Chương 52: Tuyệt vọng hoàn cảnh!

“Đây là lần đầu chúng ta gặp mặt đi, Kibutsuji Muzan!”

Trên một ngọn đồi cách xa nhà, Gin đối với nhân ảnh trước mặt nói.

“Ngươi thật là làm ta ngoài ý muốn, vậy mà có thể thoát được nguyền rủa của ta a!?”

Giọng nói của Muzan nhẹ nhàng vang lên, hắn không thèm để ý câu nói của Gin mà chỉ hứng thú quan sát Gin một chút rồi nói với ngữ khí rất bình tĩnh tựa như mọi thứ đều trong lòng bàn tay của mình.

Gin sắc mặt ngưng trọng nói: “Lần này ngươi đến đây là để thanh lý ta sao?”

Việc đối mặt với Muzan khiến cho từng tế bào trong cơ thể hắn run rẩy, như gặp phải khắc tinh một dạng run rẩy.

Mặc dù hắn không chịu sự khống chế của Muzan, nhưng dù sao cội nguồn của sức mạnh của hắn đều từ Muzan mà ra, nên vẫn còn một chút gì đó chịu ảnh hưởng, cùng bị khắc chế.

Cho nên mới nói, loài quỷ là không ai có thể chiến thắng được Muzan, bởi vì hắn chính là thuỷ tổ của loài quỷ, là khởi nguyên của chúng.

Nếu như cho Gin thêm một khoảng thời gian, thì mầm tai hoạ này có thể sẽ bị vòng xoáy hấp thu và triệt để xoá bỏ.

Dù sao thì tám năm đối với loài quỷ là quá ngắn, thời gian ngắn như vậy là không đủ để các tế bào hoàn toàn tách ra độc lập với Muzan.

Theo suy đoán của Gin nếu một con quỷ khác muốn thuận theo một cách tự nhiên từ từ đồng hoá rồi tách ra khỏi Muzan một cách triệt để mà không bị Muzan áp chế thì cần phải mấy trăm năm mới thành công.

Mà hắn dù có vòng xoáy trợ giúp cũng cần phải có thời gian mấy chục năm để hoàn toàn giải quyết vấn đề này.

Nguyên nhân chính cũng là do hiện tại vòng xoáy còn quá nhỏ, nếu nó lớn hơn một chút nữa thì tốc độ đã càng nhanh rồi.

Chỉ là hắn đi đâu tìm ra nguồn năng lượng lớn như vậy? Ăn thịt người sao?

Hắn mới không muốn mình biến thành một cái triệt đầu triệt đuôi quái vật.

“Ban đầu ta đúng là có ý định như thế, nhưng hiện tại ta đổi ý. Có một cách khác có vẻ thú vị hơi nhiều.”

Muzan cười nhạt đối với hắn nói.

“Cách gì?”

Gin cảm thấy có chút không ổn, liền thử dò hỏi, mặc dù có lẽ câu hỏi này rất vô dụng nhưng hắn vẫn muốn hỏi.

Muzan như nghĩ tới điều gì, một tay đưa lên che mặt cùng nở nụ cười: “Ngươi sẽ biết ngay thôi!”

“Xem ra phải chiến đấu một trận!”

Thấy vẻ mặt gian trá của Muzan, Gin tay phải nắm chặt lấy chuôi đao thầm nghĩ. Mặc dù hắn rất không muốn đánh nhau với Muzan, nhưng hiện tại đã không còn cách nào khác.

“Ồ hô…muốn chiến đấu với ta sao? Ta không biết nên gọi ngươi là dũng cảm hay ngu xuẩn nữa a.”

Muzan nhìn lấy Gin đang chuẩn bị tư thế chiến đấu, thì biểu hiện lộ ra rất hứng thú nói.

Hắn lần đầu tiên thấy một con quỷ lại muốn tấn công mình đâu.



Lúc này trên đường từ ngôi làng đến nhà Ruri, đang đi lấy một đoàn người.

Bọn hắn nhìn lên trời sắc mặt chấn kinh không tưởng tượng được.

