- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới
- Chương 156: Thường ngày trôi qua
Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới
Chương 156: Thường ngày trôi qua
Đã 3 ngày trôi qua từ sau cuộc chiến.
Trong thời gian này Gin cũng tiện tay tiêu diệt hết những con quỷ còn sót lại trên đất nước này, chỉ trừ ra một số cá nhân đặc biệt khác, chẳng hạn như người đàn ông bị Muzan hoá quỷ ở thành phố Asakusa.
Còn về những kiếm sĩ diệt quỷ và các trụ cột thì đều được đưa tới Điệp Phủ hoặc những nơi khác để trị liệu.
Nhà Ubuyashiki vẫn chịu trách nhiệm đối với bọn hắn cho tới khi tất cả đều hoàn toàn khoẻ mạnh lại.
Nói chung là khoảng thời gian này cả Quân Đoàn Diệt Quỷ đều lâm vào trong tĩnh lặng.
Riêng chỉ có một nơi là vẫn còn náo nhiệt.
Đó chính là ngôi biệt viện của Gin và các thiếu nữ đang ở a.
Lúc này là 8 giờ sáng.
“A, Shinobu-chan đâu rồi? Nàng đi đâu mà sớm như vậy?”
Bên trong phòng khách, cả người vẫn còn một số nơi băng bó và đang mặc một bộ Kimono ở nhà Mitsuri quét mắt nhìn xung quanh một chút, sau đó liền thắc mắc đối với Kanae hỏi lấy.
“Nàng chạy đi khám cho những người bị thương rồi, nói thế nào thì hiện tại Quân Đoàn Diệt Quỷ vẫn chưa giải tán đâu, nàng với tư cách là một trụ cột am hiểu y thuật nên cũng không thể ngồi chơi như chúng ta được.”
Kanae trên thân cũng mặc lấy một bộ Kinomo thường ngày, ngồi trước một cái bàn, hai tay bưng lên ly trà uống xuống một ngụm rồi nói.
“Phải rồi nhỉ, hiện tại thế giới đã không còn quỷ tai hoạ nhân gian, chúng ta chẳng phải là thất nghiệp rồi sao? Vậy sau này làm sao có tiền mà trang trải cuộc sống a.”
Đột nhiên Mitsuri nhận ra một vấn đề nghiêm trọng, đó là sắp tới khi sát quỷ đội giải tán thì nàng có vẻ như sẽ không có lương a.
Đến lúc đó chẳng phải là không có tiền để ăn vặt sao?
“Ngươi không cần lo lắng, dù Quân Đoàn Diệt Quỷ sẽ giải tán nhưng Oyakata-sama vẫn sẽ cung cấp một khoảng phí to lớn cho các kiếm sĩ để bọn hắn trang trải và thích nghi với cuộc sống bình thường. Với số tiền đó ngươi hẳn là có thể ăn thoả thích trong một thời gian dài đâu.”
Nhìn lấy vẻ mặt chỉ biết ăn với ăn của Mitsuri, Kanae có chút bó tay rồi.
Quả nhiên, ăn không sợ mập thật tốt.
“Các ngươi yên lặng để cho ta ngủ một chút được không hả? Bận bịu cả đêm sáng ra còn bị các ngươi làm phiền.”
Musaki nằm ngủ ở trong một góc phòng, nghe thấy hai nàng liên tục ồn ào liền có chút phàn nàn hô lên một tiếng.
Nàng trên thân cũng là khoác lấy một bộ Kimono giống với Kanae cùng Mitsuri, nhưng khác với hai người ở một chỗ là nàng hoàn toàn thả rông, chả mặc gì ở bên trong luôn.
“Tối hôm qua ngươi không ngủ sao?”
Mitsuri nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của nàng như vậy, không khỏi có chút quan tâm mà dò hỏi.
“Ừm, hôm qua ta phải bảo dưỡng đao của mình, làm chi tiết quá cũng khổ, mất cả đêm mới làm xong.”
Khi nghe xong cái nguyên nhân này của nàng, Mitsuri cùng Kanae cũng không thèm quan tâm nữa, mà quay sang tiếp tục trò chuyện.
“Mà Gin mấy ngày nay luôn ở cùng với Ruri tiểu thư nhỉ?”— QUẢNG CÁO —
“Ừm, mặc dù rất muốn đi tìm đại thúc, nhưng ta cảm giác mình không nên làm phiền bọn họ thì tốt hơn.”
“Khi nào có dịp, chúng ta sang gia tăng tình cảm cùng với nàng đi.”
