Chương 166: Quân tiên phong: Kochou Shinobu!

Tại căn biệt viện lại ngoại ô.

Sau khi xem xong màn bắn pháo hoa thì Gin cùng chúng nữ cũng là quay trở về chỗ ở và chuẩn bị cho buổi tiệc mùa hè của bọn hắn.

“Thật là vui, năm sau chúng ta lại đi một lần nữa a.”

Khi vừa bước qua cửa phòng ngủ thì Mitsuri liền không để ý tới hình tượng của mình mà nằm lăn ra sàn, mặc cho y phục xốc xếch hở hang.

“Chúng ta vào thay đồ đi, đừng lại nằm, vẫn còn một buổi tiệc nữa đâu.”

Shinobu nhìn lấy con sâu mập lười nhác nằm ở dưới sàn, nhẹ nhàng mở miệng nhắc nhở.

“Nè Shinobu, lát nữa chúng ta thật phải làm như vậy sao? Ta cảm giác làm như vậy thật sự là quá hư hỏng a.”

Lúc này ở bên cạnh, Kanae bổng nhiên hơi có chút ngập ngừng, khuôn mặt hồng hồng dò hỏi.

Nàng cảm giác chính mình hiện tại đã bị muội muội cho kéo hư, lại thêm nghĩ tới thời khắc mình thực hiện hành vi kia càng lúc càng tới gần thì tim của nàng lại loạn nhịp không thôi, vừa cảm thấy hồi hộp sợ sệt, lại vừa có cảm giác mong chờ.

Thật sự là nàng không biết phải diễn tả như thế nào nữa, tựa như lần đầu đi ăn trộm một dạng, rất sợ bị bắt được nhưng khi nghĩ tới thành quả thì lại cảm giác hứng khởi không thôi.

“Thật ra tỷ tỷ ngươi nếu không thích thì có thể rút, hiện tại vẫn còn kịp, nhưng nếu như vậy thì sau lần này có lẽ chỉ còn mỗi mình ngươi mà thôi. Lần sau nếu ngươi suy nghĩ lại, thì chỉ có thể thực hiện một mình a.”

Xấu bụng Trùng Trụ cũng không nói nhiều, trực tiếp dùng ra tuyệt kỹ vừa xoa vừa đấm của mình.

Shinobu đương nhiên là biết tỷ tỷ của mình có thích Gin, lại thêm hiện tại tỷ tỷ hiện tại đã 21 tuổi, chỉ còn có 4 năm thời gian, à không, phải nói là cả bốn người các nàng hiện tại, người trẻ nhất Musaki cũng chỉ có 8 năm thời gian mà thôi.

Nếu bỏ lỡ lần này thì những lần sau sẽ càng khó khăn hơn rất nhiều, bởi vì hôm nay Ruri tỷ cùng với Tamayo-san sẽ tạo cơ hội cho các nàng a.

“N-ngươi thật là quá xấu a…Shinobu.”

Kanae nghe thấy những lời nói nhẹ nhàng nhưng tràn đầy thâm ý của muội muội thì cũng khó xử không thôi, nhịn không được mà ngồi xổm xuống xấu hổ dùng hai tay che mặt lại.

Thế nhưng cuối cùng nàng vẫn là quyết định…

Làm!

Tỷ muội là phải có phúc cùng hưởng có quạ cùng chịu.

Mà nói trắng ra là do nàng sợ cảnh bị bỏ rơi lại mà thôi, hiện tại có tới 4 người mà dũng khí lại mỏng như vậy, nếu như chỉ có mình nàng thì có lẽ đến chết vẫn không thể làm được gì.

Đây chính là uy lực của hiệu ứng đám đông a.

“Các ngươi vẫn chưa xong sao? Nhanh nhanh còn phải đi nướng thịt nữa.”

Ngay lúc ba người Shinobu vẫn còn trò chuyện thì vẫn luôn ngây thơ hồn nhiên Musaki đã ném đi bộ Yukata màu sắc sặc sở lúc nãy và khoác lên trên người một lớp áo Kimono mát mẻ, rồi hướng về cả ba người phàn nàn.

“Rồi rồi, ngươi chờ một chút.”

Nghe thấy ngữ khí hối thúc của nàng, những người khác cũng không chậm trễ nữa, mà vội vàng cởϊ qυầи áo.