“Đó là…?”

Một người cầm lấy cây cuốc lắp bắp mở miệng nói.

Trên bầu trời lúc này, vô số chú thuật bắn về một nhân ảnh.

Tiếng nổ vang trời.

Oanh! Oanh! Oanh!

Bọn hắn thấy thân ảnh màu cam kia bị mấy trăm người bao vây, và phía ngoài lại bị một chiếc l*иg sáng to lớn bao phủ.

Lúc này một người mặt áo choàng màu đen, khàn giọng nói: “Đó là các pháp sư đang bắt lấy yêu quái, bọn hắn hy vọng các ngươi trợ giúp bọn hắn trừng phạt ả nữ nhân phản bội loài người còn đang ở trong ngôi nhà kia.”

Khi nghe người áo choàng đen nói như vậy, trưởng làng liền lập tức phản bác: “Ruri làm sao lại phản bội loài người? Chắc chắn là có hiểu lầm nào đó ở đây a. Chúng ta chỉ đến để hỏi nàng cho ra lẽ.”

Mà những người khác cũng lộ có chút do dự, một người trong đó nói: “Đúng thế! Nàng ấy cùng lắm là bị quỷ ám, làm sao có thể phản bội loài người chứ. Chúng ta cần cứu nàng thoát khỏi tay con quỷ a.”

Thấy biểu hiện của bọn hắn như vậy, khuôn mặt trong lớp áo choàng liền trở nên dữ tợn.

“Thật là nhân loại ngu xuẩn, thật muốn ăn hết bọn hắn…”

Chỉ là Muzan đại nhân đã an bài, nhất định phải để đám nhân loại này sống, đảm bảo bọn hắn dùng những hành động tàn ác nhất để gϊếŧ chết nữ nhân kia, nên hắn cũng không dám làm bậy.

“Vốn định không cần dùng đến Huyết Quỷ Thuật trong một chuyện nhỏ như thế này, dù sao dùng cái này rất hao tổn tinh thần lực a. Huyết Quỷ Thuật Hạt Giống Cảm Xúc!”

— QUẢNG CÁO —

Hắn thì thầm một tiếng.

Cả đám người đang nghị luận liền đột nhiên trở nên im lặng, con mắt vô hồn.

Nhìn kỹ có thể thấy trên người bọn hắn đầy ắp những mạch máu màu đen.

“Đi thôi…đi gϊếŧ ả, trừng phạt ả, ả chính là quỷ, là quái vật, gϊếŧ ả các ngươi sẽ được cái pháp sư trọng thưởng, vinh hoa phú quý đến cuối đời.”

Một giọng nói tràn đầy cám dỗ vang lên từ sâu trong đầu của bọn hắn.

Khiến cho cả đám người ánh mắt đột nhiên trở nên điên cuồng, kể cả trưởng làng lão giả người hay bênh cực Ruri nhất đều là như thế.

Bọn hắn trong đầu lúc này chỉ có một thứ.

Gϊếŧ chết Ruri! Thiêu sống nàng! Nàng chính là quái vật!

“Quái vật đang ở phía trước! Gϊếŧ nàng, chúng ta liền có thể hưởng vô tận vinh hoa phú quý.”

Bọn hắn điên cuồng xông về phía trước. Đang lúc sắp vào cổng trang viên thì bọn hắn như tông phải một bức tường.

Bành!

“Aaaa…!”



Một số người trong đó liền máu me đầy mặt, ngã lăn ra đất tràn đầy đau đớn.

Con quỷ kinh ngạc nhìn về phía màn chắn: “Đây là…kết giới?”

Hắn không ngờ ả yêu quái kia lại còn có chuẩn bị.

Cũng may Muzan đại nhân tính xa.

Thầm hô may mắn một câu hắn liền quay người nhìn về một phương hướng khác hô lên: “Còn chờ gì nữa, Yamato? Tới phá nó đi.”

Như là nghe được tiếng gọi một người mặt áo choàng khác từ sâu trong rừng cây đi ra nói: “Đã biết! Chờ ta một lát…”

Người mới xuất hiện nói một câu liền nhắm mắt lại như đang cảm nhận thứ gì.

