời như vậy liền thầm nghĩ: “Tính cách hiện tại của hắn đúng là có chút xấu thật, nhưng hắn tuyệt đối rất soái, lại rất ngầu, nên ngươi tuyệt đối đừng hiểu lầm.”

Chỉ là những lời này nàng cũng không có nói ra miệng.

Thấy nàng đột nhiên trầm mặc, Kanae lên tiếng động viên: “Sắp tới khi ngươi gia nhập Quân Đoàn Diệt Quỷ, ngươi sẽ được huấn luyện để trở nên mạnh hơn, đến đó sẽ không ai có thể bắt nạt ngươi nữa. Nếu sau này gặp lại tên kia thì cứ việc đánh hắn.”

“Ta thật sẽ có thể mạnh lên sao?”

“Thật, ngươi có thiên phú thể chất rất tốt, khi được huấn luyện bài bản ngươi sẽ trở nên rất mạnh. Với lại mọi người trong đó rất tốt, họ tuyệt đối sẽ không kỳ thị ngươi cái gì, trái lại bọn hắn sẽ rất trân trọng ngươi a.”

Mitsuri nghe vậy hai mắt cũng sáng lên nói: “Thật sao?”

Kanae nhìn dáng vẻ của nàng liền gật đầu.

Sau đó liền thầm nghĩ: “Mitsuri hôm nay có vẻ khác, nàng vậy là lại muốn mạnh lên thay vì muốn tìm bạn trai cho mình như hôm qua a.”



Buổi tối.

Đêm nay Gin liền quyết định rời đi thành phố này để đến Tokyo một chuyến tìm con quỷ tên Tamayo để tâm sự.

Thật ra hắn muốn đi tìm anh em nhà Kamado hơn, nhưng là hắn không biết cụ thể nơi ở của bọn họ là ở đâu, nên hắn đành chọn đi qua tìm Tamayo trước.

“Oa…không ngờ ở nơi này cũng có suối nước nóng a, thật muốn ngâm thêm một chút nữa.” — QUẢNG CÁO —

“Ngâm lâu quá không tốt đâu tỷ tỷ, tối nay chúng ta còn phải đi tìm tung tích của con quỷ kia đâu.”

Đang lúc Gin vừa đi tới cửa chính của khách sạn, thì trước mặt hắn có hai thiếu nữ từ xa đi tới.

“Ta nói Shinobu, ngươi đừng có nói to như vậy a, nơi này có rất nhiều người đ--”

Kanae vốn đang mỉm cười đối với muội muội mình nói, thì đột nhiên lại dừng lại giữa chừng, ánh mắt của nàng chầm chậm nhìn theo bóng lưng của người đàn ông vừa đi lướt qua mình.

Mà Shinobu thấy nàng đột ngột dừng lại nên liền quay sang, dùng ánh mắt nghi ngờ hỏi: “Ngươi đang nhìn đi đâu vậy?”

Thấy Kanae không trả lời mình mà lại chăm chăm nhìn về một hướng, nên nàng cũng đang quay đầu nhìn theo: “Đó là…?”

“Là hắn!”

Kanae dùng ngữ khí rất là chắc chắn nói.

Nàng nhớ rất rõ mùi của người kia, nên lúc hắn vừa đi lướt ngang thì nàng liền có thể nhận ra, dù cho mùi của hắn hiện tại đã rất nhạt nhưng với khoảng cách gần như vậy thì nàng vẫn là có thể xác định được.

“Hắn? Tên biếи ŧɦái?”

Shinobu nghe vậy cũng lấy làm kinh ngạc.

Hôm trước nàng còn cho là mình gặp ảo giác đâu, không ngờ đó lại là sự thật a.

Thế là cả hai người bắt đầu đuổi theo.

Kanae thì nghĩ thầm: “Cuối cùng cũng gặp lại a, lần trước còn chưa kịp cảm ơn ngươi đâu.”

Mà Shinobu thì: “Hừ, lần này xem ngươi còn chạy đường nào.”

