Chương 3: "Kịch bản"

"CV - Chiến Kiêu xin phép được thêm bạn."

Đọc dòng thông báo của hệ thống kia, não Tiêu Trạm trống rỗng. Anh sửng sốt mất mười mấy giây, đọc đi đọc lại rất nhiều lần, mất một lúc lâu mới dám nhấn chuột, chọn đồng ý.

CV - Chiến Kiêu: Xin chào Kim Ô.

Nhìn thấy dòng tin nhắn này, Tiêu Trạm cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy qua lục phủ ngũ tạng, xua tan lạnh lùng trong băng giá, khiến đêm tối mùa đông không còn qua rét buốt.

Đầu ngón tay của anh nhẹ nhàng gõ trên bàn phím, một hàng chữ được gõ ra rồi lại bị xoá đi, lặp lại lần nữa.

CV - Kim Ô: Xin chào, Chiến Kiêu đại đại *^o^*

CV - Chiến Kiêu: Cậu có thời gian nhận kịch mới không?

Gần đây Tiêu Trạm rất bận. Anh làm giảng viên ở một trường đại học, sắp tới sẽ được bình chọn làm phó giáo sư(1), vì vậy đã từ chối khéo nhiều kịch bản.

Nhưng lần này là Chiến Kiêu đích thân tới mời anh, sao anh có thể cự tuyệt được cơ chứ? Kể cả mời anh diễn vai quần chúng, anh cũng chấp nhận!

CV - Kim Ô: Có!

Người bên kia lập tức gửi cho anh file kịch bản, Tiêu Trạm nhận lấy.

CV - Chiến Kiêu: Tôi cảm thấy chất giọng của cậu rất phù hợp với vai chính của kịch này, diễn xuất cũng rất tốt, cho nên muốn mời cậu đảm nhiệm vai này.

Vai chính cơ á?!! Chất giọng và diễn xuất của mình được nam thần nhà mình khen ngợi, điều này khiến anh hạnh phúc muốn bay lên!!

CV - Kim Ô: Cảm ơn Chiến Kiêu đại đại đã cho tôi cơ hội! Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức! Sẽ không làm anh thất vọng!

CV - Chiến Kiêu: Không cần khách sáo như vậy đâu. Cậu rất hợp với vai diễn này.

Tiêu Trạm hoàn toàn không thể tưởng tượng được hạnh phúc sẽ ập tới đột ngột như thế. Sau khi Chiến Kiêu offline, anh lập tức mở kịch bản, đọc thật kỹ.

Tiêu Trạm có thể cảm nhận được tình cảm nồng nàn mà Chiến Kiêu truyền đạt khi viết tác phẩm này, từng hàng chữ đều đong đầy yêu thương. Rốt cuộc người nào đã gieo hạt mầm vào cõi lòng, để anh sáng tác ra kịch bản này nhỉ?

Tuy trong lòng hơi mất mát, nhưng Tiêu Trạm vẫn tự nhủ mình chỉ là fan hâm mộ của Chiến Kiêu, cho nên không quá thất vọng.

Kịch bản này quả đúng như lời Chiến Kiêu đã nói, là một câu chuyện tình cảm trong sáng, trẻ trung.

Câu chuyện diễn ra ở một ngôi trường nọ, kể về tình yêu thầm kín đơn phương của một thiếu niên với một thiếu niên khác.

Anh càng đọc càng cảm thấy cảm động. Chiến Kiêu đã miêu tả tình cảm thầm mến sâu đậm khiến lòng người rung động, nhưng cũng mang lại sự chua xót khôn nguôi.

Sự yêu thầm vô vọng ấy khiến Tiêu Trạm đồng cảm như chính bản thân mình đã từng trải qua.

Nhưng nhân vật mà anh đảm nhiệm là người được yêu thầm, một thiếu niên ngây thơ trong sáng được một người âm thầm dõi theo, âm thầm yêu thương.

Anh nghĩ: Nếu anh là thiếu niên kia, biết trên đời này có một người thích mình như vậy, nhất định sẽ cảm thấy vô cùng biết ơn.

Được người ta yêu thích là chuyện vô cùng may mắn.

Chuẩn bị - Cửu công chúa: Em hóng được rồi nè! Chiến Kiêu đại đại muốn tìm một CV có chất giọng cao, trong trẻo, hơi lạnh lùng. Cứ tưởng hy vọng của anh rất lớn, nhưng mà em vừa nhận được tin Chiến Kiêu đại đại đã tìm được người rồi, haizz!

CV - Kim Ô: Ừ, anh biết anh ấy đã tuyển được rồi.

Chuẩn bị - Cửu công chúa: Anh biết từ khi nào?

CV - Kim Ô: Vừa mới biết đó.

Anh tiện tay chụp màn hình đoạn chat giữa mình và Chiến Kiêu lại rồi gửi cho Cửu công chúa.

Bên kia im lặng một lúc lâu, sau đó gửi tới một chuỗi chấm chấm chấm.

Tiêu Trạm có thể tưởng tượng được một cô gái đang kinh ngạc tới mức há hốc miệng không nói nên lời, trông thật đáng yêu.

CV - Kim Ô: Anh đi nghiên cứu nhân vật, con gái nên ngủ sớm chút. Ngủ ngon nha.

Bên kia lại gửi cho anh một chuỗi chấm chấm chấm.

Tiêu Trạm cười, out QQ, bát đầu nghiêm túc đọc lại kịch bản từ đầu tới cuối.

*Chú thích:

(1) Bình chọn phó giáo sư: Từ phó giáo sư trở lên là nộp hồ sơ rồi hội đồng giáo sư bỏ phiếu (theo Sên)