Lúc các nàng thay đồ xong và đi ra ngoài sân thì chỉ thấy bóng dáng của Gin đứng đó, trên sân cũng đã chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ từ trước, từ bàn ghế đến lò nướng thịt.— QUẢNG CÁO —

Về phần Ruri cùng Tamayo hai người thì đã vào bếp nấu thêm các món khác để làm phong phú thêm buổi tiệc rồi.

“Các ngươi xong rồi sao? Ra đây ngồi đi, hôm nay trăng thanh gió mát rất thích hợp cho một buổi BBQ đâu.”

Đã uỷ nhiệm cương vị được 10 ngày tân đại Quỷ Vương Gin hôm nay lại đảm nhận trách nhiệm nướng thịt.

Một thân quân trang bạch sắc tạp dề, tay phải chưởng khống vì Hắc Kim Đồ Gắp Thịt, tay trái khẽ nâng Tạo Hoá Bạch Ngọc Đĩa, ánh mắt tựa như ẩn chứa vô tận hoả diễm chăm chú nhìn vào khung cảnh lửa cháy như luyện ngục ở trước mặt, từng tội nhân đều bị hắn vô tình lạnh nhạt gắp lên ném vào trong luyện ngục, khiến cho mùi thịt nướng lan toả khắp trời đất, và gây nên sự chú ý của hai con quỷ đói nào đó

“Oa, thịt đã nướng được một lúc rồi sao? Nhìn thật ngon a.”

Mitsuri cùng Musaki thấy đĩa thịt trên tay hắn liền lập tức chạy tới bên cạnh, hai mắt sáng quắc nhìn chăm chăm vào những miếng thịt nóng hổi, liên tục toả ra hương khí ở trên đó.

“Muốn ăn sao?”

““Muốn!””



Nhìn hai cái đầu nhỏ liên tục gật gù ở trước mặt, hắn liền có chút buồn cười, cũng nâng tay bốc lên một miếng thịt lại dùng miệng thổi một hơi rồi hướng về các nàng nói: “Đây, yên tâm, tay ta rất đảm bảo vệ sinh.”

Sau cùng Quỷ Vương đại nhân rất vui vẻ đút cho hai cái tiểu quỷ ăn hết số thịt mà mình vừa nướng, khiến cho Trùng Trụ Shinobu một trận giận dỗi trong lòng: “Thật là không muốn mặt.”

Nàng cũng rất muốn qua đó, nhưng lại không thể bỏ xuống da mặt làm ra bộ dạng đó trước nhiều người như vậy được, nên cũng chỉ đành âm thầm mím môi mà ghen tỵ.

Nhất là trong trường hợp vẫn còn có vị tỷ tỷ đáng kính của mình đứng ở bên cạnh xem, không khéo lại bị nàng ghi nhớ chuyện này rồi sẽ đem ra trêu chọc trong tương lai a, lúc đó nàng sẽ chết vì xấu hổ mất.

“Mọi người đã đầy đủ rồi a, ta cùng Tamayo có chuẩn bị một ít món ăn đây, hi vọng mọi người sẽ không chê.”

Lúc này, thân ảnh của Ruri từ trong bếp đi ra, trên tay còn mang theo hai đĩa thức ăn, thấy bọn hắn đều đã đứng đấy nên liền mở miệng lên tiếng nói.

“Ruri tỷ quá khiêm tốn rồi, ngươi nấu ăn chúng ta đã ăn rồi đâu, làm sao có thể chê được a.”

Nghe được giọng nói của nàng, Kanae, Shinobu mấy người cũng quay người lại nhìn lấy, sau đó Kanae cũng là mỉm cười đáp lại.

Đây không phải là nàng nịnh nọt, mà chính là lời nói thật lòng, mặc dù Ruri chỉ vừa học nấu ăn lại trong 3 ngày, nhưng với thiên phú nội trợ sẵn có nàng rất nhanh liền đã làm được rất nhiều món ở thời đại này, mà mùi vị của chúng còn rất ngon nữa là đằng khác.

“Còn vài món nữa cũng sắp xong rồi, các ngươi lại chờ thêm một lát.”

Đối với lời khen ngợi của Kanae, Ruri chỉ là cười cười, đi tới bên cạnh chiếc bàn rồi đặt hai đĩa đồ ăn xuống.

