Chương 21: Giúp với!
Vài ngày sau, Ba Thám Tử Trẻ đến thăm ông Alfred Hitchcock tại văn phòng ở trung tâm xưởng phim Hollywood. Nhà đạo diễn lừng danh chăm chú nghe bản tường thuật.
- Hay quá! Ông nói khi nghe xong. Làm việc y như là chuyên nghiệp. Tôi xin có lời khen.
- Cám ơn bác. Hannibal nói.
- Đúng, các cậu đã tỏ ra có đầu óc suy luận và quan sát. Ông Hitchcock nói tiếp. Thậm chí, tôi còn cho rằng - mắt ông long lanh tinh nghịch - lần này, hai thám tử phó đã vượt xa sếp mình. Hoan hô Bob và Peter!
Bob và Peter khoái chí, trong khi mặt Hannibal đỏ lên. Khi đó, Peter lấy chiếc ngà voi làm lộ tẩy Anna Lessing ra.
- Tụi cháu xin gửi bác làm kỷ niệm cho vụ này.
Nhà đạo diễn trịnh trọng nhận chiếc bông tai ngà voi.
- Tôi sẽ giữ kỹ, cũng như mọi món vật kỷ niệm khác của Ba Thám Tử Trẻ. Các cậu dự đoán tương lai sẽ như thế nào? Bọn bất lương kia có bị trừng trị vì tội ác hay không?
- Bọn chúng sẽ phải ngồi tù một thời gian, Hannibal vẫn còn tức giận nói. Bọn chúng phạm tội bắt cóc.
- Một tội ác đặc biệt xấu xa - ông Hitchcock bình phẩm, cần phải được trừng trị không thương tiếc.
- Dạ đúng, thưa bác. Hannibal trả lời, nhưng do đây là vụ bắt cóc có tính chất chính trị và có liên can đến công dân của một nước khác, nên bọn bắt cóc sẽ bị trục xuất về Nanda và sẽ được xử án theo luật pháp nước đó.
- Cuộc bầu cử ở Nanda đã diễn ra hôm qua, Bob nói thêm. Phe cực đoan bị mang tiếng xấu vụ bắt cóc Ian, nên Sir Roger đã thắng cao. Điều này sẽ giúp ông được một chính phủ do tuyệt đại đa số chỉ định phê duyệt chương trình độc lập của ông.
- Sir Roger có nói là vài năm nữa ông sẽ thả tự do cho bọn bắt cóc, nếu bọn chúng có hạnh kiểm tốt và nếu bọn chúng chịu làm việc với nhân dân Nanda.
- Quyết định khôn ngoan - ông Hitchcock bình luận. Thật ra bọn chúng không phải tội phạm, mà chỉ sẵn sàng làm tất cả vì lý tưởng của bọn chúng. Bọn chúng tưởng mình đúng và có quyền làm tất cả. Tôi e rằng có nhiều người cũng nghĩ giống bọn chúng, trong khi giải pháp duy nhất là tập cùng sống và cùng làm việc với nhau vì hòa bình thế giới.
- Dạ phải, thưa bác, - ba thám tử trả lời.
- Vậy ta có thể xem vụ này như xong - nhà đạo diễn nói.
- Còn một vấn đề nhỏ - Peter nói. Tụi cháu chưa có tựa cho câu chuyện này. Bác có giúp được ý kiến không ạ?
- Hừm... được chứ. Hãy cứ đặt là "Sự trùng lặp tai họa".
- Hay! Bob nói. Vì đúng là có sự trùng lặp Hannibal và Ian giống nhau như đúc, về điều này thật là tai họa!
- Nhưng điều tai họa nhất là... nét mặt của Hannibal khi nghe lời khen về hai phó của mình lúc nãy, - ông Hitchcock cười nói. Nhưng thôi, tôi xin lỗi. Để chuộc tội tôi sẽ viết lời tựa cho câu chuyện này.
Ba thám tử phấn khởi ra về. Ông Hitchcock ở lại một mình. Vẫn còn cười.