Chương 14

Tình thần cúa toàn bộ thành viên đều cực kỳ căng thẳng, vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn chằm chằm thang cuốn.

Đông.

Đông.

Đông.

Khi tiếng bước chân nặng nề ngày càng gần, một thân hình cao lớn xuất hiện ở lối vào thang cuốn.

Con xác sống này cao 10 mét, hình thể giống như một ngọn núi nhỏ, làn da cả người xanh tím, nhãn cầu lồi ra ngoài, đôi mắt đυ.c ngầu không chịu thấu.

Nó ngửi được mùi con người ở tầng hai, trong bụng sớm đã đói khát khó nhịn, hận không thể lập tức ăn hết đám người này.

Trong bầu không khí cực kỳ căng thẳng, Tô Vũ có thể nghe rõ nhịp tim của mình, đối mặt với sự áp bức mạnh mẽ của trùm xác sống, anh quyết định ra tay trước.

Hàng ngàn giọt nước lập tức ngưng tụ trong lòng bàn tay Tô Vũ, giống như những viên đạn chuyển động tốc độ cao.

“Đi!” Tô Vũ vung tay lên, đạn nước vạn tên cùng bắn, “Vèo” một tiếng bắn toàn bộ về phía trùm xác sống, trên người nổ vang lốp bốp, nước bắn tung tóe.

“Gào!” Trùm xác sống bị lần tấn công này chọc giận, nó vung hai cánh tay to lớn hướng về phía mọi người, thân thể to lớn của nó tựa như có thể hủy diệt mọi thứ trước mặt, sắp sửa đập xuống.

“Đông!” Trong phút chốc nghìn cân treo sợi tóc, cánh tay nện xuống của trùm xác sống bị cái chắn vô hình che ở giữa không trung, nó lập tức không thể động đậy.

Sở Thành Phong ra tay.

“Đi!” Tô Vũ ra lệnh với mọi người phía sau.

Các đội viên nhanh chóng vòng ra phía sau trùm xác sống, chạy về phía thang cuốn một cách có trật tự.

Trùm xác sống phát hiện có con mồi muốn chạy trốn, phẫn nộ mà xoay người muốn ngăn lại, nhưng mà nó lại bị một bức tường không khí khác nhốt ở tại chỗ, cùng lúc đó, hàng ngàn viên đạn nước bắn tới tấp vào cơ thể nhợt nhạt của nó, phát động đợt công kích tiếp theo.

Nếu xác sống bình thường gặp phải một đòn như vậy thì đã sớm bị đánh tan tác, nhưng sau khi trùm xác sống trúng đòn vẫn bình yên vô sự, nó chỉ là mơ màng nhìn chỗ bị đánh đau, ngay sau đó phát ra tiếng rống giận.

“Gào——”

Nó bị chọc điên rồi nha!

Tiếng rống giận của trùm xác sống tạo thành đòn tấn công bằng tinh thần hình sóng gợn đánh úp về phía Tô Vũ và Sở Thành Phong.

Tô Vũ lập tức mở một bức tường nước làm suy yếu đòn tấn công của nó, Sở Thành Phong nhân cơ hội kích hoạt bom không khí, bom vô hình nổ tung ở trước cơ thế cao lớn của trùm xác sống.

Đòn tấn công lần này đánh ngay mặt của trùm xác sống, nó xoay đầu, mê mang mà tìm kiếm nguồn gốc của cơn đau, nhưng lại không có manh mối.

“Dùng được, tiếp tục!” Tô Vũ thấy thế hô to với Sở Thành Phong, đồng thời phóng ra dị năng để cường hóa tường nước. Trên trán anh lấm tấm một lớp mồ hôi, hai bên cổ nổi gân xanh, hiển nhiên duy trì bức tường nước khiến anh tiêu hao rất nhiều lực tinh thần.

Sở Thành Phong có chút lo lắng mà liếc mắt nhìn Tô Vũ một cái, lập tức tập trung lực tinh thần tiếp tục chế tạo đạn không khí, những viên đạn vô hình này không ngừng đánh vào cơ thể của trùm xác sống.

Nhưng trùm xác sống quá mạnh, nó thế mà chịu được đạn không khí đập liên hồi vào bức tường nước!

Thân hình ngọn núi đi từng bước một đến gần hai người, cảm giác hết sức áp bách.

Chỉ trong một khắc này, Sở Thành Phong đột nhiên rút tất cả dị năng về.

Tô Vũ: “?”

Sở Thành Phong: “Tô Vũ, chịu thêm mấy giây, cố gắng đề nó tới gần chúng ta.”

