Âm Hổ Phủ kia vốn đã chia thành hai nửa, không ngờ giờ đây lại hợp thành một khối. Chữ viết bên trên còn có nêu tên Ngụy Vô Tiện.
[ Đạo cụ đặc thù: Âm Hổ Phù. Có triệu hoán hồn chết sinh vật về không?
] Ngụy Vô Tiện nghĩ dù sao cũng không có ai tán gẫu cùng, quyết đoán triệu hoán.
Rất nhanh, trong biển có đông tĩnh. Ngụy Vô Tiện thấy Âm Hổ Phù hoàn thành triệu hoán liền biến thành màu xám xịt, không còn giống như dáng vẻ lúc trước, tà mị, oán khí lượn lờ nữa rồi. Thế là y tùy tay ném Âm Hổ Phù vào trong không gian.
Bè gỗ chập chành kịch liệt. Ngụy Vô Tiện đi tới gần mép, nhìn xuống thăm dò, lại phát hiện ra dưới nước có sinh vật rất lớn. Rất nhanh, con thú kia lộ ra nửa người, vậy mà lại là một con cá mập trắng. Nhưng mà không phải là cá mập trắng sống, mà là một cái xác cá mập sống.
Ngụy Vô Tiện có thể cảm giác được ý thức của xác cá mập gắn liền với y. Y có thể ra lệnh cho nó làm việc, cá mập sẽ hoàn toàn nghe theo lệnh. Sau đó, một cái xác bạch tuộc sống xuất hiện trên lưng cá mập. Đây là hai hồn chết của sinh vật. Ngụy Vô Tiện thắc mắc hồn chết thứ ba đâu rồi, lúc đó mới chợt nghe tiếng người: "Công tử."
Y quay lại, liền thấy người quen. Đây là một vị hồng y lệ quỷ, là y quen biết từ Loạn Táng Cương. Nàng kỳ thật là một vị tiểu tỷ tỷ rất là tốt bụng. Nàng nói với y tên nàng là Hồng Y.
"Hồng Y, là tỷ a, tỷ sao cũng đến đây?" Hồng Y lắc đầu: "Ta không biết. Ta đang ngủ ở trên Loạn Táng Cương, đột nhiên nghe tiếng công tử gọi ta. Ta nháy mắt một cái liền đến đây rồi. Công tử, đây là cái chỗ nào vậy? Ngươi sao lại ở đây?"
Ngụy Vô Tiện gặp người có thể nói chuyện được, liền kể hết cho nàng y làm sao tới đây. Hồng Y cũng cảm thấy thật là kỳ lạ: "Chủ nhân, nói vậy trên biển này còn có rất nhiều người khác sao. Ta đi chung quanh xem có không?"
Nói xong, Hồng Y liền chọn một hướng bay đi. Nàng là lệ quỷ, có thể tự do bay lượn. Mặt biển này đối với nàng mà nói không là cái trở ngại gì.
Không qua một hồi, nàng đã trở lại, liếc nhìn Ngụy Vô Tiện một cái, lại chọn một hướng khác bay đi. Cứ như vậy vài lần, từng hướng một đều được Hồng Y tra xét qua, không thấy cái bè gỗ nào cả, chỉ có biển rộng mênh mông, vô cùng, vô tận.
Nhưng mà Hồng Y thật ra phát hiện không ít rương gỗ dập dềnh trên mặt biển. Nàng bay về, dẫn theo cá mập trắng và bạch tuộc đi kéo rương về. Rất nhanh, bè gỗ của Ngụy Vô Tiện đã chất đầy rương. Nhưng mà dường như số lượng rương tìm được cùng một lúc cũng có giới hạn. Tới lúc trên bè gỗ chất hơn mười cái rương, không còn chỗ nào để chất nữa, Hồng Y cũng không tìm thấy thêm cái rương nào khác.
Ngụy Vô Tiện tùy ý ngồi trên nắp một cái rương, mở nắp từng cái một. Đồ trong rương cũng đủ loại. Ngụy Vô Tiện lục tục mở ra 3 bình nước, 6 cái bánh, còn có vải vóc, bùn đất, nhựa dẻo. Ngụy Vô Tiện cũng không biết mấy thứ này để làm cái gì, đều cho hết vào trong không gian.
Rương không y gỡ ra hết, thu vào một đống gỗ và đinh. Y còn để lại một cái rương không trên bè làm ghế ngồi. Vậy mà tích gỗ và đinh tới một mức nhất định, giao diện màn hình hiện lên lựa chọn thăng cấp bè gỗ. Mười khúc gỗ và mười đinh sắt có thể mở bè rộng ra một mét vuông. Đại khái là hai cái rương gỗ có thể mở thêm một mét vuông.
