Chương 5: Tưởng tượng với học sinh tiểu học

"Chu tiên sinh có con trai!?" Lý Tiểu Binh kinh ngạc nhìn Chu Tử Dương, lại thấy khuôn mặt vốn hiền lành của Chu Tử Dương tối sầm lại.

"Bức ảnh này được chụp khi tôi đến bệnh viện thăm thằng bé khi thằng bé chào đời. Đây là bức ảnh duy nhất... và sau đó, không còn gặp lại nó nữa."

"Chu tiên sinh, anh.. đừng buồn..."

“Ừ.” Chu Tử Dương mỉm cười, đặt khung ảnh lên bàn bên cạnh, xoay người đè Lý Tiểu Binh xuống, “Coi như an ủi tôi, làm gì đó khiến tôi thoải mái đi, được không?”

Lý Tiểu Binh chớp chớp mắt, sau đó mặt liền đỏ bừng, bất lực gật gật đầu.

Chu Tử Dương đẩy Lý Tiểu Binh xuống giường, nhìn Lý Tiểu Binh mặt đỏ bừng, Chu Tử Dương đột nhiên nghĩ nếu đứa bé còn sống khỏe mạnh thì có lẽ cũng bằng tuổi Lý Tiểu Binh rồi phải không?

Nghĩ đến đây, Chu Tử Dương chồng hình tượng của Lý Tiểu Binh và Bảo bối của mình hòa lại làm một, trong lòng tự nhiên dâng lên một cảm giác kỳ lạ, nhưng hắn không hề ghét bỏ mà lại cảm thấy rất hưng phấn.

Chu Tử Dương cởϊ áσ của Lý Tiểu Binh, trên ngực cậu có mấy vết sẹo, rất chói mắt, nhưng đáng sợ nhất chính là trên lưng của Lý Tiểu Binh lại đầy rẫy những vết thương cũ mới, hắn không biết tại sao bản thân lại rất nhẹ nhàng khi chạm vào vết thương, còn thề với Lý Tiểu Binh rằng: "Sau này... chắc chắc cậu sẽ không phải chịu những đòn tấn công ác ý như vậy nữa."

Lý Tiểu Binh nghe vậy, chóp mũi cũng trở nên đau nhức, vòng tay qua cổ Chu Tử Dương, ưỡn ngực đối với hắn, nằm trong lòng hắn kêu lên: " Vâng."

Lý Tiểu Binh tuy sống cuộc sống nông thôn ở nông thôn nhưng cậu có làn da trắng , vì ông không có đủ thể lực để làm việc đồng áng, có thể được đi học là một loại may mắn lớn rồi.

Chu Tử Dương kiên nhẫn trêu chọc Lý Tiểu Binh, cậu cũng phát hiện, biểu hiện của hắn lúc này khác với ban ngày, Chu Tử Dương lúc đó cũng không trêu chọc cậu như vậy.

Đầṳ ѵú còn chưa được chơi đùa đã bị Chu Tử Dương dùng ngón tay chọc vào, Lê Tiểu Binh không biết tại sao Chu Tử Dương lại muốn làm như vậy với đầu ngực của cậu, mãi đến khi Chu Tử Dương nhéo một bên đầu ngực của cậu, cậu mới phát hiện ra điều đó, đây cũng là một cách khiến cho núʍ ѵú trở nên thoải mái.

Khác với phụ nữ, ngực của đàn ông có mùi vị đặc biệt, đặc biệt là đối với những đứa trẻ như thế này, Lý Tiểu Binh tuy đã là thiếu niên nhưng có thể vì ít ăn nên phát triển chậm hơn những người khác, chẳng hạn như về chiều cao, Lý Tiểu Binh rất nhỏ nhắn khiến hắn cảm thấy như một học sinh tiểu học.

Chu Tử Dương đột nhiên có ảo tưởng mình đang kê gian với một học sinh tiểu học, điều này càng khiến hắn cảm thấy vô đạo đức hơn.

"Ừm..." Xoa dịu đầṳ ѵú là một cảm giác khác với xoa dịu dươиɠ ѵậŧ, Lý Tiểu Binh bản thân cậu không hiểu về tình yêu, không thể diễn tả được cảm giác đó, nhưng cậu biết Chu Tử Dương làm như vậy khiến cậu cảm thấy rất thoải mái.

