Chương 176: Sức mạnh của Thần

“Ngươi là…tên kia?”

Ruri nhìn chằm chằm vào thân ảnh khổng lồ đứng cách xa tại mấy chục mét ở trước mắt, vô số ký ức lại một lần nữa tuôn ra, rất nhanh liền đã nhớ lại mọi việc, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng.

“Lần này ta lại không muốn nói nhiều, trước khi tên kia bị gϊếŧ hãy tới gần đây để ta tìm ta ngọn nguồn của đạo khí tức kia.”

Hiện tại Susanoo tâm trạng quả thực không tốt lắm, hắn lúc này rất táo bạo cùng gấp rút. Tất cả là bởi vì hắn không thể làm gì được Gin, lại còn bị kéo cho đến bây giờ, mọi việc nằm ngoài dự tính của hắn khiến cho hắn, một vị chủ thần đang đứng tại sắp nổi điên biên giới.

“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Thứ ngươi muốn tìm ta là không biết. Tại sao phải day dưa với ta như vậy? Chỉ cần ngươi nói ra, nếu ta biết thì sẽ chắc chắn nói cho ngươi, với điều kiện là đừng làm phiền gia đình chúng ta nữa, chúng ta chỉ muốn yên ổn mà thôi.”

Nàng lúc này nội tâm vẫn đang cao độ cảnh giác, mặc dù đang dùng ngữ khí bình tĩnh tràn đầy thiện ý để nói chuyện, nhưng chỉ cần Susanoo động một cái, nàng tất nhiên sẽ làm ra hành động ứng đối.

“Loài hạ đẳng như ngươi cũng muốn luận điều kiện với ta? Các ngươi đây là muốn lên trời a. Gia đình các ngươi muốn yên bình, chúng ta sẽ không muốn sao? Ta chỉ muốn tìm ra manh mối của nàng mà thôi!!”

Chỉ là câu nói đầy thiện ý của Ruri chẳng những làm cho hắn dịu lại, mà trái lại còn khiến vị thần này trở nên táo bạo.

Liên tục bị thách thức quyền uy, khiến hắn cảm thấy cực kì nhục nhã.

Lúc này, chỉ thấy ba mét thân cao Susanoo một tay giơ lên trời hội tụ vô số lôi điện tạo thành một thanh khổng lồ đại thái đao, thân thể chuyển động, trên thân thần quang loé lên, một đao hướng về phía nàng mạnh mẽ quét ngang một cái.

Oanh!!

Ánh sáng trắng xanh loé lên một cái rồi nổ tung, vùng đất phạm vi trăm mét phía trước mặt bị hắn một đao thổi bay, trong không khí lượn lờ vô số điện tích, mùi cháy khét, và cả…

Mùi máu tươi.

Sưu!

Bụi đất bị một cơn gió mạnh cuốn đi, một thân ảnh máu tươi chảy dọc từ bên trong phá không bay lên trời, sắc mặt có chút kinh sợ nhìn lấy hắn.

Ruri lúc này cũng có chút nghĩ tới mà kinh.

Bởi vì đòn đánh lúc nãy quá nhanh, quá rộng cùng quá mạnh, dù nàng đã chuẩn bị tâm lý từ trước nữa lại không thể hoàn toàn né tránh được, mà trái lại còn bị vụ nổ của các dòng điện tích đánh trúng, thân thể đầy những lỗ máu suýt chút nữa là bị nổ thành một cái sàng rồi.

Lại thêm khả năng hồi phục lúc này bị suy giảm trầm trọng, khiến nàng yếu đi một mảng lớn.

Có thể nói một kích vừa rồi của Susanoo kém chút nữa liền đã hạ được nàng.

“Ngươi rốt cuộc là ai?”

Mặc dù hai người đã nhận thức từ 200 năm trước cũng biết người trước mắt là một kẻ không đơn giản, nhưng quả thật nàng lại không biết thân phận cụ thể của hắn là gì.

Chỉ là lúc này Susanoo đang trong trạng thái phẫn nộ, hoàn toàn không có ý tứ trả lời nàng mà tiếp tục nâng lên lôi đình đại đao hướng lên trời vung loạn.

— QUẢNG CÁO —

Rẹt…rẹt…oanh!

Âm thanh điện tích loé lên trên bầu trời vang lên liên tục rồi lại nổ tung tạo ra một đoàn ánh sáng chói mắt tại trên không.

“Đừng có mà được nước lấn tới!!”

Lúc này ở phía trên, giọng nói tràn đầy nộ khí của Ruri vang lên.

Nàng thật sự là tức, tên trước mắt này đúng là một kẻ không nói lý, 200 năm trước cũng vậy mà bây giờ cũng vậy.

Vù…vù…



Susanoo hai chân đạp trên đất, hai mắt khẽ híp lại nhìn lên hàng trăm đạo phong nhận lớn nhỏ tạo thành một cơn bão hướng về phía mình đánh tới kia.

