Chương 71

Ngày hôm sau.

Quý Lãng bước vào cửa ăn sáng với hai con mắt thâm đen hơn bình thường, Vu Miểu Miểu còn đang đi khắp nhà tìm Oa Oa.

“Tướng công, anh có nhìn thấy Oa Oa không? Không biết nó trốn đâu rồi.” Rõ ràng Vu Miểu Miểu cảm nhận được Oa Oa ở nhưng mà tìm kiểu gì cũng không thấy, còn tưởng rằng Oa Oa đang chơi trốn tìm với cô, đang lục tung khắp nơi tìm.

Quý Lãng ngẩn người, sau đó nhét đồ ăn sáng cho Vu Miểu Miểu: “Đem lại bàn đi.”

Vu Miểu Miểu phát hiện vẻ mặt Quý Lãng không đúng, đang khó hiểu thì chỉ thấy Quý Lãng đi thẳng vào trong phòng anh, chốc lát sau cô liền nghe được giọng nói quen thuộc của Oa Oa.

“Anh đẹp trai, có muốn ngủ với em không? Một lượng bạc là đủ rồi.”

Đầu tiên Vu Miểu Miểu ngẩn ra, sau đó mặt cô đỏ bừng lên, nhóc Oa Oa này, làm sao lại học được câu này?

Vốn là khoảng thời gian này Quý Lãng rất thích Oa Oa, nhưng mà trải trận chiến đêm qua thì anh không thích nữa, ít nhất là trong thời kỳ phát bệnh này, anh rất không thích.

“Bảo nó im miệng đi.” Quý Lãng mặt mày ghét bỏ, xách cổ Oa Oa đến trước mặt Vu Miểu Miểu.

“Cái đó... Oa Oa nó...”

“Mạnh nữa, mạnh nữa đi, ưm, thoải mái quá.” Oa Oa thấy cô chủ của mình đã thức, lập tức vô cùng vui vẻ, cô chủ còn chưa nghe được mấy lời thoại mới của nó đâu.

Quý Lãng nghiến răng, nhìn xung quanh một chút, cuối cùng đi thẳng đến nhà bếp, mở tủ lạnh ra, nhét Oa Oa vào đó để cho nó tỉnh táo lại một chút.

“Ăn cơm xong, đưa nó qua biệt thự.” Biệt thự Vũ Thai khá lớn, thích hợp cho Oa Oa phát huy. Còn về chuyện quỷ nhỏ Hạng Ninh phải nghe những lời thoại không hợp với trẻ em có nên hay không á? Hạng Ninh chết năm bảy tuổi, chắc chắn không nghe không hiểu gì.

Ai ngờ chẳng những Vu Miểu Miểu không có đáp lại lời anh mà còn cực kỳ hưng phấn chạy vào nhà bếp, lấy Oa Oa từ trong tủ lạnh ta, hỏi với giọng điệu không thể tin được: “OA OA, em học hai câu thoại này ở đâu?”

“Ưʍ...” Âm thanh uốn éo lại xuất hiện.

“A....” Dư âm kéo dài bao trùm khắp nơi.

“Em đẹp như vậy, một lượng bạc không có đắt đâu.”

Oa Oa vừa nãy định nói xong hết lời thoại thì lại bị Quý Lãng cắt ngang, lúc này thấy Vu Miểu Miểu hỏi thì dốc sức nói hết lời thoại còn lại luôn.

Vu Miểu Miểu càng nghe càng phấn khích, càng nghe càng vui vẻ, cuối cùng còn không nhịn được mà ôm Oa Oa hôn thật mạnh một cái: “Oa Oa, em giỏi quá.”

Thấy phản ứng của Vu Miểu Miểu, đầu tiên Quý Lãng đen xanh cà mặt, đợi đến khi nghe được một lúc, anh cũng nhận ra không đúng, Vu Miểu Miểu vui không phải vì lời thoại của Oa Oa nói ra, mà vui là vì Oa Oa nói ra một hơi nhiều lời thoại như vậy?

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, chỉ thấy Vu Miểu Miểu ôm lấy Oa Oa chạy về phía anh, mặt cực kỳ vui vẻ nói: “Tướng công, tướng công, oa oa lớn rồi.”

Oa Oa lớn rồi? Lớn đến mức có thể nói ra mấy lời này, có phải là lớn nhanh quá không!

Quý Lãng bị mấy lời nói lẳиɠ ɭơ quấy rầy cả một đêm, không khỏi nghĩ đến chuyện khác, cố gắng lắm mới khống chế được bản thân giật giật khóe miệng: “Thế nào?”

