Chương 109: Tôi thích em ấy làm nũng với tôi

Cảnh Hoan chưa tắt mic.

Câu này của Hướng Hoài Chi nghe từ xa tới gần, được micro của phòng live stream bắt trọn từng âm tiết.

Hướng Hoài Chi cúi đầu hất tóc thật nhẹ, những giọt nước ở ngọn tóc nhỏ tí tách xuống đất. Không nhận được câu trả lời, anh ngước mắt, nhìn nhau với người ngồi trước máy tính.

Thấy vẻ mặt kinh ngạc lúng túng của Cảnh Hoan, anh nhướng mày: “Sao vậy?”

Điện thoại lại vang lên vô số thông báo tin nhắn, Cảnh Hoan giật mình hoàn hồn, chớp nhanh vài cái, quay đầu tắt mic.

Bấy giờ Hướng Hoài Chi mới nhìn sang bình luận đang chạy trong phòng live stream.

[Đm, Tiểu Điềm Cảnh là con trai??? Là mi phải không Người Đừng Nhíu Mày???]

[Nghĩa là lúc trước toàn mở phần mềm chỉnh giọng?! Tâm Hướng Vãng Chi thảm quá vậy? Sao còn có thêm một giọng nam khác nữa?]

[Gay à? Có một thằng con trai nói vừa tắm xong… ngoài gay và mấy kẻ lừa đảo ra, ai lại đi giả gái chơi acc nữ chứ?]

[Giọng sau đó đúng là giọng của đại thần, tôi ở Nhàn Nhân Các, từng nghe qua…]

[? Vậy thì hình như càng chấn động hơn?]

[Tôi phi nước đại tới đây!!! Streamer đâu, ra nói tiếp nào!!]

Số lượng người trong phòng live stream bỗng chốc đột phá năm mươi nghìn, hơn nữa còn có xu thế tăng mạnh.

“Em… quên mở phần mềm chỉnh giọng.” Cảnh Hoan nói lắp, “Em xin lỗi.”

Đến tận bây giờ, Cảnh Hoan vẫn chưa hoàn hồn.

Vì không muốn trò chuyện với Hướng Hoài Chi bằng giọng nữ nên dạo này cậu cứ liên tục mở tắt phần mềm chỉnh giọng, ban đầu còn hơi kiêng kỵ, mỗi lần nói gì đều phải nhìn trước, nhưng hôm nay…

Cậu mới thoát kiếp FA, đang lâng lâng.

Cuối cùng Cảnh Hoan đã biết ác quả ác báo là như thế nào.

Suy nghĩ duy nhất trong đầu cậu bây giờ là, chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến việc live stream của Hướng Hoài Chi chứ?

Cậu đang suy diễn lung tung, lòng bàn tay của Hướng Hoài Chi đã áp lên mặt cậu, xoa nhẹ vài cái như đang an ủi.

“Xin lỗi cái gì?” Hướng Hoài Chi nói, “Không sao cả, em tắm trước đi.”

Bấy giờ anh đã mặc áo, tay còn hơi ẩm.

Cảnh Hoan ngồi im, ra ý kiến lung tung: “Hay anh cứ nói anh bị em gạt, hôm nay là lần đầu gặp, bảo em tắm là vì muốn em sạch sẽ rồi mới đánh em…”

Hướng Hoài Chi phì cười, không đáp lại, chỉ giục: “Tắm trước đã, lát nữa còn phải đánh Đấu Trường.”

Tâm trí Cảnh Hoan rối bời, ở lại cũng chẳng biết nói gì, đành đứng lên nhường chỗ cho Hướng Hoài Chi.

Chờ cậu vào phòng tắm, Hướng Hoài Chi mới lấy khăn ra, mặc bừa cái quần ngắn rồi dời điện thoại ở trước máy tính đi.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, số người trong phòng live stream của anh đã hơn trăm nghìn.

[Không nói gì à? Rốt cuộc là sao?]

[Mẹ ơi tôi đến trễ rồi, có thể kể lại không?]

[Nói thật, giọng Tiểu Điềm Cảnh hơi hay đó. Ý tôi là giọng thật.]

[Loa của server bọn tôi sắp nổ tung rồi… Hướng thần và Tiểu Điềm Cảnh đang tổ đội treo bên dưới Đàn Thờ Trời không nhúc nhích, mọi người đều đang nhìn lén.]