Đối mặt với một đòn gần như có thể gọi là cái máy nghiền thịt này, hắn lại rất thản nhiên nhắm về phía chúng vung đao một cái.

“Thật là trò trẻ con chướng mắt, tên kia còn không thể đối với ta gây thương tích đâu.”

Chỉ thấy cơn bão phong nhận sắc bén kia khi đối mặt với một đạo trảm kích của hắn lại tựa như là lông hồng một dạng rất dễ dàng bị thổi bay.

Đối với hắn hiện tại mà nói, dù cho có suy yếu đến cở nào đi chăng nữa thì những đòn tấn công với bản chất năng lượng cấp thấp như thế này, có rơi vào trên người hắn đi chăng nữa thì cũng không đủ khiến hắn trầy xước.

Đơn giản bởi vì bản chất của hai bên là không cùng một cấp bậc.

Thứ có thể uy hϊếp hắn cũng chỉ là những hắc khí quái dị của Gin mà thôi.

Thật ra nếu hắn muốn gϊếŧ nàng thì sẽ làm rất dễ dàng, nhưng muốn bắt thì lại không dễ như vậy.

Thế nhưng đó cũng chỉ là do lúc trước hắn muốn bảo toàn tiêu hao của mình mà thôi, còn hiện tại thì hắn không có nhiều thời gian như vậy, cũng không có kiên nhẫn để tiếp tục day dưa.

Ba mét thân cao Susanoo đằng không bay lên trời, hướng về phía Ruri bay tới, đưa tay ra búng một cái.

Thương khung lập tức loé sáng, một vệt sáng chói lôi đình từ trên chín tầng mây đánh xuống, từ xa nhìn vào tưởng chừng như là thiên không vết nứt một dạng xé rách bầu trời.

Oanh!

Lôi đình giáng xuống, Ruri hai mắt co rụt lại, máu tươi nhuộm đỏ thân thể ngay tức khắc tựa như bị bốc hơi một dạng hoá thành vô số luồng gió thổi mạnh, rít gào xoay tròn xung quanh thân thể tạo thành một lớp chắn phong cầu bảo vệ tự thân.

Chỉ là như vậy vẫn chưa đủ, bởi vì hiện tại ngoài trừ hắc khí của Gin ra thì không có ai có thể ngăn cản được một Susanoo gần như đang thiêu đốt bản nguyên của mình cả.

Nhìn lấy cơ thể cháy đen ở trước mặt đang dần dần rơi tự do xuống đất, Susanoo đưa mắt ngẩng đầu nhìn lên vạn mét không trung phía trên rồi lẩm bẩm: “Lại không nghiêm túc làm

việc sao? Với sức mạnh của nàng hiện tại hẳn là nên xử lý rất gọn gàng a.”

— QUẢNG CÁO —

Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy xa xa phía trên bỗng dưng bùng nổ ra một đạo ngân quang lấp lánh loé lên rồi dập tắt, kế tiếp chính là một thân ảnh bồng bềnh từ từ bay xuống, trên tay còn cầm theo một chiếc l*иg sáng được tạo ra từ vô số nguyệt quang chi lực của mình.

“Tên này cũng mạnh phết đó, ta phải mất một chút thời gian mới có thể bắt được hắn a.”

Tsukuyomi trong hình hài của Mikasa một tay nâng lên l*иg sáng đối với Susanoo mỉm cười nói.

“Chứ không phải ngươi cùng hắn đùa giỡn một lúc lâu rồi hắn vô tình chọc giận ngươi nên ngươi mới ra tay trấn áp sao?”

Susanoo liếc mắt nhìn gần như chỉ còn là bộ xương đang nằm bất động trong chiếc l*иg Gin, rồi hướng mắt nhìn bộ dạng thiếu nữ ở trước mắt bĩu môi cười nhạt một cái.

“Không, ngươi sai. Tên này tuy không mạnh nhưng một đoàn hắc khí của hắn rất quỷ dị, lực lượng của ta chẳng những không thể ăn mòn nó mà trái lại còn có một phần nhỏ bị nó hấp thụ. Nếu hôm nay không phải đêm trăng tròn, ta muốn gọn gàng bắt lấy hắn hẳn phải mất thêm một đoạn thời gian nữa.”

Tsukuyomi khẽ lắc đầu phủ định hắn, sau đó nàng bỗng dưng dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía nằm trong l*иg sáng Gin thầm nghĩ: “Thật muốn biết những hắc khí đó là thứ gì.”

“Được rồi, ngươi phong cấm hắn lại đi, tên này rất đặc biệt hình như có thứ gì đó trong người hắn nên đừng để hắn tìm được cơ hội chạy thoát. Ta cũng vừa bắt được nữ quỷ kia rồi, không có nhiều thời gian để nói chuyện phiếm đâu, đến trời sáng ta sẽ biến mất.”

