Chương 6: Buôn bán vũ khí

- Số lượng lớn trang bị vũ khí các loại, chỉ có ngươi không nghĩ ra, chứ không có gì ta không có.

Lâm Thiên chính là như thế này để lại bình luận trên bài post.

(Kỷ Nguyên) Khoảng thời gian này rất nổi, người chơi rất nhiều. Hắn vừa để lại bình luận thì không thiếu người đã chú ý đến mà đi vào bình luận trêu ghẹo.

Đương nhiên, chính chủ cũng là chú ý đến mà xác định tin tức vài câu rồi chủ động nhắn tin riêng.

- Người anh em, thật sự bán vũ khí trang bị hay sao?

- Tất nhiên a. Đao thương thuẫn giáp ta đều có. Chất lượng tốt đi kèm theo số lượng lớn.

- Số lượng lớn là bao nhiêu?

- Cụ thể không rõ ràng. Bất quá vũ khí mỗi loại đều trên dưới 200. Giáp tầm 500.

- Nhiều như vậy? Chất lượng như thế nào?

- Tinh lương a. Đao thương chất lượng gần tương đương với quan binh huyện thành như vậy. Giáp thì có 2 loại, giáp da cùng giáp sắt. Ta còn có cả một số thuẫn sắt cùng mộc cung...

- Người anh em, ngươi tìm được con đường tư thông với quan phủ sao?

- Muốn mua thì có bán. Muốn tìm hiểu nơi phát ra thì không được.

- Người anh em... Trước tiên chờ, ta cần liên hệ bàn bạc với mọi người.

- Không có vấn đề.

Ước chừng hơn chục phút sau đó

- Người anh em có ở đó sao?

- Ta đây.

- Trải qua thảo luận chúng ta muốn mua 100 thương 100 đao. Giáp 200 bộ, mộc cung 50. Ngươi nói giá đi.

- Thương đao 1 cây một lượng bạc. Giáp da 1 lượng bạc 5 bộ, giáp sắt 2 lượng bạc một bộ. Mộc cung kèm theo 10 mũi tên bán 2 lượng.

- ....

- Đơn hàng trị giá 340 lượng bạc nếu là giáp da. Giáp sắt thì là 700 lượng bạc.

- Người anh em, giá quá cao a.

- Cao sao? Trang bị của ta là tinh lương, không thua kém so với trang bị quan binh huyện thành. Cũng không phải là loại thô ráp trang bị trong tiệm rèn ở thôn nhỏ.

- Ta cần trao đổi với mọi người.

- Tùy tiện a.

(Kỷ Nguyên) Bên trong lượng bạc liền bằng với đơn vị đo lường thời cổ đại.

10 lượng bằng 500g.

Lại 10 phút thời gian trôi qua

- Người anh em, chúng ta muốn giáp da. Giảm giá một chút a, 300 lượng bạc đơn hàng như trên.

- Có thể. Giao dịch như thế nào?

- Ngươi trực tiếp vận chuyển đơn hàng tới huyện thành gần nhất, chúng ta sẽ có người đến lấy. Phí vận chuyển chia đôi a.

- Các ngươi ở huyện thành nào? Ta lo lắng khoảng cách quá xa, không đến được.

- Xa? Trong huyện thành có truyền tống trận mà. Chỉ mất thời gian vận chuyển hàng đến huyện thành...

- ....

- Thế nào?

- Không có gì. Từ thôn xóm của ta vận chuyển hàng đến huyện thành phải mất 8 tiếng. Chúng ta 3 giờ chiều ngày mai gặp trong huyện thành.

- Không sợ chúng ta lừa gạt?

- Bang hội lớn sẽ lừa gạt?

- Ha ha.... Không có vấn đề, người anh em ngươi ở huyện thành nào?

- Nam Dương huyện thành.

- Tốt lắm, chúng ta ngày mai gặp. Địa điểm trước cửa huyện nha, dấu hiệu nhận biết liền là một vòng dây đỏ trên cánh tay phải.

