Chương 1: 001

Lúc chống tường đi ra, đầu Tô Lê Lê vẫn có chút đau.

Tô Lê Lê hôm nay được mời tham dự tiệc sinh nhật của Trình công tử, bởi vì hơi say nên đi tới phòng vệ sinh sửa sang lại lớp trang điểm một chút.

Biệt thự Trình gia, cho dù là phòng vệ sinh cũng được chiếu sáng rực rỡ, trong không khí cũng là mùi nước hoa Tiffany Violet.

Nhưng giờ phút này ánh đèn mờ ảo cùng trần nhà vỡ vụn trên đỉnh đầu, Tô Lê Lê theo bản năng che miệng mũi, giơ tay lên mới phát hiện cổ tay bị còng dày che khuất. Tô Lê Lê cứng ngắc cúi đầu, chiếc váy ống màu bạc vốn nên mặc trên người đã sớm không cánh mà bay, lúc này trên người cô đang mặc một bộ đồng phục cấp ba rộng rãi.

Tô Lê Lê sửng sốt hơn mười giây, liền xông ra ngoài. Trên tấm gương lớn trước bồn rửa bên ngoài hiện ra một cô gái lạ với sắc mặt tái nhợt, gầy gò một cách kỳ lạ, bởi vì bộ đồ thể thao màu xanh đậm rộng thùng thình cho nên càng thêm gầy gò.

Như thể tất cả các giác quan đều trở lại trong cơ thể trong phút chốc, một cơn đau nhói không thể chịu nổi từ mắt cá chân, kéo chiếc quần đồng phục học sinh nặng nề lên, những vết bầm chồng lên nhau khiến người ta sửng sốt.

Ngón tay mảnh khảnh của Tô Lê Lê nắm chặt ống tay áo, ký ức ùa về trong đầu thoáng chốc khiến cô khó thở. Một hồi lâu, lúc này mới ôm đầu đau đớn đứng lên.

Ngay cả khi cô không muốn tin vào điều đó, ký ức tuyệt vọng và đau đớn này đã thực sự nói với cô rằng cô đã được sống lại một lần nữa.

Sống lại trong cơ thể của một cô gái mười bảy tuổi.

Một cô gái bị bắt nạt trong khuôn viên trường là bằng chứng về những vết sẹo trên cơ thể.

Điều khiến Tô Lê Lê kinh ngạc chính là, cô gái này vốn tên là Tô Lê Lê. Đây có lẽ là lý do tại sao cô lại được trọng sinh đến trên người cô gái này.

Tô Lê Lê kéo thân thể đau đớn rửa tay, từ từ sắp xếp lại những ký ức vẫn còn hơi lộn xộn.

Trường nơi cô đang ở là một trường nội trú ở thành phố Y, kỳ thi tuyển sinh đại học hàng năm có thể xếp vào top 10 của tỉnh. Bởi vì thành phố Y là thành phố thủ phủ của tỉnh, 40% học sinh của trường là học sinh địa phương, trong khi 60% còn lại đến từ các vùng nghèo khác của tỉnh.

Tô Lê Lê chính là một trong sáu mươi phần trăm, về phần vì sao Tô Lê Lê lại bị đánh đập dã man như vậy, trong đầu hiện ra một khuôn mặt ngang ngược. Giữa nữ sinh đó và rất nhiều nữ sinh phía sau đùa giỡn, chân mang giày bệt hung hăng giẫm lên mắt cá chân Tô Lê Lê, thẳng đến khi giáo viên chủ nhiệm rống to những người này mới chen chúc vào phòng học.

Tô Lê Lê là người đứng đầu kỳ thi trung học phổ thông toàn huyện năm đó, lúc trước mẹ Tô ở trong huyện nhỏ thay con gái bày hai bàn tiệc, cuối cùng tự mình đưa con gái vào trường này, lại không ngờ Tô Lê Lê lại bị khi dễ.

Những học sinh có thể được nhận từ các quận và thành phố đều là những học sinh xuất sắc nhất của trường trung học cơ sở trước đây. Tô Lê Lê là học sinh đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh trung học của huyện này vào trung học cơ sở, năm thứ hai trung học lựa chọn ban xã hội, từ đó quen biết Từ Nghênh, cũng quen biết Đổng Vũ, chính là nữ sinh dẫn đầu khi dễ Tô Lê Lê.

