Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Võng Du: Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server

Chương 20: Gặp Lại Bạn Cũ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Kingofbattle.

"Cạc cạc! "

Bị con mồi khıêυ khí©h, Ma Hóa Tích Dịch Vương trở nên phẫn nộ, huy động bốn chân ngắn củn vọt tới, lại tiếp tục giằng co với Giang Hàn.

Bất quá, Giang Hàn nhanh tay lẹ mắt, ngay lúc nó há mồm đỏ như máu ra, trực tiếp lựa chọn tránh né, dùng khối nham thạch làm tâm, vừa đánh vừa chạy xung quanh, dùng nham thạch tránh né rất nhiều công kích, đồng thời khiến cho thuốc hồi máu phát huy tác dụng.

Nhất là kỹ năng [Quét Ngang] của Tích Dịch Vương, phạm vi đánh trúng quá rộng, nhưng bị khối nham thạch cản trở thì đánh không trúng Giang Hàn được.

"Đánh lén thì phải trả giá đắt nghen con. " Giang Hàn cố nhẫn nại, mài hết sạch thanh máu của nó.

Tuy rằng điểm sinh mạng của Ma Hóa Tích Dịch Vương cao tới mười vạn, nhưng mà sát thương của hắn lại không thấp, quét sơ một cái đã nhảy được vài trăm điểm, thỉnh thoảng bộc phát Cuồng Loạn Trảm Sát, hiệu suất tấn công tương đối khả quan.

Bất quá, kỹ năng bị động [Kịch Độc Ngoài Da] của nó thì lại khá đáng ghét, chỉ cần công kích trúng người, liền không cách nào tránh khỏi, khiến cho Giang Hàn liên tiếp sử dụng Liệu Thương Dược Tề để hồi máu.

Cũng may mắn là giá trị sinh mạng của hắn không thấp, không có lãng phí giá trị sinh mạng hồi phục của dược tề.

Giày vò suốt tám phút, tiêu hao bốn bình Liệu Thương Dược Tề, rốt cuộc Giang Hàn thành công đưa tiễn Ma Hóa Tích Dịch Vương về nơi chín suối, tuôn ra rất nhiều ngân tệ, còn có hai kiện trang bị, một kiện áo giáp màu vàng đất, còn có một cây pháp trượng.

【 Hoàng Nham Khải Giáp】(cấp thanh đồng)

Phòng ngự : 22~25

Hiệu quả : phòng ngự +8%

Yêu cầu đẳng cấp : 20

Giới thiệu vắn tắt : áo giáp khá kiên cố, thích hợp che giấu bản thân tại sa mạc, phục kích đối thủ.

【 Ma Nham Trượng】(cấp thanh đồng)

Công kích : 25~30

Hiệu quả : công kích +10%

Hiệu quả : hút máu phép +5%

Yêu cầu đẳng cấp : 20

Giới thiệu vắn tắt : pháp trượng sơ cấp quý giá, đối với pháp sư tân thủ vừa bước vào đời mà nói, có thể gọi là chí bảo, có sức hấp dẫn rất lớn.

......

Áo giáp thuộc tính không tệ, nhưng yêu cầu cấp 20 mới có thể trang bị, hơi sớm, về phần pháp trượng, công kích tương đối cao, còn có công hiệu hút máu, đáng tiếc chẳng có ý nghĩa gì đối với hắn.

"Có trang bị, mua không? " Giang Hàn gửi ảnh chụp thuộc tính [Ma Nham Trượng] cho Long Đằng Vạn Lý, nghĩ một hồi, lại gửi thêm [Ngưu Bì Hài].

Sau khi gϊếŧ Ma Hóa Tích Dịch Vương, cấp bậc của hắn đã đạt tới cấp 15 và 89% kinh nghiệm, lại gϊếŧ thêm mấy con quái nhỏ là có thể tăng cấp mặc vào [Sa Địa Ngoa], [Ngưu Bì Hài] trên người vẫn còn giá trị, hắn phải tranh thủ thời gian bán nốt.

Long Đằng Vạn Lý: "......Huynh đệ, món trang bị này có yêu cầu đẳng cấp rất cao, công hội chúng ta còn chưa có người nào sử dụng được. "

20 cấp!