[Cũng có người đăng bài trên diễn đàn rồi! Tiền căn hậu quả ghi âm gì đầy đủ hết! Các anh em đi ngay kẻo lỡ!!]

[Tên 93381: Tiểu Điềm Cảnh đồ giả gái chết tiệt mau ra đây nói chuyện!!!]

[Tên 93381 bị Tâm Hướng Vãng Chi đá ra khỏi kênh 1118.]

Thông báo hệ thống vừa xuất hiện, khu bình luận của phòng live stream lại lần nữa bùng nổ.

Hướng Hoài Chi liếc nhìn màn hình, giọng điềm nhiên: “Còn hai mươi phút mới tới bảy giờ, trò chuyện chút nhé? Thấy câu nào trả lời câu đó… mắng người thì cấm chat, mắng bà xã tôi đá thẳng.”

Thái độ của Hướng Hoài Chi nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Ai nấy đều sửng sốt, sau đó là cả vạn câu hỏi ập đến, khiến màn hình live stream bị che kín.

Quản lý kênh từng hướng dẫn cách sử dụng công cụ hỗ trợ bình luận chạy trên màn hình, nhưng một là vì thấy phiền, hai là chỉ định live stream một lần thôi, nên Hướng Hoài Chi không nghe kỹ.

Thế nên anh chờ vài giây, sau đó khóa bình luận, bắt đầu trả lời một cách thong thả.

“Tiểu Điềm Cảnh đi đâu rồi… Đi tắm.”

“Có phải con trai không, chẳng phải ban nãy ai cũng nghe rồi à?”

“Đúng, hiện giờ bọn tôi đang ở với nhau. Tại sao… Người yêu của nhau hẹn hò là điều bình thường mà?” Hướng Hoài Chi đọc tin nhắn riêng, “Quản lý giục tôi live stream về nội dung game, vậy tôi đánh Lôi Đài trước.”

Khán giả không nhịn được mắng.

[Đm! Bây giờ ai hơi đâu xem Cửu Hiệp nữa! Ai muốn xem đánh Lôi Đài chứ! Quản lý chết đi cho bố!!!]

[Các cậu là gay??]

[Tại sao Tiểu Điềm Cảnh giả làm con gái? Có phải anh bị cậu ta giả gái lừa gạt không!!]

“Không, tôi biết em ấy là con trai, em ấy là đàn em khóa dưới của tôi.” Hướng Hoài Chi chạy lên Lôi Đài, tiện tay nhấp một người chơi.

Ngày thường Tâm Hướng Vãng Chi gần như không đánh Lôi Đài, người chơi đối diện ngơ ra thật lâu mới dè dặt gõ dấu “?” lên kênh cận.

“Tại sao giả gái… Tình thú của người yêu với nhau, tôi thích em ấy làm nũng với tôi.” Hướng Hoài Chi nói với vẻ mặt điềm nhiên, giọng điệu cũng vô cùng bình tĩnh, mọi người bỗng chốc chẳng biết có phải lời nói thật hay không.

“Các cậu chưa gặp qua em ấy, ngoài đời em ấy đẹp trai lắm, dạo này cắt tóc nhìn càng đẹp hơn… Cũng tốt bụng, sáng sủa vô cùng, thuộc dạng thấy người khác chơi bóng bằng thủ đoạn bẩn sẽ không nén được lửa giận trở mặt ngay tại chỗ, có cô gái nào mà không thích một chàng trai như vậy chứ?” Hướng Hoài Chi tiếp lời, “Tuy tôi là nam, nhưng tôi cũng thích.”

[???]

[Gì dợ? Đây không phải là hiện trường trai giả gái bị vạch trần bộ mặt thật à?? Sao tôi cứ cảm thấy mình đang bị tọng cơm chó vậy???]

[Vậy cậu ta cứ ngoan ngoãn chơi acc nam không được à? Acc nam không làm nũng được sao? Chơi acc nữ gạt người ta thì có chuyện để nói đấy.]

“Hai acc nam không thể kết hôn.” Hướng Hoài Chi dừng một lúc, “Em ấy gạt ai rồi? Ngoài việc ra vẻ đáng yêu nũng nịu với tôi, em ấy chưa từng dùng acc nữ của mình để làm bất cứ chuyện gì quá đáng.”

Hướng Hoài Chi thao tác nhanh nhẹn đánh bay người chơi đối diện, sau khi rời khỏi bản đồ chiến đấu, thấy chẳng còn ai trên Lôi Đài nữa, cả quần chúng vây xem cũng chỉ đứng bên dưới Lôi Đài.