Trường cấp ba dựa vào học sinh ở những huyện nghèo này để nâng điểm, thực tế không có nhiều học sinh ở thành phố này học giỏi, nhưng Từ Nghênh lại là ngoại lệ. Diện mạo đẹp trai sạch sẽ, chiều cao 1m84, thành tốt học tập đáng ngưỡng mộ, nghe nói từ Nghênh trong nhà vẫn là quan chức cấp cao của chính quyền tỉnh.

Tô Lê Lê học tập tốt, đặc biệt là sau khi phân ban lại càng đứng đầu. Nếu chỉ là thành tích tốt cũng không có gì, 70 trong số 100 người đứng đầu là học sinh tới từ các huyện, vấn đề chính là vào năm thứ ba trung học, Tô Lê Lê và Từ Nghênh nói chuyện yêu đương, mà Đổng Vũ thích Từ Nghênh.

Đổng Vũ thích Từ Nghênh từ khi cô học năm nhất trung học. Năm thứ hai trung học, để được học cùng lớp với Từ Nghênh, cô đã đặc biệt nhờ gia đình giúp cô chuyển lớp.

Kết quả là Từ Nghênh và Tô Lê Lê ngày càng thân thiết, thậm chí còn xác định quan hệ nam nữ vào năm thứ ba trung học.

Đổng Vũ ghét Tô Lê Lê vì lí do này.

Bây giờ là tháng 5, và năm thứ ba của cấp ba sắp kết thúc. Tô Lê Lê nhớ lại một chút, từ khi cùng Từ Nghênh xác định có quan hệ, Đổng Vũ đã bắt nạt Tô Lê Lê trong hơn một năm.

Đổng Vũ xuống tay tàn nhẫn lại cố tình ở trước mặt Từ Nghênh giả bộ như không có việc gì, Tô Lê Lê càng là quật cường lại muốn mạnh mẽ hơn, bị Đổng Vũ ức hϊếp cũng chưa bao giờ nói với Từ Nghênh, Từ Nghênh đến bây giờ cư nhiên cũng không phát hiện.

Tô Lê Lê trầm mặt nhíu mày, Từ Nghênh thật sự không phát hiện?

Cho dù Tô Lê Lê không nói gì, nhưng Tô Lê Lê thường xuyên xin nghỉ phép, vết thương trên cổ tay căn bản không che giấu được. Là bạn trai, Từ Nghênh đã gần một năm cũng không phát hiện manh mối gì, chẳng lẽ là ngu ngốc?

Hoặc, cậu ta đã biết điều đó từ rất lâu trước đây, nhưng lại giả vờ như không biết.

Tô Lê Lê chế nhạo chàng trai hiền lành và đẹp trai thích cô trong trí nhớ của Tô Lê Lê.

Cô không biết Từ Nghênh có ngốc không, nhưng Tô Lê Lê thật sự rất ngốc.

Tô Lê Lê đếm ngược ký ức trước đây của mình từng chút một, càng nghĩ càng cảm thấy cô gái này đáng thương. Bị bắt nạt ở trường cũng thôi, học kỳ này vừa mới bắt đầu, mẹ tô Lê Lê đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Tô Lê Lê bởi vì bị đả kích rất nhiều, rơi vào trạng thái mê man trong một thời gian dài, ngay cả thành tích cũng rơi xuống ngàn trượng.

Các thầy cô cũng đau lòng vì chuyện tô Lê Lê gặp phải, vì vậy họ chỉ có thể thuyết phục cô ấy đừng bỏ cuộc. Thật vất vả mới chậm rãi khôi phục lại, kết quả lại biết được mẹ Tô qua đời mới nửa năm, ba của Tô Lê Lê đã bắt đầu qua lại với một người phụ nữ khác.

Tô Lê Lê tức giận ngất đi, chờ khi tỉnh lại ngồi xe buýt bảy tiếng đồng hồ về nhà một chuyến, trở về liền thấy ba Tô cùng người phụ nữ kia như keo như sơn.