“Tướng công, chẳng qua là Oa Oa hấp thu một ít Tình Niệm mà có thể học được nhiều lời thoại như vậy, trước kia nó chỉ nói tối đa được một hai lời thôi.” Vu Miểu Miểu nói.

“Lần trước cũng nói rất nhiều lời thoại.” Lấn trước nó nuốt con ác quỷ gϊếŧ người không gớm tay kia thì nó cứ đọc đi đọc lại mấy cái lời thoại kinh khủng.

“Lần đó không có giống, lần đó là Oa Oa nuốt con ác quỷ mấy trăm năm oán niệm, lần này không giống vậy, lần này Oa Oa chỉ nuốt một ít Tình Niệm thôi, cùng lắm chỉ bằng một phần trăm so với lần trước.” Vu Miểu Miểu nói.

Quý Lãng liếc nhìn Oa Oa một cái, không nhịn được nói: “Đúng là ăn ít, lớn nhiều.”

Nhưng mà lại ăn trúng ngay cái thứ không đứng đắn.

“A ha ha ha ha...” Oa Oa nghĩ là Quý Lãng đang khen nó, vui vẻ cười hắc hắc: “Anh đẹp trai, muốn ngủ với em không? Một lượng bạc là đủ rồi.”

“Anh nhìn đi, Oa Oa không chỉ lặp lại lời thoại mà còn kết hợp các câu thoại nữa.” Vu Miểu Miểu nghe thấy Oa Oa kết hợp tiếng cười với lời thoại lại với nhau, phút chốc càng trở nên kích động: “Đây là sự đột phá, từ bắt chước theo trí nhớ thuần túy, bây giờ đã có suy nghĩ của mình, đây là sự vượt bậc về chất.”

“Em vẫn luôn tu bổ tàn hồn của Oa Oa, nhưng sau bảy tám năm em nuôi nó, nó cũng chỉ học được cách cười to và nguyền rủa mà thôi.” Vu Miểu Miểu nói: “Lần trước nuốt oán khí của con ác quỷ sáu trăm năm kia, Oa Oa học được nhiều lời thoại như vậy, em còn tưởng rằng là do góp nhặt từng ngày, vừa vặn ngay lúc đó Oa Oa đột phá. Kết quả bây giờ chỉ mới qua một tháng, chẳng qua là Oa Oa nuốt một chút Tình Niệm thì đã học được nhiều lời thoại mới như vậy, hơn nửa còn có thể tự tổ hợp lời thoại lại với nhau. Điều này chứng tỏ, chỉ số thông minh của nó đã tăng cao rồi, sau này năng lực học tập của nó sẽ càng cao hơn.”

Quý Lãng nghe thấy câu năng lực học tập sẽ càng cao hơn thì không kiềm được mà giật giật mi tâm, anh cứ có cảm giác như có chuyện lớn chẳng lành.

“Mạnh nữa, mạnh nữa đi, muốn chết mất, chết mất...” Dường như Oa Oa đã mở ra được một cánh cửa thế giới mới, nó dùng tất cả lời thoại của mình sắp thành những tổ hợp những cách thức khác nhau luân phiên nói ra từng cái.

Cho dù biết là Oa Oa đang học, cho dù biết là chỉ số thông minh của nó tăng lên, cho dù biết là ba hồn bảy vía của cần phải tu bổ rất nhiều, nhưng mà Quý Lãng vẫn quyết định đưa nó đến biệt thự.

Hai người ăn sáng xong, lái xe đi đến biệt thự, vừa vào cửa đã nhìn thấy Hạng Ninh phiên bản búp bê đã bị mất tích lâu rồi, đang vất vả tròng cái túi rác vào trong thùng rác trong phòng khách.

Lúc trước Hạng Ninh đi đổ rác đều bằng cách tiêu tiền thuê anh trai nhỏ giúp việc, một đơn thưởng năm mươi tệ, bởi vì nó thưởng quá nhiều lần, chuyện này liền từ từ bị đưa ra bàn luận. Vì thế, ủy ban hội đã đặc biệt gọi cho chủ của nó Quý Lãng, uyển chuyển ám chỉ rằng cho dù có tiền cỡ nào cũng không nên khoe giàu như vậy, sẽ gây ảnh hưởng không tốt gì đó vân vân. Quý Lãng ngại phiền toái liền trực tiếp liên hệ với công ty bất động sản, để cho bọn họ sắp xếp người mỗi ngày đến thu dọn rác, một tháng năm trăm tệ. Cũng dặn dò bọn họ trừ phòng khách ra không được phép đi nào cả, cũng không được nói với bên ngoài.

