Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Võng Luyến Lật Xe Chỉ Nam

Chương 5: Em dễ gϊếŧ lắm! Em không đánh trả đâu!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hai người không ngờ Tâm Hướng Vãng Chi sẽ ra tay nên bỗng chốc đều sững sờ.

Cảnh Hoan đã âm thầm hỏi thăm sức khỏe cả dòng họ nhà Tâm Hướng Vãng Chi, cậu cắn răng dùng ngôn ngữ của tám quốc gia để mắng vài lần.

Dây Trói Tiên là đạo cụ của quái dã ngoại cao cấp rơi ra, có thể cố định mục tiêu trong sáu giây.

Sáu giây, đủ để cậu ăn trọn combo kỹ năng của Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát.

Nào ngờ Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát tung tuyệt chiêu xong thì không động đậy nữa.

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: … Sao cậu lại là Hồ Tiên Động? Cậu đổi phái rồi à?

Lưới Thiên La mà Cảnh Hoan vứt ra ban nãy là kỹ năng riêng của Hồ Tiên Động. Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát mở thông tin của cô ta ra xem, quả nhiên mục môn phái chễm chệ ba chữ Hồ Tiên Động.

Hồ Tiên Động khác với Phổ Đà Sơn, tuy cùng là buff, nhưng Hồ Tiên Động tập trung vào phong ấn và hỗ trợ, lượng trị liệu cực ít. Kỹ năng môn phái này phức tạp, phạm vi làm phép cũng cực nhỏ, còn người chơi của phái thuộc hai thái cực – hoặc là chơi cực đỉnh, thuộc loại PK cả server; hoặc là gà đến mức còn chẳng xử được quái nhiệm vụ, một kẻ vô dụng.

Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát do dự một lúc, vừa định gõ chữ tiếp.

Chợt thấy dây thừng màu vàng trên người Tiểu Điềm Cảnh biến mất, nhân vật nữ nhảy dựng lên trông cực kỳ hung hãn, kỹ năng hình quả cầu lửa màu đỏ hồng bay thẳng đến chỗ cậu ta!

Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát giật nảy mình, hối hả nhảy tránh đi, đáp xuống đất rồi mới phát hiện mình đang ở hướng tấn công của quả cầu lửa.

Không, nói đúng hơn… là Tiểu Điềm Cảnh đã tính sẵn bước đi tiếp theo của cậu ta rồi.

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: ???

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Khoan…

Tiểu Điềm Cảnh mặc xác cậu ta, ngay lập tức triệu hồi thú ra. Kỹ năng tấn công của phái Hồ Tiên Động chỉ dùng để gϊếŧ quái thôi, nếu PK thật còn phải dựa vào thú triệu hồi.

Cô ta triệu hồi ra… một con cáo màu trắng trên trán có hình xăm hoa mai, sau mông là chín cái đuôi.

Cửu Vĩ Tiên Hồ, thần thú bậc chín, con rẻ nhất trong khu giao dịch cũng cả chục nghìn tệ.

Cửu Vĩ Tiên Hồ lắc đuôi, tung vài quả cầu lửa về phía Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát, thanh máu của cậu ta lập tức bị rút đi một nửa.

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Khoan đã!!

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Khoan đã… chị gái ơi! Em sai rồi chị ơi!

Tiểu Điềm Cảnh không đáp, tung thêm một kỹ năng phong ấn khác lên người cậu ta, cậu ta chẳng tài nào động đậy được nữa, chỉ có thể đứng im đó hứng trọn sát thương của Cửu Vĩ Tiên Hồ.

Trước máy tính, Cảnh Hoan đang nghiêm túc nghiên cứu kỹ năng của Hồ Tiên Động.

Hồ Tiên Động là phái ít người chơi, trước đây cậu cũng chưa chơi bao giờ. Tổng cộng tất cả cũng tận hai mươi kỹ năng, chỉ mỗi phần giới thiệu kỹ năng thôi cũng đủ phức tạp rồi.

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Chị gái!! Em vừa bán một con thú triệu hồi, trên người có hơn 2000 vàng… xem như em van xin chị tha cho em con đường sống đi!!

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ai là chị gái cậu?

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: …

Đây có phải người yêu kiều nũng nịu ban nãy không vậy??

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Vậy em gái, em gái em đừng gϊếŧ anh nhé, anh cho em 500 vàng nè, được không?

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ai thèm 500 vàng đó của cậu?

