Trên bầu trời, Cơ Hạo ngửa mặt lên trời cười dài.
Trong hỗn độn hư không trong cơ thể, một vầng mặt trời dữ dội màu vàng phun trào ra vô lượng liệt hỏa kim quang, tám vầng mặt trời thể tích so với vầng mặt trời này còn hơi lớn hơn mấy phần, lại hiện ra màu xanh lục nhạt, lại hoặc là xen lẫn một tia màu vàng làm thành một vòng tròn quay quanh mặt trời dữ dội màu vàng, cũng phun trào ra vô biên ánh sáng với nhiệt độ.
Đạo đài của Cơ Hạo ngồi xếp bằng ở trên không mặt trời nóng rực chính giữa, Bàn Cổ Chung phát ra từng tia từng luồng hỗn độn khí vờn quanh toàn thân, đôi tay biến ảo pháp ấn, kéo theo vô số tàn ảnh.
Vừa rồi hắn hầu như đã vắt cạn đạo đài, mới miễn cưỡng ở dưới sự trợ giúp của Bàn Giả Thái Dương đem tám vầng Bàn Hành Thái Dương kéo vào trong cơ thể. Giờ phút này lực lượng thân thể hắn dư thừa vô cùng, nhưng đạo đài ảm đạm không ánh sáng, lực lượng linh hồn cạn kiệt đến mức tận cùng, ngay cả một ngón tay cũng không thể khống chế.
May mắn có Bàn Cổ Chung trấn trụ đạo đài, càng có tinh huyết khổng lồ trong thân thể đưa ngược lại đạo đài, còn có Bàn Giả Thái Dương chậm rãi chuyển vận từng tia nhiệt lực thuần dương tinh thuần dị thường rót vào trong đạo đài, tinh thần Cơ Hạo lúc này mới khôi phục từng tia một.
Tám vầng Bàn Hành Thái Dương rất không an phận cấp tốc xoay tròn ở trong cơ thể Cơ Hạo, từng luồng ý chí bài xích cường đại không ngừng từ chỗ trung tâm những vầng mặt trời này trào ra. Bản ngã ý chí những vầng mặt trời này tuy ngây thơ mà lại nhỏ yếu, nhưng bọn nó rất rõ ràng cảm nhận được, Cơ Hạo đem bọn nó kéo vào nơi này đối với bọn nó mà nói không phải là chuyện tốt.
Đột nhiên, một vầng Bàn Hành Thái Dương màu xanh lục nhạt phóng lên cao, vô số ngọn lửa ngưng tụ thành các xúc tu to lớn hướng hư không xung quanh quật tới. Đang khôi phục lực lượng đạo đài Cơ Hạo miễn cưỡng ngẩng đầu lên, tùy tay hướng vầng Bàn Hành Thái Dương xao động bất an đó chỉ một cái.
Bàn Cổ Kiếm phát ra một tiếng nổ vang trầm thấp, chợt hóa thành một luồng ánh sáng mạnh mẽ màu đen xé rách hư không, hung hăng đâm vào chỗ trung tâm vầng Bàn Hành Thái Dương đó. Bản ngã ý thức mỏng manh chưa thức tỉnh của Bàn Hành Thái Dương bị một kiếm chém nát, triệt để tan thành mây khói.
Trong Bàn Giả Thái Dương lao ra một ánh lửa màu vàng, hóa thành một con Tam Túc Kim Ô thật lớn lao vào Bàn Hành Thái Dương màu xanh lục nhạt. Bàn Hành Thái Dương bị Cơ Hạo chém gϊếŧ bản ngã ý thức chưa có bất cứ hành động phản kháng nào, mặc cho con Tam Túc Kim Ô đó vào đóng ở trung tâm của mình.