Kể từ đó, Hạng Ninh không còn gọi anh trai nhỏ giúp việc kia lên đổ rác nữa, ăn xong thì ném rác vào trong thùng rác ở phòng khách.

Hạng Ninh nhìn thấy Vu Miểu Miểu đi vào, động tác bỏ rác cứng đờ: “Ừm... tới lúc rồi sao?”

Vu Miểu Miểu ngẩn ra, sau đó mới hiểu được là thật ra Hạng Ninh đang hỏi về khế ước thời gian: “Thời gian đã gần hết rồi, nhưng mà vẫn còn mấy ngày. Khi khế ước kết thúc thì em ở bên đây sẽ có cảm ứng.”

Ba tháng, tính một chút thì cũng đã gần đến rồi.

Hạng Ninh vừa nghe, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy là mấy người đến đây xem Đại Hổ à?” Hạng Ninh vừa rồi sợ hết cả hồn, nó còn tưởng là nó phải lập tức đi đầu thai rồi, khoảng thời gian gần đây thật sự quá vui vẻ, nó có hơi không nỡ bỏ.

“Đại Hổ?” Vu Miểu Miểu khó hiểu nói: “Đại Hổ đang ngủ?”

“Đại Hổ là linh miêu đó.” Hạng Ninh nói.

Lúc này Vu Miểu Miểu mới nhớ tới, hình như cô có bỏ một con linh miêu ở chỗ này. Linh Miêu là một trong những thù lao mà em họ của Đông Vĩnh Nguyên đưa cho cô, sau khi nhận được thì cô gửi thẳng tới biệt thự luôn, sau đó cô đến trường học, tập quân sự, rồi lại lên lớp, hoàn toàn quên mất linh miêu.

“À, chị còn có con mèo mun ở đây.” Vu Miểu Miểu hỏi: “Nó sao rồi?”

“Tốt lắm luôn, đang ở lầu hai phơi nắng đó, em đi gọi nó.” Nói xong, Hạng Ninh muốn đi tìm.

“A ha ha ha ha... anh đẹp trai, anh có muốn ngủ với em không, một lượng bạc là được.”

Từ lúc ra khỏi nhà, vì sợ bị hàng xóm xung quanh chú ý, Vu Miểu Miểu liền ra lệnh cho Oa Oa không được nói chuyện. Sau khi lên xe, Vu Miểu Miểu cũng quên giải trừ lệnh cho Oa Oa, Oa Oa nhịn cả đoạn đường, thật sự không còn nhịn được nữa, cuối cùng lại kêu lên.

Đầu tiên Hạng Ninh sợ hết hồn, sau đó nhìn Oa Oa một cái, lập tức hiểu rõ: “Oa Oa lại ăn đồ bậy bạ à?”

“Oa Oa không phải ăn bậy cái gì cả, là do Oa Oa đang lớn lên.” Vu Miểu Miểu sửa lại nói.

“Một con búp bê cũng có thể lớn lên à?” Hạng Ninh bối rối.

“Em đừng có xem thường Oa Oa, chờ chị bổ toàn lại hồn phách của nó, nó cũng có thể đi đầu thai giống như em vậy.” Vu Miểu Miểu phát hiện Oa Oa thấy Hạng Ninh thì cực kỳ phấn khích, liền thả Oa Oa trên đất, nói: “Đi chơi đi.”

Hai mắt Oa Oa lập tức sáng lên, nó giơ tay ra nắm lấy bàn tay của Hạng Ninh, tòn ten chạy lên trên lầu. Vừa rồi nó có nghe Hạng Ninh nói muốn đi tìm một con mèo đang phơi nắng, nó cũng thích phơi nắng đó.

Quý Lãng phát hiện Vu Miểu Miểu cực kỳ cố chấp với việc bổ toàn hồn phách của Oa Oa, bình thường cũng đặc biệt chú ý tới Oa Oa, không phải đơn giản chỉ xem Oa Oa là pháp khí, anh không kiềm được hỏi: “Sao hồn của Oa Oa lại không trọn vẹn?”

“Vốn dĩ hồn của Oa Oa đã không trọn vẹn nha.” Vu Miểu Miểu trả lời.