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Vâng vâng vâng, anh nhìn là biết ngay em không thiếu tiền mà.

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Tôi muốn 1k5.

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: …

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Em làm vậy là quá đáng lắm nhé em gái!

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Chẳng phải ban nãy cậu còn đòi 200 vàng của tôi sao (đáng yêu)

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Tất nhiên ban nãy anh nói đùa thôi, sao lại đòi tiền em thật chứ. (quỳ xuống xin tha)

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Bớt nói nhảm đi, cậu chỉ cần trả lời có cho hay không.

Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát cắn răng.

Game này có một quy định khốn nạn đó là sau khi bạn cưỡng chế PK người khác, nếu bị gϊếŧ ngược lại, bạn chẳng những mất tiền mất kinh nghiệm nhiều hơn, mà còn có xác suất thấp bị rớt luôn trang bị trên người.

Cậu ta mở khung vật phẩm, nhìn mớ trang bị đang phát sáng của mình, chỉ thấy lòng đau như cắt. Ai dám cược chứ?!

[Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát cho bạn 1500 vàng.]

Tiền đến tay, Cảnh Hoan nhúc nhích ngón tay gọi cáo về.

Mấy tên này hở chút là muốn gϊếŧ người, phải cho biết mặt mới được.

Lấy tiền rồi cậu cũng chẳng thừa lời nữa, bay thẳng về thành chính, để lại một mình Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát ở đó.

Nào ngờ chưa đi được bao lâu, mục bạn bè ở góc phải bên dưới đột nhiên nhấp nháy.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: (tủi thân) Thì ra acc này đổi chủ thật.

Cảnh Hoan sửng sốt, bấy giờ mới nhớ đến việc xem bảng bạn bè, từ khi đăng nhập đến giờ cậu mãi lo mấy chuyện khác, chẳng có thời gian xem thứ này.

Quả nhiên, Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát nằm ngay ngắn trong danh sách bạn bè của cậu.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: … Sao cậu lại có bạn bè của acc này?

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Tôi từng làm nhiệm vụ chung với chủ acc cũ.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Lúc nãy tôi nhìn thao tác của cậu, đúng thật là cô ta không chơi được như vậy.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: …

Rõ ràng là bạn bè với chủ acc cũ mà còn muốn gϊếŧ cậu, thậm chí còn đòi tiền cậu?!

… Ban nãy cậu phải lấy hai nghìn vàng luôn mới đúng.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Cậu là con trai nhỉ?

Lửa giận của Cảnh Hoan tắt lịm.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Hả 0.0! Tôi giống con trai chỗ nào? (đấm ngực cậu nè)

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Ừm. Vì rất hiếm cô gái nào có thao tác tốt vậy.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Cậu hiểu lầm rồi, thao tác của tôi chẳng ra sao cả, rất nhiều cô gái đều có thể đánh cậu như đánh em trai mà (đáng yêu)

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: …

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Này, thật ra ban nãy tôi không định gϊếŧ cậu, nhưng tôi thấy có một đội tinh anh bên Nhàn Nhân Các đang làm nhiệm vụ ở gần đó, sớm muộn gì cậu cũng bị phát hiện thôi, chi bằng cứ để tôi kiếm số tiền này. Hơn nữa cậu nghĩ mà xem, đội bên Nhàn Nhân Các có tận năm người, cậu giỏi cỡ nào cũng không gϊếŧ được, tính ra thì tôi đã cứu cậu đó!

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Thôi được, nếu đã làm sáng tỏ mọi hiểu lầm rồi thì chúng ta tạm biệt nhau trong hòa bình thôi, cảm ơn cậu nhé.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Đừng đừng đừng, tôi còn chuyện muốn nói với cậu.

Cảnh Hoan uống ngụm nước.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Cậu nói đi.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Cậu xem, bây giờ Nhàn Nhân Các đang treo thưởng, acc này của cậu không dùng được rồi, hay là chúng ta cùng kiếm một khoản lớn trước khi bán acc nhé!

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ?

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Cậu cởi trang bị ra cho tôi gϊếŧ, tiền thưởng nhận được chúng ta chia 50:50, thấy sao?

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: ??

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: … Không thì 30:70?

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: (mỉm cười)

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: 20:80 vậy, dù sao cậu cũng cho tôi kiếm chút đỉnh chứ em gái.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Được thôi, nhưng nếu tôi lỡ tay gϊếŧ cậu rớt trang bị thì cậu không được trách tôi đó nha. (chạm ngón trỏ với nhau)

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: … Được, cậu xem như tôi chưa nói. (vẫy khăn)

.