Sau một lúc hắn liền mở mắt ra, nói: “Tìm được!”

“Nhanh như vậy liền tìm được cách phá giải rồi?”

Người còn lại kinh ngạc thốt lên.

Yamato gật đầu nói: “Ta khi tới đây đã gieo mầm cho tất cả bọn hắn, chỉ cần đợi thời cơ đến liền có thể sử dụng được.”

Bọn hắn từ lâu rồi đã bắt đầu lảng vảng gần ngôi làng để thực hiện mưu đồ và chú ý tránh xa nhà của Gin bọn hắn ra hết mức có thể để tránh bị phát hiện.

Còn nói như cây hoa tử đằng ở giữa ngôi làng?

Xin lỗi hoa tử đằng nở cũng phải theo mùa a.

Huyết Quỷ Thuật của Yamato là gieo hạt giống và từ những hạt giống đó hắn có thể điều khiển cơ thể của người khác, kể cả các giác quan.

Hắn cũng là mấu chốt trong kế hoạch này, chỉ cần biết được tin tức bà mụ được đưa đi đỡ đẻ cho nữ nhân kia, hắn liền báo cáo lại cho Muzan và Muzan sẽ thông báo cho bên âm dương sư cùng hành động.

“Làm sao để phá giải đâu?”

“Đây là kết giới phòng thủ, muốn phá vỡ nó chỉ có hai cách, một cách là cưỡng ép đánh vỡ, cách này thì chúng ta không có khả năng làm được.”

Yamato dừng lại một chút liền nói tiếp: “Mà cách sau thì là chúng ta sẽ phá vỡ các cột mốc từ bên trong.”

“Nhưng làm sao vào được bên trong?”

Yamato bị hắn hỏi có chút không kiên nhẫn nói: “Hồi nãy ta không phải đã nói rồi sao? Ta đã gieo hạt hết rồi, và hiện tại bà mụ còn chưa có chạy ra ngoài. Ta sẽ khống chế bà mụ rồi phá vỡ các cột mốc.”

Người kia như hiểu ra, hiếu kì nói: “Ngươi thật hiểu về kết giới a, chẳng lẽ khi còn là người, ngươi là âm dương sư sao?”

“Ngươi im miệng đi, chuyện đó ta cũng không nhớ. Để ta tập trung phá giải có được hay không?”

Yamato chán ghét khoát tay nói.



Trên bầu trời.

Oanh!!!

Lại vụ tiếng nổ lớn truyền tới, làn sóng xung kích thổi khiến tóc của Hakumen bay phấp phới.

— QUẢNG CÁO —

“Đầu hàng đi, Kinmou Hakumen. Tiếp nhận chế tài, kiếp sau ngươi sẽ được đầu thai làm người.”

Tsuchimikado tộc trưởng điều khiển lấy thức thần Thiên Cẩu trùng kích đến.

“Hừ, mơ tưởng!”

Hakumen đưa tay phải về phía trước, một khoả linh lực khổng lồ nhanh chóng được tạo ra, bắn về phía hắn.

Thân thể cao 4m thức thần Thiên Cẩu đánh ra một đạo trảm kích to lớn cắt linh cầu ra làm đôi.

Oanh! Oanh!

“Vô dụng thôi! Ngươi sẽ không chống lại được chúng ta, thúc thủ chịu trói đi Hakumen. Ngươi hẳn là biết chúng ta vì sao lại quy động toàn bộ lực lượng tới đây tìm ngươi a.”

“Hừ! Nhiều lời vô ích! Các ngươi muốn mạng ta thì cũng nên trả cái giá tương ứng a. Hiện tại làm nóng người kết thúc! Chuẩn bị tinh thần đi lũ oắt con.”

Hakumen cười gằn nhìn với phía hắn, linh lực của nàng bắt đầu bạo động, một cổ so với lúc trước còn khổng lồ hơn linh lực từ bên trong cơ thể nàng bùng nổ.

