Chương 2: Cách để báo thù
Bác gái nghe được khóc lại lớn hơn. Bác trai cũng rớm nước mắt an ủi bác gái, quay ra nghẹn ngào nói:
- Bác sĩ nói... Yến nó...
Bác trai chưa nói hết thì cửa phòng bệnh mở ra, 1 bác sĩ đi ra lắc đầu, nhẹ giọng nói với bác trai:
- Mong anh chị bớt đau buồn, chúng tôi đã cố hết sức nhưng...
Bác gái khóc đến ngất đi, bác trai cũng không nhịn được nước mắt lưng tròng. Tiểu Vân thì đứng ngây ra, từ góc độ của hắn có thể nhìn thấy gần hết phòng bệnh. Trong phòng, trên giường bệnh Như Yến nằm đó như đang ngủ vậy. Nhưng không phải ngủ 1 giấc rồi tỉnh mà là mãi mãi không tỉnh lại nữa.
Sau đó có những chuyện gì Tiểu Vân cũng không nhớ nữa. Hắn cũng chả biết mình rời bệnh viện thế nào. Hiện tại hắn đang ở nhà, trong căn phòng kín mít không ánh sáng. Đêm hôm qua hắn là tên tâm thần, còn đêm nay hắn là 1 bức tượng người. Hắn không hóa đá như hòn vọng phu được nhưng hắn vẫn đơ người ra đó.
Hai ngày sau đám tang Như Yến diễn ra, rất nhiều người đến nhưng chỉ có hắn không đến. Bác trai gọi cho hắn nhiều lần nhưng hắn không nhấc máy. Căn phòng của Tiểu Vân giống như căn phòng chết vậy. Gần như không có tiếng động nhưng nghe kĩ vẫn có thể nghe được tiếng nước mắt hắn rơi trên sàn nhà.
Ngày thứ ba, bác trai đến nhìn hắn phờ phạc, ngây ngốc mà đau lòng. Biết tính cách của hắn nên bác trai để lại cơm hộp với 1 lá thư rồi đi. Trong cái nhà này chỉ có gia đình Như Yến là quan tâm đến hắn. Có lẽ 2 bác cũng 1 phần nào biết được tình cảm của con gái mình. Cái tính tự kỷ, lập dị của hắn đến cha, mẹ hắn cũng chịu không nổi.
Đến mức phải gửi cho nhà bác 1 khoản tiền để trong nom hộ. Nay Như Yến mất đi, hắn chỉ còn 1 mình.
Tối hôm đó, trời mưa to sấm sét cuồng vũ, Tiểu Vân tỉnh lại. Có lẽ do ồn, Có khi vì đói quá bởi ba ngày hắn đã ăn gì đâu. Cầm hộp cơm ăn mà cứ như người máy vậy. Hắn vẫn mịt mờ, không chấp nhận được sự thật. Ăn xong, vô tình nhìn qua lá lá thư bác trai để lại. 1 chút động lực cuối cùng trong lòng để hắn cầm lên và đọc.
Nhưng càng đọc tâm tình hắn càng loạn, cuối cùng trở nên điên cuồng như sấm sét ngoài phòng vậy. Giờ hắn mới biết tại sao Như Yến chết. Không phải bệnh tật ốm đau gì mà là bị tai nạn xe. 1 chiếc ô tô đi ngược chiều phóng ẩu đâm vào Như Yến rồi bỏ chạy. Cảnh sát tìm được chủ xe gây tai nạn nhưng vì 1 lí do nào đó mà vụ án khép lại nửa chừng.
Tại sao không bắt hắn lại, tại sao?
Tiểu Vân tay siết chặt lại, lá thư cũng rách rơi lả tả. Hắn phải theo đến cùng. Hắn gọi điện hỏi bác trai về vụ án. Cái hắn được là 1 lời khuyên mà bác trai nhận được từ 1 cảnh sát trẻ tốt bụng: - Dân không đấu lại tiền và quyền. Hắn điên rồi. Vẫn biết cái thế giới này thối nát, nhưng có ai muốn cái thối nát này rơi vào đầu mình.
Lên mạng tra, không có. Báo chí, không có. 1 tin đồn cũng không!
Tiểu Vân tìm cách liên hệ với viên cảnh sát trẻ kia thông qua bác trai. Tìm mọi cách cầu xin mới được 1 cái tên: Bùi Chí Cường. Tên này thì hắn biết, con trai duy nhất của tổng giám đốc công ty game Thiên Phát. Công ty duy nhất kết nối với các công ty game thực tế ảo nổi tiếng trên toàn thế giới.
Hầu hết các trò chơi thực tế ảo trên toàn quốc đều do công ty này phân phối. Mặc dù không có tham gia sản xuất game, nhưng chỉ cái quyền phân phối này thôi đã đủ để các công ty khác đỏ mắt vì lợi nhuận. Không chỉ thế tổng giám đốc công ty - lão ba của Bùi Chí Cường - còn móc nối với rất nhiều quan chức lớn. Muốn báo thù chỉ 1 chữ khó
Tiểu Vân vẫn quyết tâm báo thù, hắn nhận thấy nhà họ Bùi dựa vào chỉ 1 chữ tiền. Quyền cũng là dùng tiền mà có. Hắn chỉ cần có nhiều tiền hơn là được. Với 1 kẻ như hắn, con đường kiếm tiền duy nhất chỉ có game mà thôi. Vừa vặn game thực tế ảo Vô Hạn mới được đưa ra.
Trò chơi này rất nóng nảy, muốn có đầu khôi để chơi cũng phải tranh phá đầu chứ đừng nói đến giường nằm cao cấp hay dinh dưỡng dịch. Riêng giá tiền đầu khôi cũng đến vài triệu. Tiểu Vân nhìn lại đầu khôi mà Như Yên tặng mới biết chị họ yêu mình đến mức nào. Nhưng người đã không còn, còn chỉ là công cụ báo thù mà thôi.
Hắn phải dựa vào trò chơi này để kiếm tiền. Nghe nói trên diễn đàn đã công bố tỉ lệ quy đổi tiền ảo ra tiền thật. 1 vàng trong game tương đương 1 ngàn ở ngoài. Nghe có vẻ ít nhưng ban quản lí Vô Hạn khẳng định tỉ lệ này sẽ không hề thay đổi. Điều này làm 1 đám gamer chuyên farm tiền tung hô đến nghẽn cả web.
Tiểu Vân từng chơi nhiều game nên hắn cũng có kha khá kinh nghiệm, hầu như các game đều giống nhau như có class tank, buff.. các chức năng cường hóa, sủng vật....v..v... Có lẽ Vô Hạn cũng không khác là mấy. Việc kiếm tiền không khó, cái chính là làm sao để kiếm được thật nhiều thật nhanh mà thôi.
Hắn không muốn báo thù phải chờ quá lâu, cái gì 10 năm hắn không đợi nổi.
8:00 tối trò chơi open, Tiểu Vân nhìn đồng hồ đã là 7h55 tối, hắn đội đầu khôi, nằm trên giường chờ đợi...
Đinh! Trò chơi bắt đầu!