Vài ngày sau khi ở phòng trọ mới, cuối cùng Cảnh Hoan đã dành thời gian đến siêu thị một chuyến.

Nhà trống quá cũng không ổn, sau khi chọn vật dụng sinh hoạt, cậu bèn dạo sang khu thực phẩm.

Mẹ Cảnh Hoan là đầu bếp, mưa dầm thấm đất từ nhỏ nên nấu vài món ăn gia đình chẳng thành vấn đề với cậu. Hơn nữa cậu đã hứa với bọn Cao Tự Tường là chờ ổn định rồi sẽ mời họ đến nhà ăn cơm.

Cao Tự Tường gọi điện thoại đến: “Đang ở đâu vậy Hoan Hoan?”

Thật ra Cảnh Hoan không thích người ta gọi mình là Hoan Hoan, nghe như con gái vậy, nhưng dù có ép buộc dọa nạt gì họ cũng chẳng sửa, thế là đành mặc kệ họ.

“Khu thực phẩm, các cậu chờ tôi ở quầy thu ngân đi.”

Thanh toán xong, Cao Tự Tường và Lục Văn Hạo tự giác xách túi.

“Hoan Hoan, rốt cuộc nhà này là mua hay thuê vậy? Nhìn không giống có người từng ở?” Đến nhà Cảnh Hoan, Cao Tự Tường nhìn quanh.

“Thuê đó, nhà mới, trước đây chưa ai ở.” Cảnh Hoan buộc tạp dề: “Các cậu chờ ở ngoài đi, mở ti vi xem.”

Cảnh Hoan nấu vài món gia đình, Lục Văn Hạo mới nếm thử đã tấm tắc khen ngon: “Đệt! Hoan Hoan, tay nghề cậu giỏi thế phải nói sớm chứ! Tôi còn tìm bạn gái chi nữa! Cưới cậu là được!”

Cao Tự Tường: “Cậu muốn cưới cũng phải hỏi xem hoa khôi khoa chúng ta có đồng ý hay không, cô ấy thèm khát Hoan Hoan lâu lắm rồi.”

Cảnh Hoan không hùa theo họ, cậu ăn được nửa chừng thì chợt dừng lại, nhìn Lục Văn Hạo: “Hạo Nhi, hỏi cậu một chuyện.”

Lục Văn Hạo lau môi: “Nói đi.”

“Cậu thích mẫu con gái thế nào?”

Lục Văn Hạo khựng lại, vội làm rõ với vẻ mặt quái lạ: “Này… Hoan Hoan, ban nãy tôi nói bừa thôi. Tôi, tôi là trai thẳng!”

“Yên tâm, dù tôi là gay thật cũng không tìm cậu làm đối tượng đâu.” Cảnh Hoan nói: “Ý tôi là… chẳng phải cậu từng yêu qua mạng vài lần rồi à? Cậu thích tìm một cô gái như thế nào trong game?”

“À.” Lục Văn Hạo nghĩ ngợi: “Cô gái có giọng nói ngọt ngào, thích làm nũng, hát hay.”

Cao Tự Tường đánh giá: “Tục!”

“Xì, cậu thì biết gì, cuộc đời này của cậu đã khuỵu gối trước cô bạn từ nhỏ rồi.” Lục Văn Hạo đốp lại.

Cảnh Hoan lặng lẽ ăn cơm. Hình như cậu cũng hợp với ba điều này nhỉ?

Có phần mềm chỉnh giọng, muốn giọng nói ngọt ngào không thành vấn đề; làm nũng… cũng có thể học; còn ca hát, hồi cấp hai thích thể hiện, cậu từng tham gia chương trình 10 Siêu Ca Sĩ của trường, còn đạt giải ba nữa.

Trò chuyện một lúc, Cao Tự Tường chợt đổi chủ đề: “Đúng rồi Hoan Hoan, lát nữa ăn xong tôi không rửa chén giúp cậu được, phải về phòng một chuyến, tôi có hẹn với người trong bang bảy giờ gϊếŧ Chiến Thần rồi.”

Cảnh Hoan nhướng mày: “Gϊếŧ Chiến Thần? Cậu muốn làm thần binh à?”