Kanae bổng nhiên nghĩ đến chuyện tương lai đại sự của mình một chút, rồi thấp giọng đối với Mitsuri nói một câu.
Dù sao thì trong thời gian sắp tới, sát quỷ đội sẽ không còn tồn tại nữa, đến lúc đó các nàng sẽ trở lại làm một thiếu nữ bình thường, cũng nên lo cho chung thân đại sự.
Và đặc biệt là cả bốn người bọn họ đều thức tỉnh [Ấn] nên cũng không lại kéo, bởi vì nàng hiện tại đã 21 tuổi rồi, chỉ còn 4 năm thời gian mà thôi.
Lại nói, dù không tiếp xúc với Ruri tiểu thư nhiều, nhưng nhìn biểu hiện không ngại khi Gin có thêm nhiều thê tử khác của nàng, thì cũng đã khiến cho các thiếu nữ tăng cao dũng khí công lược a.
“Ngươi nói phải, Kanae tỷ. Chúng ta hẳn là nên đi qua đó làm thân với nàng.”
Mitsuri dù cho biểu hiện có hơi ngốc vào những chuyện khác, nhưng về chuyện tình cảm thì nàng hiểu cũng khá nhiều, ít nhất là không thua Shinobu về khoảng này, nàng chỉ thu Shinobu ở khoảng hiểu biết về vấn đề sinh lý mà thôi.
Nên khi nàng đã nhận định đối tượng thì sẽ làm ra nghiêm túc đối đãi, không biểu hiện ra sự ngốc manh nữa.
“Vậy chờ Shinobu trở về đi, chúng ta liền tìm cơ hội qua đó.”
…
Lúc này ở trong phòng Gin.
Một đôi nam nữ đang ngồi cùng nhau ở trên giường ngủ, bọn hắn tựa như hoà lại làm một vậy.
Nữ cả người mặc lấy một bộ Kimono mỏng nhẹ ngồi co ro dựa vào trong ngực của người nam.
Còn nam nhân thì lưng dựa vào đầu giường, hai tay vòng ra đằng trước dáng vẻ cực kì âu yếm ôm lấy nàng vào lòng, tựa như sợ nàng lại chạy mất một dạng.
Trong ba ngày này cả ngươi người bọn hắn luôn luôn như hình với bóng, ăn cùng nhau, ngủ cùng nhau, thậm chí ngay cả tắm cũng tắm cùng nhau luôn, tất cả đều làm cùng nhau ngoại trừ chuyện chăn gối, bởi vì theo hắn quan sát thì nàng không có hứng thú với chuyện đó, có lẽ là do đã hoá quỷ đi.
Nói chung bọn hắn lúc này chính là dính như sam vậy, không nỡ tách rời.
“Sau cùng, khi hắn 20 tuổi, hắn cuối cùng cũng tìm được một người thiếu nữ để yêu thương, sau đó cả hai đã kết hôn và sinh ra một bé gái bụ bẫm đáng yêu…”
Âm thanh của Gin trầm ấm vang vọng khắp căn phòng, hắn hiện tại đang lâm vào hồi ức của chuyện cũ, ngữ khí mang lấy nồng đậm khí tức nhớ lại chuyện xưa, hắn chuyển hoá những ký ức kia thành lời nói để truyền đạt cho Ruri nghe.
“…”
Khi âm thanh của hắn kết thúc, thiếu nữ ngồi trong ngực hắn cũng không có lên tiếng, mà chỉ ngồi cúi đầu lâm vào yên lặng.
Thế nhưng hai tay của hắn có thể cảm nhận được cả người của nàng đang khẽ run lên, bàn tay vòng tại trước ngực nàng đột nhiên cảm thấy từng giọt nước nhỏ xuống.
Bắt đầu là một giọt…hai giọt…sau đó là liên tục không ngừng, gần như đã đem bàn tay của hắn thấm ướt.
Đó là nước mắt vui mừng của một người mẹ khi nghe thấy hài tử của mình có một cuộc sống hạnh phúc, có một gia đình êm ấm.
Bởi vì nàng…vốn không phải là một người mẹ tốt, nàng đã không thể ở bên cạnh hắn khi hắn cần nàng nhất, cái cảm xúc hối tiếc cùng thất lạc này là không thể nào vung đi được.— QUẢNG CÁO —
Cuối cùng, sau một hồi lâu im lặng, Ruri đã bình tĩnh lại được một chút, lưng tựa vào ngực hắn, hai mắt đỏ hoe ngước đầu lên nhìn ngược ra sau rồi hỏi: “Con của bọn hắn tên là gì? Cuộc sống sau đó của bọn hắn như thế nào?”
