Chị Cam vừa chườm đá cho Nhã Lam vừa khóc, nước mắt nước mũi tèm lem, bộ dáng chật vật trông rất buồn cười, Nhã Lam trêu cô.
"Hình như người nên khóc là cô bé lọ lem mới đúng, cớ sao bây giờ lại đổi thành bà Tiên chứ. Chị nhìn gương xem mình khóc thành bộ dáng gì rồi." Nhã lam vừa nói vừa lấy tay lau nước mắt lăn trên má chị Cam.
"Em còn nói nữa, có ai như em không? Bị người ta chèn ép ngược đãi như thế mà không một lần phản kháng, em nghĩ em làm vậy là cao thượng lắm sao? Em là nữ chính ngôn tình hả? Ngu ngốc muốn chết!" Chị Cam vừa thương vừa tức.
Nhã Lam cười khổ, cô cũng chán ghét bản thân mình, nhưng cô thì làm được gì đây, vận mệnh của mình đã từ lâu không do mình quyết định nữa rồi.
"Ui, đau....!"
"Chị xin lỗi, chị mạnh tay hả? Cũng may không sưng nhiều, chứ không chiều nay cậu Thiên Minh mà thấy thì đau lòng lắm."
"Tào lao quá đi!" Nhã Lam mắng yêu chị Cam.
Hai chị em đang đùa với nhau thì có tiếng chuông cửa.
"Không biết ai đến vậy ta? Em ngồi nghỉ đi, để chị đi mở cửa cho." Chị Cam nói rồi đứng dậy đi ra mở cửa.
Bên ngoài cửa là một cô gái trắng trẻo cao ráo, trang phục vest công sở trong rất thời trang, ôm gọn thân hình nóng bỏng, tóc búi cao lộ ra chiếc cổ trắng ngần, tuổi tác có vẻ cũng không nhỏ nhưng nhìn rất xinh đẹp và quyến rũ.
"Xin hỏi cô là...?" Chị Cam chưa từng thấy qua cô gái xinh đẹp như vậy, nên tò mò hỏi.
"Chào cô, tôi là thư kí riêng của chủ tịch Thiên Minh, cậu ấy bảo tôi đến đưa đồ cho cô Thúy Liễu."
Thủy Tiên nói xong thì đưa hộp quà trên tay mình cho chị Cam.
"Dạ cảm ơn ạ!" Chị Cam cầm hộp quà sang trọng trên tay mà chói mắt, trên hộp là tên nhãn hiệu thời trang nổi tiếng nhất nước, do chị thường xem tivi nên biết nhãn hiệu này.
Giọng Thủy Tiên lại dịu dàng vang lên, truyền đạt lời nhắn của Thiên Minh:" Chiều nay 5 giờ chủ tịch sẽ tự đến đón cô Thúy Liễu đi trang điểm qua, còn đây là trang phục cậu ấy tự mình chuẩn bị sẵn, cô Thúy Liễu không cần phải chuẩn bị gì cả, chỉ cần chuẩn bị tinh thần làm phu nhân của chủ tịch là được."
Thiên Minh quả thật đã nhắn như thế, Thủy Tiên thuật lại không sót một chữ nhưng trong lòng thì ngượng chín mặt rồi, vị chủ tịch trẻ tuổi này đúng là quá bá đạo đi, cái này là không cho người ta có cơ hội lựa chọn mà.
Tình yêu của giới trẻ đúng là....haizzzz!
Hoàn thành nhiệm vụ của mình xong thì Thủy Tiên rời đi, chị Cam vẫn chưa hết giật mình, đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, đúng là người giàu có khác, nhìn cái hộp thôi cũng thấy xịn rồi, khỏi phải nói bên trong là đồ gì đi. Lại còn cái gì mà chỉ cần chuẩn bị làm phu nhân chủ tịch, những cái khác không cần quan tâm. Lọ lem nhà mình cuối cùng cũng chờ được hoàng tử rồi.
Chị Cam phấn khởi, đóng cửa rồi chạy vào nhà.