Đột nhiên có thứ gì đó ấm áp và ươn ướt bao phủ l*иg ngực anh, Lý Tiểu Binh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mặt càng trở nên đỏ bừng lên, hóa ra Chu Tử Dương đã dùng lưỡi quấn chặt cắn một đầu núʍ ѵú của anh, cảm giác vừa cắn vừa mυ"ŧ khiến Lý Tiểu Binh cảm thấy rất kỳ quái.

"Không... không có gì trong đó cả, đừng bú... ừ hừ ~" Lý Tiểu Binh cũng biết phương pháp ngậm núʍ ѵú này chính là cách trẻ con hút sữa mẹ. Nhà anh ấy có một con cɧó ©áϊ ở quê, nó cũng để cho con của nó bú sữa như thế này.

Tiếng ríu rít không ngừng vang lên, mãi đến khi Lý Tiểu Binh bỗng kêu lên đau đớn, Chu Tử Dương mới buông núʍ ѵú sưng đỏ do bú của cậu ra.

"Chu tiên sinh..." Lý Tiểu Binh nhìn thấy dưới háng Chu Tử Dương có một khối phình to, trong lòng có một luồng nhiệt nào đó chảy qua, hắn không khỏi muốn chạm vào du͙© vọиɠ.

"ừm..." Hắn không ngờ Lý Tiểu Binh lại nghĩ ra chiêu này, Chu Tử Dương hoàn toàn không có chuẩn bị, sau khi bị bàn tay mềm mại chạm vào, toàn thân hắn tê dại như có dòng điện chạy qua.

Lý Tiểu Binh nhớ tới buổi chiều Chu Tử Dương bảo cậu tự thủ da^ʍ cho chính mình... Chính mình có thể thủ da^ʍ, cũng có thể giúp đỡ người khác?

Lý Tiểu Binh thông minh suy nghĩ một hồi, liền nằm xuống trước mặt Chu Tử Dương, kéo quần xuống, vì cậu rất gần với háng Chu Tử Dương nên mùi nội tiết tố nam tỏa ra từ Chu Tử Dương khiến Lý Tiểu Binh có chút nghẹn ngào, nhưng cậu lại không cảm thấy khó chịu. Cậu bị mùi này thu hút, đặc biệt chú ý đến nó, Lý Tiểu Binh càng gần dươиɠ ѵậŧ có mùi càng thấy phấn khích cho đến khi mặt anh áp vào dươиɠ ѵậŧ.

Chu Tử Dương bề ngoài nhìn khá bình tĩnh, nhưng trong thâm tâm lại tràn ngập hoảng sợ, liên tục nói những câu như "tiểu dâʍ đãиɠ, tôi muốn thao cậu nhanh hơn nữa" nhưng lại không hề nhúc nhích, hoàn toàn mong đợi điều mà Lý Tiểu Binh sẽ làm làm tiếp theo .

Cho nên Lý Hiểu Binh hoàn toàn không làm Chu Tử Dương thất vọng.

Hắn ta kéo chiếc qυầи ɭóŧ boxer của Chu Tử Dương xuống, dươиɠ ѵậŧ to chuẩn bị xuất tinh nhảy ra khỏi qυầи ɭóŧ, đánh thẳng vào mặt Lý Tiểu Binh, cả hai đều thốt lên đầy cảm thán.

Lý Tiểu Binh chưa bao giờ nhìn kỹ và gần cơ quan sinh sản của nam giới như vậy, cho dù có thì nhìn của mình cũng khác với nhìn của người khác.

Trước đây anh và cậu của mình chỉ tắm chung với nhau một lần, cũng không đặc biệt để ý tới chuyện này, xem ra từ hôm nay trở đi, chuyện này... không, phải nói là cơ quan sinh dục của Chu Tử Dương đã trở thành một sự cám dỗ lớn đối với Lý Tiểu Binh.

"Nó... trông thật hoành tráng và mạnh mẽ." Lý Tiểu Binh không biết tại sao lại dùng tính từ "mạnh mẽ" để nõi ra nữa, nhưng thực sự dươиɠ ѵậŧ to lớn của Chu Tử Dương có thể mang lại cho anh rất nhiều niềm vui.

"Đó là điều đương nhiên." Khi Lý Tiểu Binh nói lời này, Chu Tử Dương lộ ra nụ cười tự tin.

Cậu đưa tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn của hắn, di chuyển lên xuống giống như đang sử dụng dươиɠ ѵậŧ của chính mình.