Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vũ Đấu Tinh Không

Chương 58: Thái cổ huyền tằm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trên bầu trời, sắc mặt Vu Thiên dần trở nên âm trầm, nhìn về phía Vu Lãnh đang bị Dịch Phong bóp chặt lấy yết hầu. Lão lại nhìn chằm chằm về phía hạ thể của Vu Lãnh, sát ý điên cuồng trong mắt chợt lóe lên.

Vu Thiên hai tay kết ấn vô cùng phức tạp, sau đó trích ra một giọt máu tươi. Giọt máu từ từ bay lên, lơ lửng trước mặt lão, thoạt trông vô cùng quỷ dị.

- A a a!

Ngay khi giọt máu bay ra, Vu Lãnh trong tay Dịch Phong đột nhiên gào lên một cách thống khổ, khuôn mặt trở nên nhăn nhó, nhìn qua cực kỳ dữ tợn. Tiếng kêu thảm thiết, thê lương ẩn chứa sự đau đớn khó có thể che giấu, từ trong miệng phát ra thật lớn.

Trông thấy dị trạng của đối phương, Dịch Phong nhíu mày vứt Vu Lãnh qua một bên. Sau đó hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Mạc Tuyết và Sở Liên, lộ vẻ cẩn trọng, càng nhìn càng cảm thấy kinh dị.

Sau một hồi không ngừng lăn lộn dưới đất, Vu Lãnh dần dần đình chỉ giãy dụa. Chỉ thấy giờ đây toàn thân hắn khô quắt lại, tựa như mới đào từ trong mộ ra, trông vô cùng thê thảm, toàn thân mất đi sinh cơ mà bỏ mạng. Khuôn mặt hắn vẫn còn vương nét sợ hãi cực độ xen lẫn vẻ khó tin.

Cách!

Một tiếng kêu giòn tan thanh thúy vang lên, giữa mi tâm của Vu Lãnh đột nhiên nứt ra. Từ vết nứt đó, một con tằm màu đen chui ra, tằm này chỉ to cỡ ngón cái, toàn thân mũm mĩm đen bóng. Tràng cảnh vô cùng đáng sợ đó, làm cho người ta, trong lòng không khỏi nổi lên một cỗ hàn ý.

Sở Liên và Mạc Tuyết bên cạnh Dịch Phong, thậm chí mặt mày trở nên xanh mét, nhịn không được mà ói mửa.

Con tằm kia rất nhanh hóa thành một đạo hắc quang bay vào trong tay của Vu Thiên, lão càng nhìn, sắc mặt càng trở nên giận dữ. Loại tằm này tên là Thái Cổ Huyền Tằm, khi đến giai đoạn trưởng thành, trong cơ thể nó sẽ hình thành một viên nội đan, có công dụng gia tăng thọ nguyên. Điểm này vô luận đổi lại là người nào cũng nhịn không được động tâm.

Phải biết rằng, thế nhân ai cũng đang theo đuổi mộng trường sinh, nhưng mà lại có bao nhiêu người có thể làm được đến bước này. Chỉ sợ chẳng qua là kéo dài thọ nguyên, cũng đã là cực kỳ tốt rồi.

Thái Cổ Huyền Tằm này, có thể nói là thiên hạ kỳ trùng. Nhưng loại kỳ vật này, đã ít nay lại càng ít, ít đến nỗi gần như đã diệt sạch rồi. Phải là người có cơ duyên lớn mới có thể gặp được.

Chỉ là, phương pháp nuôi loại tằm này cực kỳ tàn nhẫn. Nếu lão muốn sử dụng được, thì phải nuôi nó trong cơ thể của người có cùng huyết thống, chính là nhi tử Vu Lãnh của lão, cũng là người thân duy nhất của lão. Tằm này khi đi vào trong cơ thể Vu Lãnh, sẽ không ngừng cắn nuốt sức sống của gã mà lớn lên, đợi khi tằm này trưởng thành sinh ra nội đan, thì mới có thể sử dụng. Hổ dữ không ăn thịt con, không ngờ Vu Thiên này vô cùng tàn nhẫn, táng tận lương tâm, ngay cả tính mạng nhi tử của mình cũng không cần. Lão đã bí mật gieo cấy Thái Cổ Huyền Tằm vào ký sinh trong người Vu Lãnh.

