Chương 13: Linh tính của hannibal
Trốn trong hang cũng vô ích, Hannibal thì thầm. Dusty sẽ lần theo dấu vết ta cho đến hang. Và nếu hắn vừa bắn súng vừa bước vào… - Hay bọn mình phục kích hắn, Bob gợi ý.
- Phải, Hannibal gật đầu. Mình có sáng kiến này, có thể thành công.
- Đồng ý, kể đi… Peter yêu cầu.
- Ừ, nhưng vào trong đã.
Hannibal bò trở vào hang. Tất cả vào theo.
Một phút sau, chỉ có Hannibal, Bob và Brit trở ra. Brit ngồi chồm hổm xuống, ôm cây súng sát vào ngực. Ngay khi Dusty rời khỏi tầm nhìn, Brit cực nhọc đi xuống con đường ngoằn ngoèo, rồi biến mất sau những tảng đá ở dưới. Bob vội vàng đi theo Brit, rồi cũng biến mất.
Hannibal vẫn nằm trước cửa hang. Thám tử trưởng giữ đầu cúi xuống và thấy Dusty hiện ra. Tay cầm súng, Dusty bước đều theo dấu vết của Blondie.
Hannibal chờ ông chỉ còn cách xa chưa đầy hai chục mét.
- Dusty ơi, Hannibal gọi. Dusty, Brit đây.
- Brit hả?
Bàn tay Dusty trượt trên báng súng, đến cò.
- Brit, mày ở đâu vậy?
- Trên đây, Hannibal trả lời. Tôi đang chĩa súng vào ông.
Dusty phá lên cười.
- Bắn đi, Dusty thốt lên. Khi đó tao sẽ biết chính xác mày đang ở đâu và tao sẽ bắn tung đầu mày.
Dusty lên đến cuối đường mòn và cứ tiến lên bằng nhịp bước mềm mại và đều đặn.
- Ông muốn gì? Hannibal giả vờ sợ sệt và nói. Tại sao ông lại đến đây?
- Chỉ để nói chuyện thôi. Để có một cuộc trao đổi thân mật với hai cha con mày về Pancho Villa.
- Vứt súng xuống!
Brit thật phóng ra từ sau tảng đá và đâm súng mạng vào lưng Dusty. Hắn có vẻ sững sờ.
- Nào. Vứt súng xuống! Brit cương quyết ra lệnh.
Kế hoạch của Hannibal, dựa vào chuyện Dusty bị bất ngờ, đã thành công. Dusty tưởng hắn đang nói chuyện với Brit phía trên cao, trong khi Brit lại ở dưới.
Dusty không vứt súng xuống nhưng vẫn hạ xuống do lúng túng
- Không được quay lại! Brit ra lệnh cũng bằng giọng cứng rắn.
Đúng y như mong muốn của Hannibal, Dusty hấp tấp làm ngược lại mệnh lệnh. Hay ít nhất cũng định làm thế.
Khi đó Bob phóng ra khỏi chỗ núp.
Dusty đang quay đầu về hướng Brit một nửa, không thấy Bob tới. Trước khi Dusty kịp phản ứng, Bob giật cây súng ra khỏi tay hắn, ném vào một bụi cây xương rồng cách đó khoảng một chục mét.
Dusty tức giận quay sang Bob
Bob ra tư thế võ sĩ karate ngay. Bob không giỏi karate bằng Peter, nhưng có phản xạ nhanh. Bob nghĩ mình sẽ chế ngự nổi Dusty nếu bị hắn tấn công. Dusty đột ngột tấn công Brit. Cánh tay hắn bắn ra. Rồi bằng sống tay, hắn nện Brit một cú mạnh vào đầu. Brit choáng váng bước thụt lùi. Ngay lập tức, Bob bước lên một bước, nhưng Dusty đã chụp lấy nòng cây súng của Brit. Bằng một cú xoay cổ tay mạnh, hắn giật lấy cây súng. Dusty bước lùi, chĩa súng vào Bob.