Nàng nhớ lại chuyện hai năm trước liền một bụng hoả, nàng thật sự muốn đánh vào cái bản mặt kia một cái.

Gin đang đi trên đường thì đột nhiên nghe thấy đằng sau có âm thanh hô to cùng tiếng bước chân dồn dập truyền tới.

“Vị tiên sinh kia chờ ta một chút!”

“Biếи ŧɦái bạch mao, hôm nay ngươi đừng hòng chạy thoát!”

Hắn quay lại phía sau nhìn một cái, sau đó liền thấy được có hai bóng người đang chạy về phía hắn, một hường thì hướng hắn hô to, một người thì từ trong áo khoác móc ra một thanh đao nhìn về phía hắn, cái miệng thì lẩm bẩm tựa hồ đang chửi mắng một dạng.

Mà hai người này chẳng phải chính là hai nữ kiếm sĩ diệt quỷ kia sao?

“Hả? Vậy mà vẫn bị phát hiện rồi?”

Gin cũng chưa biết chuyện hắn từng cùng hai người này gặp mặt nhau, bởi vì chín trăm năm ký ức không phải là một hai ngày liền xem hết được.

Vả lại hắn cũng không có rảnh mà ngồi xem.



Cho nên lúc này hắn chỉ cho rằng hai người này biết hắn là quỷ, nên muốn chạy tới tiêu diệt mình mà thôi.

Thế là Gin bắt đầu gia tăng tốc độ bước đi.

“Tsk…những người này thật phiền phức!”

Hắn rất phiền muộn, làm sao mọi thứ đều không theo ý muốn của hắn a.

Hôm qua vừa bị một nữ nhân truy hôm nay cũng lại bị nữ nhân truy, mà không phải là một người, có tận hai người muốn truy hắn.

“Uy, tỷ tỷ…hắn chạy nha.”

“Đuổi theo thôi, Shinobu!”

Gin cảm nhận được hai nàng vẫn đang đuổi theo liền âm thầm thở dài: “Mặc dù ta dáng dấp đẹp trai, nhưng cũng không cần phải truy ta như vậy đi. Mà truy thì truy, nhưng các ngươi có thể đừng mang theo hung khí được không?”

Mặc dù đang đi giữa dòng người đông đúc, nhưng tốc độ của hắn rất nhanh, hắn tựa như con lươn một dạng trơn trượt tiến về phía trước.

Cuối cùng hắn cũng từ trong dòng người đi ra đến vùng ngoại ô.

Sưu!!!

Thân ảnh Gin di chuyển với tốc độ cực nhanh tiến về khu rừng rậm.

“Thật là bám dai như đĩa…”

Sưu!

— QUẢNG CÁO —

Sưu!

Ở sau lưng hắn Kanae cũng Shinobu tốc độ cũng không chậm bám theo.

Mặc dù tốc độ hai nàng không bằng hắn nhưng hiện tại khu vực trống trải hắn muốn thoát khỏi tầm mắt của các nàng cũng không phải dễ.

Chỉ là sau một khắc hắn dường như nghĩ tới cái gì, sau đó hắn vậy mà quyết định không chạy nữa mà đứng lại quay đầu nhìn về phía hai người đang chạy tới.

“Các ngươi là ai? Ta dường như không có quen biết các ngươi đi?”

Đối mặt với hai thiếu nữ đang đi tới, Gin giả vờ như không biết gì, mở miệng liền hỏi.

Cuối cùng hai thiếu nữ cũng dừng lại, đứng đối mặt với hắn ở khoảng cách 5-6m.

“Ngươi nói gì vậy, biếи ŧɦái tiên sinh? Giả vờ không biết chúng ta sao?”

Shinobu nghe hắn hỏi như thế liền nở nụ cười có chút thâm ý hỏi ngược lại.

Mà Kanae lúc này cũng mở miệng nói: “Ngươi không nhớ chúng ta? Hai năm trước chúng ta từng gặp mặt, lúc đó ngươi còn cứu ta một mạng a.”

Gin nghe xong liền hơi bất ngờ, hắn còn tưởng rằng các nàng tới để gϊếŧ hắn nha, hoá ra là hai năm trước có nhận biết.