‘Oành’ một tiếng, ánh vàng rực rỡ, chỗ trung tâm vầng Bàn Hành Thái Dương màu xanh lục nhạt kia sáng lên một điểm màu vàng, sau đó cấp tốc khuếch tán đến khắp toàn thân. Trong mấy hơi thở ngắn ngủn, Bàn Hành Thái Dương đã biến thành một vầng mặt trời toàn thân tỏa ra tia sáng màu vàng, khí tức của nó cũng trở nên có trên chín phần mười tương tự với Bàn Giả Thái Dương, mơ hồ gần như khí tức của Bàn Cổ Thái Dương.
Bàn Hành thế giới lấy thanh mộc làm cơ sở, thậm chí trong chín vầng mặt trời ban đầu cũng tràn ngập lượng thanh mộc đạo ngân (đạo ngân: dấu vết của đạo) khổng lồ, ở trong thuần dương chi hỏa càng xen lẫn thanh mộc linh khí nồng đậm. Bởi vì thiên đạo của Bàn Hành thế giới mạnh mẽ duy trì, thuần dương chi hỏa trong Bàn Hành Thái Dương cũng chưa đem thanh mộc linh khí dẫn cháy, ngược lại ở trong ngọn lửa thuần dương càng xen lẫn thanh mộc khí tức nồng đậm.
Cơ Hạo lại trực tiếp chém gϊếŧ bản ngã ý thức của vầng Bàn Hành Thái Dương này, chặt đứt tất cả liên hệ của nó với Bàn Hành thế giới, lấy thái dương đại đạo mình lĩnh ngộ làm mồi lửa trực tiếp đánh vào Bàn Hành Thái Dương, cái này giống như ném một que diêm ở trên một đống củi, cả đống củi nháy mắt bị dẫn cháy.
Hỏa khắc mộc, đây là ngũ hành sinh khắc pháp tắc cơ bản nhất, trước kia chỉ vì thiên đạo pháp tắc Bàn Hành thế giới mạnh mẽ duy trì, lúc này mới có chín vầng màu xanh lục tràn ngập lượng khổng lồ thanh mộc linh khí của Bàn Hành thế giới tồn tại quái thai bực này.
Cơ Hạo xem như ‘dẹp yên phản loạn’, khiến vầng Bàn Hành Thái Dương này trở về chính thống.
Một vầng mặt trời, vốn nên tỏa hào quang bốn phía, thuần dương chí cương, toàn thân tràn ngập hỏa diễm lực lượng thuần khiết nhất, nào cần lực lượng thuộc tính khác tồn tại?
Bàn Hành Thái Dương như hỏa phượng hoàng bỏ đi toàn bộ trói buộc trên người, đột nhiên từ trong vỏ trứng một bước lên trời, chợt thay đổi một bộ dáng khác, thanh mộc linh khí chất chứa vô biên trong cơ thể nháy mắt bị dẫn nổ, toàn bộ biến thành nguồn năng lượng cường đại của bản thể.
“Đốt, đi!” Hai tay Cơ Hạo liên tục vung pháp ấn, Bàn Cổ Kiếm liên tục lóe lên bảy lần, đem bản ngã ý chí của bảy vầng Bàn Hành Thái Dương đang run rẩy còn lại chém gϊếŧ toàn bộ.
Bàn Giả Thái Dương kịch liệt run rẩy, bảy con Tam Túc Kim Ô gào thét từ trong cơ thể nó bay ra, nhanh như tia chớp rót vào trong cơ thể bảy vầng Bàn Hành Thái Dương. Trong lúc nhất thời trong cơ thể Cơ Hạo ánh vàng rực rỡ, nhiệt lực ngập trời, cả thảy chín vầng mặt trời màu vàng ròng phun lửa nóng, dựa theo phương vị cửu cung lẳng lặng lơ lửng ở trong cơ thể hắn.
Dòng chảy nóng cường đại tràn đi khắp toàn thân, lấy cường độ thân thể Cơ Hạo hiện nay vẫn bị dòng chảy nóng cường đại thái quá nung khiến toàn thân mồ hôi đầm đìa, hắn ngầm vận huyền công, lẳng lặng hấp thu thuần dương chi khí không chút tạp chất trong chín vầng mặt trời bổ sung đạo đài tiêu hao.
