Chương 93: Sát Thần Ma Đao, Ngăn Cơn Sóng Dữ (1)

Khương Trường Sinh mở to mắt, rút kiếm đi ra, những người khác theo sát phía sau.

Khương Tử Ngọc hưng phấn nói với Hoang Xuyên:

- Cuồng Đao, nghe rất mạnh, có thể đỡ được sư phụ mấy chiêu?

Hoang Xuyên ngạo nghễ nói:

- Mấy chiêu? Tất nhiên là có kết cục như Kiếm Si, có ý muốn chết, thế thì thành toàn hắn.

Yến Long đứng trước sơn môn Long Khởi quan, tay phải cầm ngược một thanh khoát đao, đâm trên thềm đá, làn thềm đá đều nổ vỡ ra một cái hố lớn, hắn có thân cao gần hai mét, một thân giáp đen quần đen, lộ ra hai tay cường tráng, khuôn mặt hắn tang thương, nhưng hai đầu lông mày vẫn lộ ra ngạo khí, tóc dài hoa râm tùy ý rối tung, như cùng một đầu hùng sư.

Thoạt nhìn hắn đã vượt qua sáu mươi tuổi, nhưng thân thể rất mạnh, vượt qua tuyệt đại đa số người trẻ tuổi.

Các đệ tử Long Khởi quan đứng thành hàng ở trước cầu nhỏ, trận địa sẵn sàng đón quân địch, bọn hắn đều không khẩn trương, ngược lại có chút hưng phấn.

Lại có thể xem đạo trưởng ra tay rồi.

Rất nhanh, Khương Trường Sinh đi đến, các đệ tử cấp tốc tránh ra.

Khương Trường Sinh dừng bước lại, dò xét Yến Long, chân khí không tệ, đúng là ẩn thế cao thủ.

Sau khi Kiếm Si chết, võ phu bình thường nào dám lên núi tới khiêu chiến, có thể tới đều là cao thủ tuyệt thế, hoặc là người sắp chết, rất rõ ràng, Yến Long chiếm cả hai.

Yến Long cũng đang đánh giá Khương Trường Sinh, âm thầm kinh hãi, vị đạo trưởng này cực kỳ tuổi trẻ, thoạt nhìn như hài tử choai choai, hắn thật trấn áp một nữa võ lâm?

Yến Long bỗng nhiên nhìn thấy Từ Thiên Cơ đang cầm cây chổi, nhịn không được châm chọc nói:

- Đường đường là giáo chủ Quy Nguyên thần giáo lại luân lạc tới mức quét rác cho người ta.

Từ Thiên Cơ xem thường nói:

- Ta mặc dù quét rác, nhưng ta còn sống, ngươi chẳng mấy chốc sẽ chết, cây chổi này của ta là nhặt xác cho ngươi.

Hai người đối chọi gay gắt, rõ ràng có thù cũ.



Yến Long lười nhác cãi nhau với hắn, tầm mắt một lần nữa nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:

- Trường Sinh đạo trưởng ra tay đi, không cần lưu thủ, để lão phu mở mang kiến thức một chút thực lực chân chính của võ lâm thần thoại, tốt nhất để lão phu chết ở chỗ này.

Khương Trường Sinh rút ra Thái Hành kiếm, cười nói:

- Có thể thỏa mãn ngươi.

Người này quá già rồi, lưu lại người sống thủ sơn cũng thủ không được mấy năm, gϊếŧ đi.

Ánh mắt Yến Long ngưng tụ, đột nhiên đề đao chém đi, tốc độ của hắn cực nhanh, chém ra một đao, tàn ảnh liên tục, tựa như mấy chục đao đồng thời chém ra, đếm không hết đao khí như bão táp bao phủ đến Khương Trường Sinh, thanh thế to lớn để các đệ tử động dung.

Đao khí thật mạnh, còn mạnh hơn nếu so với Kiếm Si, đây là mạnh mẽ mà mắt thường có thể thấy, để cho người ta không tự chủ được lạnh mình.

Khương Trường Sinh nâng lên Thái Hành kiếm, tốc độ hắn nhấc kiếm càng nhanh, kiếm chỉ Yến Long, cổ tay rung lên, lưỡi kiếm bắn ra kiếm khí cuồng bạo hơn, dùng khí thế bài sơn đảo hải nghiền ép mà đi, trong nháy mắt xua tan đao khí cuồng bạo.