Để không ngừng cung cấp sinh cơ cho Vu Lãnh, mà thực chất là tẩm bổ cho con tằm này. Lão đã truyền cho Vu Lãnh một môn công pháp thái bổ, qua đó để cho Vu Lãnh không ngừng hấp thu nguyên âm của nữ tử bồi dưỡng sinh cơ cho cơ thể, cũng là để cho Thái Cổ Huyền Tằm cắn nuốt.

Vu Thiên thọ nguyên vốn đã sắp hết, nếu không nhanh chóng đột phá thì sẽ sớm ngày thân tử đạo tiêu, Thái Cổ Huyền Tằm này chính là hy vọng kéo dài tuổi thọ cho lão. Nhưng nay chứng kiến Dịch Phong phế đi mệnh căn của Vũ Lãnh, tương đương hủy đi con đường tiếp tế cho con Thái Cổ Huyền Tằm chưa trưởng thành này. Điều đó cũng không khác gì chặn đường sống của lão, thân thể của lão không ngừng run rẩy, trong hai mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ điên cuồng.

Gương mặt già nua khô quắt của Vu Thiên nhướng lên cực kỳ dữ tợn:

- Tiểu súc sinh, dám làm hỏng việc lớn của lão phu, ngươi có biết đã phạm sai lầm lớn gì không?

- Hừ, lão tạp chủng nói nhiều lời vô ích, ngươi muốn chiến vậy thì liền chiến đi!

Dịch Phong lạnh giọng quát, hai mắt bốc lên chiến ý ngùn ngụt. Quan hệ giữa hai bên đã không còn có thể giảng hòa được nữa, có giải thích nhiều cũng vô dụng.

- Tiểu súc sinh, ngươi cứ mạnh miệng đi, đợi đến khi ta bắt được ngươi rồi, ngươi sẽ cảm thấy cái gì gọi là sống không bằng chết!

Lão nhìn chằm chằm vào Dịch Phong, cũng không nói thêm lời thừa thãi nào nữa. Hôm nay chỉ có một kết quả duy nhất, đó chính là khiến Dịch Phong phải chịu vạn lần sự giày vò, mới hả được mối hận trong lòng lão.

Vu Thiên này cũng là một tên tâm ngoan thủ lạt, trong lòng nghĩ vậy, lập tức đấu khí cường hãn nhất thời tuôn ra, hai tay như chớp kết xuất ấn pháp, không gian quanh thân cấp tốc ba động, trong nháy mắt, hằng trăm dây leo khổng lồ màu xanh được tạo ra từ thiên địa năng lượng hình thành, tựa như những ngọn trường tiên vung vẩy trong không trung. Chúng bắt đầu quấn lại, kết hợp với nhau thành một lục sắc quyền đầu khổng lồ, xung quanh phát ra một cỗ năng lượng hùng hồn.

Cự đại quyền đầu to hơn mười trượng, xé rách không khí, áp lực khổng lồ trực tiếp làm không gian chung quanh xuất hiện từng đạo gợn sóng, lao ầm ầm hướng về Dịch Phong hung hăng đánh tới.

Nhìn thấy Vu Thiên nháy mắt đã xuất thủ, ánh mắt Dịch Phong cũng cực kỳ ngưng trọng. Theo như Thanh Mai thông tri cho hắn, tu vi của lão là thất tinh Đấu Hoàng. Còn hắn mượn dùng lực lượng của Thanh Mai, miễn cưỡng chỉ có thể phát huy đến tam tinh Đấu Hoàng. Như Ngân Lôi Tử lúc trước, rất nhanh liền bị Bạch Linh đánh bại, có thể rõ ràng nhận ra sau khi tiến thăng đến cấp bấc Đấu Hoàng, mỗi một giai chênh lệch là khó vượt qua cỡ nào.