- Sao, đồ nhóc con giỡn mặt! Dusty thốt lên. Bây giờ, cút đi chỗ khác đi. Đừng dừng lại khi chưa ra khỏi tầm bắn của ta.
Bị tước mất vũ khí, Brit và Bob không còn cách nào khác, mà phải tuân lệnh. Nếu Brit toan đỡ, thì Dusty sẽ bắn Bob. Hai bạn từ từ đi xuống con đường mòn. Dusty chờ cả hai đi xa khoảng một trăm mét, rồi quay lại leo tiếp về hướng Hannibal.
- Ra khỏi đó, thằng mập. Dusty la lên. Bước ra, nếu không tao bắn.
Khi Hannibal từ từ đứng dậy, ngón tay Dusty ôm sát cò.
- Được rồi, Dusty nói. Mày được phép xuống tìm bạn mày sau một phút nữa. Trước tiên, tao có vài câu hỏi muốn hỏi mày.
Hannibal sẵn sàng cho tất cả để được thử miếng võ judo. Nhưng với một cây súng chĩa vào người, Hannibal không thể đến đủ gần hắn để ra tay.
- Cha của Brit đâu?
Hannibal suy nghĩ thật nhanh. Cậu cần phải làm cho Dusty tưởng rằng trong hang không có ai.
- Peter và bác đi lấy nước, Hannibal ấp úng.
- Tại sao ta không thấy chúng?
- Suối ở cách đây khoảng ba cây. Phía bên kia núi. Không thấy từ đây.
Dusty gật đầu.
- Vậy giữa tao và kho báu của Pancho Villa, chỉ có mình mày thôi, Dusty cười khẩy. Tuyệt. Bây giờ mày xuống dưới trốn với mấy thằng bạn mày đi. Làm sao cho tao không bao giờ thấy mày nữa. Nếu mày không muốn nhận viên đạn vào mông, thì chạy nhanh đi.
Hannibal nhún vai, ra vẻ tuyệt vọng và chán nản ,bước nhanh xuống con đường mòn.
Dusty nhìn theo cho đến lúc Hannibal biến mất phía sau đá. Rồi hắn chúi đầu súng, hai tay cầm cây súng, bước vào hang.
Peter nghe hắn đến. Peter đang chờ ngay miệng hang. Cậu đoán biết Dusty sẽ phải cúi đầu khi bước vào. Một tấm bia lý tưởng cho một cú chặt karate.
Peter đưa cánh tay lên. Với các ngón tay thật thẳng, bàn tay của Peter nguy hiểm không kém gì cái rìu. Một cú vào gáy là Dusty sẽ ngã sụp xuống đất, bất tỉnh.
Dusty đột nhập vào hang. Peter hạ cánh tay xuống hắn. Nhưng khi nghe tiếng một con lừa động đậy, Dusty đã ngẩng đầu lên sớm hơn một giây. Khi bị đánh vào vai, Dusty vấp ngã. Nhưng không thả súng ra.
Peter chuyển sang thế tấn công tiếp ngay, cánh tay đưa lên cao, sẵn sàng đánh nữa. Nhưng, như đã chứng tỏ bên ngoài với Bob, Dusty cũng có phản xạ nhanh. Hắn lùi lại, đưa súng lên, chĩa vào Peter, buộc Peter phải hạ tay xuống.
Tuy nhiên Peter có một lợi thế nhỏ so với cây súng này. Dusty vừa mới rời chỗ có ánh sáng mặt trời, trong khi mắt Peter đã quen với bóng tối trong hang. Nếu hành động đủ nhanh, thì Peter có thể đánh bất ngờ trước khi Dusty kịp bắn.