Bành! Bành! Bành! Bành!

Một cơn lốc linh lực bộc phát, thổi bay tộc trưởng nhà Tsuchimikado không ngừng lui về phía sau.

Mà những phi hành thức thần khác cũng là bị cơn lốc thổi đến đung đưa qua lại rồi lùi ra đằng sau. Kết giới bao phủ cũng xuất hiện chập chờn.

“Mau gia cố kết giới!”

Các đại tộc trưởng, quát lên.

Lúc này trung niên thần quan trong lòng có chút may mắn nói: “Thật là nguồn linh lực khổng lồ, nếu để nàng khôi phục trạng thái cao nhất thì thật rắc rối rồi.”

Hakumen cửu vĩ, liền thần linh cũng không muốn để nàng sống.

Theo tiên đoán ban đầu thì đáng lý ra nàng phải tại hơn 150 năm sau mới trùng sinh một lần cuối cùng.

Nhưng biến số lại xuất hiện khiến nàng liên tục vi phạm khế ước, làm quá trình này tới sớm hơn 150 năm.

Nhưng mà đây cũng là vinh quang cho hắn đi.

Nếu gϊếŧ chết một trong những đại yêu quái trong truyền thuyết này thì hắn nhất định sẽ được thế nhân muôn đời biết đến, tựa như Minamoto no Raikou vậy.

“Toàn lực khai trận! Nàng bắt đầu bộc phát rồi!

Một tiếng quát truyền ra.

Toàn bộ âm dương sư bắt đầu lùi ra xa tạo thành một vòng tròn cực lớn bao vây lấy Hakumen, sau đó bọn hắn hai tay đồng loạt kết ấn.

“Thiên Võng Hàng Ma Đại Ngự Trận!”

Ong——Ong——!

Một đạo kết giới khổng lồ màu đỏ hình thành, che khuất bầu trời.



Hakumen cảm thấy tốc độ vận chuyển linh lực bị chậm lại, cũng cảm thấy linh lực mà mình toát ra, đang bị kết giới dần dần hấp thu mất và tập trung lại trên đỉnh đầu.

Nàng sắc mặt ngưng trọng ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng đỏ như máu treo trên bầu trời, rồi chậm rãi thu lại linh lực.

Đây là muốn dùng linh lực của nàng đối phó với nàng sao?

“Xem ra vì gϊếŧ ta, các ngươi đã chế tạo ra một thứ hay ho a.”

Giọng nói của nàng thanh lãnh vang lên.

Trong chúng âm dương sư có một người trung niên bước ra nói:

“Lần trước để ngươi chạy thoát, tộc trưởng của chúng ta lúc bấy giờ liền dành ra 10 năm thời gian để nghiên cứu ra trận này chuyên để đối phó với ngươi a. Bất ngờ không, đại hồ ly!”

“Là Abe no Seimei làm ra sao? Thật là luôn luôn ám lấy ta a.”

Hakumen nghe thấy cái tên này liền càng thêm cẩn thận.

Kết giới này hoàn toàn khắc chế nàng, hoặc là nói là hoàn khắc chế những ai sử dụng linh lực.

Bởi vì khi sử dụng một chú thuật nào đó thì chắc chắn phải có một lượng linh lực phát tán ra bên ngoài, mà chú thuật càng mạnh thì linh lực phát tán ra càng nhiều.

Điều này chứng tỏ Hakumen phải chiến đấu với mấy trăm âm dương sư, trong tình trạng tốc độ vận chuyển linh lực bị áp chế, tốc độ tiêu hao tăng gấp bội, mà bọn hắn lại có thể hút lấy linh lực của nàng cho kết giới phản kích.

Đây quả thật là làm người khác phải tuyệt vọng hoàn cảnh.

“Thật là đại thủ bút a. Thế nhưng muốn gϊếŧ ta cũng không dễ dàng như vậy! Kết giới mạnh mẽ như vậy chắc chắn sẽ có gánh nặng rất lớn đi, để xem ta cùng các ngươi ai trụ được lâu hơn!”

— QUẢNG CÁO —

Pound!