Sau lưng Dịch Phong rất nhanh ngưng tụ ra hai cánh đấu khí tử sắc, rồi sau đó thân hình lao vọt đi, song chưởng vũ động, hung hăng nện lên cự quyền đang ập xuống.

Âm thanh ầm ầm vang lên, vang vọng khắp không gian, lực lượng giống như núi lửa phun trào, song chưởng của Dịch Phong trực tiếp đánh nát lục sắc cự quyền.

Công kích của hai người đều cực kỳ sắc bén và cuồng bạo, chỉ có điều muốn lấy loại trình độ công kích như vậy để phân thắng bại hiển nhiên là không có khả năng.

Vu Thiên lơ lửng giữa không trung, ánh mắt tràn đầy lãnh ý nhìn về phía Dịch Phong, cười lạnh nói:

- Quả thật có chút bản lĩnh, chỉ có điều cũng chỉ đến vậy mà thôi!

Bàn tay lão ta đột nhiên phóng một luồng quang mang màu xám âm lãnh. Ngay sau đó, quang mang ngưng tụ ngưng tụ thành một cái đầu lâu màu xám đường kính khoảng chừng năm trượng.

- Diệt Hồn Cốt Lâu!

Ngay lúc cái đầu lâu màu xám hình thành, trong miệng nó chợt phát ra thanh âm ô ô cực kỳ quỷ dị. Sau đó mang theo thế công đủ để miểu sát một cao thủ Đấu Vương trong phút chốc, hung hăng oanh kích về phía Dịch Phong.

Thân thể cảm thụ cỗ kình khí áp bức kịch liệt kia, Dịch Phong sắc mặt khẽ biến, tay phải nâng lên vung một cái, một cái phất tay này, nhìn như tùy ý, nhưng trực tiếp tạo thành một ngân sắc cự quyền bằng lôi điện khổng lồ to gần mười trượng, lôi quang chằng chịt quấn quanh, liên tục phát ra tiếng nổ lốp bốp.

Cường giả từ cấp bậc Đấu Vương trở lên, đã có thể dẫn động được lực lượng thiên địa, đem nó điều động cho mình sử dụng, tạo ra nguồn sức mạnh kinh khủng có thể san núi lấp biển. Huống hồ, Dịch Phong hiện giờ là Đấu Hoàng, tuy chỉ là tu vi mượn tạm từ Thanh Mai, nhưng Dịch Phong hoàn toàn có thể vận dụng tương đối trôi chảy.

Cự quyền phát ra ánh sáng màu bạc chói mắt, mang theo một luồng sức mạnh đáng sợ, trực tiếp va chạm với cốt lâu của Vu Thiên.

Oanh!

Trên bầu trời, năng lượng kinh người ba động lập tức bùng nổ, cự quyền ngân sắc cùng với khô lâu đồng thời vỡ tan. Thân hình Dịch Phong ở giữa không trung lui hơn mười bước mới đứng vững. Kỳ lạ là, cốt lâu tuy vỡ tan, nhưng không tiêu tán hoàn toàn mà hóa thành từng đạo hắc khí, hắc khí nhanh chóng tụ tập lại với nhau hóa thành ba mươi hắc lâu nhỏ hơn. Bọn chúng hung hãn không sợ chết, bay vọt về phía Dịch Phong.

- Bạo!

Vu Thiên gầm nhẹ, đây mới là sát chiêu chân chính, ba mươi khô lâu cùng lúc tự bạo. Mỗi một cái tự bạo, đều có thể sánh với Đấu Vương chân chính tự bạo. Lực lượng tự bạo của ba mươi Đấu Vương, cho dù là Đấu Hoàng cũng phải kinh sợ. Dựa vào một đòn này, lão đã khiến cho không ít đối thủ phải nuốt hận.