- Đã biết. Ngày mai gặp.

Kết thúc trò chuyện sau đó Lâm Thiên không khỏi có chút kích động.

300 lượng bạc đây là số tiền lớn a.

Có tiền, vô số các loại bản vẽ trong chợ đen hắn liền có thể mua được.

Chợ đen chỗ này chính là một cửa hàng buôn bán có giao dịch ngầm các đồ vật triều đình cấm buôn bán mà Mã An có nói cho Lâm Thiên.

Nghe nói chủ cửa hàng là người của quan phủ. Bản vẽ cũng là từ quan phủ tuồn ra.

Đến nỗi vừa rồi liên hệ người mua có mua thật hay không, chuyện này Lâm Thiên cũng không có quá nhiều lo lắng.

Giống như trước đó trao đổi, đối phương là bang hội lớn, sẽ không bởi vì chuyện này mà vứt đi khuôn mặt, uy tín của bang hội mình.

Nói đến bang hội lớn cái này.... Bang hội lớn tiền bạc các loại tài nguyên có thể huy động là nhiều hơn người chơi bình thường rất nhiều.

Vài chục, cả trăm cả ngàn người chơi đưa tiền đưa tài nguyên.... Con số là vô cùng kinh khủng.

Giống như bây giờ trong (Kỷ Nguyên), mỗi người có bao nhiêu bạc a ? 10 lượng ?

Mỗi người 10 lượng, 100 người liền là 1000 lượng....

Kích động một hồi sau Lâm Thiên liền lên trang chủ (Kỷ Nguyên) tìm hiểu thông tin về truyền tống trận.

Thông tin rất nhanh liền hiện ra.

Truyền tống trận: Sử dụng để di chuyển qua lại giữa các huyện thành. Người, vật phẩm... Đều có thể sử dụng. Chi phí tùy thuộc vào phạm vi truyền tống giữa các huyện thành.

Cái này truyền tống trận Lâm Thiên trước đó còn không hề biết. Nếu như không phải là vừa rồi bang hội người liên hệ kia nhắc tới, có lẽ Lâm Thiên còn một mực không biết tính năng này.

Lại lục lọi trang chủ một hồi, không thấy bỏ sót tính năng nào nữa thì Lâm Thiên mới vào khoang trò chơi. Một lần nữa đăng nhập (Kỷ Nguyên).

Lúc trước đăng xuất khỏi là buổi sáng. Bây giờ vào lại đã đến buổi chiều.

(Kỷ Nguyên) Thời gian 2:1 so với thực tế .... Thời gian trong trò chơi quả thực là rất nhanh trôi qua.

Ra khỏi nhà trưởng thôn, Lâm Thiên liền đi tìm Lâm Sơn.

Lâm Sơn được Lâm Thiên trao quyền phó trưởng thôn. Bình thường công việc, quản lý từ lớn đến nhỏ Lâm Sơn đều là biết rõ. Thậm chí còn rõ ràng hơn Lâm Thiên.

Tìm được Lâm Sơn, Lâm Thiên liền trực tiếp nói:

- Lâm lão, sắp xếp cho ta thương đao sắt mỗi loại 100, mộc cung 50, giáp da 200 lên xe. Ngày mai buổi sáng ta liền mang đi Nam Dương huyện thành bán.

- Thôn trưởng, vũ khí trang bị nhưng là không được buôn bán trong huyện thành.

- Lâm lão, ta có con đường buôn bán riêng. Che đậy một chút đừng quá lộ ra để cho quan binh nhìn thấy là được.

- Kia... Được rồi. Vậy để ta đi sắp xếp.

Lâm Sơn cũng chỉ là lo lắng một chút, cũng không có hỏi quá nhiều mà nhanh chóng đi sắp xếp.

Này có thể là một phần do Lâm Thiên có uy vọng khá cao trong lòng Lâm Sơn cùng mọi người trong thôn nguyên nhân....