Sau khi Sở Thành Phong rút dị năng không khí về, chỉ có thể dựa vào tường nước của Tô Vũ ngăn cản trùm xác sống. Mỗi một lần con quái vật cấp 5 này đấm vào bức tường nước thì đều giống như trực tiếp đấm thẳng vào huyệt thái dương của Tô Vũ.

Đầu của Tô Vũ đau như búa bổ, miệng mắng: “Sở Thành Phong, con mẹ nhà anh!”

Sở Thành Phong nghe Tô Vũ mắng hắn, khóe miệng nhếch lên, hắn nhìn chằm chằm bước chân trùm xác sống, trong lòng tính toán thời gian.

Trùm xác sống đi từng bước một đến gần bọn họ, ngay sau đó, nó vung nắm đấm về phía hai người từ khoảng cách rất gần, chỉ một đấm này, hai người Tô Vũ và Sở Thành Phong chắc chắn không có khả năng sống sót.

Tô Vũ cắn chặt răng, phóng ra toàn bộ lực tinh thần, liều mạng kích hoạt tường nước.

Trong thời khắc nguy cấp nhất, Sở Thành Phong đột nhiên vươn tay về phía trước, hai lòng bàn tay hướng vào nhau, cử chỉ này tựa như muốn nặn một vật gì đó từ không khí, theo sau hai lòng bàn tay của hắn chậm rãi áp sát vào nhau, đôi tay dần dần tạo thành hình chữ thập.

Cùng lúc này, không khí xung quanh trùm xác sống ở trước mặt bọn họ đột nhiên vặn vẹo lên, những không khí đó đè ép chiếc cổ thô chắc của, làn da trên cổ trùm xác sống dần dần biến thành hình xoắn ốc.

Chỉ nghe “phựt” một tiếng, cổ của trùm xác sống vậy àm lại bị gãy mất, cái đầu lớn rời khỏi cơ thể, lăn đến trên mặt đất, ngay sau đó thân hình như ngọn núi của nó cũng hoàn toàn ngã xuống.

Trùm xác sống cấp, chết rồi!

Tô Vũ thẳng ngơ ngác nhìn cảnh trước mắt này, vài giây sau, anh chậm rãi hạ tay đang tạo tưởng nước xuống.

Lực tinh thần hoàn toàn khô kiệt, hai chân Tô Vũ mềm nhũn, suýt chút nữa khuỵu xuống, may mà Sở Thành Phong tiến lên đỡ lấy eo của anh.

Bốn mắt nhìn nhau, nhịp tim của Tô Vũ đập điên cuồng, máu sôi lên, trận chiến khốc liệt vừa kết thúc khiến adrenaline trong cơ thể anh dâng trào.

Đôi mắt của Sở Thành Phong sáng đến kinh người, giống như sao trên bầu trời đêm mùa đông. Tô Vũ nhìn chăm chú khuôn mặt đẹp trai anh tuấn pha thêm mấy phần không đàng hoàng của Sở Thành Phong, tim đập như nổi trống.

Sở Thành Phong thích dáng vẻ u mê này của anh, khóe miệng hơi nhếch, tay của hắn sờ đến sau gáy của Tô Vũ sau cổ, dùng sức ấn người về phía mình.

Sau đó môi của Tô Vũ mềm nhũn, khuôn mặt Sở Thành Phong phóng đại ở trước mắt, Tô Vũ nháy mắt da đầu tê dại, máu dồn lên đầu.

Sở Thành Phong vậy mà hôn luôn!

Sở Thành Phong ngậm lấy môi Tô Vũ, dùng đầu lưỡi linh hoạt liếʍ láp môi của anh. Môi của Tô Vũ môi bị bắt hơi mở ra, Sở Thành Phong nhân cơ hội cạy răng ra, đưa lưỡi luồn vào trong khuôn miệng nóng nóng ẩm ướt của anh.

Nụ hôn nóng rực bá đạo, tràn đầy tính xâm lược, đầu lưỡi khuấy động trong miệng Tô Vũ, tham lam mà cướp lấy nước bọt trong miệng đối phương.

Cơ thể của hai người dính chặt nhau, hai trái tim cũng dần hòa cùng một nhịp, chỗ đó của Sở Thành Phong đã sớm cứng, hắn nhịn không được dùng nửa người dưới nhẹ nhàng cọ Tô Vũ.

Tô Vũ cũng bị hôn đến nứиɠ lên, dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân cũng cứng lên, cách quần chào hỏi dươиɠ ѵậŧ lớn của Sở Thành Phong, hơn nữa chỉ có bản thân anh biết rõ, hắn không chỉ có cảm giác ở phía trước, bộ phận khác ở giữa hai chân bộ cũng đã ướt.

Hai người đều có chút kích động quá mức.

Đúng lúc này, lối vào thang cuốn truyền đến tiếng ồn ào, đội viên đến tầng ba lấy vật tư đã trở lại.