Mẹ tô Lê Lê là một người phụ nữ nông thôn, học hành không nhiều, lúc trước trẻ trung xinh đẹp theo ba Tô, chịu rất nhiều khổ sở. Còn ba của Tô Lê Lê đã học đại học và hiện là hiệu trưởng của Trường Trung học Số 2 của huyện, người phụ nữ rất thân mật với ông là một giáo viên tiếng Anh trong trường.

Mẹ Tô qua đời trong một vụ tai nạn giao thông, tài xế gây tai nạn đã bồi thường 1,2 triệu nhân dân tệ. Lúc Tô Lê Lê trở về, trên cổ người phụ nữ kia đeo sợi dây chuyền gần 10 vạn, liên tục nói ba Tô làm người ta đau.

Tô Lê Lê tức giận run rẩy, mẹ cô mở một cửa hàng nhỏ, ba cô một hiệu trưởng trường trung học cơ sở cũng không có nhiều tiền, nhà họ lấy đâu ra mười vạn để có thể mua được những món hàng xa xỉ như thế này?

Đó không phải là khoản bồi thường mà người lái xe đã trả sau khi mẹ Tô qua đời sao!

Thi cốt của mẹ cô chưa lạnh, Tô Ngạn liền không thể chờ đợi được dùng tiền sinh mệnh của mẹ cô đổi lấy lòng một người phụ nữ khác? Mẹ sống cả đời, Tô Ngạn ngay cả một bộ mỹ phẩm cũng chưa từng mua cho mẹ!

Tô Lê Lê kéo sợi dây chuyền của người phụ nữ và tát người phụ nữ một cách điên cuồng. Người phụ nữ la hét và nấp sau lưng Tô Ngạn, Tô Ngạn vốn cũng cảm thấy áy náy, nhưng sau khi người phụ nữ kia bị con gái tát, hắn đã ném con gái lên tường, thậm chí trực tiếp đuổi người ra ngoài.

Tô Lê Lê mang theo 500 đồng còn lại trên người trở về thành phố Y, nhưng từ đó không còn tâm tư gì để học nữa, Tô Ngạn sau đó hối hận không thôi muốn dỗ dành con gái tốt, nhưng Tô Lê Lê căn bản không để ý tới Tô Ngạn. Từ đó về sau cả người tử khí trầm trầm, thành tích càng ngày càng kém.

Tô Lê Lê thật vất vả mới tiếp nhận xong tất cả, yên tĩnh một hồi lâu mới chậm rãi đứng lên. Bởi vì ngồi xổm lâu, lúc đứng lên trước mắt tối thành một mảnh, mới biết cơ thể này bị thiếu máu. Lúc này, bên ngoài trời đã tối, hành lang vắng lặng, thỉnh thoảng có thể nghe thấy từ phòng học bên cạnh truyền đến thanh âm cảnh cáo không được nói chuyện.

Bây giờ có lẽ đã muộn để tự học rồi, Tô Lê Lê cảm thụ được một chút bầu không khí đã lâu không gặp cảm thấy có chút mới lạ, cô tốt nghiệp đại học được hai năm và đã rời xa trường trung học được sáu năm, không ngờ lại một mực trở về trường trung học.

Đứng trước gương và nhìn vào khuôn mặt trong gương, cô vô cùng ngạc nhiên khi thấy diện mạo của Tô Lê Lê thật sự rất đẹp. Mặc dù cô ấy trông có vẻ suy dinh dưỡng vì quá gầy, da xanh xao, sống mũi cao và đôi mắt màu trà vàng nhạt dưới ánh đèn mờ ảo. Tóc đuôi ngựa rất dài, buộc bằng dây chun để lộ vầng trán mịn màng và đường chân tóc hoàn hảo.

Không có gì lạ khi một cậu nhóc nổi tiếng như Từ Nghênh lại thích Tô người có thể xinh đẹp như vậy mà không cần trang điểm. Tô Lê Lê từng là một người nổi tiếng trên mạng, dựa vào giọng nói tốt và khuôn mặt xinh đẹp, cô đã trở thành mỏ vàng của nền tảng AK, sau đó lại chậm rãi làm Taobao, sau khi tốt nghiệp, đã trở thành một Bạch Phú Mỹ nổi tiếng.

Tô Lê Lê cảm thấy trước đây cô trông rất ổn, nhưng cô phải thừa nhận rằng so với gương mặt hiện tại thì vẫn còn kém xa.