Peter né sang một bên, rồi đột ngột xoay trên mũi chân. Chân phải bắn ra phía sau như cái lò xo. Chân Peter đánh vào ngay dưới ngực Dusty, khiến hắn đứt hơi. Dusty nghẹt thở cong người lại làm hai trong khoảnh khắc một giây.
Lần này, Dusty trở thành mục tiêu rất dễ dàng. Peter phóng ra phía trước, hạ cùi chỏ xuống ót Dusty.
Dusty vẫn nằm bất tỉnh dưới đất khi Hannibal, Bob và Brit trở lên với Peter. Brit giỏi cột gút dây, nhanh chóng trói chặt Dusty.
Khi đó bốn bạn hài lòng nhìn Dusty bất lực. Hai con lừa đã đứng sát nhau trong vụ ẩu đả, bây giờ đã trở ra ăn lúa mạch.
- Ta nghỉ một chút đi, Bob nói sau một phút.
Bốn bạn bước ra khỏi hang.
- Đồng ý, mình biết rồi, Hannibal mỉm cười thừa nhận. Kế hoạch đã không như mình dự kiến. Nhưng phản xạ cực nhanh của Peter đã gỡ rối được.
Peter phá lên cười rồi hươ vài động tác rẽ không khí
- Hai cái tay này là vũ khí ghê lắm đấy
- Đúng rồi, Bob true. Còn mình, thì tên là Lý Tiểu Long. Hannibal, bây giờ bọn mình làm gì bây giờ?
- Trước hết, phải xuống lấy cây súng của Dusty lại, Brit nói. Có hai cây súng thì vẫn tốt hơn.
Bốn bạn chạy nhanh xuống con đường mòn tìm bụi xương rồng, chỗ Bob ném cây súng của Dusty. Tất cả cúi xuống rà soát nền đất đầy đá.
Bốn bạn tích cực tìm kiếm, xem xét từng cục đá, từng khe đá, nhìn dưới từng lá gai xương rồng.
Cây súng đã biến mất.
- Mercedes… bob bình luận. Bà ấy đang ở đâu đây. Và bây giờ bà ấy có cây súng của Dusty!
Hannibal béo béo môi.
- Mình có sáng kiến, thám tử trưởng nói sau một hồi
- Nữa rồi, Peter lẩm bẩm. Linh cảm nữa hả?
- Mình không nghĩ Mercedes đang trốn đâu đây, Hannibal đăm chiêu nói tiếp. Mình nghĩ bà ấy đã trở về căn cứ…
- Căn cứ nào? Peter hỏi
- Bà ấy đã giỡ tải cho con lừa, Hannibal lý luận. Vậy là bà ấy có cắm trại đâu đó. Và , như Hector Sebastian đã giải thích với mình, burro là loài vật rất trung thành. Chúng gắn bó với con người. Vậy nếu mình dẫn Blondie đi cho có bạn với nó, rất có thể con burro của Mercedes sẽ dẫn mình về căn cứ cắm trại của bà chủ nó.
- Cậu hả? Bobu muốn dành mọi vinh quang về riêng mình cậu hả? Tại sao tất cả bọn mình không đi cùng?
- Bởi vì nếu đến bốn đứa, thì bà Mercedes sẽ thấy ta, Hannibal kiên nhẫn trả lời. Nếu chỉ có mình mình, mình sẽ trốn phía sau hai con lừa. Các cậu phải công nhận rằng mình đã ốm hơn trước rất nhiều. Nên khó phát hiện hơn.
- Làm sao cậu ốm bằng lgnacio nổi, Bob nhận xét.
Peter và Brit phá lên cười. Nhưng Hannibal đang lo nghĩ chuyện khác. Bà Mercedes thật sự làm thám tử trưởng khó hiểu. Nhân vật này hơi khó tin. Nhưng rất tiếc, những manh mối duy nhất đã thu thập được là kính sát tròng và dấu vết nhìn thấy trên tay người phụ nữ dưới ánh lửa trại
Là thám tử giỏi, Hannibal biết rằng linh tính có khi tỏ ra rất đúng. Biết đâu, biết đâu cái mà Hannibal đã thấy khi đồng hồ bị tuột không phải là một vết sẹo. Chỉ có một cách để xác minh giả thuyết của Hannibal: nhìn lại Mercedes kĩ hơn.
