Chương 8

“Tôi sẽ đi Ma Cau vào ngày mai” Lãnh Mạc vừa đọc xong bản tin, anh ta tựa lưng vào ghế, gương mặt đanh lại nói với thư ký riêng của mình “đặt chuyến bay sớm nhất”

“Vâng thưa boss, nhưng mạn phép hỏi đã có việc gì xảy ra sao?”

“Chuyến hàng vận chuyển thuốc súng qua Ma Cau đang bị cô lập với bang Bạch Hổ” Lãnh Mạc nhếch môi, đặt tay lên trán “chúng muốn chết mà không toàn thây”

“Dám đυ.ng độ với lão đại…à không boss, chắc bang Bạch Hổ đã có ý định gì đó, tôi e rằng đứng đằng sau chúng còn một thế lực cùng chống đối Hắc Long chúng ta”

“Là bang Kỳ Lân, Alex hắn ta muốn phản tôi” Lãnh Mạc vò nát tờ fax vừa nhận được trong thư hắn ta nói rằng sẽ không bao giờ chịu từ bỏ hôn nhân với Giang Ngữ Hân, bởi vì hắn ta chưa quan hệ với cô lần nào “mẹ kiếp, tên khốn nạn” Lãnh Mạc ném tờ giấy đã cuộn tròn, đôi mắt như ngấu nghiến bang Kỳ Lân.

“Boss, có cần gọi thêm người đi với anh không?”

“Chỉ cần tôi đi là đủ, phía bên Ma Cau cũng có đàn em của chúng ta”

“Vâng thưa boss còn căn dặn gì nữa không?” thư ký Hà đứng dậy khép nép ở phía cửa ra vào

“Canh chừng cho kỹ Giang Ngữ Hân, tuyệt đối không cho cô ta gần gũi với đàn ông khác”

“Vâng” thư ký Hà đóng kín cửa phòng, anh ta gương mặt vẫn lạnh nhạt như mọi hôm, chỉ có điều luôn có một thắc mắc về lão đại, chẳng lẽ anh ta yêu thích Giang Ngữ Hân thật sao, quan tâm đặc biệt đến cô ta là do tình yêu thực sự hay là một lý do ẩn ý gì đó.

Bên trong căn phòng làm việc, Lãnh Mạc lau chùi kỹ lưỡng khẩu súng của mình, có chút khát máu “cũng khá lâu tao chưa cho mày vận động”

…..

Chuyến bay đến Ma Cau của Lãnh Mạc như thường lệ tất cả đều vận chuyển bằng máy bay riêng, nhưng lần này hắn ta lại đi chuyến máy bay của quốc gia để tránh sự chú ý của mọi người, đáp xuống sân bay Ma Cau, Lãnh Mạc đã có đàn em đến đón tất cả bọn họ đều trong bộ vest đen lịch lãm, còn đáng sợ hơn khi cặp kính đen được tháo ra, cả thảy là đôi mắt ghê rợn sợ nao núng lòng người.

Lãnh Mạc vào nhà riêng của mình ở Ma Cau, căn biệt thự hàng ngàn tỉ đô la sang trọng, chỉ có một mình hắn mà có đến hàng chục người làm phục vụ, món ăn cũng có đầu bếp giỏi nhất Trung Hoa đến làm, tất cả mọi việc hắn đều tỉ mỉ, hoàn hảo từng chút một. Giữa phòng khách căn biệt thự có khắc hình một con rồng đen khổng lồ dữ tợn như đang gào thét, bức ảnh này chính là hình xăm trên ngực Lãnh Mạc, cũng chính là dấu tích của bang Hắc Long.

“Alex của bang Kỳ Lân muốn tiếp chuyện với boss ở tàu casino Vsix” người tùy tùng đứng hai hên Lãnh Mạc báo cáo “chúng đã cô lập mặt hàng thuốc súng, bắt lão đại ra mặt”

“Điều kiện?” Lãnh Mạc thở ra khói thuốc lá nồng nặc, chân bắt chéo ngồi trên sofa, ngửa lưng tận hưởng dư vị cay nồng, mắt nhắm nghiền lại

“Hắn ta rất tức giận việc sẽ ly hôn thập nhị phu nhân của mình”

Lãnh Mạc bất giác cười lớn, sau đó liền tắt hẳn nụ cười, không gian ở đây theo tâm trạng của hắn mà khắc nghiệt theo “ngay bây giờ, các người theo tôi đến casino Vsix”

“Vâng thưa lão đại”

Lãnh Mạc vẫn uy nghiêm như thế, cùng ba tên đàn em của mình đặt chân lên tàu casino như đã hẹn, phía bên trong Vsix là một tầng hầm cách ly với bên ngoài, không gian âm u ma quái, hai bên là tượng người chết làm thành, thủ lĩnh bang Kỳ Lân rất thích ngắm nhìn thi thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của các thiếu nữ, bỏ xác của họ vào hóa chất ướp xác, nắn bóp thành các tư thế như họ mong muốn.