Tái sinh gặp phải cũng không tốt, đây coi như là sự thật duy nhất có thể an ủi cô.

Hành lang rất yên tĩnh, Tô Lê Lê không biết bây giờ là mấy giờ, có phải sắp tới thời gian tự học hay không. Tô Lê Lê không hy vọng nguyên chủ có điện thoại di động, đưa tay sờ vào túi quần học sinh, kết quả thật sự khiến cô lấy ra một thứ.

Nó hơi nặng, Tô Lê Lê lấy ra, nhất thời kinh hãi.

Điều này này này!!! Không phải là iPhone 8 mới ra sao?

Là một người nổi tiếng hàng đầu trên Internet, iPhone 8 lúc mới bắt đầu mở bán đã bắt đầu mua. Nhưng bây giờ, Tô Lê Lê này cư nhiên có một chiếc iPhone 8??

Đùa gì vậy, Tô Lê Lê căn bản không muốn ba Tô gửi tiền, gần đây mỗi ngày đều ăn hai bữa chống đỡ, lấy đâu ra tiền mua điện thoại Apple? Lý do chính là không có chiếc điện thoại di động nào như vậy trong trí nhớ của Tô Lê Lê.

Tính năng nhận dạng khuôn mặt đã tự động bật khi Tô Lê Lê cầm điện thoại di động, Tô Lê Lê càng thên choáng váng, đây không phải là điện thoại của cô sao?

Nhìn lại, ngày 4 tháng 5 năm 2016.

Một năm rưỡi trước.

Lúc này còn chưa có iPhone 8, Tô Lê Lê quen thuộc lật điện thoại di động. Sau khi sống lại, di động cũng có thể theo cỗ máy thời gian và không gian mà đến.

Tô Lê Lê trực giác cảm thấy chiếc điện thoại này có gì khác lạ, nên định lấy điện thoại ra kiểm tra thật kỹ. Có người bước ra khỏi lớp, Tô Lê Lê vội vàng nhét điện thoại di động vào đồng phục học sinh.

Hẳn là một nam sinh lén lút đi ra ngoài đi vệ sinh, trên mặt không cao còn có mấy viên mụn trứng cá, nhìn thấy Tô Lê Lê đứng trước gương vốn không để ý, khi cậu chuẩn bị bước vào toilet, cậu không nhịn được nhắc nhở cô, "Đã gần mười giờ, lớp cũ muốn vào điểm danh, cậu mau trở về đi.”

Đối phương là có hảo ý, Tô Lê Lê vội vàng gật đầu nói lời cảm ơn, quay người đi về phía lớp học mới nhớ ra cậu nhóc này hình như là Vương Hạo, bạn cùng bàn của Tô Lê Lê.

Mà nam sinh phía sau lại trợn to hai mắt.

Cô đã tử khí trầm trầm một tháng cùng bàn, vậy mà bắt đầu quan tâm đến người khác rồi sao?

Tô Lê Lê không biết người bạn cùng bàn kiêm đồng hương của mình đang nghĩ gì, sử dụng trí nhớ, anh tìm thấy phòng học của lớp 9 năm 3, cửa sau lớp học có một cửa sổ kính nhỏ, đại khái là để cho giáo viên dễ theo dõi học sinh. Tô Lê Lê khom lưng nhìn, không thấy bóng dáng thầy cô, lúc này mới đẩy cửa đi vào.

Lúc đẩy cửa đi vào, tất cả mọi người đồng loạt quay đầu lại, Tô Lê Lê ở một lớp hơn bốn mươi khuôn mặt nhanh chóng nhìn thấy Đổng Vũ cố ý dán vào Từ Nghênh.

Đổng Vũ quay đầu kéo môi, ánh mắt khinh miệt lại đắc ý dán lên người Tô Lê Lê.

Cả lớp lập tức đổ dồn sự chú ý vào Từ Nghênh và Tô Lê Lê, trong lớp có vài nữ sinh đã không có ý tốt chờ xem kịch, xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn, huống chi ai bảo Tô Lê Lê chết cũng không chia tay với Từ Nghênh.

Tác giả có chuyện muốn nói:

Mở truyện mới, bản thảo rất đầy đủ, yên tâm nhảy hố đi ~~~~