‘Xem ra cần có thời gian xem lại toàn bộ ký ức a.’

Hắn nghĩ thầm trong đầu, sau đó đối với các nàng nói: “Hoá ra đã từng nhận biết sao? Xin thứ lỗi, trí nhớ của ta có chút vấn đề nên nhất thời không nhớ ra các ngươi là ai.”

Hắn cảm thấy đây cũng là một cơ hội tốt để đánh quan hệ với một trụ cột, dù sao trong tương lai, hắn cùng bọn hắn cũng sẽ đối đầu với Muzan, kẻ thù của kẻ thù là bạn nha.

Đánh quan hệ một chút cũng không lỗ vốn.

“Ta tên là Gin, không biết hai vị xưng hô như thế nào?”

“Ối ya, trí nhớ của ngươi không tốt sao? Chiếm tiện nghi của chúng ta xong, liền nhanh quên như vậy a.”

Shinobu lúc này đột nhiên đưa tay che miệng nói với vẻ mặt tựa hồ rất bất ngờ một dạng.

“Shinobu, không được thất lễ như vậy. Thành thật xin lỗi, Gin tiên sinh, ta là Kanae còn nàng là muội muội của ta gọi Shinobu.”

Kanae cau mày đối với Shinobu khẽ quát một tiếng khiến cho người sau ngậm miệng không nói, sau đó lại nhìn về phía Gin giới thiệu.

Mà Gin lúc này đột nhiên nhìn thấy vẻ mặt nghe lời của Shinobu nên liền cảm thấy có chút thú vị, không ngờ ác miệng Trùng Trụ vậy mà còn có một mặt ngoan ngoãn nghe lời tỷ tỷ như thế này.

“Không có chuyện gì, ta xem nàng hẳn là mới 12-13 tuổi gì đi, nàng dù sao cũng còn nhỏ không hiểu chuyện là bình thường!”

Shinobu: “Hả??? 12? 13? (°ㅂ°╬)!”

Kanae cười rộ lên nói: “Ngươi hiểu lầm a, nàng bây giờ đã 16 tuổi rồi á.”

“Không thể nào? Như vậy mà…16 tuổi?”

Gin làm ra vẻ mặt không thể tin được, sau đó dùng hai bàn tay chập lại ngắm một chút, tựa như đang đo đạc chiều cao của Shinobu một dạng.

“Tỷ tỷ ngươi ngươi đừng cản ta, nếu hôm nay ta không thọc chết hắn, ta thật sẽ ăn không ngon trong suốt quãng đời còn lại a….(╬`益´)!”

Shinobu lập tức bị chọc cho tức điên, nàng rút ra Nhật Luân Đao của mình, ngay lập tức liền đâm tới.

“Shinobu…! Gin tiên sinh chỉ nói đùa mà thôi!”

Kanae thấy nàng đột nhiên bạo khởi cũng hết hồn, vội vàng kêu to.

Shinobu lúc này làm sao có thể nghe được tiếng hô của Kanae nữa?

Nàng hiện tại đang tức muốn điên, nàng rất không thích người khác nói nàng nhỏ, nói nàng lùn.

Mặc dù nàng đúng có lùn cùng nhỏ con thật, nhưng trước giờ vẫn chưa có người dám ở trước mặt nàng lặp đi lặp lại chuyện như vậy a.

Nếu giống như trong nguyên tác, tỷ tỷ của nàng chết thì nàng hiện tại có thể còn kiềm chế được một chút, nhưng hiện tại mọi chuyện đã khác, nàng không có chịu qua đả kích mất đi người thân duy nhất, nên nàng bây giờ không có giống như trong nguyên tác suốt ngày mỉm cười như vậy.

“Đi chết đi, tên hỗn đản biếи ŧɦái khốn kiếp!”

Shinobu giống như mũi tên một dạng lao về phía trước, đâm ra một kiếm.

Mà Gin thì thấy nàng đột nhiên bạo phát cũng có chút giật mình, hắn không ngờ nàng lại dễ nổi nóng như vậy.