Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Võng Du: Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server

Chương 8: Món Tiền Đầu Tiên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Kingofbattle.

Rửa mặt thật sạch, Giang Hàn không đợi được liền đội ngay mũ trò chơi vào, đănh nhập game.

"Bạch! "

Ánh sáng lóe lên, hắn lại xuất hiện trong lãnh địa dã ngưu, xung quanh có vài con dã ngưu vừa sinh ra.

Không nói nhiều lời, Giang Hàn nắm chặt [Dã Ngưu Kiếm] chém hai ba phát là gục một con, sau đó nhặt lên vài mai đồng tệ.

Hả? "

Đột nhiên, ánh mắt Giang Hàn sáng rực, hắn nhìn thấy bên cạnh thi thể dã ngưu rơi ra một đôi hộ oản (vòng bao cổ tay), vội vàng nhặt lên, sử dụng thuật dò xét, xem giao diện thuộc tính.

【 Hộ Oản Bì Ngưu】( cấp đồ trắng)

Phòng ngự : 2~2

Giới thiệu vắn tắt : dùng bì ngưu chế thành, kiểu dáng khá cũ, cũng chỉ có kẻ yếu mới để mắt tới.

Hắn càn quét dã ngưu cả đêm, hiệu suất khiến cho người khác phải líu lưỡi, dựa theo tỷ lệ này, tính cả hộ oản rơi ra, cũng chỉ có hai kiện, tỉ lệ rơi đồ trong Vĩnh Hằng thấp đến đáng sợ.

Sau khi trang bị hộ oản lên, phòng ngự lập tức tăng thêm 2 điểm, trở thành 16~18, công kích của dã ngưu đã không thể đủ đáng ngại, chỉ có thể tạo thành 1 đến 2 điểm sát thương, nếu so với đám tân thủ khác, có thể nói thuộc tính của hắn như đang ngồi máy bay, trâu bò đến tận mây xanh.

Sau đó, cũng không tốn bao nhiêu thời gian, hắn thừa dịp người chơi phổ thông đang tìm cách rời khỏi Tân Thủ thôn, nhanh chóng quay trở lại đây, khiến cho rất nhiều người chơi chú ý.

" Đệch con mợ, cao thủ kìa mọi người! "

"Cái trò chơi rác rưởi này đã vây khốn ta ở trong Tân Thủ thôn, kết quả đã có vài người thoát ra ngoài, rõ ràng ta không thể dò xét đẳng cấp của người này, ít nhất cao hơn ta 5 cấp! "

"Slime cũng không đánh lại, ta chỉ muốn bỏ game......"

......

Bên trong trò chơi Vĩnh Hằng cũng không có khái niệm quần, áo giáp sẽ mặc liền với thân dưới, ngoại trừ khả năng có trang bị đặc thù ra, thì trang bị cơ bản cũng chỉ có bảy món lần lượt là vũ khí, áo giáp, mũ giáp, hộ oản, giày, hộ thối, giới chỉ.

Bởi vậy, nếu nhìn từ bên ngoài, toàn thân trên dưới của Giang Hàn ngoại trừ không có hộ thối cùng mũ giáp, thì mấy món trang bị khác đều có đủ, ở trong mắt đám người chơi còn mặc đồ tân thủ, có thể nói là mạnh đến rối tinh rối mù.

Thở sâu một hơi, Giang Hàn liền hô lớn: "Bán trang bị đây, tổng cộng có hai kiện, trả tiền trước giao dịch sau! "

Cũng không có biện pháp, tạm thời hệ thống còn chưa mở ra chức năng thông báo, ở trong Tân Thủ thôn, muốn người khác chú ý chỉ có thể dựa vào thét to, khả năng thu hút sự chú ý cũng có giới hạn.

"Trang bị? "

Lập tức, thu hút một đám người chơi chen chúc mà đến, vây kín Giang Hàn chạy không thoát.

Sau khi lấy ra [thiết kiếm sĩ binh] cùng với [bì giáp sĩ binh], Giang Hàn vội nói: "Dựa theo phương thức đấu giá cao sẽ được. "

"Hai kiện đồ trắng có thuộc tính rác rưởi như vậy, ta mua chắc rồi, cũng liền bạn thân ta nghĩ đã muốn, một kiện 100 tệ, thế nào? " Một gã người chơi lên tiếng.

Một kiện dùng 100 tệ liền muốn mua xuống, ngươi nghĩ mình là ai ?

