Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 105: Danh chấn thiên hạ, dã tâm của hoàng đế (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
- Vậy ngài là Thần nhân.

Mặt mũi Hoang Xuyên tràn đầy sùng bái nói, Khương Trường Sinh không phủ nhận.

Tin tức Tứ Hải hiền thánh bị dọa lùi cũng không có truyền ra trên giang hồ, bởi vì tên Tứ Hải hiền thánh trên giang hồ vốn là thuộc về hạng người vô danh, chỉ có số ít người từng nghe nói.

Một ngày ngày đi qua.

Mùa thu đến, rừng cây ố vàng khắp núi.

Một ngày này, Mạnh Thu Sương đến bái phỏng Khương Trường Sinh.

- Đạo trưởng, là thời điểm chuẩn bị tuyển ra vị đại đệ tử kế tiếp.

Mạnh Thu Sương ưu sầu nói, Đại sư tỷ trước kia hào hoa phong nhã bây giờ cũng đi vào lão niên, mặc dù nàng được bảo dưỡng rất tốt, nhưng khóe mắt và trên tay vẫn giấu không được nếp nhăn.

Người đã già, cũng mệt mỏi, tinh lực theo không kịp.

Khương Trường Sinh trầm ngâm nói:

- Vạn Lý như thế nào?

Mạnh Thu Sương gật đầu nói:

- Đương nhiên là có thể, nhưng đạo trưởng vẫn phải nghĩ đến người đảm nhiệm đời tiếp theo, cũng nên tuyển chọn ra một vị đệ tử tuổi nhỏ từ bên trong Long Khởi quan đến chỗ ngươi tu hành.

Khương Trường Sinh chính là võ lâm thần thoại, nhưng ba vị đệ tử dưới trướng hắn đều cũng không phải là đệ tử thuần khiết của Long Khởi quan, Bình An đi theo Ngụy vương xuống núi, quan hệ giữa Hoang Xuyên và đệ tử khác cũng không có tốt như vậy, luôn tắm ở trong võ đạo, tâm tính như thế rất khó trở thành đại đệ tử quản lý Long Khởi quan.

Khương Trường Sinh nghe xong, nói:

- Nói có lý, mấy ngày nay, ta sẽ lại tuyển ra một vị đệ tử.

Mạnh Thu Sương lộ ra nụ cười, sau đó bắt đầu cùng Khương Trường Sinh ôn chuyện, kể rõ chuyện khi còn bé, Khương Trường Sinh cũng thích nghe, người đã có tuổi thường hay nhớ nhung quá khứ.

...

Chân Dục năm thứ ba, Ngụy vương mang theo mười vạn thiết kỵ gϊếŧ tới Bắc Cảnh, dùng mười vạn binh lực đánh tan ba mươi vạn đại quân Tấn triều, danh chấn thiên hạ, dưới trướng hắn có một mãnh tướng, càng là uy chấn Tấn triều, kỳ danh Bình An, lực lượng một người gϊếŧ tám ngàn địch, có thể xưng Ma Thần nhân gian, chiến tích như vậy truyền khắp mười ba châu, để Cảnh triều khó tin.

Tuyệt đại đa số bách tính đều tưởng rằng tin nhảm, chiến tích như vậy quá mức khoa trương.

Tháng bốn, Ngụy vương tập kích bất ngờ Tham Châu, quét ngang mười lăm vạn đại quân Cổ Hãn, một đường truy sát mấy ngày, gϊếŧ hết toàn bộ tướng sĩ Cổ Hãn, Tham Châu lần nữa trở lại trong tay Đại Cảnh.

Tin chiến thắng liên tiếp để bách tính Đại Cảnh bắt đầu xúc động, chẳng lẽ là thật?

Trong lúc nhất thời, truyền thuyết liên quan đến Ngụy vương bắt đầu truyền ra, trời sinh ba con mắt, Kim Sí Đại Bằng Điểu chuyển thế, đồ đệ của võ lâm thần thoại, một loạt danh phận để cho hình ảnh của Ngụy vương trong lòng bách tính Đại Cảnh càng ngày càng cao lớn.