Thứ này quá không hợp thói thường !



Dựa theo tin tức hiện tại thu được, người chơi phe Quang Minh khu Phương Đông có đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là cấp 13, Nhất Giang Hàn Thủy đã có thể lấy ra trang bị cấp 20, thế thì cấp độ bản thân hắn là bao nhiêu?

"Sớm muộn gì cũng cần dùng đến, hơn nữa thuộc tính của pháp trượng này tuyệt đối là hàng cực phẩm, cho một cái giá đi. " Giang Hàn nói thêm: "Ngươi cũng biết, trong trò chơi này có tỷ lệ rớt đồ ra sao mà. "

Long Đằng Vạn Lý: "Giầy có thể thu một ngàn, về phần [Ma Nham Trượng]......Ta chỉ có thể báo giá năm vạn, dù sao cũng là trang bị giai đoạn đầu, cho dù tính chất của nó rất xịn sò, nhưng sẽ rất nhanh bị đào thải. "

Hắn cũng không phải loại người tiêu tiền như rác, vẫn có thể tính toán được giá trị của trang bị.

Lúc trước hắn mua [Binh Sĩ Thiết Kiếm] cùng [Binh Sĩ Giáp Da] từ Giang Hàn với giá cực cao, chủ yếu là muốn tranh thủ rút ngắn thời gian luyện cấp mà thôi, cũng không phải là hai món trang bị kia có giá hơn vạn.

"Được rồi, ngươi chuyển khoản trước, dựa theo lệ cũ, bảo người đến Vùng Đất Hoang Vu nhặt lấy. " Giang Hàn sảng khoái đáp, có cảm giấc lâng lâng như hút cần.

Đây là khoản giao dịch thứ ba hắn làm cùng Long Đằng Vạn Lý, tính cả tài phú lần này, hắn tổng cộng bán được hơn 10 vạn!

Chỉ vài ngày ngắn ngủi, mười vạn đã tới tay!

Nhưng mà hắn tin tưởng, tương lai Vĩnh Hằng có thể mang đến lợi ích cho hắn lớn hơn nữa!

......

Đóng khung trò chuyện lại, Giang Hàn tiếp tục tìm kiếm bãi luyện cấp khác.

Daniel yêu cầu là đánh chết 500 con Ma Hóa Tích Dịch, số lượng rất nhiều, hiện tại hắn đã sắp hoàn thành nhiệm vụ.

Ước chừng nửa giờ sau......

"Xoẹt! "

Ánh sáng lóe lên, Giang Hàn đạt tới cấp 16.

Nửa giờ cày được 10% kinh nghiệm, chẳng phải tăng một cấp là tốn 5 canh giờ?

Thử tính nhẩm thời gian tăng cấp, Giang Hàn há hốc mồm, không thể không cảm thán hiệu suất luyện cấp trong Vĩnh Hằng chậm như rùa bò.

Phải biết rằng, hắn mới cấp 16 mà thôi, thấy thế nào cũng là giai đoạn đầu của trò chơi, một ngày phải online hơn 10 tiếng đồng hồ mới có thể tăng cấp, chuyện này hợp lý ư?

Hơn nữa, đây là tình huống đối với hắn, người chơi bình thường không có khả năng luyện cấp nhanh như hắn được, hiệu suất rất thấp, nếu như tổ đội luyện cấp thì sẽ bị chia kinh nghiệm, muốn thăng cấp đã khó càng thêm khó.

Bất quá, chửi bậy thì chửi bậy, hắn vẫn không thể ngừng cày cấp được, một mực cày đến sáu giờ chiều, Giang Hàn nhìn nhìn ống kinh nghiệm 86%, cùng với yêu cầu nhiệm vụ 301/500, hài lòng đăng xuất trò chơi để ăn cơm.

......

Gỡ mũ trò chơi xuống, Giang Hàn đang chuẩn bị cầm điện thoại đặt hàng shipper, phát hiện gã bạn tốt Vương Khải nhắn tin cho mình mấy cái, chẳng qua là hắn chơi game quá giền nên không chú ý.