- Đồng ý, cậu đi đi, Peter đồng tình. Nhưng bây giờ người phụ nữ đó giữ cây súng. Cậu hãy cảnh giác nhé.
Brit cho hai con lừa ra khỏi hang.
- Dusty vẫn còn bị trói, Brit thông báo. Nhưng môi hắn vẫn cử động được. Hắn đã mô tả sẽ xử ta như thế nào khi được tự do trở lại!
Hannibal vỗ mạnh vào mông con lừa của Mercedes. Nó bước đi ngay. Blondie đi bên cạnh nó. Thám tử trưởng giữ cả hai đi giữa mình và vách đá, cúi xuống một chút, để không bị thấy từ phía trên cao.
Hai con lừa không leo lên ngọn đồi, mà đi theo một con đường khá bằng phẳng quanh ngọn núi. Khi ngước mắt lên, Hannibal thấy những miệng hang động khác, nhưng không thấy đường nào dẫn lên đó. Con lừa của Mercedes cứ ung dung đi tiếp.
Đột nhiên, không báo trước, con vật dừng lại.
Trong khi Blondie đứng lại bên cạnh nó, Hannibal nằm úp xuống đất. Phía trên cao khoảng trăm mét, vách đá có một khe nứt. Lợi dụng chỗ đá lồi ra, Hannibal leo lên chỗ khe nứt.
Con lừa của Mercedes không đi theo, nhưng nó cũng không đi tiếp. Blondie tìm thấy khóm ngải, rồi hai con lừa thản nhiên ăn lá
Hay mình đang đi sai hướng, Hannibal nghĩ bụng. Có thể khe nứt hẹp kia trên vách đá không phải là chỗ cắm trại của Mercedes. Dù sao mình cũng phải đến gần hơn xem, Hannibal quyết định.
Rồi thám tử trưởng có cảm giác như một bàn tay lạnh như đá tóm lấy gáy mình. Da đầu Hannibal ớn lạnh.
Cách mặt Hannibal chỉ có hai mét, có một vật nhô lên khỏi mặt đất. Một cây chữ thập bằng gỗ, làm sơ sài.
Hannibal đọc được cái tên khắc trên đó:
GNACIO.
Hannibal đã tìm ra! Đó là cửa hang mà Brit và cha đã phát hiện. Hang nơi Pancho Villa giấu các đồng bạc peso.
Phải chăng Mercedes cũng đã tìm thấy? Có phải bà độc lập cắm trại ở đó? Hiện bà có trong đó không?
Nếu vậy, có lẽ bà đã nhìn thấy hai con lừa và cố tìm hiểu hai con vật đang làm gì ở đó.
Hannibal nằm úp bụng xuống cỏ, chờ đợi.
Hannibal không phải chờ hơn một phút. Chẳng bao lâu thám tử trưởng nhìn thấy hình bóng quen thuộc của người phụ nữ Mê-hi-cô với cái jupe len rộng, hai bím tóc thắt bím đen và khăn đội đầu màu tím, bà đã bước ra khỏi hang và đang nhìn hai con burro.
Hannibal thấy bà đưa súng lên.
Cứ làm đi, Hannibal tự khích lệ mình. Đây là lúc tìm ra bí mật về Mercedes.
Hannibal vẫn cúi đầu xuống. Để phòng trường hợp cậu lầm. Đề phòng trường hợp Mercedes phản ứng với sáng kiến thiên tài của Hannibal bằng một phát súng.
- Mẹ! Hannibal la lên. Mẹ ơi! Con đây! Con Brit đây mà!