Chương 7

Hứa Thúy An nói xong liền nắm lấy tay của Nhan Ngọc Sơn, bà ta ngửa đầu nói với vẻ tủi thân: “Em đã sớm nói với anh rồi, đứa con gái như thế thì có chỗ nào đáng giá để nuôi ăn học cơ chứ, trời sinh đã là đĩ từ trong trứng, vốn anh còn không chịu tin em, giờ thì tin rồi đúng không!”

Cái, cái gì cơ?

Nhan Ngọc Sơn khó có thể tin nhìn Hứa Thúy An, lời này quả đúng là quen thuộc, là lúc con gái hai tuổi, Hứa Thúy An nói ra. Lúc ấy Nhan Ngọc Sơn nổi lên một trận tức giận rất lớn, cuối cùng Hứa Thúy An mới bảo là do mẹ vợ nói.

Từ đó về sau Nhan Ngọc Sơn liền cấm Hứa Thúy An qua lại cùng với nhà mẹ đẻi, đương nhiên, hắn cũng đã đè Hứa Thúy An lại để giáo dục một trận.

Sau đó, Hứa Thúy An quả thật có thay đổi tốt hơn, đối với con gái rất là quan tâm, tri kỷ chăm sóc, thậm chí còn sợ con gái bị người ta bắt nạt nên chủ động nghỉ việc, nói là muốn hết lòng hết dạ chăm sóc cho con gái, con gái trong xã hội này quá nguy hiểm.

Nhan Ngọc Sơn đồng ý.

Hắn cũng không phải không nuôi nổi hai người.

Nhưng bây giờ xem ra, tận sâu dưới đáy lòng của Hứa Thúy An căn bản chưa từng cho là như thế, bà ta thế mà lại nhìn nhận con gái của bọn họ như vậy.

Vẻ lạnh lùng trong mắt Nhan Ngọc Sơn càng sâu hơn: “Cô câm miệng lại cho tôi!”

Khí thế nồng đậm trên thân của người đàn ông đập vào mặt, ánh mắt kia giống như một con dã thú theo dõi người sống, hung ác thô bạo, khiến cho Hứa Thúy An rùng mình một cái, nhưng nghĩ đến kế hoạch hôm nay của mình đã thành công, Hứa Thúy An không khỏi bĩu môi: “Em. . .”

Người trong ngực không hề động đậy thêm chút nào nữa, giống như là một con rối. Nhan Ngọc Sơn không hiểu sao lòng lại như tro tàn, lập tức sốt ruột.

Tuyệt đối không thể để cho con gái tiếp tục như vậy.

Nếu không, vẫn sẽ tiếp tục tìm đến cái chết.

Cũng không thể để cho Hứa Thúy An tiếp tục làm ầm ĩ như thế được, Nhan Ngọc Sơn không đánh phụ nữ, nhưng giờ khắc này, hắn bất chấp nguyên tắc của bản thân, Nhan Ngọc Sơn trực tiếp nhấc chân đạp bà ta ngã xuống đất, sắc mặt lạnh căm: “Câm miệng, sự thật như thế nào tự tôi có thể biết, nhưng Hứa Thúy An, nếu như cô không lập tức ngậm miệng lại rồi về nhà cho tôi, tôi sẽ khiến cho em trai của cô gãy chân.”

Lời này vừa nói ra, Hứa Thúy An lập tức hoảng sợ không dám nói nữa.

Thấy thế, vẻ mặt của Nhan Ngọc Sơn càng lạnh hơn.

Xem ra Hứa Thúy An cũng không hề cắt đứt quan hệ cùng với nhà mẹ đẻ.

Nhan Ngọc Sơn liếc mắt nhìn đã thấy có không ít người vây quanh, lập tức kéo quần áo con gái che kín cho cô, vừa nói với những người xung quanh: “Xin lỗi, làm nhiễu loạn giao thông, con gái của tôi mới mười bảy tuổi, người vợ này đã thừa dịp tôi không có ở đây muốn gả con gái cho ông lão trong thôn không lấy được vợ, để xây nhà cho em trai của cô ta, tôi thật sự không khống chế được.”

Nhan Ngọc Sơn có vóc dáng một mét tám chín, thể trạng to lớn, ngũ quan sâu thẳm hình dáng rõ ràng, góc cạnh rõ ràng, lúc này, hắn đứng ở nơi đó cứ như một ngọn núi cao trầm ổn, tràn ngập lực uy hϊếp.