Giang Hàn dùng ánh mắt dành cho kẻ ngu nhìn hắn, lại hô lớn: "Người trả giá cao sẽ được! "

"Ta ra 500! "

"Một nghìn! "

"2000! "



......

May mắn, cũng không phải người nào cũng ngu như gã kia, hai kiện trang bị này nếu đặt ở trò chơi khác thì đúng là phế thải, nhưng trong Vĩnh Hằng thì bán được giá rất cao.

Vật hiếm thì sẽ trở nên quý giá!

Bất luận là trong game hay ở ngoài đời, chỉ cần đồ vật có đủ giá trị nhất định, thì những lời này chỉ đúng không sai được.

"Hai vạn, hai kiện trang bị này ta đều mua ! "

Một vị nam tử trung niên, có dáng người tầm trung lách vào đám đông, vừa nhìn thấy trang bị, lại quan sát Giang Hàn một lát, cười nói: "Thực lực tiểu tử ngươi không tệ, có hứng thú gia nhập công hội của chúng ta hay không, có thể thương lượng tiền lương. "

"......"

Năm chữ số vừa ra, chung quanh đã không còn người dám trả giá.

Hai kiện đồ tân thủ này rất nhanh sẽ bị đào thải, dùng một cái giá cao ngất ngưỡng như vậy để mua lấy, rõ ràng đối phương là một đại gia, đúng là không cần phải đấu giá tiếp.

"Thật xin lỗi, hiện tại ta muốn làm người chơi tự do. " Giang Hàn lắc đầu cự tuyệt.

Mặc dù hiện tại công hội trong trò chơi rất chuyên nghiệp, nhưng mà gia nhập công hội, có quá nhiều yêu cầu, lấy ví dụ như có BOSS thì phải đánh, ngươi phải online hỗ trợ, còn phải báo danh mỗi ngày, nếu không công hội sẽ khấu trừ điểm tích lũy các loại, kết quả lúc phân chia trang bị đều do cao tầng công hội quyết định, chuyện này vi phạm nguyên tắc của Giang Hàn, đồng thời cũng sẽ hạn chế khả năng phát triển của hắn.

"Được thôi. "

Đối phương cũng không có ép buộc, còn chưa đến mức vì một cao thủ gia nhập công hội mà dùng đủ cách nịnh nọt, nghĩ một chút, hắn liền nói: "Chúng ta hãy thêm hảo hữu, nếu ngươi có trang bị gì tốt, có thể ưu tiên bán cho Long Tộc chúng ta, về giá tiền thì ngươi khỏi phải suy nghĩ. "

"Tốt! " Giang Hàn gật đầu đồng ý.

Có thể liên hệ cùng với mấy công hội giàu có này, hắn có thể bớt lãng phí thời gian bày sạp bán hàng, lại có thể nhanh chóng đạt được giá cả thích hợp, đương nhiên hắn sẽ không cự tuyệt.

"Đinh! ~"

Hệ thống nhắc nhở : Long Đằng Vạn Lý mời ngài thêm hảo hữu, có đồng ý hay không?

"Có! "

Cùng lúc đó, đối phương cũng biết tên của hắn, có chút kinh ngạc: "Thì ra ngươi chính là Nhất Giang Hàn Thủy? "

Hắn là người đầu tiên gϊếŧ BOSS trong toàn bộ server, tự nhiên danh hiệu được rất nhiều người ghi nhớ, được vô số người lấy ra thảo luận, hắn không muốn biết tên cũng khó.

Mặc dù hắn không dò xét được cấp độ của Giang Hàn, nhưng đúng là hắn đã sớm dự đoán Giang Hàn chính là người đầu tiên gϊếŧ Boss.

"Về sau nếu rơi trang bị tốt sẽ liên hệ ngươi, đến lúc đó cũng đừng nói là không biết ta. " Giang Hàn cười nói, đồng thời lén đưa số tài khoản cho đối phương.

"Ha ha ha, không có. "

Long Đằng Vạn Lý nhanh chóng tiến hành chuyển khoản, hoàn thành cuộc giao dịch này.

......

Gỡ mũ trò chơi xuống, Giang Hàn lấy bánh nướng thả vào trong chảo nóng, uống một ly nước, tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho mẹ.

"A lô! "

Đầu đường đây bên kia truyền đến giọng nói quen thuộc.