Thời gian đảo mắt trôi qua

Ngày hôm sau buổi chiều ở Nam Dương huyện thành.

Lâm Thiên cùng với Mã An hai người uống trà trong một tiệm trà cách không xa huyện nha.

Ước chừng hơn mười phút sau đó, một nhóm 5 người đứng trước cửa huyện nha lọt vào tầm mắt của Lâm Thiên.

2 nam 3 nữ. Mỗi người dắt một con ngựa kéo ... Nhìn bộ dáng, ăn mặc.... Đều không khác gì nhiều so với dân bản địa.

Nếu như không phải là có vòng đỏ trên tay, Lâm Thiên quả thực là còn không phân biệt được người chơi với dân bản địa.

Thanh toán tiền trà nước, Lâm Thiên cùng Mã An liền đi tới chỗ nhóm người.

- Nhật Nguyệt bang hội?

- Ân! Ngươi là người bán... Lâm Mộ Nam?

Lâm Mộ Nam là tên tài khoản mạng xã hội của Lâm Thiên.

- Là ta. Tiền mang đến đầy đủ sao?

- 300 lượng, không thiếu một chút.

Một người trong nhóm mỉm cười vỗ vỗ cái rương trên tay.

- Vậy tốt rồi. Đi theo ta, chúng ta vừa đi vừa trò chuyện.

Nói, Lâm Thiên liền hơi xoay người làm tư thế mời.

Vũ khí trang bị hắn đã chuyển đến huyện thành. Tạm thời để trong nhà hoang do Trương Long Triệu Hổ cùng mấy người hương dũng canh giữ.

Dọc đường, Lâm Thiên liền cùng với Nhật Nguyệt bang hội mấy người trò chuyện làm quen một chút.

Đương nhiên, trò chuyện là trò chuyện, những gì không cần nói cũng là không nói ra....

Ước chừng gần nửa giờ sau

Trong nhà hoang

- Ha ha, chất lượng quả nhiên là tinh lương. Cùng với huyện thành quan binh không có quá nhiều chênh lệch.

Nhật Nguyệt bang hội mấy người mở ra vải che xe ngựa kéo , hai mắt tỏa ánh sáng kiểm tra trang bị bên trên. Kiểm tra xong sau liền cười ha hả nói, bộ dáng hiển nhiên là hài lòng.

- Mua bán chỉ cần thoả mãn lẫn nhau là tốt rồi.

Lâm Thiên cũng là mỉm cười ha ha mà nói. Dù sao Mã An còn đang ôm một rương đựng 300 lượng bạc đâu .

- Người anh em, những trang bị này thật sự không phải là từ trong tay quan phủ tuồn ra a ?

- Bí mật bí mật. Không thể nói không thể nói.

Lâm Thiên nghe vậy thì lắc lắc đầu.

- Được rồi được rồi. Ta cũng lại không hỏi. Đúng, 2 lượng một bộ giáp sắt ngươi có mang theo hàng mẫu sao ?

- Có a. Trương Long.

Lâm Thiên gật gật đầu, cùng Trương Long nói.

Người sau hiệu ý đem áo vải bên ngoài cởi ra, để lộ ra giáp sắt bên trong.

Nhật Nguyệt bang hội mấy người thấy vậy liền đi tới trước mặt Trương Long mà quan sát.

- Cũng là tinh lương. Hàng chất lượng cao a.

- Hàng tốt thì có muốn mua sao lão bản? Ta ngày kia có thể mang đến trăm bộ. Cao nhất 200.

Giáp sắt trước đó thu được trong sơn trại số lượng không quá nhiều. Khoảng chừng gần 200 bộ.

Bất quá Lâm Thiên còn thu được bản vẽ chế tạo.

Khoảng thời gian này thợ rèn trong thôn cũng đã nắm vững kỹ thuật rèn tạo giáp.