Nàng lúc này quả thật là rất muốn nghe hết toàn bộ cuộc đời của hài tử, thậm chí nàng còn muốn biết được nhiều thứ hơn nữa, chẳng hạn như sở thích của hắn, các loại món ăn yêu thích, thậm chí là hình dạng của hắn lúc trưởng thành. Nàng muốn biết tất cả chúng.
“Hôm nay đến đây thôi…”
Gin nhìn thấy ánh mắt lấp lánh những tia sáng của nàng, mặc dù có chút không nỡ nhưng hắn đành phải cắt ngang tại đây, hắn muốn cho nàng cảm nhận các loại cảm xúc của con người lại một lần nữa.
Chẳng hạn như là cảm giác nôn nóng cùng mong chờ như hiện tại.
Chỉ là tựa hồ như mọi thứ bị phản tác dụng thì phải…
“Ngươi!”
Vốn đang mở to hai mắt mong chờ được nghe tiếp tựa như một cái hiếu kì bảo bảo một dạng Ruri, nhưng khi nghe hắn nói như vậy thì ánh mắt liền lạnh lại.
Ngay lúc này không khí rất ấm áp của căn phòng đột nhiên lạnh lẽo đứng lên, nhiệt độ tựa hồ đang nhanh chóng hạ xuống.
Chiếc rèm cửa sổ vốn đang yên lặng thì bổng nhiên tựa như bị cuồng phong cuốn lên một dạng, cả căn phòng tràn ngập những ngọn gió xanh nhạt.
“Ực! Ngươi bình tĩnh một chút a.”
Gin không tự chủ được mà nuốt xuống một ngụm nước bọt, khi nhìn thấy hai mắt lạnh lùng của nàng, hắn nhịn không được mà rùng mình một cái.
Trời ạ…thê tử hiền dịu, ngoan ngoãn nghe lời của ta đi đâu mất rồi, sao đột nhiên lại tỏ ra đáng sợ như vậy a.
Hắn đương nhiên là không biết, hơn 900 năm qua Ruri đã thay đổi rất nhiều, nhất là tính tình của nàng, tựa hồ đang hướng về máu S nữ vương mà tiến bước.
Đừng nhìn nàng hiện tại luôn tỏ ra yên lặng cùng hiền dịu mà lầm tưởng tính tình của nàng rất tốt, hoàn toàn không tốt tính như trong quá khứ nữa đâu.
Nhìn xem, bộ dạng như muốn chém phu quân của nàng ra thành trăm ngàn mảnh nhỏ ở hiện tại a.
“Từ từ nào Ruri, bình tĩnh lại một chút, thời gian của chúng ta còn dài, ta dần dần sẽ kể hết tất cả mọi chuyện cho ngươi mà.”
Khoé miệng hắn co lại, hoảng đến suýt nữa thì tiểu Quỷ Vương đã thụt vào bên trong, bàn tay không nhịn được mà nhè nhẹ vuốt ve thấy tấm lưng của nàng, tựa như động tác này có thể giúp nàng bình tĩnh lại vậy.
“Tối nay phải kể cho ta biết tất cả về chuyện của hài tử.”
Nàng xoay người lại nắm lấy cổ áo của hắn đè xuống giường, khiến cho một đời tân Quỷ Vương không thể không như một con lươn một dạng, thân thể rất là trơn trượt nằm dài xuống, sau đó cả người nàng liền ngồi lên bụng của hắn, hai mắt khẽ híp lại rồi nói.
“À thì…ta nghĩ nên chia nhỏ câu chuyện ra thì sẽ thú vị hơn.”
Nhìn vẻ mặt đáng sợ của nàng, thân thể của hắn không tự chủ được mà rúc lại, hai mắt liên tục đạo qua đảo lại dùng ngữ khí thấp thỏm nói, nào còn có phong thái chơi chết chúa quỷ Muzan tại 3 ngày trước nữa.
Hoàn toàn chính là một cái sợ hàng.
“Không được, tối nay phải kể toàn bộ những thứ mà ngươi biết về hắn cho ta, nếu không thì đừng nhìn mặt ta nữa.”
Ruri vẫn là nói với một giọng rất cương quyết.— QUẢNG CÁO —
“Ngạch, được rồi, ngươi đừng làm ra bộ dạng đáng sợ như vậy a, ta kể là được chứ gì.”