“Vốn dĩ đã không trọn vẹn? Vậy sao lúc đầu em lại muốn trọn một linh hồn không trọn vẹn phong ấn vào trong búp bê chứ? Tìm một cái hồn phách hoàn chỉnh không phải sức mạnh sẽ lớn hơn sao. Hay là nói, khi còn sống Oa Oa là người quen của em?” Quý Lãng nghi ngờ nói.

“Đều không phải.” Vu Miểu Miểu lắc đầu một cái: “Vốn Oa Oa không có hồn, hồn của nó là do em nuôi mà có.”

“Em nuôi mà có? Là giống với yêu quái thành tinh hay bảo vật có linh hả?” Quý Lãng có chút kinh ngạc hỏi.

“Anh hiểu như thế cũng được, nhưng mà Oa Oa có chút không giống với đám đó.” Vu Miểu Miểu suy nghĩ một chút rồi giải thích: “Thật ra thì vạn vật trên thế giới này, nếu như muốn có linh thì điều kiện tiên quyết là nhất định phải có linh hồn. Giống như động vật, thực vật, thậm chí là đá, có thể đều là sinh ra do linh hồn của con người chuyển thế vào. Cho nên tỉ lệ bọn họ thành tinh hoặc sinh ra linh mới cao hơn một chút. Nhưng mà Oa Oa thì không giống vậy, Oa Oa vốn chỉ là một con búp bê bình thường, vật liệu chế tạo nó như là bông vải, mà vải á, đều là vật gia công lại. Thật ra những vật được gia công lại thì cũng xem như là sau khi vật thể ban đầu chết, thân thể được gia công lại chế ra, cho nên không có linh. Sở dĩ Oa Oa sinh ra là là bởi vì bí thuật của tộc Vu chúng em.”

“Oa Oa là pháp khí của em, em gặp oan hồn quỷ quái gì thì gần như đều phong ấn bên trong Oa Oa, em sẽ gϊếŧ những quỷ hồn này hoặc đưa chúng đi đầu thai. Chỉ cần là quỷ hồn từng ở trong cơ thể của Oa Oa thì sẽ lưu lại một chút sức mạnh linh hồn, đặc biệt là những quỷ hồn bị em gϊếŧ chết, tất cả sức mạnh linh hồn của chúng sẽ bùng nổ trong cơ thể Oa Oa, lâu ngày, Oa Oa sẽ dựa vào sức mạnh linh hồn này mà sinh ra hồn của chính mình.”

“Cho nên hồn của Oa Oa, thật ra là do em nuôi ra?” Quý Lãng trợn mắt há mồm.

“Không sai, một trong những thành tựu cả đời của vu sư chúng em đó chính là nuôi được một linh hồn hoàn chỉnh, sau đó đưa nó đi đầu thai.” Mắt Vu Miểu Miểu lấp lánh nói: “Sư phụ của em nói, linh hồn được nuôi bởi vu sư là linh hồn duy nhất không có trải qua luân hồi, là sự tồn tại sạch sẽ nhất tam giới, nếu đầu thai thành người thì nhất định sẽ trở thành một vị vu sư vô cùng ghê gớm. Sư phụ em còn nó, có thể kiếp trước em chính là một con búp bê.”

Quý Lãng chấn động trong lòng cực mạnh.

Lúc này tiếng cười của Oa Oa từ trên lầu truyền xuống, xen lẫn trong tiếng nó còn có mấy tiếng mèo kêu.

Vu Miểu Miểu quay đầu lại chỉ thấy một bóng đen nhảy từ trên lầu xuống, chính là một con mèo mun. Mèo mun đi mấy bước đến trước mặt của Vu Miểu Miểu, dù là vẻ mặt vẫn kiêu căng như trước nhưng mà trong mắt không còn địch ý nữa. Khoảng thời gian này nó rất là thoải mái, nghĩ một chút nó bằng lòng thu người phụ nữ trước mặt này làm con sen cho nó, thỉnh thoảng nó sẽ giúp cô bắt quỷ gì đó.

“Mày... sao mày lại mập như vậy!” Vu Miểu Miểu sợ ngây ngờ, con mèo mun trước mắt này đã lớn hơn lúc được đưa đến đây không chỉ hai vòng. Đây hoàn toàn không phải là con mèo mun linh hoạt, nhạy bén mà cô tưởng tượng.

“Méo!” Con ngươi mèo mun thành một đương thẳng, người xù lông hết cả lên.

Người phụ nữ kia, cô lại chê tôi!