Chương 34: Anh cởϊ qυầи lót của Hứa Điềm

Nữ chính trên màn hình bị người đàn ông nắm thắt lưng, trong tư thế lộn ngược, toàn bộ cơ thể gần như chỉ được chống đỡ bởi đầu và tay của người đàn ông, cô gái liên tục lắc lư dưới động tác thúc vào với tần xuất cao, liên tục rêи ɾỉ.

Từ Chính Thanh là một người đàn ông gần ba mươi, đương nhiên đã xem qua phim khiêu da^ʍ. Nhưng xem một mình khác với cảm giác Hứa Điềm bới được đĩa phim này từ đống đĩa đứng đắn của anh.

Từ Chính Thanh mặt đen xì, một phần vì tức giận, một phần là vì xấu hổ.

Tuy nhiên, Hứa Thiên tựa như không phát giác, cô tránh bàn tay anh đang che mắt mình, thích thú quan sát, không cho phép anh che lại.

Bỗng nhiên cô bị khơi dậy lòng hiếu học, khϊếp sợ hỏi Từ Chính Thanh: "Các nữ diễn viên AV bây giờ không phải trải qua bất kỳ khóa đào tạo đặc biệt nào chứ? Đây có phải là vị trí mà người thường có thể làm được phải không?"

Tư thế chỉ là thứ yếu, chủ yếu là do hai người trên TV đã làm việc này bảy tám phút, nhưng trông họ không hề mệt mỏi chút nào, cũng không có ý định thay đổi tư thế.

Hứa Điềm không chịu thua, một hai phải bảo Từ Chính Thanh giúp mình, nhìn xem cô có thể làm được như vậy không.

Thái dương Từ Chính Thanh nảy lên thình thịch:"...... Em xác định?"

Hứa Điềm gật đầu.

...... Mặc kệ, miễn là âm thanh khủng khϊếp này có thể dừng lại được.

Hai người đi vào trên giường, Từ Chính Thanh ý bảo Hứa Điềm nằm xuống, anh đứng ở mép giường, ôm lấy eo mông của cô nhấc lên.

Hứa Điềm kiên trì nhẹ nhàng gần mười phút, cô đã cảm thấy mỹ mãn: "Cái này không khó, được rồi, thả em xuống."

Từ Chính Thanh lại không nhúc nhích.

Hôm nay Hứa Điềm mặc váy, do tư thế nên mép váy xếp chồng trôi xuống ngực. Từ góc độ của Từ Chính Thanh, anh chỉ có thể nhìn thấy vòng eo thon gọn của Hứa Điềm, cùng âʍ ɦộ đầy đặn xinh đẹp được bọc trong chiếc qυầи ɭóŧ trắng tinh.

Vừa rồi, cảnh tượng làʍ t̠ìиɦ trên TV kia cũng để lại ấn tượng không thể xóa nhòa đầu Từ Chính Thanh, Hứa Điềm lại chủ động bày ra tư thế này.

Đàn ông dù ngày thường có thanh cao đến mấy thì bản chất cũng vẫn dâʍ ɖu͙©.

Hầu kết Từ Chính Thanh lăn lộn, anh bình tĩnh đẩy đẩy dương v*t hơi cương cứng của mình về phía Hứa Điềm khen ngợi: "Thật không, Điềm Điềm thật mạnh mẽ....."

Khi âm thanh cuối cùng rơi xuống, anh đã cởϊ qυầи lót của Hứa Điềm.

Hứa Điềm có cảm giác dưới thân chợt lạnh, sửng sốt, vùng vẫy một chút, thấy côn th*t nóng hầm hập của Từ Chính Thanh, thẳng đến bên trong huyệt động.

Hứa Điềm hoảng sợ, kêu lên sợ hãi: "Á...... anh làm gì, trực tiếp chọc vào như vậy em sẽ đau chết!"

Cuối cùng, cho đến lúc này, tìиɧ ɖu͙© của cô vẫn chưa được khơi dậy, dương v*t Từ Chính Thanh lại lớn như vậy, không có nước da^ʍ bôi trơn, đường đi khô khốc căn bản không có cách nào chứa đựng.

Đương nhiên Từ Chính Thanh cũng biết, khàn khàn giọng nói: "Ừm, anh biết, ma sát một lát là ra nước."

Từ Chính Thanh cực kỳ hiểu biết đối với cơ thể Hứa Điềm, đúng là trong chốc lát Hứa Điềm đã ướt. Tuy rằng không nhiều giống như lũ lụt, nhưng để cắm vào được như vậy là đủ rồi.

Từ Chính Thanh không muốn nhẫn nhịn nữa, hít sâu một hơi, nói: "Điềm Điềm, anh muốn cắm vào, khó chịu thì nói ra."

Không biết là do tư thế hay là do Hứa Điềm căng thẳng, nhưng lần này âm đ*o của cô căng chặt, chỉ cần mới đưa vào mà anh mệt đến đổ mồ hôi, thiếu chút nữa khống chế không được bắn tinh.

Hứa Điềm cố tình còn bày ra vẻ ngây thơ hơi sợ hãi, châm ngòi thổi gió mà không hề hay biết:

"Thầy Từ chọc quá sâu, căng quá, phía dưới sắp bị căng đến hỏng mất."

"Phải không? Thầy kiểm tra một chút."

Từ Chính Thanh cắn răng rút ra nguyên cây, kéo cả theo một dòng nước da^ʍ ra ngoài, lại không tạm dừng chút nào đâm vào bên trong.

"Hừm......" Anh bị kẹp nhịn không được kêu rên, còn không quên dỗ dành Hứa Điềm:

"Không căng hỏng được, còn chặt hơn so với lúc trước."