Chương 10: Mẹ anh mua đồ ăn sẽ bị chặt chém!

Cảnh Hoan chớp mắt, cuối cùng đã hiểu. Anh ta muốn một mình solo boss Yêu Vương?

Đêm qua Cảnh Hoan cũng không rảnh rỗi, sau khi tắt máy tính, cậu đã cất công tìm xem một video về nhiệm vụ ẩn của người chơi server khác.

Một chữ thôi, khó.

Năm người chơi cắn sạch thuốc mới miễn cưỡng thành công, lúc boss ngã xuống, trên mặt đất đã đầy xác, chỉ mỗi người chơi đang đứng là còn lớp máu mỏng, trông thê thảm vô cùng.

Tên Tâm Hướng Vãng Chi này lấy đâu ra tự tin nghĩ anh ta có thể solo với Yêu Vương?

Còn bảo cậu treo máy?

Xem thường ai đấy.

“Anh ơi, như vậy không tốt lắm đâu…” Cậu cười nhạt, mở mic nói: “Em đâu thể để anh gϊếŧ quái một mình.”

Hướng Hoài Chi đang kiểm tra xem có sót thuốc gì hay không nên cũng chẳng nghe ra vẻ châm biếm đang ẩn giấu trong lời nói của cô gái: “Không sao, chuẩn bị Thẻ Biến Thân.”

Thẻ Biến Thân là vật phẩm cần thiết trong PK, có thể biến thành thú triệu hồi trong game ở một khoảng thời gian ngắn, tạm thời tăng thuộc tính của bản thân.

Hiệu quả của từng loại Thẻ Biến Thân cũng khác nhau, Thẻ Biến Thân Cửu Vĩ Hồ Tiên là thẻ thích hợp với Hồ Tiên Động nhất, có thể tăng 15% tốc độ di chuyển.

Cảnh Hoan vừa dùng Thẻ Biến Thân thì mục bạn bè đột nhiên nhấp nháy.

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: [Link live stream Cửu Hiệp: Vợ trước của Tâm Hướng Vãng Chi live stream nhiệm vụ Yêu Vương ở Kính Hoa Thủy Nguyệt.]

[Bạn bè] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: Gái… đến xem thử.

Cảnh Hoan vừa vào kênh đã nghe thấy một giọng loli ngọt nhão.

“Chắc mọi người cũng nghe thấy chuyện giữa tôi và Tâm Hướng Vãng Chi rồi, nên đừng khơi lại nỗi đau của tôi trong kênh stream này nữa.”

Giọng rất quen, Cảnh Hoan nhìn thứ tự mic trong kênh, quả nhiên chủ kênh này là Tiên Manh Manh.

Cậu bỗng thấy buồn cười, tự mình viết tên của Tâm Hướng Vãng Chi lên tiêu đề để tăng view, người ta vào thì lại không cho nhắc?

“Tâm Hướng Vãng Chi là người thế nào à? Nói sao nhỉ… lúc vừa ở bên nhau thì quan tâm săn sóc, cũng rất hay suy nghĩ cho tôi, ngày nào cũng vào acc tôi làm nhiệm vụ ngày giúp tôi, còn dẫn tôi đi ngắm cảnh, phóng pháo hoa với tôi…” Tiên Manh Manh chậm rãi trả lời câu hỏi của người xem: “Thôi không nhắc chuyện gặp mặt nữa, nói nữa tôi sẽ khóc đấy… các cậu hỏi Tiểu Điềm Cảnh à?”

Tiên Manh Manh cười, không hề che giấu sự khinh thường của mình: “Cô ta là một kẻ lừa đảo, gạt trang bị của già làng trong bang chúng tôi, phẩm chất đạo đức cực kém, người trong server đều biết chuyện của cô ta, bây giờ ai cũng đòi đánh đòi gϊếŧ kia kìa. Không chừng lát nữa gϊếŧ Yêu Vương xong sẽ có người bật cừu sát với cô ta đấy.”

Trước đó Cảnh Hoan chỉ nghe một lúc thì không thấy gì, nhưng bây giờ nghe thêm mấy lần mới thấy giọng của Tiên Manh Manh ngọt thật.

Là giọng nói thoát tục trong mơ đối với mấy tên thích ru rú trong nhà!