Đạo đài đã có chút quang ảnh lay động, bóng người mỏng manh dần dần trở nên rõ ràng, khí tức suy yếu cũng cường đại từng tia một.
Đúng lúc này, trái tim Cơ Hạo đột nhiên kịch liệt nhảy lên vài cái, thành tựu Bàn Cổ chân thân, tuy chưa mạnh mẽ vô cùng giống Bàn Cổ thánh nhân, thân thể Cơ Hạo đã rất có vài phần thần diệu, tâm huyết hắn trào dâng một trận, hẳn là có việc xảy ra, hơn nữa khẳng định là chuyện rất bất lợi đối với hắn.
Vội vàng mở hai mắt, Cơ Hạo cúi đầu hướng về phía Mộc đạo nhân ác chiến bốn con ‘Sư tử’ nhìn tới.
Chín vầng mặt trời của Bàn Hành thế giới một vầng bị triệt để phá hủy, tám vầng bị Cơ Hạo cướp đi, nay toàn bộ thế giới tối tăm không ánh sáng, toàn bộ thế giới đang cấp tốc trở nên âm lạnh ẩm ướt. Bóng tối không thể ngăn cản tầm mắt Cơ Hạo, càng không cần nói Mộc đạo nhân và Hoa đạo nhân đang toàn thân tản mát ra hào quang loá mắt.
Hắn nhìn thấy hai nam tử áo vàng ăn mặc giống với Huyết Miện thánh tôn đột nhiên xuất hiện ở bên người Mộc đạo nhân, hư không bên cạnh mấy người kịch liệt vặn vẹo run lên, trong lòng Cơ Hạo biết rõ, đây là bọn họ đang dùng linh hồn dao động cường đại tới mức vượt xa người thường tưởng tượng tiến hành trao đổi.
Ở dưới loại phương thức trao đổi này, thiên ngôn vạn ngữ cũng chỉ là chuyện có thể hoàn thành trong nháy mắt.
Lấy đạo hạnh Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, bọn họ trong nháy mắt có thể sinh ra ức vạn ý niệm, trong nháy mắt cũng có thể diệt sát ức vạn ý niệm, từ trong vô số ý niệm sinh diệt bất định, bọn họ có thể nắm giữ chuẩn xác ý niệm có lợi nhất kia đối với bọn họ làm quyết sách, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất chấp hành.
Chợt, Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân, còn có hai nam tử áo vàng mới xuất hiện đồng thời hướng Cơ Hạo bên này nhìn tới.
Bốn con ‘Sư tử’ rống giận rít gào, vốn bao vây Mộc đạo nhân điên cuồng tấn công đột nhiên thân thể cứng đờ, bọn nó chậm rãi xoay người lại, con ngươi tỏa ra hung quang gắt gao tập trung thân thể Cơ Hạo. Rống to ‘Ngao ngao’ một trận, bốn quả tú cầu lửa đen lượn lờ mang theo tiếng gầm khủng bố phá không mà đến, một đường phá tan hư không, trong chớp mắt đã tới trước mặt Cơ Hạo.
Bàn Cổ Chung giấu trong cơ thể Cơ Hạo vội vàng phóng ra, một bức tường hỗn độn chi khí dày nặng chắn trước bốn quả tú cầu.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến, lực lượng khổng lồ đáng sợ xuyên thấu qua tường khí đánh ở trên người Cơ Hạo, Cơ Hạo bị chấn động tới mức toàn thân phát tê, đạo đài nguyên khí chưa khôi phục, lực lượng thần thức của hắn suy yếu đến cực hạn, giờ phút này hắn chỉ có mỗi thân thể mạnh mẽ, lại không cách nào tự nhiên chỉ huy thân thể tác chiến.
Cơ Hạo không đứng vững chật vật lui lại mấy chục bước, kinh hoàng, sợ hãi nhìn về phía đám Mộc đạo nhân, Hoa đạo nhân.