"Huynh đệ, có ở đấy không? "

"Không trả lời tin nhắn, chẳng lẽ là đang quay tay? "

"Đã qua ba phút, cũng nên xong rồi chứ? "

......

Giang Hàn gửi tin nhắn qua: "Huynh đệ, có việc gì sao? "

Vương Khải là bạn tốt của hắn ở đại học, quan hệ của bọn hắn rất thân thiết, cũng chính bởi vậy, cho nên đối phương mới dám tùy tiện trêu chọc.



"Ăn đồ nướng đi. " Vương Khải lập tức trả lời, "Đừng nói với ta rằng ngươi đã ăn rồi, ta bấm đốt ngón tay để tính toán, biết rõ ngươi đang trong trò chơi. "

Nói đùa cái gì vậy, chẳng lẽ mình không phải người làm việc đàng hoàng?

Giang Hàn lập tức nghiêm túc nói: "Không phải chơi game, ta đang làm việc. "

"Ngươi tìm được công việc? " Vương Khải nhắn qua cái biểu tượng hoảng sợ.

"Ừ. "

"Loại công việc gì? "

"Thông qua buôn bán sản phẩm ảo để đổi lấy tiền bạc. "

"Nghe rất là cao cấp nha...! "

"Xem như đủ sống. "

"Chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp, gặp nhau ở chỗ cũ! "

"Tốt. "

......

Tô Thành vào buổi tối, ánh đèn rực rỡ.

Thay đổi một bộ quần áo đi đường, Giang Hàn bắt đầu rời khỏi phòng trọ, dọc theo con đường dài ngoằng chưa đến 5 phút, liền đứng ở quán đồ nướng ngã tư đường nhìn thấy một vị nam tử tướng mạo bình thường vẫy vẫy tay với hắn.

Giang Hàn mới bước qua, Vương Khải cười cười nện lên ngực hắn một cái : "Huynh đệ, được lắm, ta đang chuẩn bị giới thiệu cho ngươi một công việc thơm bơ, không nghĩ tới ngươi đã tìm được rồi. "

"Giới thiệu việc làm cho ta? " Giang Hàn kinh ngạc hỏi: " Loại công việc gì? "

"Game thủ chuyên nghiệp! "

Vương Khải thẳng thắn nói: "Dựa vào bản lĩnh kia của ngươi, không đi làm game thủ chuyên nghiệp quả thực là uổng phí tài năng, hiện tại ta chuẩn bị làm việc cho một công ty cày game Vĩnh Hằng, có thể giới thiệu ngươi qua đó, chúng ta có thể làm việc chung. "

"Chỉ sợ là không được. " Giang Hàn vội lắc đầu.

"Sợ ta bẫy ngươi? " Vương Khải vội vàng giải thích nói: "Huynh đệ chúng ta sẽ hại nhau sao, tiền lương bên kia rất cao, thu nhập một tháng chính thức là tám ngàn, còn có ngũ hiểm nhất kim(*), bao ăn bao ở, mặc dù có khảo hạch để thông qua, nhưng dựa vào kỹ năng của ngươi, ta nói một lời thật lòng, thông qua chỉ dễ như ăn cháo. "

(ngũ hiểm nhất kim: ngũ hiểm gồm có 5 loại bảo hiểm là dưỡng lão, y tế, thất nghiệp, tai nạn lao động và bảo hiểm thai sản, nhất kim là có nhà ở chung.)

"Chuyện này......"

"Đừng tưởng nhiều nơi có mức lương trung bình khá cao, nhưng mà không có mấy nơi trả tới tám ngàn, là mức trung bình đó, ngươi hiểu không......"

"Ngươi hãy nghe ta nói hết đã : " Giang Hàn dở khóc dở cười: "Ý của ta là......ta làm một mình. "

"Làm một mình? "

Vương Khải sửng sốt trong chốc lát, bèn nói : "Không phải bây giờ ngươi buôn bán vật phẩm ảo hay sao…. Ơ đệch mịa! "

Lời nói vừa đến miệng, hắn đột nhiên kịp phản ứng, hung hăng vỗ một cái thật mạnh xuống bắp chân, nhe răng trợn mắt nói: "Ta bị ngươi lừa thật thảm! "

......
« Chương TrướcChương Tiếp »