Cảnh Hoan nhìn phần mềm chỉnh giọng của mình với vẻ ghét bỏ, tuy phần mềm chỉnh giọng này cũng khiến giọng cậu thành giọng nữ, nhưng không ngọt chút nào cả! Chắc giọng này còn chẳng lừa được Lục Văn Hạo nữa là, khỏi nói đến việc dụ dỗ Tâm Hướng Vãng Chi.

Trong game, Tâm Hướng Vãng Chi đã dẫn cậu đến Núi Lạc Già. Phía sau đội của họ là một đám người đông đúc, đứng sát nhau đến mức còn chẳng thấy rõ ID game.

Cậu tắt kênh live stream, nói: “Anh ơi, có nhiều người theo sau chúng ta quá. Em căng thẳng ghê…”

Nhân vật Tâm Hướng Vãng Chi vẫn đi tiếp, không quan tâm cậu.

Hướng Hoài Chi dở nhất khoản dỗ dành mấy cô gái, thế là dứt khoát im lặng luôn.

Cảnh Hoan chống cằm: “Anh ơi, mấy thứ thuốc này cho em hết sao? Chất lượng cao thế, chắc cần lâu lắm mới làm ra được phải không, anh không bận à?”

“Anh ơi anh đi làm rồi hay còn đi học thế?”

“Anh ơi anh chơi game này bao lâu rồi?”

“Anh ơi…”

“Mấy năm.” Hướng Hoài Chi đáp qua loa một câu, cắt ngang lời cậu.

Cảnh Hoan cắn răng.

Nè, tên này có ý gì hả? Anh dẫn cô gái khác đi ngắm cảnh phóng pháo hoa, đến lượt tôi còn chẳng thèm bố thí câu nào?

Sao, giọng không ngọt không có quyền hả.

Cuối cùng cũng đến trước mặt Yêu Vương, Hướng Hoài Chi nói: “Rời đội, nhấp NPC nhận buff thuộc tính.”

“Vâng.”

Yêu Vương có tạo hình con nhện, đen thùi, trông chẳng dễ chịu chút nào.

Cảnh Hoan rời đội, nhấp NPC nhìn, sau đó nhịn không được bật cười.

Cống hiến của Nhàn Nhân Các đứng đầu bảng, dù cách màn hình cậu cũng cảm nhận thấy đám người này đang đau khổ biết nhường nào.

Sau khi nhận buff thuộc tính, cậu lại vào đội.

Hướng Hoài Chi vừa định hỏi cậu nhận chưa thì thấy người trong đội mình nói chuyện.

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ, Buff thuộc tính 50% (mắt long lanh)! Cảm ơn sự ủng hộ của các bang lớn, trong đó tỷ lệ nguyên liệu của Nhàn Nhân Các cao nhất luôn, cảm ơn Nhàn Nhân Các đã cống hiến cho bọn này nha~ (bắn tim)

Hướng Hoài Chi: “…”

Này thì có hơi gợi đòn.

[Cận] OTP JohnJae: …

[Cận] Rừng Sâu Gặp Hươu: ???

[Cận] Xuân Tiếu: (mỉm cười)

[Cận] Đừng Hỏi Ngày Về: Cậu có ý kiến gì?

“Bắt đầu đây.” Hướng Hoài Chi lo cô ấy sẽ bị Nhàn Nhân Các “hϊếp” ngay tại chỗ, nói xong câu này bèn trực tiếp vào chiến đấu.

Gϊếŧ boss khác với PK, người chơi sẽ bị cưỡng chế kéo vào bản đồ chiến đấu, bản đồ mà hệ thống sắp xếp cho họ lần này là một cái hang tối.

Rất hợp với thiết lập con nhện.

Cảnh Hoan bắt chéo chân như đại gia: “Bên trong tối quá, em không thấy gì cả… anh ơi, làm sao bây giờ?”

Hướng Hoài Chi không hề hoảng hốt, anh nhìn thuộc của con boss trước mặt.

Quả nhiên giống như anh nghĩ.

Đã là boss hai người thì chắc chắn độ khó sẽ bị giảm đi rất nhiều, trong đội không thể có đầy đủ buff, thuật sĩ, phong ấn, hỗ trợ và DPS thì hệ thống sẽ thiết lập nhược điểm cho boss.

Nhược điểm của con nhện khổng lồ này là không biết tự buff máu, tấn công vật lý yếu, không có kỹ năng hỗ trợ.