Ngụy vương quật khởi cũng làm cho Thái Tử cùng hoàng tử khác cảm giác áp lực lớn lao, hoàng đế không thể không điều động càng nhiều quân đội tiến đến trợ giúp Thái Tử, hắn cũng lo lắng Ngụy vương quá mức mạnh mẽ, từ đó ảnh hưởng đến địa vị của Thái Tử.

Hoàng cung, trong ngự thư phòng.

Khương Vũ đang xử lý tấu chương, một tên Bạch Y vệ tiến đến, quỳ gối trước bàn, bắt đầu báo cáo, Khương Vũ nghe xong nhíu mày.

- Bình An, Từ Thiên Cơ... Long Khởi quan thật sự là không lưu dư lực... Quân đội của hắn là Dương gia chiêu mộ?

Khương Vũ cau mày nói, tay của hắn gõ lên mặt bàn, không biết đang suy tư điều gì.

Hắn trăm triệu không nghĩ tới Ngụy vương có thể quật khởi, trước đó hắn coi là Khương Trường Sinh thu Ngụy vương chẳng qua là bị hoàng quyền bức bách, không thể không thu, không nghĩ tới bọn hắn vậy mà thành lập tình cảm thâm hậu.

Bạch Y vệ nói:

- Không chỉ là Dương gia, còn có Trần gia.

Chân mày Khương Vũ nhíu chặt hơn, trước khi hắn đăng cơ, hai nhà này đã di chuyển gia tộc đến phương Nam, trong kinh thành chỉ để lại quan lớn, nếu hắn hiện tại động đại thần hai nhà, hai nhà rất có thể từ phương Nam khởi thế, uy hϊếp đến hoàng quyền của hắn.

Hắn nhìn về phía Quỷ Liễu đứng đầu Thiên Túc Thập Tam Thứ đang đứng bên cạnh, hỏi:

- Theo ý kiến của ngươi, nên làm cái gì?

Ánh mắt Quỷ Liễu lấp lánh, nói:

- Dương gia, Trần gia, Long Khởi quan đều duy trì Ngụy vương, kỳ tâm cũng lộ ra, mà Dương gia, Trần gia đều đã rút lui khỏi Kinh Thành, duy chỉ có Long Khởi quan không có, bệ hạ, phải cẩn thận.

Khương Vũ không ngốc, hắn trầm giọng hỏi:

- Ý của ngươi là Long Khởi quan là một thanh đại đao lúc nào cũng có thể sẽ đâm về phía trẫm?

Quỷ Liễu nói:

- Nếu bệ hạ không động hai nhà, không chèn ép Ngụy vương, Long Khởi quan tất nhiên không sẽ động thủ, nhưng... Long Khởi quan tốt xấu là hoàng quyền sở định, biết rõ hoàng quyền tranh đấu, bọn hắn làm ra lựa chọn, chắc chắn cũng hiểu biết không thể thất bại.

Khương Vũ lâm vào trong trầm tư.

Hắn nhìn về Bạch Y vệ phía trước, nói:

- Đi xuống trước đi, tiếp tục nhìn chằm chằm Ngụy vương.

- Tuân lệnh!

Bạch Y vệ cấp tốc rời đi.

Khương Vũ đứng dậy, bồi hồi ở trong ngự thư phòng.

Quỷ Liễu lần nữa mở lời:

- Bệ hạ, đối phó võ lâm thần thoại không ổn, kế sách hiện nay, thuộc hạ có một biên pháp, đó chính là chiêu Tần vương về kinh, Tần vương trở về, Tông Thiên Vũ chắc chắn sẽ trở về, bệ hạ hút công lực của Tông Thiên Vũ, chúng ta lại trợ bệ hạ bắt lại võ lâm thần thoại, khi đó, công lực của bệ hạ sẽ đi đến độ cao trước đó chưa từng có, bệ hạ thậm chí có khả năng ngự giá thân chinh, sáng lập công tích cái thế Tiên Hoàng chưa từng sáng lập.
« Chương TrướcChương Tiếp »