"Mẹ. " Giang Hàn nói: "Con đã nhận được đồ mẹ gửi. "



"Nhận được là tốt rồi, biết rõ con thích ăn, mẹ gửi nhiều một tí, bây giờ con đang ở bên ngoài làm việc có mệt hay không..., mẹ nghe Trần thúc kế bên nhà nói lúc đi làm thì tiêu rất nhiều tiền, nếu thiếu tiền thì cứ nói cho mẹ, ít ra có thể gửi đi mấy vạn......"

Giang Hàn cười nói: "Không cần, ông chủ còn hay khen con, gần đây vừa phát cho con thêm mấy vạn tiền thưởng. "

"Mới đi làm mấy tháng liền thưởng mấy vạn...? " Giọng nói đầu dây bên kia có chút kinh hỉ.

Con trai có tiền đồ, đương nhiên là nàng vui vẻ.

"Ừ. "

Giang Hàn cười nói: "Mẹ ngài yên tâm đi, con ở bên ngoài sống rất tốt, nếu như tình hình kinh tế trong nhà không được tốt, trước tiên con có thể gửi hai vạn về nhà. "

"Trong nhà không thiếu tiền, ngươi đi làm thuận lợi là tốt rồi......"

......

Trò chuyện hơn mười phút, Giang Hàn mới cúp điện thoại, giữa trưa trực tiếp dùng mai khô, bánh nướng lấp đầy bao tử, sau đó nhanh chóng đăng nhập vào game.

Thời gian đầu trong game rất quý giá, hắn phải tiếp tục đẩy nhanh ưu thế chênh lệch của mình.

Đi một vòng trong Tân Thủ thôn, xác định không có nhiệm vụ nào có thể nhận, Giang Hàn tiêu phí 50 đồng tệ mua một bình hồi máu, sau đó dứt khoát rời đi.

Dựa vào lời giải thích của ông chủ tiệm thuốc, bình hồi máu này có thể sử dụng hai mươi lần.

[Hồi Huyết Dược]

Hiệu quả : sau khi uống xong, mỗi giây sẽ hồi phục 50 điểm sinh mệnh, kéo dài trong 10 giây.

[thời gian cold-down] : 20 giây

Giới thiệu tóm tắt : Đây là dược hoàn yêu thích của thanh niên trong Tân Thủ thôn, nghe nói nếu mỗi ngày dùng ba lần, mỗ lần tám hạt, sẽ có hiệu quả ích khí bổ thận.

Sau khi rời Tân Thủ thôn, giẫm lên bãi cỏ non mềm mại, tiến vào khu vực luyện cấp cao hơn, Giang Hàn nhìn qua thẻ ngân hàng có thêm 2 vạn, tâm tình trở nên sung sướиɠ.

Đây là món tiền đầu tiên hắn kiếm được trong trò chơi, hơn nữa là năm chữ số!

Cho dù tự xưng là game thủ chuyên nghiệp, nhưng hắn chỉ là sinh viên vừa tốt nghiệp không lâu, một hơi kiếm được hai vạn, nếu nói trong lòng cảm thấy bình thường, vậy khẳng định là nói dối.

Mấy phút sau, hắn đi ngang qua lãnh địa dã ngưu, nhìn thấy có mấy người chơi đang lập tổ đội hợp lực đánh quái, chần chờ mấy phút, liền lắc đầu nói: "Dã ngưu coi như xong......"

Dựa vào trang bị cùng đẳng cấp hiện giờ của hắn, nếu tiếp tục đánh dã ngưu, thì quá lãng phí thời gian, cho dù hiệu suất nhanh, nhưng đẳng cấp quá cao, kinh nghiệm từ gϊếŧ dã ngưu đã ít đến thương cảm.

Xuyên qua lãnh địa dã ngưu, đập vào mắt Giang Hàn chính là một mảnh sơn cốc, bên ngoài cốc xanh um tươi tốt, chim hót hoa nở, nhưng lại có một đầu sói xám có hình thể to lớn đang đi dạo, khiến cho phong cảnh xinh đẹp tăng thêm mấy phần đáng sợ.

【 Sói Xám】( quái bình thường)

Đẳng cấp : 10

Sinh mạng : 2000

Công kích : 25~30

Phòng ngự : 18

Kỹ năng:【 Cắn Xé】

Giới thiệu tóm tắt : Sói xám chính là kẻ thống trị mảnh sơn cốc này, thực lực của nó đặt ở Tân Thủ thôn chính là cấp bậc bá chủ, không biết có bao nhiêu nhà mạo hiểm vùi thây trong miệng sói, trở thành thức ăn.

......
« Chương TrướcChương Tiếp »