- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Mạt Thế
- Vòng Quay Tận Thế
- Chương 17: Cứu tôi với
Vòng Quay Tận Thế
Chương 17: Cứu tôi với
Tiếng thét chói tai này suýt nữa khiến Diệp Chung Minh chửi thề.
Âm lượng thật sự là quá lớn, lớn đến mức chắc chắn Mục Hinh Phi trong tầng hầm biệt thự cũng có thể nghe thấy.
Giữa đêm khuya khi zombie đang hoành hành, phát ra âm thanh như vậy chẳng khác gì tự tìm đến cái chết.
Dù Diệp Chung Minh đến để gϊếŧ zombie, nhưng điều đó không có nghĩa là anh có thể nghiền ép chúng không chút kiêng dè. Trước hết, thể lực của người tiến hóa một sao không cao, chưa kể hiện tại vẫn chưa có miễn dịch với virus, chỉ như vậy cũng đủ để Diệp Chung Minh phải hết sức thận trọng.
Một người trùng sinh, vừa mới sống lại chưa đầy một ngày đã chết, đây không phải là nỗi nhục lớn nhất trong lịch sử trùng sinh sao?
Vì vậy, Diệp Chung Minh hoàn toàn không quan tâm tiếng thét khủng khϊếp này là do ai phát ra, anh lăn một vòng, trực tiếp lăn đến bãi cỏ bên cạnh, sau đó nhảy lên, vượt qua bức tường tạo thành từ những bụi cây cao nửa người, đến bên kia hành lang.
"Cứu tôi với!"
Một giọng nữ gấp gáp từ phía sau truyền đến, nghe giọng có thể đoán đấy hẳn là người đã phát ra tiếng thét lúc nãy.
Mười năm tận thế, Diệp Chung Minh đã sớm rèn luyện trái tim cứng rắn như đá, nghe được tiếng cầu cứu, tâm trạng anh không hề dao động. Anh nhìn xung quanh, phát hiện đã có zombie vì tiếng thét này mà lục tục chạy tới, liền chọn một hướng zombie thưa thớt lẻn qua.
Tuy nhiên, Diệp Chung Minh không ngờ chủ nhân của giọng nói này lại như âm hồn bất tán vậy, liên tục nói những lời "chờ tôi", "cứu tôi với", "anh đừng đi" từ phía sau.
Nếu đây là nơi trống trải, Diệp Chung Minh hoàn toàn có thể lợi dụng tốc độ của mình để cắt đuôi người phía sau, nhưng nơi này là khu chung cư, rẽ đi đâu cũng chỉ như vậy. Hơn nữa, người phía sau không quan tâm chướng ngại vật gì, có thể qua là chạy qua, vì vậy khoảng cách với Diệp Chung Minh tuy kéo dài, nhưng cũng không bị bỏ xa.
Kết quả là, tiếng động do người phụ nữ này tạo ra đã thu hút đám zombie đến, chúng đồng loạt lao về phía hai người, nhìn sơ qua có khoảng sáu bảy mươi con!
Nhiều zombie như vậy, cho dù chúng đứng bất động để cho bạn chém thì cũng cần có thời gian, huống chi bây giờ bạn không thể để cho chúng cào rách da thịt. Dưới tình cảnh này, Diệp Chung Minh cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần.
Mẹ nó! Diệp Chung Minh biết nếu cứ để tình huống này tiếp tục kéo dài, anh có thể sẽ ngã xuống ở đây. Sau khi tức giận mắng một câu, anh nhanh chóng đưa ra quyết định.
Nhanh chóng quay người lại, chạy tới đón đầu chủ nhân của âm thanh kia, Diệp Chung Minh nhìn thấy một cô gái tóc tai bù xù, trên người mặc quần áo rất thời thượng, chỉ là lúc này đã bị cào rách tung toé, còn không đủ che thân.
"Muốn sống thì câm miệng!"
Đối với loại người suýt nữa đẩy mình vào chỗ chết này, Diệp Chung Minh tuyệt đối không khách khí. Anh nhảy đến bên cạnh cho một bạt tai, khiến cô ta im lặng, sau đó lôi cô ta chạy về một hướng khác.
May mắn là hiện tại zombie vẫn ở trạng thái cấp một, tốc độ không nhanh, Diệp Chung Minh lại là người tiến hóa một sao, gần như có thể bê cô gái nhu nhược không xương này chạy trốn. Sau một lát, hai người đã thoát khỏi bầy zombie phía sau, chui vào một căn phòng.
Đóng cửa chống trộm lại, Diệp Chung Minh nhìn ra ngoài, bầy zombie không đi theo, nhưng vẫn có hai mươi mấy con lang thang đến gần đó, trong thời gian ngắn không thể rời đi.
"Cảm ơn, cảm ơn."
Không thể phủ nhận là, giọng nói của cô gái này rất êm tai. Giờ phút này tạm thời an toàn, Diệp Chung Minh cũng kịp nhìn cô ta một cái, phát hiện cô gái này không ngờ lại xinh đẹp đến lạ kỳ, làn da trắng nõn, chỉ là trong mắt còn mang theo nỗi sợ hãi cùng bối rối chưa tan, còn có... một bên gò má hơi sưng lên, cùng với khóe miệng mang theo từng tia máu tươi.
Mặc dù anh không dùng sức, nhưng bị người tiến hóa một sao tát một cái, hẳn cũng rất đau...
"Tôi chỉ không muốn bị cô hại chết."
Lạnh lùng trả lời cô gái này một câu, Diệp Chung Minh cầm đao bắt đầu cảnh giác đi về phía hành lang, dường như từ phía cầu thang truyền đến tiếng nhai nuốt.
Cô gái này vẫn là người bình thường, hiển nhiên không có khả năng nghe được những âm thanh này. Nhìn thấy Diệp Chung Minh đi về phía sau, cô ta vội vàng nhắm mắt theo đuôi. Cảm giác sau lưng có người nhưng lại không phải đồng đội có thể tin tưởng được khiến Diệp Chung Minh cực kỳ khó chịu, vì thế anh quay đầu cảnh cáo: "Đi theo tôi cũng được, nhưng đừng phát ra âm thanh, nếu không tôi sẽ làm thịt cô."
Cô gái này bị bộ dáng hung tợn của Diệp Chung Minh làm cho giật nảy mình, vội vàng gật đầu.
Thấy người biến thành zombie, thấy máu tươi cùng thi thể, thấy tay cụt chân què, cô gái vốn là nữ thần trong mắt người khác giới này vô cùng nghe lời thuận theo.
Dù vừa rồi bị người ta tát một cái.
- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Mạt Thế
- Vòng Quay Tận Thế
- Chương 17: Cứu tôi với