Chương 5-1

Chương 5.1: Nhận nuôi. [Đã Beta]

Editor: Yue


Chờ sau khi tiểu shota ngủ say, Kỷ Nhiễm nhẹ nhàng rời khỏi phòng cho khách.

Cô ngồi trong thư phòng, lên Tinh Võng bằng quang não, tìm kiếm tin tức trên Tự Do Tinh, nhìn xem có tin nào như tìm người mất tích hay không.

Mặc dù bác sĩ Lăng nói sẽ để người khác chú ý đến chuyện này, để cô chờ tin tức là được, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút không yên tâm. Người là cô cứu trở về, lại là một đứa trẻ dễ thương như vậy, thực sự không đành lòng để hắn bị thương tổn lần nữa.

Cô không biết Solan đã trải qua những gì, đáng tiếc nó không muốn nói ra.

Kỷ Nhiễm cũng lo lắng làm nó nhớ lại những chuyện không hay, ảnh hưởng đến tâm lý cũng như sự trưởng thành của nó, nên đành bỏ cuộc.

Có thể ra tay nặng như vậy đối với một đứa trẻ sáu tuổi cho thấy người làm tổn thương nó tàn nhẫn như thế nào, không phải vì nó là một đứa trẻ mà nhân từ nương tay. Lỡ như Solan rời khỏi trấn Gal lại gặp nguy hiểm, tốt hơn hết là nên để người ở thị trấn Gal trước.

Nếu như quả thật có người tìm đến Solan, xác nhận rằng người kia đối xử tốt với Solan thì mọi người tự nhiên vui vẻ, nếu người đó không tử tế.. Kỷ Nhiễm không đành lòng để tiểu shota xinh đẹp như vậy xảy ra chuyện, đến lúc đó chỉ có thể nhờ bác sĩ Lăng đưa hắn đến một nơi an toàn khác, chuyện nhận nuôi này coi như bỏ đi thôi, chứng minh cô cùng đứa nhỏ này vô duyên.

Trên Tinh Võng của Tự Do Tinh có rất nhiều tin tức khác nhau, Kỷ Nhiễmđọc một hồi mà hoa mắt.

Cô dụi đôi mắt chua xót, nhớ lại tình hình của Tự Do Tinh.

Tự Do Tinh là một tinh cầu có độ che phủ của rừng dị thực là 70% trên toàn bộ tinh cầu. Vì rừng dị thực có diện tích lớn nên toàn bộ tinh cầu có hệ số rủi ro lớn. Nếu nhân loại sống trong thị trấn không có vòng phòng hộ *, họ sẽ phải đối mặt với vô số nguy hiểm.

(*Yue: Vòng phòng hộ = lá chắn an toàn)

Chỉ là mức tiêu thụ năng lượng của vòng phòng hộ cao, không phải thành phố và thị trấn nào cũng có thể mua được.

Một thị trấn nhỏ như thị trấn Gal thậm chí không phải là một thành phố, cũng không có điều kiện để thiết lập vòng phòng hộ, nhưng nó đã trở thành thị trấn duy nhất gần đó có vòng phòng hộ, có thể thấy được thực lực của nó.

Trừ cái đó ra, vị trí trấn Gal cũng rất hẻo lánh, nằm ở bìa rừng dị thực, nghe nói gần đó có một con thú biến dị cấp năm sinh sống, rất nguy hiểm cho thị trấn.

Đã ba tháng kể từ khi Kỷ Nhiễm xuyên đến Tinh Tế và ở lại Thị trấn Gal, hôm qua được coi là lần đầu tiên cô rời Thị trấn Gal.

Cô vô cùng xa lạ với thế giới bên ngoài, thậm chí thậm chí còn chưa đến Thành phố Tự Do – Nơi thịnh vượng và nổi tiếng nhất Tự Do Tinh, nghiễm nhiên chính là đồ ở nhà quê mới lên. Kiến thức của cô về Tự Do Tinh và thế giới bên ngoài đều do được nhìn thấy từ Tinh Võng.

Có rất nhiều loại tin tức trên Tinh Võng, đối với những người không quen thuộc với Tinh Võng mà nói, căn bản là không thể tìm thấy chính xác những gì họ cần.

Kỷ Nhiễm cuối cùng cũng rời khỏi Tinh Võng, dụi dụi mắt lần nữa, để mắt được nghỉ ngơi một chút.

Lúc này, có tiếng gõ cửa.

Kỷ Nhiễm nhìn lên liền thấy tiểu shota đang đứng ở cửa.

Hắn hình như vừa mới ngủ trưa dậy, mái tóc vàng bạch kim hơi rối, đầu có vài lọn tóc, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, rất đáng yêu.

Trái tim của Kỷ Nhiễm ngay lập tức bị đánh gục bởi thịnh thế mỹ nhan của tiểu shota, đứng dậy nghênh đón.

"Sao lại tỉnh rồi, không ngủ nhiều một chút?" Cô nhẹ nhàng nói, nắm tay hắn đi xuống lầu, bảo Tiểu A rót cho hắn một ly nước ấm.

Tiểu shota ngồi ở trên ghế sô pha, hai tay bưng ly nước uống mấy ngụm, giọng mềm mại mang theo chút khàn khàn sau khi thức dậy, mềm giọng nói: "Ngủ một giờ, đã đủ rồi, tỷ tỷ chưa nghỉ ngơi sao?"

"Ta không cần nghỉ ngơi." Kỷ Nhiễm cười cười.