Ngược lại, sát thương phép của nhện ta cực cao, kháng phong ấn, còn biết phong ấn nữa.

“Trốn kỹ.” Hướng Hoài Chi vừa dứt lời, nhện ta đột nhiên cúi đầu phun một tấm mạng nhện ra.

Mạng nhện bay thẳng đến chỗ Cảnh Hoan, Hướng Hoài Chi nhíu mày, vừa định bảo cô ấy tránh đi thì đối phương đã nhanh nhẹn nhảy lên tránh được mạng nhện.

Hướng Hoài Chi thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu đánh giá địa hình xung quanh.

Họ khá kém may mắn, được phân vào bản đồ Hang Tối.

Hang Tối là một bản đồ đường thẳng, bên trong rỗng tuếch, ngoài một vài đá vụn thì chẳng có gì nữa.

Điều này nghĩa là trong map không có nơi để Tiểu Điềm Cảnh trốn.

Cảnh Hoan cũng nhận ra điểm này. Mạng nhện chụp lên mặt đất tận sáu giây mới biến mất, nếu bất cẩn bị phong ấn vài lần thì gần như chẳng còn đường sống.

Cậu cầm quả nho cắn một miếng, vị ngọt lan tràn trong miệng: “Hu hu hu anh ơi làm sao đây, chỗ này không có nơi để trốn…”

Boss đã bắt đầu gây sát thương lan, Hướng Hoài Chi nhảy lên né quả cầu lửa, rút thanh trường kiếm chĩa vào mặt boss, vừa mở màn đã tung ngay đòn sát thương bạo kích: “Không sao, cố gắng né, chết rồi chúng ta gϊếŧ lại.”

Trong kênh live stream, Tiên Manh Manh cười khi thấy người gặp họa.

“Các cậu xem đi, sát thương toàn do Tâm Hướng Vãng Chi đánh thôi, Tiểu Điềm Cảnh chỉ biết chạy vòng vòng bên ngoài… Chắc chưa được mười phút là chết.”

“Thao tác của Tiểu Điềm Cảnh? Tất nhiên nát lắm rồi, trước đây acc của cô ta toàn do lão làng của bang bọn tôi chơi giúp, thao tác của cô ta thì cả lúc đánh phó bản cũng chết được nữa kìa.”

“Lần bị gϊếŧ ngược là do tôi không chú ý, chưa thêm máu kịp, không thì sao cô ta gϊếŧ nổi.”

“Nếu cô ta chơi Phổ Đà Sơn, không chừng còn giúp buff máu, nhưng lại đi chuyển sang Hồ Tiên Động, một môn phái mà cả việc buff máu cho đồng đội cũng cần kỹ thuật… thật quá ngu ngốc.”

Vừa dứt lời chợt thấy Tiểu Điềm Cảnh đang tránh né kỹ năng của boss chợt quay đầu lại, thả một Huyết Trì về hướng tây nam.

Kỹ năng buff máu của những phái buff khác đều là mục tiêu chỉ định nên sẽ không trượt. Chỉ mỗi kỹ năng của Hồ Tiên Động là cần dự đoán vị trí của đồng đội, một khi thả trượt nghĩa là lãng phí kỹ năng nên có yêu cầu cực cao về ý thức của người chơi, dù sao thì trong lúc PK, đồng đội đều di chuyển liên tục chứ không phải đứng tại chỗ chờ buff.

Tiên Manh Manh cười: “Các cậu xem…”

Cô chưa nói hết đã thấy Tâm Hướng Vãng Chi từ trên trời giáng xuống giẫm ngay trúng Huyết Trì, thanh máu hồi được một ít.

Nụ cười của Tiên Manh Manh sượng lại, một lúc sau mới nói: “… May mắn đấy, chắc Tâm Hướng Vãng Chi đã nhắm Huyết Trì để nhảy vào.”

Nhưng chẳng bao lâu sau, cô lại không nói thêm được lời nào nữa.

Mười phút qua đi, mỗi đợt Huyết Trì của Tiểu Điềm Cảnh đều được thả ngay dưới chân Tâm Hướng Vãng Chi một cách chuẩn xác.

Một hai lần đầu còn nói do kỹ năng Tâm Hướng Vãng Chi tốt, nhưng mười lần… chẳng ai có thể phân tâm giẫm Huyết Trì mãi trong khi đang chiến đấu quyết liệt với boss cả.