Hakumen một chân giẫm mạnh trên không khí, cả thân người như hoá thành một khoả đạn pháo xông thẳng về phía trước.

Linh lực lần nữa bùng phát bao bộc lấy bàn tay của nàng, móng tay nàng như lợi trảo hướng về phía bọn hắn cào tới, đánh ra bốn đạo vô hình vết trảo.

Lúc này ở bên trong âm dương sư trân doanh.

Một lão âm dương sư cầm thái đao bước ra, chém ra một đạo trảm kích ngăn trở thế công của nàng.

Sau đó từng đạo lá bùa liên tiếp bay ra.

“Hoả Hành Chú Thuật!”

“Phong Hành Chú Thuật!”

Cuồng phong gào thét hoà lại cùng lửa khiến ngọn lửa càng phát ra uy lực.

Mà Hakumen cũng cấp tốc kết ấn, miệng đọc lấy chú ngữ: “Ngũ Hành Độn Thuật – Thuỷ Hành Thuật!”

Từng đạo như sóng biển ập tới dập tắt ngọn lửa. Thế nhưng Hakumen cũng không thấy vui mừng, bởi vì lúc nãy với lượng linh lực nàng dùng để đánh ra Thuỷ Hành Thuật đáng lý phải mạnh hơn thế này rất nhiều.

“Bắt nàng lại!”

Chúng âm dương sư bắt đầu ngâm lấy phạn âm.

“Chú Thuật – Bất Động Kim Phược!”

Hơn trăm đạo xiền xích màu vàng phá không xông tới, muốn cuốn lấy Hakumen.

“Mơ tưởng!”

Hakumen hai tay áp vào nhau, từng vòng bảo vệ hiện lên ngăn lại xiền xích thế công.

“Trả lại cho các ngươi! Chú Thuật – Bất Động Kim Phược!”

Dường như là vô tận đạo xiền xích màu cam tại xung quanh nàng phóng ra, đại khái khá giống với xiền xích của âm dương sư, chỉ là đầu của nó lại nhọn như mũi thương.

Chiêu này của nàng không phải để trói lại đối thủ, mà là muốn trực tiếp xiên chết bọn chúng.

“Cẩn thận! Mau phòng thủ!”

Từng đạo thức thần thân ảnh hiện ra bảo vệ lấy chủ nhân của mình.

Keng! Keng! Keng! Keng…!

Xuỳ! Xuỳ…!

“Đáng chết! Xiền xích quá nhiều! Mau lôi kéo người bị thương ra đằng sau!”

Mặc dù phần lớn người đều ngăn cản được, nhưng số lượng xiền xích nhiều lắm, những ai thực lực yếu kém liền trực tiếp bị xiên chết tại chỗ, thực lực mạnh hơn một chút thì chỉ bị thương nhẹ.

“Còn nữa đâu!”

Hakumen lạnh lùng nói. Đằng sau nàng là số lớn linh cầu trôi nổi, bắn về phía bọn hắn.

Mặc dù biết linh lực tiêu hao rất nhiều nhưng nàng vẫn làm vậy, bởi vì trận hình đối phương đang rối loạn cho nên nàng phải đánh cho đối phương trở tay không kịp, nếu để bọn hắn ổn định thì càng thêm khó đối phó.

Ầm! Ầm! Ầm…!

Tiếng nổ liên hồi vang lên giữa bầu trời!

Bắt đầu đã thấy phi hành thức thần rơi xuống!

Giữa khói bụi mịt mù, một đạo giọng nói trầm thấp truyền tới: “Lần trùng kích đầu tiên đã chuẩn bị hoàn tất. Có thể tiến hành oanh kích!”

Trên bầu trời đỏ rực, tại đỉnh điểm của kết giới. Số lượng khổng lồ linh lực đang tụ tập.

Ong——Ong——!

“Các âm dương sư mau tránh ra!”

Một âm thanh thiếu nữ vang lên cảnh báo.

Lúc này một âm thanh thiếu nữ khác vang lên:

“Bắt đầu oanh kích!!!”