Giáp sắt thu được dù cho có bán hết đi, sau này từ từ rèn lại chính là.

- Chúng ta cũng muốn mua, thế nhưng không có tiền, mua không được.

- Đừng đùa a lão bản ... Đại bang hội cũng không có tiền?

- Ngươi nói xem? Cái trò chơi này không nạp tiền, khởi đầu lại khó khăn... Mọi người đều không có tiền nha.

- Như vậy a...

- Không dấu gì ngươi, lần này 300 lượng bạc... Chúng ta phải gom góp từng đồng một.

- Không đến mức a?

- Mỗi người thôn trang đều cần tiền duy trì. Cũng không có ai dư dả nhiều....

Mấy người lại trò chuyện một hồi, sau đó liền đổi ngựa kéo xe rồi chia tay nhau.

Mấy cái xe kéo không đáng giá bao nhiêu tiền, Lâm Thiên là đưa không cho Nhật Nguyệt bang hội mấy người.

- Trương Long, Triệu Hổ. Mấy người các ngươi ở đây chuẩn bị bữa tối. Ta cùng Mã An ra ngoài, buổi tối thì trở lại.

Có tiền trong tay Lâm Thiên đều đã không nhịn được mà nghĩ đến Mã An nói chợ đen....

Đi bộ chừng gần 1 giờ, Lâm Thiên theo Mã An chỉ dẫn đi vào một tiệm buôn bán dụng cụ nông nghiệp.

Gặp trong tiệm không có ai ngoài đứng trước quầy chủ tiệm, Lâm Thiên đi tới liền nhẹ giọng mà trực tiếp nói:

- Lão bản, ta muốn bản vẽ.

- Khách quan, không biết ngươi muốn mua loại gì?

Chủ tiệm mỉm cười híp mắt nhìn xem Lâm Thiên.

- Quân sự loại bản vẽ có sao?

- Quân sự... Khách quan muốn loại nào?

- Có danh sách sao? Ta muốn nhìn xem mà lựa chọn.

- Khách quan chờ một chút.

Chủ tiệm ở dưới quầy trong ngăn kéo lục lọi một vài phút, sau đó lấy ra một quyển sách nhỏ đưa cho Lâm Thiên.

Quả nhiên là chợ đen, nơi tuồn các loại bản vẽ từ trong huyện nha ra. Đủ loại bản vẽ đều có.

Lâm Thiên lật xem một hồi liền chọn được 2 tấm bản vẽ cần thiết nhất.

Nói thật, nhìn xem danh sách hắn cái gì cũng muốn mua. Chỉ là giá tiền quá mức đắt đỏ...

Giống như bộ binh quân doanh liền là 100 lượng bạc một tấm bản vẽ.

Bộ binh quân doanh bản vẽ: Có đầy đủ hạng mục huấn luyện hương dũng thành chính quy đao binh, thuẫn binh, thương binh, cung binh.

Sàng nỏ bản vẽ: Có thể chế tạo sàng nỏ. Một lần bắn ra 1 mũi tên, uy lực cực lớn.

Sàng nỏ đồ chơi này cũng là 30 lượng một tấm bản vẽ.

Đắt là đắt. Bất quá bộ binh quân doanh cùng sàng nỏ bản vẽ hai thứ này đều rất quan trọng.

Bộ binh quân doanh có thể huấn luyện hương dũng thành binh sĩ chính quy. Này vô cùng quan trọng.

Mà sàng nỏ bản vẽ nhưng là vũ khí sát thương lớn. Công thành thủ thành... Đều cần dùng đến.

Giống như toà sơn trại trước đó bị quan binh vây quét, nếu như sơn tặc cố thủ không ra, sàng nỏ là lợi khí công thành nhổ trại.

Mà không chỉ công thủ thành, sàng nỏ đối với trận chiến bình nguyên cũng là có tác dụng cực lớn. Không hiểu sao ngày hôm đó quan binh không dùng.