Điều khiến cô kinh ngạc nhất là, vào chiến đấu lâu thế rồi, Tiểu Điềm Cảnh vẫn trong trạng thái đầy máu!

[Cận] OTP JohnJae: Mẹ ơi? Ném Huyết Trì ghê gớm vậy!

[Cận] Yêu Từ Đâu Mà Ra: … Cài plugin à?

[Cận] Biến Ảo Thành Gió: Nên rốt cuộc là do Tâm Hướng Vãng Chi tiếp giỏi hay do Tiểu Điềm Cảnh ném giỏi?

[Cận] Hóa Tuyết: Chẳng lẽ thứ đỉnh nhất là cách di chuyển của Tiểu Điềm Cảnh sao?! Không mất giọt máu nào, sao khoa trương quá vậy?

[Cận] Lặng Lẽ Đưa Tình: Khen cái gì? Bình thường mà? Cô ta được tăng 15% tốc độ di chuyển đó. Tâm Hướng Vãng Chi mà không ra đánh boss cũng chẳng mất miếng máu nào.

[Cận] Bé Nhang Muỗi Hoạt Bát: DPS của Hướng Thần thiệt mẹ nó dữ dội…

Người bên ngoài không biết, nhưng người trong cuộc vô cùng rõ ràng.

Lộ Hàng nhìn chằm chằm giao diện trò chơi, liên tục cảm thán.

Hướng Hoài Chi được đút thêm ngụm Huyết Trì thơm ngon, nhướng mày: “Cảm ơn.”

Cảnh Hoan cất giọng ngọt ngào: “Anh đừng khách sáo~”

Thật ra việc ném Huyết Trì chẳng phải kỹ thuật khó khăn gì với Cảnh Hoan, cậu luôn dự đoán rất chuẩn, hơn nữa hầu hết thời gian cậu đều nhìn nhân vật Tâm Hướng Vãng Chi.

Phải công nhận, tuy tên này khốn nạn thật, nhưng anh ta cũng rất giỏi khi vừa tránh những kỹ năng của boss mà vừa đánh ra được sát thương lớn nhất.

Nếu là người khác, có lẽ đã bị boss hạ gục lâu rồi, một trăm máu cũng không buff kịp.

Nửa tiếng sau, cuối cùng boss đã cuồng bạo, nghĩa là lúc này boss chỉ còn lại 5% máu thôi.

“Cẩn thận.” Hướng Hoài Chi nói: “Nó sắp ra tuyệt chiêu.”

Vừa dứt lời thì thấy con nhện tinh đột nhiên nhảy lên cao, vô số nhện nhỏ ập đến, chi chít trông rợn cả người!

Quần chúng theo dõi bên ngoài sôi trào.

[Cận] Siêu Thích Lộ Lộ: Mẹ?! Hình ảnh kỹ năng này gớm quá vậy! Tôi đánh chết bọn thiết kế Cửu Hiệp!!

[Cận] Gió Tự Do Hơn Ta: Đây là kỹ năng gì? Chưa thấy bao giờ?

[Cận] Đừng Hỏi Ngày Về: Hai phút trước nhà phát hành vừa cập nhật thông tin boss! Đây là tuyệt chiêu của Nhện Tinh, khi những con nhện nhỏ va trúng người chơi sẽ phong ấn và tạo thành sát thương gấp ba!

[Cận] Lặng Lẽ Đưa Tình: Há há, thế chẳng phải chết chùm à?

“Mẹ, quá đáng vậy? Không cho người chơi chuẩn bị trước gì hết!” Lộ Hàng vỗ bàn.

“Không sao.” Hướng Hoài Chi vẫn rất bình tĩnh: “Bây giờ biết cái bẫy rồi, chết thì gϊếŧ lại, không sao cả.”

Mấy giây sau, đại quân nhền nhện biến mất, cuối cùng những người chơi khác cũng thấy rõ tình hình trên bản đồ.

Tiểu Điềm Cảnh khom lưng, móng vuốt trên tay cắm chặt xuống lớp bùn đất bên dưới… tạo ra một chiếc khiên phép bao quanh vừa đúng hai người họ.

Đây là kỹ năng Khiên Bảo Vệ rác rưởi nhất của Hồ Tiên Động mà chúng người chơi đều công nhận, phạm vi cực nhỏ, thời gian niệm chú dài, hơn nữa chỉ được sử dụng dưới chân thôi.

