"Tiểu Ly trưởng thành hơn rồi, thân thể càng thuần thục mê người, còn nhớ rõ lần đầu tiên của chúng ta không?
Đóa hoa này bị ta làm chảy ra thật nhiều máu, đỏ hồng thật xinh đẹp.
Em vẫn luôn khóc, làm ta thương tiếc phải làm nhẹ nhàng, chính là vì em mà khiến ta thần hồn điên đảo."
Hắn thở trì trệ nhắc lại lần đầu của cả hai, khi ấy Lưu Ly còn rất non nớt, thân hình chưa đẫy đà như bây giờ, song lại khiến hắn nhớ mãi, có đến chết hắn cũng không quên cô từng đơn thuần, trong trắng là của riêng mình hắn.
Hiện giờ, cô cũng đã quay về bên cạnh hắn, thế nhưng...hắn lại hiểu lầm cô đã dành thân thể cho kẻ khác, làm hắn nhất thời nổi điên như muốn hành hạ cô chết đi sống lại.
Bên dưới đang chậm rãi bỗng mạnh mẽ vận động khuấy đảo thịt non bên trong khiến Lưu Ly mẫn cảm run rẩy. Ý thức cô dường như không tỉnh táo nữa, cho nên không hiểu hắn đang nói đến cái gì, cũng chẳng nghe rõ.
Thân thể chỉ nghe theo cảm giác nguyên thủy nhất, vật thô lớn cắm vào khiến cô vui thích khóc đến sảng người.
Không biết có phải ảo giác hay không, trong hưng phấn cô lại có cảm giác được trong phòng còn một người khác nữa.
"A a a a..."
Hắn dùng sức nhấp vào, hạ thân va đập vào mông cô gái kết hợp với xuân thủy chảy ra vang loạn khắp căn phòng.
Lưu Ly chợt mất đi tia ngờ vực, cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ hưởng thụ cảm giác sung sướиɠ hắn mang đến, khuây khỏa kêu rên thành tiếng d.âm mị.
"Thật...thoải mái..."
Thân thể sảng khoái đến độ run rẩy, thanh âm r.ên rỉ vui vẻ gợi cảm, cô bị người đàn ông giữ chặt eo thúc mạnh vào trong, hắn còn cường tráng chưa muốn xuất ra cô đã cao trào từ lúc nào rồi.
Hắn vỗ lên kiều mông trắng noãn, in đầy dấu tay đỏ bừng, liên tục thúc mạnh vào vận động, cảm giác tê ở mông cùng sự nóng bỏng va chạm khiến cô sung sướиɠ, thịt non tự giác kẹp chặt lấy dị vật.
Trên gương mặt mơ màng xinh đẹp của cô dính đầy tinh hoa màu trắng thuộc về hắn khi nãy bắn ra, phía dưới thì nhoe nhoét toàn là nước, Lãnh Hoàng rất hài lòng thoả mãn. Hắn thở gấp thô suyễn bên tai cô, hơi thở nóng bỏng rót vào tai nói.
"Vẫn d.âm đãng như xưa, nhìn xem ta làm Tiểu Ly sung sướиɠ, phế nhân kia như thế nào làm em thoả mãn được?"
Hắn cười trầm thấp quỷ dị, Lưu Ly không hiểu sao hắn nói thế, bất giác rùng mình. Chưa kịp nghĩ thêm thì một bàn tay đã lần tới trên ngực, xoa nắn hai kiều nhũ mềm mại. Kɧoáı ©ảʍ lại tràn ra từ đại não xuống hạ thân, khắp nơi trên người cô nơi nào cũng mẫn cảm tới trí mạng.
"Ân ân, a ~ Uyên, ta muốn...còn muốn ~"
Toàn thân đầy mồ hôi ướt nóng, ngửi huân hương trong phòng nhiều khiến cô sa vào bể dục, không cần đợi hắn vận động cô tự giác nâng eo nhỏ lên kẹp chặt lấy dị vật dữ tợn kia.
Thứ đó đang cắm bên trong cảm nhận được cô hưởng ứng, dường như càng trướng ngạnh thêm mấy vòng, chọc khắp các vách tường non mềm.
"Tiểu Ly thật ngoan, đêm nay anh sẽ cho em ăn thật no, cho em hết."
Hắn chợt vận động mạnh hơn, dị vật lún tới tận hoa tâm, thịt non bị hắn lộng sung sướиɠ, nhu cầu sinh lý bây giờ đạt tới thoả mãn lớn nhất khiến cô khóc lại gọi r.ên rỉ, kɧoáı ©ảʍ từng đợt dâng lên từ đầu đến chân.
"A a a a!"