“Yên tâm đi, ta còn muốn nghiên cứu hắn một chút nữa đâu, nên tuyệt đối sẽ không để hắn thoát được.”



Một lúc lâu sau.

“Quả nhiên nữ quỷ này đã ở gần chỗ của đại tỷ. Nhưng tựa hồ cũng không có ích lợi gì.”

Susanoo một mặt trầm ngâm thu lại bàn tay đặt lên trán của Ruri, sau đó hắn lại quay sang một bên nhìn vẫn còn lâm vào trạng thái hôn mê Gin rồi nói: “Nhưng không ngờ hai người này vẫn có mối liên quan với nhau.”



Thật ra hắn cũng không có đọc hết trí nhớ trong cuộc đời của Ruri, mà chủ yếu chỉ đọc một đoạn trí nhớ vào khoảng hơn 900 năm trước mà thôi, bởi vì hắn không có thời gian để làm những việc đó.

Nhìn bộ dạng huyết nhục mơ hồ liên tục nhúc nhích nhưng không thể phục hồi của Gin, Susanoo cũng không có để ý quá nhiều mà nâng tay lên đặt lên trán của hắn.

“Uy, hình như có mấy con chuột nhắt sắp tiếp cận, là cùng phe với bọn hắn.”

Lúc này đang ngồi chống cằm ở trên một mái nhà ngắm nhìn xung quanh Tsukuyomi, đột nhiên cảm nhận được có vài luồng khí tức của quỷ nhanh chóng áp sát nên liền cúi mặt nhìn xuống đất nói.

“Đừng để bọn chúng làm phiền ta, nhị tỷ.”

“Hả, ngươi đang sai khiến ta sao?”

Vốn bộ dạng đang khá thoải mái Tsukuyomi bỗng dưng nghe thấy câu nói của Susanoo, nàng ngay lập tức liền cộc cằn đứng lên.

“Nếu ngươi không làm vậy thì việc tìm kiếm đại tỷ sẽ bị chậm lại, ngươi hẳn không muốn như vậy đi?”

— QUẢNG CÁO —

Susanoo ngay cả liếc cũng không liếc nàng một cái mà bình thản nói một câu. Hắn đối với tính cách của các tỷ tỷ mình rất là hiểu rõ, nên những việc không quá quan trọng thế này thường chỉ dùng một hai câu nói, liền có thể giải quyết được.

“Hừ, ngươi hôm nay lên mặt hơi nhiều, nhưng vì đại cục nên ta sẽ tạm thời bỏ qua cho ngươi. Lần sau không được như thế nữa, chỉ có nàng mới có thể ra lệnh cho ta mà thôi.”

Tsukuyomi lập tức hừ lạnh một tiếng, đôi mắt sáng ngời nhìn về phía năm đạo bóng người đang nhanh chóng tiếp cận ở phía trước.

“Toàn là nữ nhân nhỉ? Cái tên này quả nhiên không phải là loại tốt đẹp gì.”



“Các ngươi đã quen thuộc quá trình biến đổi sao?”

Tamayo một bên vừa đang chạy nhanh, một bên nhìn về phía bốn thiếu nữ ở bên cạnh dò hỏi.

“Cũng được.”

Shinobu cảm nhận được một loại sức mạnh kỳ dị chảy trong cơ thể liền cảm giác có chút không quen đáp.

Không quen ở đây không phải là nói về sự thích ứng của cơ thể, mà là nói về sự thích ứng của tâm lý.

Bởi vì mới đây thôi các nàng còn bán sống bán chết cầm đao đi gϊếŧ quỷ đâu?

Hôm nay lại phải trở thành một trong số những thứ mà trước kia mình muốn gϊếŧ thì cảm thấy thoái mái là lạ a.

Chẳng những là nàng, mà mấy người khác cũng vậy, mặc dù tâm lý đã nói chuẩn bị sẵn sàng, nhưng nói là về mặt nói, về mặt cảm thụ thì nó lại là hoàn toàn khác.

“Nè nè Shinobu-chan, ngươi nói chúng ta có nên lập ra tổ chức gì giống như Thập Nhị Nguyệt Quỷ không?”

Chạy ở một bên Mitsuri đột nhiên có chút thú vị quay sang hỏi.

“Đừng có tầm phào, hình như kẻ địch đang ở phía trước rồi.”

Shinobu liếc mắt phủi nàng một cái.

Tamayo chú ý tới bóng người đang ngồi ở trên mái nhà liền mở miệng cảnh báo: “Tới rồi!”

“Uy, đó không phải là Gin cùng Ruri tỷ sao?”

Đúng lúc này, giọng nói cả kinh của Kanae bỗng dưng hốt hoảng vang lên, khiến cho mấy người còn lại hai mắt đều co rụt lại, chấn kinh không thôi.