Thế là anh nhấp chỉ lệnh trong game, Tâm Hướng Vãng Chi phất tay áo màu đen, ngồi xuống giữa Lôi Đài.

“Nhắc tới chuyện này…” Anh nói đầy ẩn ý, “Trong bang bọn tôi có một vị đường chủ cứ muốn theo đuổi em ấy, em ấy từ chối tám trăm lần cũng không đuổi được. Nghĩ thế thì đúng là chơi acc nam đảm bảo hơn.”

[Đệt, ai vô liêm sĩ vậy!! Tiểu Điềm Cảnh đã kết hôn rồi đấy! Còn đi dụ dỗ người đã có chồng!!]

[Gϊếŧ kẻ đó đi! Đại thần!]

[Gϊếŧ kẻ đó! À không… Đm, chẳng phải tôi đến để hóng thị à??? Sao thành nghe kể chuyện rồi???]

[Thu Phong: …]

Hướng Hoài Chi di chuột, cấm Thu Phong chat: “Thôi bỏ đi, chơi game thôi mà, không cần phải đòi chém đòi gϊếŧ, tôi cũng sẽ không nói tên, làm mất hòa khí trong bang.”

“Đừng hỏi nữa, không mở camera, cũng không cho các cậu thấy em ấy.”

Bấy giờ, Lộ Hàng ngồi trước máy tính nhìn chằm chằm phòng live stream trước mặt, miệng há to đến mức nhét vừa một quả trứng.

Giọng này đúng là của bạn cùng phòng anh ta.

Sao bạn cùng phòng của anh ta lại nói ra những câu như vậy???

Không, quan trọng là… Tiểu Điềm Cảnh là con trai???

Hơn nữa còn là đàn em của họ, cùng chơi bóng với Hướng Hoài Chi, dạo này mới cắt tóc…

Đm?

Không phải chứ???

Lộ Hàng tức tốc mở WeChat xem tường nhà Tiểu Điềm Cảnh, tiện tay nhấp vào một bài đăng mấy tháng trước, bên dưới lù lù hai dòng bình luận.

[Lục Văn Hạo: Sao cậu ăn cắp ảnh của ông!]

[Cao Tự Tường: Tôi tưởng nhìn nhầm người chứ.]

Chỉ có bạn chung mới thấy được bình luận dưới bài thôi.

Chứng tỏ Tiểu Điềm Cảnh chính là bạn chung của anh ta, và Lục Văn Hạo, và Cao Tự Tường.

Lộ Hàng ngây ra như phỗng.

Điện thoại rung “brừ” một tiếng, anh ta bị kéo vào một nhóm chat, bên trong có ba người.

Lục Văn Hạo: …

Cao Tự Tường: …

Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: …

Lục Văn Hạo: (chia sẻ phòng live stream của Tâm Hướng Vãng Chi)

Lục Văn Hạo: Ha ha, anh này, anh nghe thử giọng của streamer này giống anh Hướng phết đấy.

Bất ngờ làm sao, Lộ Hàng có thể cảm nhận được sự thăm dò và khốn đốn qua từ “ha ha” này.

Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: Là cùng một người.

Lục Văn Hạo: …

Cao Tự Tường: …

Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: …

Ngoài dấu chấm lửng ra, ba người họ tạm thời không thốt được thêm tiếng nào nữa.

Đồng thời, rất nhiều người trong bang cũng nhắn riêng cho Lộ Hàng. Dù sao thì ai cũng biết Lộ Điều Điều và Tâm Hướng Vãng Chi là bạn bè ngoài đời thực.

Đừng Hỏi Ngày Về: Hai người thân thiết vậy, chắc anh đã biết chuyện này từ trước rồi nhỉ?

Lộ Hàng cắn răng, gượng cười trả lời.

Tiểu Lộ Tiểu Lộ Không Bao Giờ Lạc Đường: … Lờ mờ nghe thấy.

Điện thoại của Hướng Hoài Chi lại rất yên ắng, ngoài tin nhắn của Lộ Hàng ra thì chẳng còn ai tìm nữa.

Dù sao thì người trong game không dám làm phiền anh, bọn Lục Văn Hạo cũng vì chuyện trước đây từng gϊếŧ anh nên càng không dám hỏi.

Đọc tin nhắn của Lộ Hàng, anh trả lời vài câu đối phó rồi tiếp tục đọc bình luận.