Ngụy Vô Tiện thấy bè cũng không rộng, thế là mở rộng thêm một mét, dùng hết mười cái rương gỗ, cũng chính là năm mét vuông. Bè gỗ càng rộng, người ở trên cũng dễ dàng hơn nhiều. Ngụy Vô Tiện chỉ cảm thấy bè vững vàng hơn, không lung lay, dập dềnh như trước nữa. Cũng không biết là người say sóng ở trong cái trò chơi này sống làm sao đây.
Ngoài ra, Ngụy Vô Tiện còn tìm được một lựa chọn khác trong phần xây dựng bè gỗ: là một cái chòi nghỉ mát, cần 20 khúc gỗ, 30 đinh sắt. Chòi nghỉ mát là loại chỉ có mỗi cái trần, bốn phía trống không. Diện tích cũng chỉ có bốn mét vuông. Còn có nhà gỗ nhỏ, cần 40 khúc gỗ, 40 đinh sắt, và 4 mảnh vải.
Diện tích nhà gỗ nhỏ tầm tám mét vuông. Có cửa, có cửa sổ. Còn kèm them một cái giường đơn cho một người ngủ. Ngụy Vô Tiện lo lắng trong chốc chát, vẫn quyết định không xây chòi nghỉ, mà trực tiếp dành dụm nguyên liệu, xây cái nhà nhỏ trước.
Ngụy Vô Tiện buồn chán ngồi trên thùng, ăn hai cái bánh, uống một chai nước, mới cảm giác no bụng. Ăn no rồi cũng không có cái gì làm, vẫn kẹt ở đó. Ngụy Vô Tiện sai Tiểu Bát và cá mập trắng bơi chung quanh tìm rương. Y mở giao diện ra, nhìn người đang nói chuyện trên kênh chung, muốn xem xem y có thể nhận ra người quen nào không.
Nhìn tới phần bằng hữu, nhắn cái tin qua cho Thâu Hôn Người Bịt Mắt, hỏi xem tình huống bên hắn thế nào, y mới nhớ tới đã đưa cho Thâu Hôn Người Bịt Mắt một cái bánh.
Y lúc đầu cho người ta một cái bánh, lại ăn hai cái. Trong tay còn sáu cái bánh. Y trực tiếp chuyển qua ba cái bánh. Bên kia cũng quyết đoán nhận gói y chuyển, lại gửi lại ba bình nước, hỏi: "Ngươi còn cần đồ gì khác không? Ta có chín bình nước. Không có đồ ăn. Cảm ơn."
Ngụy Vô Tiện: "Đừng khách khí. Bù đắp cho nhau. Rương có thể dùng để mở rộng bè gỗ. Ngươi có đủ rương để dùng không? Xây thêm một phần rồi, có tính toán gì kế tiếp không?"
Ngụy Vô Tiện: "Ta muốn xây một cái nhà gỗ. Buổi tối có chỗ ngủ." Bên kia một hồi lâu không có đáp lại. Có thể là nhìn xem còn có nguyên liệu gì. Rất nhanh, hắn chuyển qua bên này 20 khúc gỗ, 20 đinh sắt.
Xem ra vận may của người này không tồi. Trong một đoạn thời gian mà vớt được không ít rương. Ngụy Vô Tiện cũng có nhìn trên kênh chung có người nói cái gì cũng không có, cũng có người chỉ vớt được một rương, chỉ có nước, không có đồ ăn.
Chậm rãi, cũng có người bắt đầu giao dịch. Ngụy Vô Tiện nhìn lại nguyên liệu của y hiện giờ. Nguyên liệu xây nhà còn thiếu chừng hai cái rương gỗ không. Vải đã đủ. Chính y mở rương đã kiếm đủ rồi. Cùng lúc, vải vóc còn có thể dùng để làm quần áo. Một cuộn vải có thể làm thành một bộ quần áo. Ngụy Vô Tiện thử làm một bộ. Thành phẩm là một bộ xiêm y đầy đủ trung y, áo khoác, quần dài, khố tử (đồ lót nam thời xưa).
Mà càng kỳ diệu hơn chính là bộ quần áo mới làm này được làm thành y như bộ y đang mặc trên người. Kiểu mẫu, phong cách đều cùng một loại với cái y đang mặc.
Ngụy Vô Tiện bắt đầu rao tin giao dịch trên kênh chợ chung. Ba bình nước đổi lấy hai cái rương gỗ không. Giá rẻ vô cùng. Y còn thấy có người đang đổi hai bình nước lấy hai rương không. Y chỉ nghĩ giúp người ta một tí. Y vớt rương tương đối dễ hơn nhiều. Cho nên định giá không cao. Căn bản là không nhìn có người trên chơ mắng y để giá quá thấp, làm nhiễu loạn giá hàng.
Nhưng mà Ngụy Vô Tiện có thấy cũng sẽ lười không thèm chấp kẻ như vậy. Ngươi có bản lĩnh đến đây đánh ta. Ta muốn cái giá gì, ta rao cái giá đó. Có nóng nảy cũng đừng chạy lên đây kiếm chác từ người khác chớ.