“Để chúng ta vào trong phụ giúp các ngươi.”

Shinobu cùng Kanae nghe vậy cũng là ngay lập tức hướng vào bếp chạy tới, dù sao các nàng lúc này cũng rảnh rỗi, kiếm việc làm còn đỡ hơn phải ngồi nhìn hai con tiểu cẩu cẩu kia vây lấy Gin.



Buổi tiệc của bọn hắn kéo dài đến gần nửa đêm mới kết thúc.

Và chuyện gì đến cũng phải đến.

“Hôm nay ta và Tamayo có chuyện riêng cần nói với nhau, ngươi đừng có làm phiền chúng ta.”

— QUẢNG CÁO —

Sau khi dọn dẹp hoàn tất thì Ruri đột nhiên hướng về phía hắn nói một câu, rồi cùng Tamayo dắt nhau đi về một căn phòng khác, bỏ hắn lại một mình ở trong phòng.

Ở một bên khác.

“Ách, Shinobu ngươi tiêm cho chúng ta thuốc gì?”

Kanae một tay che lấy cổ, khuôn mặt mộng vòng nhìn về phía muội muội của mình, thất kinh hô lên.

Chẳng những là nàng, mà hai người khác là Mitsuri cũng Musaki cũng bị Shinobu lén lút tiêm thuốc.

“Ngươi yên tâm đi tỷ tỷ, vì thấy các ngươi lo lắng như vậy, nên ta cho ngươi một liều thuốc an thần mà thôi.”

Shinobu nghe vậy liền nở ra một nụ cười tươi sáng nói, như thể đây đúng ta thuốc an thần thật vậy.

Chỉ có điều, nàng cười càng tươi thì những người khác càng sẽ không tin vào những lời ma quỷ của nàng.

Khi nhìn thấy nụ cười này, Kanae, Mitsuri cùng Musaki ba người liền lập tức cảm thấy không ổn, bởi vì đây hoàn toàn chính là dấu hiệu nàng sắp âm người a.

Mà lần này đối tượng lại chính là ba người các nàng.

“Uy uy, đó rốt cuộc là thuốc gì a, Shinobu-chan. Nụ cười của ngươi làm ta thấy rợn cả tóc gáy đó.”

Mitsuri khoé miệng co quắp, ngay lập tức liền muốn biết công dụng của thuốc.

“Chỉ là thuốc an thần mà thôi, được rồi ta sẽ qua đó trước.”

Đối với vẻ mặt nghi ngờ của Mitsuri, Shinobu vẫn là mặt không đổi sắc nói một câu, rồi đứng lên hướng ra cửa đi tới.

Sau đó dường như lại nhớ đến điều gì, nàng quay người lại đối với ba người ở trong phòng nói: “Các ngươi tuyệt đối không được chạy a, còn phần về Musaki, nếu thấy cơ thể nóng lên hay có cảm giác khó chịu thì ngay lập tức chạy qua bên kia tìm ta, ta sẽ bốc thuốc cho ngươi. Được rồi ta đi đây… ”

“!?” “!?” “??”



Câu nói của nàng ngay lập tức gây nên sự chú ý của ba người.

Trừ người cuối cũng một mặt vẫn không hiểu thấu ra, thì hai người trước dường như đã hiểu được thứ gì, khuôn mặt lập tức đỏ ửng lên, kéo dài đến tận mang tai.

“Đáng ghét Shinobu, loại thuốc này quả nhiên có vấn đề.”

Kanae bộ mặt rất là quẫn bách nhìn bóng lưng nhỏ bé kia biến mất tại trước mắt, khẽ nói.

Thông qua những thông tin mà muội muội “đáng yêu” của mình tiết lộ khi nói với Musaki, thì nàng liền biết được loại thuốc này là gì.

Cái gì là cơ thể nóng lên, cái gì là cảm giác khó chịu.

Cái này chắc chắn là loại thuốc kia…rõ ràng chính là muốn các nàng không khống chế được cơ thể cùng lý trí a.

“Oa…Shinobu-chan thật là xấu bụng, ta đã hứa là sẽ không chạy rồi mà.”

Luyến Trụ lúc này cũng rất xấu hổ, mặc dù lúc này thuốc vẫn còn chưa có tác dụng, nhưng cơ thể của nàng đã bị chính những suy nghĩ đồi truỵ trong đầu, làm cho nóng lên rồi.