“Ừ, thì cũng sắp mở giải PK liên server, tôi muốn thử lần nữa xem sao, nhỡ ra thần binh thật, xem như nắm chắc quán quân trong tay rồi.” Cao Tự Tường thở dài: “Hơn nữa tôi còn thiếu nhiều nguyên liệu rèn lắm, năm nay server có tận ba đội báo danh, ai nấy cũng muốn tăng mạnh trang bị, tìm nguyên liệu còn phải cướp của nhau đấy… tôi khó khăn quá mà.”

Cảnh Hoan nghe xong, gật đầu đăm chiêu: “Được, không sao, tôi có mua máy rửa chén rồi.”

Tiễn hai người họ về, Cảnh Hoan đến trước máy tính, thấy biểu tượng bạn bè của mình cứ nhấp nháy mãi.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Em gái Cảnh, đang làm gì đó.

Hôm ấy trò chuyện xong, Cảnh Hoan vốn định xóa bạn bè, nhưng Bé Nhang Muỗi lại nói mình có clone trong Nhàn Nhân Các, có thể giúp cậu nghe ngóng tin tức bất cứ lúc nào, Cảnh Hoan suy nghĩ một lúc, bèn giữ cậu ta lại.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Mới ăn cơm xong, hỏi cậu một chuyện.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Chuyện gì.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Hằng năm ai trong server tham gia đánh liên server vậy? Tâm Hướng Vãng Chi à?

Chiến Liên Server, nói nôm na là PK liên server, là giải đấu PK đặc sắc mỗi năm một lần, phần thưởng quán quân là cúp vàng, danh hiệu game và tiền.

Mỗi server chỉ được cử một đội ra đấu, nếu server này có nhiều đội báo danh thì phải đánh với nhau trước, ai thắng mới được đại diện server thi đấu.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Hả? Đâu có. Tâm Hướng Vãng Chi không đánh liên server.

Cảnh Hoan sửng sốt.

Có trang bị cực phẩm và mấy con thú triệu hồi đỉnh thế kia mà không tham gia Chiến Liên Server?

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Mấy năm trước Tâm Hướng Vãng Chi có đánh một lần, giành quán quân rồi. Sau đó thì không báo danh nữa. Mấy năm nay server chúng ta toàn là đội của Tương Tư Không Màng đánh thôi.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Vậy à, vậy thì tiếc thật. Tôi cảm thấy anh ấy mà đi, chắc chắn server của chúng ta sẽ đạt giải quán quân.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Chưa chắc đâu, một mình anh ta mạnh cũng vô dụng, PK là chuyện của cả năm người, cậu xem anh ta còn chẳng có bang nữa, tôi cũng từng điều tra đồng đội đánh phó bản chung với anh ta, toàn là mấy acc chuyên chạy nhiệm vụ, muốn đánh thì chỉ có thể chọn cách liên minh với Nhàn Nhân Các thôi.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Này! Cậu nói xem, lần trước anh ta ra tay có phải vì muốn vào Nhàn Nhân Các không? Nếu như vậy thật thì cậu tiêu đời rồi, cậu có nghe qua biệt danh của anh ta chưa?

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: … Biệt danh gì?

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Sát Thủ Hồ Tiên đó! Có lần anh ta ra Đấu Trường Liên Server chơi 1vs1, bị ghép trúng Hồ Tiên Động đứng đầu các server, ôi… Hồ Tiên Động kia bị anh ta vùi dập tơi tả không trả đòn nổi, không có chút ưu thế nào luôn.

Cảnh Hoan cười nhạo, đó là vì tên Hồ Tiên Động đó quá gà.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Giỏi ghê 0.0! Đại thần không hổ là đại thần!

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Hê hê, chứ sao nữa.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Đúng rồi em gái, mấy hôm nay đã nghĩ thông suốt chưa, chúng ta có nên cùng kiếm tiền phát tài không?

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Thôi, tôi không thèm chút tiền kia đâu. (quay đầu đi)

Tắt khung đối thoại, Cảnh Hoan vừa định làm nhiệm vụ ngày.

[Loa] Tâm Hướng Vãng Chi: Mua Lông Vũ Kim Tước giá 100 vàng, giao dịch trực tiếp ở chủ thành thành Nguyệt Trầm, số lượng lớn có thể tăng giá, nhắn mật.

Loa vừa xuất hiện, kênh thế giới chợt vỡ òa.

[Thế Giới] OTP JohnJae: Mẹ ơi! Tâm Hướng Vãng Chi xuất hiện rồi!