[Đại thần nhìn tôi nè! Nhìn tôi nèeee!! Hai người ai là 1 ai là 0 vậy! Không mở camera thì có thể đăng ảnh hay gì đó không!]

[Câu này mà cũng hỏi ra miệng được à? Cậu thấy Tiểu Điềm Cảnh cứ hết anh ơi rồi lại ông xã không, đây cmn mà là 1 được á?]

[Nói thật, tôi là trai thẳng, nhưng nếu bảo tôi hẹn hò với Tâm Hướng Vãng Chi, tôi cũng ok luôn.]

[Sao tôi cảm thấy hướng bình luận của mọi người bị chệch rồi… Ôi thôi, tôi cũng muốn xem ảnh chụp chung, có xin được không? Đôi em gái bách hợp bên cạnh còn mở camera nữa kìa.]

[Nhắc tới chuyện này, bang Nhàn Nhân Các hơi có vấn đề nhỉ?]

Phòng live stream Cửu Hiệp đã hoạt động gần một năm, hôm nay là ngày sôi nổi nhất.

Mọi người nín thở chờ đợi Tâm Hướng Vãng Chi chọn câu hỏi, nhưng chợt thấy mũi tên con chuột rê đi, mở trang mạng.

Sau đó xuất hiện thanh công cụ tìm kiếm Baidu.

Nhập “1 và 0 là gì”.

Khán giả phòng live stream: ?

Đọc hết giải thích trên Baidu, Hướng Hoài Chi cụp mắt nhìn cảnh cáo phát ngôn nhạy cảm mà quản lý gửi cho mình, bấy giờ mới nhận ra mình đang dẫn dắt hướng dư luận.

“Không mở camera, cũng không đăng ảnh, đừng nói chuyện này nữa.” Hướng Hoài Chi đổi chủ đề, “Sắp bảy giờ rồi, trước khi đánh Đấu Trường, tôi sẽ live stream mở Đá Cơ Duyên cho mọi người xem.”

Nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Hướng Hoài Chi nói thêm: “Bà xã tôi sẽ mở, đúng rồi, em ấy không được may mắn cho lắm, lát nữa mọi người xem cho vui là được, đừng trêu em ấy. Cảm ơn.”

Dứt lời, anh mở khung chat với quản lý phòng live stream ra.

[Tâm Hướng Vãng Chi: Em ấy sắp tắm ra rồi, lát nữa các cậu chịu khó một chút, thấy ai mắng cứ đá thẳng, ai mắng quá quắt cứ giúp tôi lưu lại ID và server rồi đá sau, vất vả.]

Đây là ứng dụng nội bộ của Cửu Hiệp, để tiện dụng, đa số tên tài khoản đều là ID trong game.

[…???]

[Đại thần, ít nhiều gì anh cũng tắt màn hình trước khi gõ câu này chứ?]

[Sao tôi cảm thấy mình đang bị uy hϊếp (tự ôm lấy mình)]

Cảnh Hoan vừa ra khỏi phòng tắm thì đúng lúc nghe thấy Hướng Hoài Chi đang cảm ơn quà tặng của khán giả bằng giọng điệu thản nhiên.

“Cảm ơn quà của Chúc Hai Người Trăm Năm Hạnh Phúc.”

“Cảm ơn quà của Nam Chơi Acc Nữ Cũng Có Tình Yêu.”

“Cảm ơn quà của Tiên Manh Manh.”

Cảnh Hoan: “…”

Cảnh Hoan: “?”

Biết anh đang mở mic, Cảnh Hoan không dám hó hé gì, cậu bước nhẹ đến bên giường, cầm điện thoại.

Tin nhắn quá nhiều, bèn mở bừa một người.

Ăn Ăn: ?

Ăn Ăn: Cậu là con trai thật á?

Ăn Ăn: Tôi xỉu…

Đối với người chị em hồi chiều còn chia sẻ file truyện H với mình, Cảnh Hoan hổ thẹn lắm.

Tiểu Cảnh Nè: Xin lỗi, tôi không muốn gạt cậu.

Tiểu Cảnh Nè: Thật lòng xin lỗi.

Ăn Ăn: Xin lỗi có ích gì?

Ăn Ăn: Tôi quá thất vọng về cậu.

Ăn Ăn: Trừ khi cậu kể hết quá trình quen biết yêu đương nhau của cậu và đại thần cho tôi nghe không sót chữ nào.

Tiểu Cảnh Nè: …