“Cuối cùng thì loại thuốc kia là có tác dụng gì? Các ngươi làm sao mỗi người lại đỏ mặt như thế kia?”

Dù cho hiện tại vẫn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng Musaki cũng là cảm giác được sắp tới sẽ có chuyện gì đó không ổn đến với mình, nên bộ dạng của nàng cũng rất là gấp gáp muốn giải toả nghi hoặc.— QUẢNG CÁO —

Thế nhưng là hiện tại Kanae, Mitsuri hai người là không để ý nàng, mà bắt đầu tụm lại bàn bạc chuyện gì đó.

“Nè Mitsuri, đã nàng chơi xỏ chúng ta như vậy thì chúng ta cũng không thể ngồi yên để nàng thảnh thơi như vậy được, dù sao thì ba người chúng ta cũng đã không thể lui bước được nữa rồi.”

Kanae kề sát ở bên tai Mitsuri rồi thấp giọng nói.

“Ngươi nói cũng đúng, nhưng chúng ta phải làm gì đâu? Ngoài chờ đợi ra thì ta cũng không biết làm thế nào hết.”

“Theo ta suy đoán, nàng xung phong đi đầu tiên hẳn là vì sợ chúng ta nhìn thấy khoảnh khắc xấu hổ của mình. Đã như vậy thì chúng ta sẽ ngay tại lúc nàng xấu hổ nhất xông vào, để cho nàng biết hậu quả của việc âm chúng ta là như thế nào.”

Nghe thấy câu nói không có một chút chính kiến nào của nàng, Kanae vừa cắn lấy đầu ngón cái của mình vừa suy nghĩ, sau đó liền dùng ngữ khí quyết liệt nói.

“Không thể nào…như vậy có phải hay không là quá tàn nhẫn với nàng?”

“Không tàn nhẫn, sẵn dịp này chúng ta là có thể nắm thóp được nàng, bởi vì đã thuốc chúng ta lần một thì nói không chừng còn sẽ có lần 2 rồi lần 3, nếu không có thứ gì để uy hϊếp, thì ta đối với nàng vẫn không thể yên tâm được a.”

“Ách, ngươi nói cũng phải…”

“Được rồi, quyết định vậy đi.”



Lúc này ở một bên khác.

Shinobu hiện tại đang đứng trước phòng của Gin, khuôn mặt hơi chút ửng đỏ, bộ dạng ngập ngừng không thôi.

“Mặc kệ, Ruri tỷ đã trao cho cơ hội như thế, nếu như không nắm bắt lần này thì chờ khi ta đến 25 tuổi cũng sẽ không thể nói được mất.”

Sau một lát chần chờ, nàng liền quyết tâm đẩy cửa đi vào.

Dù sao thì đã tiêm thuốc cho ba người kia, hiện tại đã không lùi bước được nữa.

Theo thời gian trôi qua thì thuốc của từng người sẽ dần dần có tác dụng, nếu nàng không đẩy nhanh tốc độ thì sẽ bị các nàng bắt gặp mất.

Loại thuốc mà nàng đã tiêm vào Kanae ba người muốn có tác dụng thì đều phải cần có một khoảng thời gian khác nhau để thuốc ngấm vào cơ thể.

Khoảng thời gian này đã được nàng tính toán kĩ lưỡng trong lúc chế tạo, ứng với từng thứ tự mà các nàng đã thống nhất trước đó.

Ở phía sau nàng là Mitsuri, rồi mới tới tỷ tỷ và cuối cùng chính là Musaki, cho nên lúc này là không cho phép nàng do dự.

Như Kanae suy đoán, nàng đúng là không muốn mình bị bắt gặp trong tư thế xấu hổ kia, mặc dù có chút ích kỉ cùng hơi xấu tính, nhưng việc này còn đỡ hơn việc chính mình bị tỷ tỷ nhìn thấy rồi lại mang ra trêu chọc.

Cạch!

Cánh cửa bị nàng đẩy ra, trước mặt nàng là một căn phòng u tối không có ánh đèn, chỉ có ánh trăng len lỏi qua khung cửa sổ soi sáng một góc của căn phòng mà thôi.

“Hửm? Shinobu?”