Trước ánh mắt kinh hãi của Mạc Tuyết, Sở Liên và nụ cười dữ tợn của Vu Thiên, ba mươi cốt lâu bạo liệt ầm vang như sấm động. Tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc ở trên bầu trời, hình thành xung kích long trời lở đất, quét ngang bát phương.

- Kiệt kiệt, tiểu súc sinh, nếu chết như vậy thì coi như tiện nghi cho ngươi.

Vu Thiên sắc mặt đầy sát ý dữ tợn, cười lạnh nhìn màn khói lửa dày đặc phía trước. Đối với một chiêu này lão tin tưởng, cho dù Dịch Phong không chết, thì cũng bị lột một lớp da.

Khói lửa dày đặc bao phủ phạm vi gần trăm trượng, một lát sau mới chậm rãi tán đi. Trước ánh mắt đầy chấn động Vu Thiên, Dịch Phong từ từ bước ra, một đầu tóc tím tung bay như ngọn lửa, ở giữa mi tâm xuất hiện ấn ký tử sắc hỏa diễm vô cùng yêu dị. Dịch Phong trong lúc này, chợt cường hãn hơn, thân thể cao lên một chút, bờ vai mở rộng ra, nhục thể hắn cũng hùng mạnh hơn. Lúc này, sau khi thi triển Tử Hỏa Đệ Nhất Biến, trong cơ thể hắn tràn ngập chiến lực mạnh hơn lúc trước rất nhiều lần.

- Bí pháp tăng phúc lực chiến!

Đồng tử của lão co rút lại. Ngoài công pháp cùng với đấu kỹ, còn tồn tại một ít bí pháp đặc thù. Công hiệu của nó trực tiếp tăng lên thực lực của bản thân, có thể vượt cấp khiêu chiến. Loại bí pháp này vô cùng hiếm hoi, càng làm cho vô số người đỏ mắt thèm thuồng.

- Ha ha, lão tạp chủng, muốn gϊếŧ ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách đó!

Dịch Phong quyệt đi vết máu nơi khóe miệng, cười to, hai tay kết ấn, thiên địa năng lượng được hắn dẫn dắt cấp tốc hội tụ, một cái lôi chùy chói lọi khổng lồ liền hình thành. Thể tích gần như to gấp đôi so với lúc giao đấu với Cát lão.

Lôi chùy vừa ngưng tụ, một tay Dịch Phong đã nắm chặt lấy chuôi của nó, hai cánh đấu khí cấp tốc vũ động bay vọt tới, dùng một tư thế vô cùng hoa mĩ giáng thẳng về phía Vu Thiên.

Lôi chùy gào thét giáng tới, ngay cả đến không khí cũng bị nổ tung, vang ra từng đợt tiếng chấn động chói tai. Dưới sự gia tăng sức mạnh cơ thể của Dịch Phong, lôi chùy này dường như đã biến thành một thứ binh khí đáng sợ nhất. Dưới công kích của nó, e là cả một ngọn núi cũng có thể bị bổ đôi.

Đối mặt với thế tấn công mang theo sự điên cuồng này của Dịch Phong, sắc mặt Vu Thiên cũng trở nên trầm xuống. Năng lượng ngưng tụ trong bàn tay tạo thành một cây tam xoa kích màu đen, phía trên tam xoa kích bắn ra từng đợt âm phong, phảng phất như có vố số tiếng gào thét của quỷ thần phát ra vậy. Vu Thiên huy động tam xoa kích, hung hăng va chạm với lôi chùy.

Đang đang đang!

Hai người đối chiến cực kỳ dữ dội, trên bầu trời thân ảnh ẩn hiện, mỗi một lần tiếp xúc đều sẽ bộc phát từng đạo kình phong đáng sợ. Trong phạm vi trăm trượng xung quanh cũng bị hai người làm cho biến thành một mảnh hỗn độn.
« Chương TrướcChương Tiếp »