Cô bị hắn lật thân nằm ngửa, chỉnh hai chân rạng rộng ra hết cỡ rồi thản nhiên tiến vào. Ngay lập tức không nhịn được tăng nhanh tiết tấu, bởi vì liên tục quá nhanh, hạ thân hắn ma sát với nụ hoa nhỏ nóng rát, Lưu Ly thấy hơi khó chịu bèn chống tay trên ngực hắn, muốn hắn chậm lại đôi chút.
Đôi mắt giờ đây không nhìn thấy gì, cô chỉ cảm nhận được cơ ngực hắn rắn chắc, thở gấp dồn dập, tay chạm vào ngực hắn đầy mồ hôi nóng bỏng ngay lập tức giật mình rụt tay lại.
"Chậm chút.. a...đừng động nữa..."
Cô gái nói không thành câu, căn bản không chịu nổi tinh lực cường tránh của hắn, điên cuồng phe phẩy đầu hét lên.
Người đàn ông không vì thế mà dừng lại, càng giữ chặt eo nhỏ dùng sức xỏ xiên mạnh bạo. Giọng nói trầm khàn vang lên miêu tả khiến cô đỏ mặt.
"Vừa rồi ai còn van cầu muốn nữa, d.âm đãng như vậy anh trai liền cho em hết.
Ah ~ sâu quá, nhìn xem bụng nhỏ trồi lên hình dạng cây gậy của anh đang cắm bên trong này...
Tiểu Ly thích không?"
Thân hình nhỏ yếu bị hắn ôm lên rời khỏi giường, hắn đem cô đè lên cột trụ khắc hình hoa, từ phía sau thâm nhập vào.
Xuân thuỷ róc rách chảy ra lan theo bắp đùi non mịn theo mỗi nhịp hắn đâm vào. Cô không đứng vững nổi nữa, gần như trọng tâm dồn vào hạ thân hai người đang kết hợp. Kɧoáı ©ảʍ cực đoan khiến cô giãy giụa, hắn như điên máu nhấp càng lúc càng nhanh.
Cánh mông lớn ma sát với hạ thân hắn, kết hợp với nước bên trong trào ra tạo nên những thanh âm hoan ái khiến người nghe đó cả mặt. Lưu Ly không nhịn nổi nữa hét lớn.
"A ~ mau dừng lại, hỏng mất a a a ~"
Hắn điên cuồng thâm nhập tận cùng bên trong làm cô bắt đầu hít thở không thông. Cường độ này quá mạnh rồi, cô sợ hãi không thích ứng nổi, tối tăm mặt mày, réo rắt r.ên rỉ. Thịt non mịn bên trong bởi vì cường lực cực lớn đâm vào mà bắt đầu thấy đau.
Cho đến khi Lưu Ly không chịu nổi nữa, ngất xỉu đi hắn mới dừng lại, rót một đợt tinh hoa lớn vào trong bụng cô.
"Tiểu Ly, ngoan, em phải tỉnh táo để cảm nhận được hoan ái anh mang đến chứ."
Hắn tàn nhẫn dùng sức kẹp lấy hạt đậu trên ngực lớn, đau đớn làm Lưu Ly khôi phục ý thức, hai tay mảnh khảnh vô lực để trên vai hắn, uỷ khuất khóc lóc.
"Uyên, ngài làm đau ta..."
Cô mơ hồ nghe thấy một tiếng cười lạnh, hắn ôm cô đi lại vài bước, sau đó nhấc một chân cô lên, hắn lại tiếp tục trận hoan ái, cắm vào trong ma sát quá mạnh khiến cô bị đau.
"Lưu Ly, em phải đau như vậy mới đúng."
Hắn biếи ŧɦái căm phẫn nhìn kẻ thứ ba trước mắt trong căn phòng, hắn muốn trừng phạt cô để Tuyên Uyên nghe rõ, cô chỉ có thể thuộc về hắn.
Lưu Ly theo bản năng vui sướиɠ lại cảm thấy thẹn liền khóc thút thít, không hề biết hắn đang làm nhục cô trước mặt chồng mình.
Lãnh Hoàng xoa xoa bụng khiến cô tiết ra càng nhiều dịch nhờn, một bên đạm nhiên nói.
"Tiểu Ly, thích không?
Anh trai đút cho Tiểu Ly ăn, trong bụng của em vốn chỉ được chứa tinh hoa của ta.
Kẻ kia...không - xứng!"
- Người kia ? Cái gì mà kẻ kia ?
Khuôn mặt ửng hồng của cô nháy mắt trắng bệch, lúc này đầu óc lại tỉnh táo, sau đó cô nghe thấy tiếng xích sắt vang động trong phòng.
Trong chỗ này ngoài hắn và cô ra, cư nhiên còn có người thứ 3 sao ?