Đối với đa số người chơi, thay vì tốn thời gian mở khiên, chi bằng cứ tránh né cho xong.

Nhưng bây giờ Tiểu Điềm Cảnh đã dùng kỹ năng rác rưởi này để bảo vệ Tâm Hướng Vãng Chi an toàn.

Điều này có nghĩa Tiểu Điềm Cảnh phải nhảy ra sau lưng Tâm Hướng Vãng Chi trước khi boss tung tuyệt chiêu, và niệm chú trước bốn giây mới làm được như thế.

Kênh cận bỗng chốc trở nên yên ắng, Lộ Hàng cũng há hốc mồm, không thốt ra được tiếng nào.

Chỉ mỗi Hướng Hoài Chi nhếch môi, khẽ giọng: “Hay.”

Cảnh Hoan xốc lại tinh thần, thấy ngón tay mình có hơi đơ.

Lâu lắm rồi cậu không đánh một phó bản kịch tính như thế, thực sự rất tốn sức, việc dựng khiên đỡ tuyệt chiêu cuối cùng cũng chỉ mang tâm lý thử xem sao thôi.

May mà cược thắng.

Mẹ ơi mình giỏi quá. Cảnh Hoan nghĩ.

Thao tác cậu như vậy thì còn cần Tâm Hướng Vãng Chi làm gì, tự mình cậu cũng solo boss cũng được đó biết không?

“A.” Cảm nhận nhịp tim đập mạnh của mình, cả giọng điệu của cậu cũng chứa sự vui vẻ, nghĩ một đằng nói một nẻo: “Anh khen em rồi!”

Tâm Hướng Vãng Chi tung người lên, hai tay nâng trường kiếm đâm thẳng vào đầu con nhện, nhện ta giãy giụa gào vài tiếng rồi ngã ầm ra đất…

[Tin hệ thống: Chúc mừng Tiểu Điềm Cảnh, Tâm Hướng Vãng Chi đã phong ấn Yêu Vương gây sự, nhận được danh hiệu “Sát Thủ Yêu Vương”]

Khoảnh khắc nhện tinh ngã xuống, một rương kho báu lớn lập tức xuất hiện bên cạnh nó.

Mặc kệ những lời cảm thán và hoài nghi của quần chúng, Hướng Hoài Chi nói: “Nhặt đi.”

Cảnh Hoan sửng sốt: “Hả? Em nhặt à?”

“Ừ.”

Khoảnh khắc kích động nhất khi gϊếŧ boss đó là sờ rương.

Cảnh Hoan vội thao tác nhân vật đến trước rương, ngồi xổm xuống…

[Cận] Tiểu Điềm Cảnh: Tín đồ này bằng lòng ăn chay cả đời, chỉ xin GM cho rớt thần binh, hồn thú, Phụ Ma Linh Châu, sách rèn thần binh, Dấu Vuốt Rồng… (gõ mõ)

[Cận] Tâm Hướng Vãng Chi: …

[Cận] OTP JohnJae: …

[Cận] Xuân Tiếu: …

[Cận] Siêu Thích Lộ Lộ: …

Sau khi hoàn thành thủ tục, Cảnh Hoan chạm vào chuột máy tính với cõi lòng đầy mong chờ, nhấp nhẹ nút trái…

[Chúc mừng bạn đã phong ấn thành công Yêu Vương hiện thế “Nhện Tinh”! Sau khi Nhện Tinh xách tay nải về nhà đã để lại một phần “gói vật phẩm thơm tho (Thuốc Bậc Thấp, sau khi dùng hồi 100 điểm HP)”, thiếu hiệp vui lòng nhận cho!]

Cảnh Hoan: “…”

Cảnh Hoan: “Hả??”

Cảnh Hoan: “???!”

Cảnh Hoan: “GM, mẹ m…”

Hướng Hoài Chi: “E hèm.”

Cảnh Hoan đang định “xuất khẩu thành thơ” thì nghẹn lại, cậu sửa lời với giọng cực kỳ phẫn nộ và ấm ức: “… Mẹ anh mua đồ ăn sẽ bị chặt chém!”

Cuối cùng còn thấy chưa đủ: “Tất cả đều đắt đỏ! Siêu tăng giá!!!”