Ầm
Khương Trường Sinh ở giữa không trung đá trúng l*иg ngực Quỷ Mục Tà Vương, nương theo tiếng gãy xương thanh thúy, chân khí theo chân phải của hắn bùng nổ, Quỷ Mục Tà Vương trực tiếp bị đạp bay ra ngoài.
- Làm sao có thể...
Quỷ Mục Tà Vương trừng to mắt, mặt lộ vẻ vẻ không thể tin được, máu tươi không cầm được từ trong miệng bắn ra, lưu lại một mũi tên máu ở trong trời đêm, chỉ thấy hắn lướt qua một tòa lầu các, bay qua đỉnh đầu các đệ tử, vượt qua vách núi, rơi xuống chân núi, tan biến trong mây mù.
Mạnh Thu Sương cùng một đám đệ tử nghẹn họng nhìn trân trối, không dám tin vào hai mắt của mình.
...
Dưới chân núi Long Khởi quan, số lượng lớn ngục tốt, quan binh chạy đến, Trương Thiên Nhẫn cũng cầm theo trường thương chạy tới, bó đuốc trên tay trái chiếu rọi ra có thể thấy cổ của hắn đỏ bừng.
- Xác định là phương hướng này?
Một tướng quân nhíu mày hỏi, ngữ khí hoang mang.
Trương Thiên Nhẫn gật đầu nói:
- Không sai, chính là hướng đi này.
Tướng quân chần chờ nói:
- Nơi này chính là Long...
Còn chưa nói xong, phía trên truyền đến tiếng gió thổi, kinh động bọn hắn vô ý thức quay đầu nhìn lại, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, nện ở trên bậc thang dưới chân núi Long Khởi quan, nện đến đá vụn bay loạn, máu vẩy cùng một chỗ.
Các binh sĩ bị bị kinh động, vội vàng hơi đi tới.
- Là Quỷ Mục... Tà Vương... Hắn đã chết.
Một ngục tốt khϊếp sợ kêu lên, dẫn tới Trương Thiên Nhẫn cùng tướng quân chạy tới xem xét, chỉ thấy Quỷ Mục Tà Vương nằm trên thềm đá, tứ chi xuất hiện vặn vẹo làm người ta cảm giác không thoải mái, l*иg ngực hắn sụp đổ, bạch cốt sâm nhiên mơ hồ rõ ràng, hắn chết không nhắm mắt, giống như gặp được vật đáng sợ nhất trên đời, mắt đầy sợ hãi.
Trương Thiên Nhẫn động dung, ngẩng đầu nhìn về ngọn núi phía trước, dưới bóng đêm, lôi vân cuồn cuộn, Long Khởi sơn lộ ra thần bí như vậy.
Tướng quân kiểm tra xong thương thế Quỷ Mục Tà Vương, trầm giọng nói:
- Hắn bị một loại cước pháp cương mãnh đến cực điểm tươi sống đá chết, một kích mất mạng, thực lực của hai bên có khoảng cách quá xa.
Thực lực cách xa?
Trương Thiên Nhẫn lấy lại tinh thần, hồi tưởng lại tình cảnh Quỷ Mục Tà Vương gϊếŧ ra Thiên Lao lúc, thần sắc của hắn phức tạp.
...
Phòng ốc trong, Khương Trường Sinh trở về phòng, đóng cửa phòng, hắn thở dài ra một hơi.
Hắn vừa hưng phấn, vừa khẩn trương, đây là hắn lần đầu tiên gϊếŧ địch, toàn lực ứng phó, cũng may không có lật xe.
Sau khi tru diệt Quỷ Mục Tà Vương, hắn bị các đệ tử vây quanh, bất quá các đệ tử không có quá hưng phấn, dù sao chết không ít đệ tử, Nhị sư huynh Mạnh Thu Hà bị trọng thương, hiện tại Long Khởi quan do Tam sư tỷ Mạnh Thu Sương chủ sự, Mạnh Thu Sương bảo hắn sớm trở về phòng nghỉ ngơi, tránh cho lại có người xấu tới gϊếŧ hắn.
Một đêm này là một trận tai hoạ thảm nhất mà Long Khởi quan gặp phải mười mấy năm qua, chí ít có hai mươi vị đệ tử đã chết.
Khương Trường Sinh ngồi ở trên giường, hắn không có tự trách, hắn nghĩ rằng tiếp theo địch nhân không sẽ còn đến xâm chiếm.
【 Khai Nguyên năm thứ mười bốn, Quỷ Mục Tà Vương tập kích ngươi, bị ngươi tru diệt, ngươi vượt qua một trận sát họa, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng —— pháp thuật Ngự Kiếm quyết 】
Một dòng chữ viết hiện lên ở trước mắt Khương Trường Sinh, hắn lộ ra nụ cười, cuối cùng không còn là võ học, mà là pháp thuật.
Hắn lập tức bắt đầu tiếp nhận Ngự Kiếm quyết truyền thừa.
Một đêm không ngủ.
Sáng sớm.
Khương Trường Sinh còn đang luyện công, trong đình viện có bốn tên đệ tử đang trấn giữ, bọn hắn đều đang thấp giọng thảo luận chuyện tối ngày hôm qua, biểu hiện Khương Trường Sinh chấn kinh tất cả mọi người toàn quan, nhưng cũng có người đang oán trách hắn, cho rằng hắn dẫn tới tà ma.
Nhưng Khương Trường Sinh là cô nhi, bọn hắn cũng không cách nào khẳng định, chỉ có thể bằng vào lời Quỷ Mục Tà Vương suy đoán.
Thính lực Khương Trường Sinh vượt xa phàm nhân, tự nhiên nghe mấy lời này, nhưng hắn không thèm để ý, hắn cũng không phải thiếu niên, bản thân hắn là người trưởng thành sống hai đời, ở kiếp này, hắn chỉ muốn tận khả năng sống sót, không có thời gian rảnh lo lắng vì người khác chết.
Huống hồ, môn phái võ lâm trong kinh thành, như thế nào có thể thiếu kiếp nạn?
Khương Trường Sinh an tâm luyện công, không có kiếm, hắn luyện không được Ngự Kiếm quyết, cho nên vẫn dùng Đạo Pháp Tự Nhiên Công làm chủ.
Một mực đợi đến Trần Lễ đến đây bái phỏng, hắn luyện công bị đánh gãy, Trần Lễ không chỉ một người đến đây, đi theo còn có một người.
- Vị này là Hình bộ Thượng Thư đại nhân, Dương thượng thư, tới đây là vì điều tra chuyện Quỷ Mục Tà Vương, Quỷ Mục Tà Vương không ngừng sát hại đệ tử Long Khởi quan, cũng gϊếŧ mấy vị ngục tốt, việc này đã kinh động triều đình, bệ hạ tức giận, hạ lệnh tra rõ việc này.
Trần Lễ giới thiệu, Khương Trường Sinh nghe xong, chắp tay hành lễ.
Tại Đại Cảnh triều, vị trí Thượng thư được cho là quan chức cấp thứ hai, quyền lực lớn có thể so với thượng thư hình bộ thì tìm không ra mười người.
Dương thượng thư đánh giá Khương Trường Sinh, trong mắt có chút dị sắc, hắn mở miệng hỏi:
- Ngươi có nhận ra Quỷ Mục Tà Vương? Chính là ác đồ tối hôm qua tập kích Long Khởi quan, nghe nói là bị ngươi gϊếŧ chết.