Diệp Chung Minh chậm rãi đi tới cửa cầu thang, xuyên qua cửa kính, anh nhìn thoáng qua bên trong, chỉ thấy một đôi chân trần đang di chuyển không theo quy luật, trên mặt đất có một vũng máu lớn đã chuyển dần sang màu đen.
Anh nhẹ nhàng đẩy cửa, đại khái là bởi vì khu Cường Thịnh Hào Đình này quá xa hoa, cánh cửa được bảo trì rất tốt, không phát ra một chút âm thanh nào. Cơ thể Diệp Chung Minh lách qua khe cửa, tầm mắt sáng tỏ thông suốt, anh thấy một con zombie mặc âu phục đang quỳ gối trên một cỗ thi thể, từng ngụm từng ngụm nhai nuốt máu thịt, chắc hẳn nó đã ăn rất lâu, tay chân đều là vết máu đen kịt.
Diệp Chung Minh cũng không khách khí, nhảy tới dùng một đao chém đứt đầu zombie. Động tác này khiến cô gái đi theo phía sau phát ra một tiếng kinh hô, nhưng khi thấy Diệp Chung Minh đột nhiên quay đầu lại trợn trừng mắt, cô ta liều mạng che miệng, mạnh mẽ nuốt tiếng kêu lại.
Diệp Chung Minh hừ lạnh một tiếng, không để ý tới cô gái phía sau nữa, đi đến đào xuống ma tinh trên trán của con zombie, lại nhìn thi thể bị ăn, phát hiện sau gáy xuất hiện một cái lỗ lớn, bên trong đã bị móc rỗng, đây cũng là nguyên nhân người này không biến thành zombie.
Điều này làm cho Diệp Chung Minh nhíu mày.
Thông thường, zombie ở giai đoạn này vẫn chưa tiến hóa trí tuệ, khao khát máu thịt của chúng chỉ là một loại du͙© vọиɠ bản năng, so với cái đầu cứng rắn, chúng thích phá vỡ phần bụng mềm mại để ăn nội tạng ấm áp tươi mới hơn.
Nhưng mà não của cỗ thi thể này lại không còn nữa, là ai làm? Zombie? Hay là sinh vật biến dị?
Dù kết luận gì gì thì cũng có nghĩa là nơi này đã xuất hiện sinh vật biến dị mức độ tiến hóa hơi cao một chút.
Diệp Chung Minh vốn cảm thấy sau khi trùng sinh, mình sẽ phát triển thuận buồm xuôi gió, bây giờ chợt cảm thấy dao động.
Đứng dậy, Diệp Chung Minh phát hiện một bên vách tường có một cái hòm cứu hỏa, sau khi mở ra, anh lấy một cái rìu cứu hỏa đeo lên lưng. Dao phay bên ngoài mặc dù chất lượng không tệ, nhưng trải qua nhiều trận chém gϊếŧ như vậy, lại bị rệp ăn mòn một chút, giờ phút này đã có chút hư hao, anh nhất định phải tìm một vũ khí dự bị.
Ngẩng đầu nhìn lên lầu, có tiếng gào thét khàn khàn của zombie truyền đến, nhưng không thấy bóng dáng của chúng, Diệp Chung Minh quyết định trước tiên xử lý con zombie này, sau đó mới tính tiếp.
Đúng lúc này, cửa sổ phía sau lầu một đột nhiên sáng lên, Diệp Chung Minh vô thức nhìn lại, vừa vặn thấy được một luồng hào quang lóe lên từ phía chân trời, sau khi bay lượn một lúc liền rơi xuống nơi xa.
Nhìn thấy vầng sáng màu trắng đυ.c này, tim Diệp Chung Minh không thể khống chế được mà đập điên cuồng.
Bởi vì anh nhận ra ánh sáng này.
Đó là chìa khóa bí cảnh!
Ánh sáng màu vàng rực rỡ phá vỡ tầng khí quyển, biến Trái đất xinh đẹp thành địa ngục trần gian, không chỉ mang đến virus khiến sinh vật biến dị và từng vùng đất chết cùng cảnh chém gϊếŧ vô tận, mà còn mang đến cách thức tiến hóa hoàn toàn mới cùng với hy vọng sống sót.
Trong những hy vọng đó, có bí cảnh trong truyền thuyết.
Đúng vậy, chính là trong truyền thuyết. Bởi vì ở kiếp trước, Diệp Chung Minh chỉ nghe nói chứ chưa từng được tận mắt chứng kiến.
Chìa khóa bí cảnh, và bí cảnh mà nó đại diện, đều là những thứ mà các thế lực mạnh nhất trên Trái Đất độc chiếm.
Mười năm tận thế kiếp trước, Diệp Chung Minh chỉ là một người tiến hóa sáu sao, hiển nhiên không đủ tư cách để mơ ước đến bí cảnh.
Nhưng điều đó không ngăn cản truyền thuyết về bí cảnh được nhắc đi nhắc lại, khiến Diệp Chung Minh ấn tượng sâu sắc.
Anh nhớ rõ, một người từng tiếp xúc với bí cảnh đã nói, bí cảnh là không gian tương ứng với vùng đất chết. Vùng đất chết đại diện cho nguy hiểm, cái chết, và nỗi sợ hãi, bí cảnh thì đại diện cho hy vọng và sự sống.
Cũng từ lời người đó, Diệp Chung Minh biết cách chìa khóa bí cảnh xuất hiện, đó là theo ánh sáng vàng rực rỡ từ trên trời rơi xuống.
Không ai biết chính xác có bao nhiêu bí cảnh, nhưng điều chắc chắn là những chìa khóa bí cảnh này đã rơi xuống khắp nơi trên Trái đất vào thời điểm tai họa bắt đầu, giống như chiếc chìa khóa đang rơi xuống cách đó không xa.
Đối mặt với những thứ khác, Diệp Chung Minh có thể giữ bình tĩnh, nhưng khi đối mặt với chìa khóa bí cảnh, anh cảm thấy cơ thể sôi sục vô cùng.
Bí cảnh, đây là một trong những thứ quý giá nhất ở tận thế! Đi vào bên trong, có thể thu được rất nhiều vật phẩm và lợi ích không tưởng, đối với Diệp Chung Minh đã sống qua mười năm tận thế, nó có sức hấp dẫn chết người.
Anh lập tức bỏ qua ý định săn lùng zombie cấp một, thay vào đó là đi lấy chiếc chìa khóa bí cảnh.
Tận thế mới bắt đầu vài giờ, anh lại có sức mạnh của một người tiến hóa một sao, khả năng lấy được chiếc chìa khóa này cực lớn.
Nhìn khoảng cách, nơi chìa khóa bí cảnh rơi xuống hẳn là trường đại học của anh.
Diệp Chung Minh vừa nghĩ tới số lượng zombie trong trường, cảm thấy có chút đau đầu. Trường học không giống khu dân cư, chưa tới giờ tan tầm, người trong khu dân cư tương đối ít, trường đại học thì khác, nơi này có tới mấy vạn sinh viên học tập và sinh hoạt, cộng hết những người biến dị và người bị lây nhiễm sau đó lại, ít nhất cũng phải có hàng ngàn hàng vạn con zombie, chỗ đó nguy hiểm hơn nhiều so với Cường Thịnh Hào Đình.
Nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, mỗi thời mỗi khắc đều phải đối mặt với nguy hiểm, đây gần như là chuyện bình thường trong tận thế, Diệp Chung Minh đã quen rồi.