“Chào lão đại, hôm nay ngọn gió nào đưa anh đến” giọng nói đặc khàn phát ra từ bên kia bức màn, không ai khác chính là Alex, hình ảnh mờ ảo của ông ta không ai không rõ bởi lẽ thân hình quá khổ, hai bên là đại phu nhân và nhị phu nhân của lão, hai người phụ nữ này chỉ tầm khoảng ba mươi tuổi đổ lại, dĩ nhiên họ cũng có hình xăm Kỳ Lân như chồng của mình.

“Thương vụ thuốc súng của Hắc Long, là do ông cản trở?” Lãnh Mạc lên giọng

“Tôi không có ý đó, chỉ vì muốn tiếp chuyện cùng anh nên đành làm vậy” Alex vén bức màn ngồi đối diện Lãnh Mạc, ánh mắt và cử chỉ phải kiêng nể vài phần “anh muốn thập nhị phu nhân của tôi?”

Rất dứt khoát, Lãnh Mạc đáp trả “Phải, tôi muốn ông ly hôn với cô ta?”

“Lão đại không sợ khắp hắc đạo dị nghị rằng Ngài chỉ là một tên muốn vợ bé của tôi?” Alex cùng đàn em của hắn được dịp cười lớn “dù sao Hân Hân của tôi thân hình rất hấp dẫn đàn ông, bản tính quật cường không chịu áp đảo, năm xưa nếu không vì trả món nợ quá lớn của Chu Thái Lan cậu cô ta, chắc có lẽ tôi đã không có được cô ấy rồi” nói đến đây Alex đắc ý, xoa nhẹ hai bên thái dương “tôi rất muốn nếm thử Hân Hân, càng rất muốn nghe giọng nói ngọt ngào của cô ấy, nhưng mà lão đại lại bắt tôi phải ly hôn với người vợ mà tôi khó khăn lắm mới chiếm được về, quả là có hơi quá đáng”

“Ra giá đi” Lãnh Mạc hiểu ý, hai tay bóp bóp mi tâm, thở dài, hắn không ngờ rằng một ngày nào đó sẽ vì phụ nữ mà trở nên ngả giá với bất kỳ tên nào trong hắc đạo.

“Doanh thu trong một năm của Kris, chắc không hề hấn gì với anh đâu nhỉ?” Alex nghiêm nghị, giọng điện van nài “Hắc Long vốn rất giàu có, tiền kiếm ra từ các thương vụ không hề ít, chỉ một thương vụ buôn bán vũ khí đã là một lời mười, hơn cả doanh thu một năm của..”

“Được” Lãnh Mạc buông một câu ngắn gọn, hắn giương mắt đăm chiêu nhìn Alex “chữ ký ly hôn với Giang Ngữ Hân, tôi muốn có ngay bây giờ”

“Lão đại quả là người quả quyết” Alex phất tay chỉ trong năm phút ngắn ngủi mọi thủ tục đã hoàn thành, hai tay đưa tờ giấy đã được công nhận ly hôn từ hai phía, Alex trao lại Lãnh Mạc

“Tốt lắm”

Lãnh Mạc thong thả bước ra, hắn ta chăm chú nhìn vào đơn ly hôn đã hoàn thành, ánh mắt có chút tia vui sướиɠ, vốn dĩ mất đi doanh thu của Kris trong năm qua không có gì to tát cả, tất cả đều xứng đáng, nhưng mà có một điểm Lãnh Mạc cảm thấy gai mắt đó là tàu casino xác chết này

“Cho người xử lý hết Vsix” hắn ta gằng giọng.

Chỉ trong phút chốc, Vsix nổ tan tành chỉ còn khói bụi, Alex dĩ nhiên cũng đoán trước được Lãnh Mạc nổi điên khi thấy xác chết của phụ nữ trưng bày như vậy và hắn cũng muốn chọc giận Lãnh Mạc, bang Kỳ Lân nhanh chân trốn thoát, khói bốc lên hùn hụt rất đáng sợ.

….

“Ngữ Hân, cậu có định đi xem anh Gia Hào hát ở hộp đêm tối nay không?” Linh Chi lay người Giang Ngữ Hân khi cô vẫn mải mê đọc báo kiếm việc làm thêm “này, cậu có nghe mình nói gì không nhỉ?”

“Sao, sao cậu nói gì?” Giang Ngữ Hân ngơ ngác quay sang cô bạn thân, miệng cười trừ “xin lỗi nha, mình phải tìm việc làm để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống, cậu hiểu mà hả”

“Vậy thì vào bar làm với mình đi, bar này đàng hoàng lắm, lại toàn khách sộp, tiền hoa hồng lại nhiều”

Giang Ngữ Hân có chút ngần ngại, cô gãi đầu “nhưng mình sợ lại giống lần trước, mình đã không kiềm chế được mà đánh khách”

“Thôi nào, cứ làm thử đi, nếu kiếm được việc khác thì nghỉ ở bar thôi, còn hơn là không có gì làm”

Giang Ngữ Hân nghe Linh Chi nói có mấy phần hợp lý, nên cô nhanh chóng chấp thuận “khi nào thì mình làm được?”