Khi còn ở Trái Đất, cô vừa bận học vừa đi làm thêm, việc ngủ trưa đối với cô là rất xa xỉ, cô đã hình thành thói quen không bao giờ ngủ trưa. Mặc dù hiện tại cô không cần phải bận rộn với cuộc sống sau khi đến Tinh Tế, nhưng cô phát hiện muốn sống tốt trong thế giới này thì phải học hỏi rất nhiều, vì vậy cô sẽ không lãng phí thời gian vào những việc không cần thiết như ngủ trưa này.

Solan nhìn cô, 'à' một tiếng.

Hắn nghe nói sức sống của nhân loại thuần chủng rất mong manh, cô trông mảnh mai và mong manh đến nỗi chỉ cần gấp một cái cũng có thể vỡ nát.

Solan nghĩ, ở lúc cô đưa tay lấy đi cốc nước trong tay hắn, ngón tay hắn cong lại, tránh chạm vào cô. Trước khi biết chắc mình sẽ dùng bao nhiêu sức lực để chạm vào một nhân loại thuần chủng mà không làm hại cô, hắn không dám chủ động chạm vào cô.

Thấy hắn có tinh thần tốt, Kỷ Nhiễm quyết định đưa hắn đi mua một số đồ dùng cần thiết hàng ngày ở trung tâm thương mại gần đó.

Lúc đi ra ngoài, quản gia người máy Tiểu A đưa một chiếc ô to màu đen, "Chủ nhân, mặt trời bên ngoài rất lớn, cẩn thận bị cháy nắng."

Chiếc ô đen to này là kiểu dáng của thẳng nam, đồ lão Burt để lại, vô cùng nặng nề, nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện nó không chỉ là một chiếc ô mà còn là một món vũ khí.

Kỷ Nhiễm thật sự không muốn mang theo, nghiêm nghị nói: "Không cần, nắng gắt cũng không sao, để năng lượng mặt trời khử trùng đi."

Tiểu A ánh mắt điện tử chớp động, chương trình bị cô làm loạn một chút nên mới bị cô lừa cho qua.

Kỷ Nhiễm nắm tay Solan bước vội ra ngoài.

Hiện ở thị trấn Gal là đầu mùa hè, mặt trời vốn rất nóng, nhưng do có vòng phòng hộ có tác dụng lọc ánh nắng nên nhiệt độ trở thành nhiệt độ thích hợp cho nhân loại thuần chủng có thể đi dạo dưới ánh nắng mặt trời.

Chút ánh nắng như thế, Kỷ Nhiễm không sợ bị cháy nắng.

Tuy nhiên, nhìn thấy ánh mặt trời chiếu vào tiểu shota bên cạnh, mái tóc vàng bạch kim của hắn dường như phát sáng, cô lo hắn sẽ bị bỏng nắng, vì vậy cảm thấy tốt hơn nên mang theo ô.

Khi đến trung tâm mua sắm gần đó, Kỷ Nhiễm trước tiên đưa tiểu shota đi mua những vật dụng cần thiết hàng ngày, bao gồm một chiếc ô nhỏ đa chức năng. Bề mặt ô có màu xanh thiên thanh vẽ hình một số ngôi sao và thú nhỏ, đây là kiểu ô có thể sử dụng cho cả người lớn và trẻ em.

Sau đó đến khu bán đồ ăn nhanh để mua một số món ăn nhẹ lành mạnh phù hợp với trẻ em, cuối cùng là di chuyển đến khu nguyên liệu.

Kỷ Nhiễm nhìn thành phần trên tủ bảo quản đồ tươi, ngoài việc đánh dấu ngày sản xuất, nó còn đánh dấu mức năng lượng cuồng bạo chứa đựng trong đó.

Năng lượng cuồng bạo càng ít, giá cả càng đắt. Đắt nhất là nguyên liệu hoàn toàn từ thiên nhiên không có năng lượng cuồng bạo nào, quả thực là 'giá cao ngất, số lượng ít thảm thương'. Chỉ có be bé một chút xíu, vừa bày ra liền bị người máy trí năng phiên bản gia đình ở chỗ này cướp đi.

Hầu hết những người đến trung tâm mua sắm để mua đồ là những người máy trí năng gia đình, chỉ có một số ít nhân loại như Kỷ Nhiễm và Solan.

Những người có đủ khả năng mua các nguyên liệu hoàn toàn tự nhiên đều là nhà có điều kiện. Thị trấn Gal không hề nhỏ, kẻ có tiền cũng không hề thiếu.

Nguyên liệu nấu ăn hoàn toàn tự nhiên bị chọn hết, Kỷ Nhiễm đành phải chọn những nguyên liệu có chứa ít năng lượng cuồng bạo, phần lớn là thịt.

Khi đi thanh toán, cô thấy hàng nghìn tinh tệ trong tài khoản của mình bị trừ đi, cảm thấy hơi đau lòng.

Đây cũng là lý do cô thích ăn dung dịch dinh dưỡng hơn, vì dung dịch dinh dưỡng vừa rẻ, vừa thuận tiện, một ống dịch dinh dưỡng vị hoa quả giá hai tinh tệ liền có thể chắc bụng, tiết kiệm biết bao nhiêu.

Trước khi kiếm đủ tiền, Kỷ Nhiễm không muốn lãng phí quá nhiều.

Nhưng nhìn thấy tiểu shota ngoan ngoãn xinh đẹp bên người, đau lòng gì đó đều không tồn tại, kiếm tiền chẳng phải để hưởng thụ sao? Cũng không thể đối xử tệ với con nít để tiết kiệm tiền bạc được!

Sau khi rời trung tâm mua sắm, trong tay hai người đều cầm một đống đồ.

(Continue)