Gin ngay lập tức liền nhận sợ, cái đầu như con gà mổ thóc một dạng mà gật lấy.
Cô nàng này hiện tại không khỏi quá hung dữ a.
Thấy hắn ra vẻ sợ hãi như vậy, nội tâm dường như đã chết lặng của Ruri bổng nhiên cảm thấy ấm áp, nhưng cũng lại có chút buồn cười.
Không có điều gì khiến một nữ nhân hạnh phúc hơn bằng việc nhận thấy tình cảm của người đàn ông mình yêu chẳng những không giảm sút, mà trái lại còn tăng trưởng theo thời gian.
Đúng vậy, nếu hắn không yêu rất nhiều nàng thì làm sao sẽ nhận sợ nàng như vậy, phải biết với quyền năng của hắn hiện tại, là không cần phải sợ hãi như thế.
Lại thêm xung quanh của hắn có rất nhiều thiếu nữ xinh đẹp, cùng với một vị phu nhân thông tình đạt lý là Tamayo, hắn chính là không thiếu nữ nhân, gần như có thể nói muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu.
“Ngươi vẫn luôn như vậy đâu, Gin.”
Nghĩ như vậy, nàng không nhịn được mà nhoẻn miệng mỉm cười một tiếng, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên ngực của hắn rồi khẽ nói.
“Không phải đâu, Ruri. Ai rồi cũng phải thay đổi, đó gọi là trưởng thành. Thế nhưng đối với ngươi, ta sẽ vĩnh viễn là một thanh niên của 900 năm trước, yêu lấy một thiếu nữ làng quê ngây thơ, trong sáng nào đó, thiếu nữ ngốc manh chật vật đi vào sơn mạch tìm thuốc cứu cha a.”
Nghe nàng nói như vậy, hắn ngay lập tức khẽ lắc đầu, thế nhưng sau đó một bàn tay liền đặt lên ngực nắm lấy tay nàng rồi cười nói.
“Thật đáng tiếc, ta không thể đối với ngươi duy trì tính cách ngây thơ như lúc trước, ta hiện tại đã không còn trong sáng nữa, tâm hồn cũng bị vấy bẩn mất rồi…chính là bị một thanh niên giả quỷ nào đó ẩn núp trong rừng sâu tại hơn 900 năm trước vấy bẩn a.”
Ruri ngây người nhìn hắn một chút, cảm giác nội tâm được một làn gió ấm thổi qua một dạng, sau đó liền lắc đầu khẽ nói.
Chỉ là theo câu nói của nàng xuất ra nàng nhiều, thì hai tay của nàng cũng theo đó mà kéo ra y phục của hắn.
Gin hai mắt mở to nhìn lấy từng mảnh rồi lại từng mảnh y phục của mình được nàng chậm rãi tháo xuống, chỉ trong chốc lát bản thân hắn đã trần như nhộng rồi.
“Ruri, ngươi…”
Hắn dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn lấy nàng một cái, rồi mở miệng dò hỏi.
“Ta biết ngươi muốn hỏi chuyện gì. Có lẽ là do bị ảnh hưởng từ ngươi trong quá khứ đi, dù sao thì chúng ta đã quan hệ nhiều lần như vậy, ta lại nhận không biết bao nhiêu chất dinh dưỡng từ ngươi, thậm chí còn có con cùng nhau, nên khi ta bị hoá quỷ cũng đã trở thành một dạng khác biệt.
Ta có thể ngủ và cũng có cơ chế sinh lý như người bình thường. Chỉ là lúc đó mặc dù bị mất trí nhớ, nhưng ta lại không có cảm xúc gì với chuyện đó, có lẽ vì không phải là ngươi nên ta mới không có hứng đi.
Cho đến lúc này, ngươi đã thành công làm cho ta hứng lên a, Gin. Quả nhiên cũng chỉ có ngươi mới khiến cho ta trở nên đáng khinh cùng phóng đãng như thế này.”
Ruri nhìn lấy ánh mắt nghi hoặc của hắn liền mỉm cười giải đáp, trong khi nàng trả lời hắn, thì y phục của nàng cũng được cởi xuống rồi.
Một thân hình trắng nõn cùng hoàn hảo tựa như bạch ngọc hiện ra ở trước mắt của hắn, cả người bốc lên một loại mê người hương khí, câu tâm đoạt phách.
Khiến cho toàn thân hắn bắt đầu rạo rực nóng lên, khí huyết cuồn cuộn.
- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Dị Giới
- Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới
- Chương 156: Thường ngày trôi qua