[Thế Giới] Tiên Manh Manh: Ha ha

[Thế Giới] Hoa Nhiều Rối Mắt: Khoan đã, chẳng phải Lông Vũ Kim Tước dùng để rèn thần binh à? Hướng Thần đã có thần binh rồi mà, sao còn mua cái này nữa?

[Thế Giới] Anh Đây Bự Không: Hướng Thần con khỉ, là tên đàn ông khốn nạn thôi.



Tầm mắt Cảnh Hoan khóa chặt trên hai chữ cuối cùng của loa.

Nhắn mật.

Nhắn mật được, nghĩa là Tâm Hướng Vãng Chi đã mở trò chuyện bạn bè rồi?!

Cậu vội làm thử, quả nhiên đã thêm bạn.

Tuy chỉ thêm bạn một phía thôi, nhưng chỉ cần đối phương ở trong danh sách bạn bè của cậu thì cậu sẽ có thể gửi tin nhắn.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi! (phấn khích)

Ba phút sau, không trả lời.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi anh quan tâm em đi mà, chẳng phải anh đang mua Lông Vũ Kim Tước sao (tủi thân).

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Giao dịch trực tiếp ở chủ thành.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Anh ơi em không có Lông Vũ Kim Tước, nhưng chỗ em có cách kiếm tiền giúp anh một ngày được nghìn vàng luôn! >.<, lông vũ đắt thế, vừa hay hoàn lại vốn cho anh!

Phía bên kia máy tính, Hướng Hoài Chi khẽ nhíu mày nhìn dòng chữ nọ.

Giọng điệu này khác gì mấy tên chuyên lừa đảo acc QQ vài năm trước đâu.

Ha, xem ra vẫn là tên lừa gạt quen thói.

Bấy giờ cũng mua được gần đủ số lượng lông vũ, anh đang định tắt tính năng bạn bè, đối phương lại gửi tin nhắn sang.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Bây giờ Nhàn Nhân Các đang treo giải em nè, gϊếŧ một lần 100 vàng, em cởi sạch cho anh gϊếŧ nha~ (hôn gió)

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: …

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không.

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Tại sao lại không, em dễ gϊếŧ lắm! Em không đánh trả đâu!

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: Không thiếu tiền.

Hướng Hoài Chi dừng một lúc, gõ chữ. Tại sao phải tìm người gϊếŧ cậu?

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: À. Không tìm người khác, em chỉ tìm anh thôi 0V0, người khác không gϊếŧ được em, em chạy giỏi lắm!

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: … Tại sao tìm tôi, vì giành quái của tôi?

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Không phải.

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: ?

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ôi, vì em là fan của anh đó…

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: QAQ Ui, tự nhiên mắc cỡ ghê.

[Bạn bè] Tâm Hướng Vãng Chi: …

[Bạn bè] Tiểu Điềm Cảnh: Em có xem nhiều video Đấu Trường của anh lắm, thao tác ngầu bá cháy. Em chơi trò này cũng vì anh luôn đó. (đỏ mặt)

Tốt! Đáp án tiêu chuẩn! Một trăm điểm!!

Cảnh Hoan! Mày đỉnh lắm!

Cảnh Hoan đọc đi đọc lại tin nhắn của mình, càng đọc càng hài lòng.

Bên kia vẫn không trả lời.

Cảnh Hoan bật cười. Hê, chắc chắn đang hồi hộp đến mức không biết phải trả lời thế nào rồi phải không.

Cậu phải thừa thắng xông lên.

“Tuy mua được một… acc có danh tiếng không tốt lắm, cũng mất hơn phân nửa tiền tiêu vặt của em, dạo này chỉ đánh úp mì sống qua ngày, nhưng được nhìn thấy bóng dáng của anh trong game là đủ rồi~”

Trời ơi.

Đây là phát ngôn cảm động lòng người gì thế này.

Cảnh Hoan cũng tự thấy thổn thức luôn.

Cậu nghĩ một lúc, thêm icon đáng yêu trong game vào phía sau.

Hoàn hảo! Gửi thôi!

Ngay khi cậu nhấn nút, một dòng chữ vàng hiện lên…

[Người chơi Tâm Hướng Vãng Chi từ chối nhận tin, gửi thất bại.]

Cảnh Hoan: “???”

Cảnh Hoan: “…”
« Chương TrướcChương Tiếp »