- Cái đó là... Làm sao có thể!

Yến Long trừng to mắt, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Ầm ầm ——

Tiếng động vang khắp Long Khởi sơn kinh động đến bách tính ở nội thành, đếm không hết bách tính quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trên đỉnh núi xuất hiện tình cảnh hùng vĩ, chỉ thấy một đầu sóng khí mắy thường có thể thấy theo đỉnh núi tách ra biển mây trên trời, dài đến ngàn trượng, tựa như xé rách bầu trời ra làm hai.

Tình cảnh hùng vĩ như vậy làm người ta nhìn mà than thở, trong vương phủ, Thiên Túc Thập Tam Thứ, Nan Vận phật dồn dập rơi vào trên mái hiên, kiêng kỵ nhìn Long Khởi quan.

- Yêu đạo kia càng ngày càng mạnh...

Quỷ Liễu tự lẩm bẩm, những người khác cũng có ý nghĩ như vậy.

Bên trên đỉnh núi, trước sơn môn Long Khởi quan.

Kiếm khí tiêu tán, phong vân muốn dừng.

Tất cả mọi người nhìn về phía Yến Long, đều hít sâu một hơi.



Yến Long đã hóa thành huyết nhân, toàn thân run rẩy, bịch một tiếng, thẳng tắp hướng ngã xuống phía trước, máu vẩy một chỗ, đao của hắn cũng loảng xoảng rơi xuống đất.

Mặt Khương Trường Sinh không thay đổi mở lời:

- Đưa Đao Cuồng Yến Long tiền bối vào mộ anh hùng.

Dứt lời, hắn quay người rời đi, tất cả mọi đệ tử kính úy nhìn về phía hắn, Từ Thiên Cơ, Khương Tử Ngọc, Hoang Xuyên, Vong Trần mấy người cũng giống như thế.

Trên mái hiên nơi xa, Hoa Kiếm Tâm một bộ áo trắng hơi hơi cúi đầu, dưới mặt nạ truyền ra tiếng hừ nhẹ của nàng:

- Thật sẽ đùa nghịch uy phong.

Trong tiếng của nàng tràn đầy ý cười.

Các đệ tử hoan hô, đạo trưởng biểu hiện để bọn hắn cùng có vinh hạnh.

Trở lại bên trong phòng của mình, trước mắt Khương Trường Sinh hiện ra một hàng chữ:

【 Khai Nguyên năm bốn mươi, Đao Cuồng Yến Long vì vào mộ anh hùng mà tới, ngươi thành công sinh tồn sau khi tiếp nhận khiêu chiến của hắn, vượt qua một trận sát họa, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng —— võ học Sát Thần ma đao 】

Võ học?

Có chút kém, bất quá nhiều một võ kỹ cũng tốt, có thể truyền thừa cho Long Khởi quan, cũng có thể che giấu nhiều thêm một phần thủ đoạn vì ngày sau mặt đối mặt cường địch không thể đối đầu.

Khương Trường Sinh bắt đầu tiếp nhận truyền thừa Sát Thần ma đao.

Sát Thần ma đao, đao pháp như tên, Sát Thần đao pháp, nhập ma đao pháp, dị thường bá đạo, thông qua sát lục lại không ngừng tăng cường đao khí, thậm chí bùng cháy khí huyết, cổ vũ đao khí, đây là một loại võ học cực đoan, dễ dàng giảm thọ, nhưng có lẽ sẽ gϊếŧ ra được một con đường sống từ trong tuyệt cảnh.

...

Đao Cuồng gãy gánh tại Long Khởi quan, mai táng trong mộ anh hùng, việc này cấp tốc truyền khắp võ lâm Đại Cảnh, hình ảnh Trường Sinh đạo trưởng lần nữa biến hóa trong lòng các võ lâm nhân sĩ, lại liên tưởng đến hắn chuyện độ kiếp.

Thật là không phải người.

Tên Trường Sinh Tiên Sư dần dần bắt đầu lưu truyền, nguyên nhân gây ra chính là người thờ phụng Khương Trường Sinh tiến hành truyền bá, sau này được càng ngày càng nhiều người tán thành, chỉ có thừa nhận Khương Trường Sinh là tiên sư, võ phu mới có thể thu được một tia trấn an.