Editor: Toujifuu
***
Khi ta vội vã chạy đến cửa thành nam, nhìn trái nhìn phải cũng không thấy nhóm Tiểu Lộ đâu.
Chẳng lẽ ba vị tiểu thư này lạc đường? Ta đầy mặt nghi hoặc mà tìm một góc chờ. Thẳng đến lúc ước chừng sau một giờ, ta mới phát hiện bản thân phạm vào một sai lầm —— hết thảy nữ nhân, vô luận lớn nhỏ, đều có cùng một thứ yêu thích, đặc biệt thời điểm có trên hai vị nữ tính ở cùng nhau, khi đó lại càng sẽ kéo dài gấp bội, đó chính là đi dạo phố! Rất rõ ràng, theo ta thấy nhiều nhất cần nửa tiếng đồng hồ là có thể mua hết những thứ cần dùng đến bây giờ đã gần hơn hai giờ còn chưa thấy cái bóng của mấy nhỏ, vậy khẳng định là đang lưu luyến đi tới đi lui tại mỗi một quầy hàng đến mức quên cả trời đất.
Mắt thấy mặt trời trên đỉnh đầu đang chầm chậm bò, ta đang suy nghĩ ngày hôm nay dứt khoát tìm một chỗ ngụ lại, ngày mai mới lại đi nữa. Phải biết rằng, có chút nguy hiểm trong đêm tối không giống như ban ngày, 《 Thế Giới 》 ở phương diện này làm phi thường chân thực, vì vậy ta không muốn bởi vì ở trong ban đêm tầm nhìn thấp đi ra ngoài mà dẫn phát việc ngoài ý muốn nào đó.
“Ca!”
Thanh âm của Tiểu Lộ trước khi ta hạ quyết định đúng lúc vang lên, cứu lại một hồi hành động sắp bị bỏ dở nửa chừng.
“Ca, anh xem mấy thứ chúng em mua này, chúng em đã cùng bọn họ ép giá nha, Thủy Tinh chính là cao thủ nga, gϊếŧ chết rất nhiều, chúng em đều mua được giá tiện nghi nha.”
Ta nhìn nhìn một đống đồ Tiểu Lộ cầm trong tay hiến ra. Không ngoài dự liệu, ngoại trừ những thứ ta kêu mấy nhỏ mua, còn có vụn vụn vặt vặt mấy thứ đồ xinh đẹp mà không dùng được như dây cột tóc, trang sức phẩm bạch bản các loại. Những thứ này thường ngày đều là không ai cần, tất cả đều là những thứ do mấy người chơi luyện chức nghiệp sinh hoạt làm để luyện tập, cũng chỉ có những tiểu nữ sinh như mấy nhỏ mới thích. Còn may mấy nhỏ cũng đã mua đủ mấy thứ ta yêu cầu, ta cũng không đành nói cái gì, chỉ có thể thầm than, mấy nha đầu này thực sự là không lo việc nhà không biết củi gạo quý, mấy nhỏ cho rằng mấy món tiền đó đều là từ trên trời rớt xuống sao a? Cũng không biết tiết kiệm một chút.
“Đi thôi, sắc trời không còn sớm. Nếu không đi, sợ là ngày hôm nay chúng ta làm không được nhiệm vụ này.”
Mang theo ba con “chim nhỏ vui sướиɠ”, nhóm bốn người chúng ta đi hướng bãi biển. Vùng ven biển vàng kim như trăng rằm kia khiến cho ba nữ tử kinh thán từng đợt. Tuy rằng đã không phải lần đầu tiên đến, thế nhưng ba người Tiểu Lộ vẫn bị cảnh đẹp này hấp dẫn đến mức không chuyển chân. Thật vất vả chờ mấy nhỏ lưu luyến không rời mà đi khỏi phiến bãi cát vàng kim kia, cũng đã buổi chiều. Ta nhìn nhìn thái dương có chút ngả về tây, trong lòng ngầm vội, nhưng cũng không có biện pháp. Nghĩ đến nhiệm vụ cấp mười mấy hẳn là sẽ không quá khó khăn đi? Có lẽ nắm chặt một chút vẫn có thể làm xong, đêm nay phải tận lực trở lại trong thành qua đêm mới tương đối tốt.
Lấy kinh nghiệm của ta, nhiệm vụ cấp mười lăm không có trình tự quá phức tạp, đại bộ phận đều là gϊếŧ chút tiểu quái, chạy chân các loại, nhiệm vụ xuất hiện mê cung cùng tình hình đặc dị rất ít. Không bao lâu sau, chúng ta men theo bãi loạn thạch của bãi biển phía tây tìm được cái thạch động theo như lời của Lý Tam. Cửa động rất rõ ràng, ngay trên một mảnh vách đá rộng lớn cao cao, dù là ai đều có thể liếc mắt một cái liền nhìn thấy. Nhiệm vụ không khó khăn như thế khiến cho ta thất vọng một trận.
Đi vào thạch động, thạch động cũng không sâu, trên cơ bản liếc mắt một cái là có thể thấy đến cùng. Vách động khô ráo bị gió biển thổi nhiều năm, có chút vết tích cát hóa, triều văn nhợt nhạt đầy vách động, tản ra tầng tầng như đóa hoa.
“Chính là ở đây? Nơi nào có hoa a?”
Tiểu Lộ rất hoài nghi, một chút cái bóng của “hoa” nhỏ cũng không thấy được. Ta cũng tìm tìm mọi nơi, đích xác không có. Trong động này rỗng tuếch, sạch sẽ đến mức ngay cả khối đá cũng không thấy, nơi nào sẽ có hoa gì.
Trong lòng ta lộp bộp một chút, hỏng rồi, sẽ không phải là để cho ta trúng giải thưởng lớn chứ? Sau khi nhìn kỹ thuyết minh của nhiệm vụ, ta xác định lúc này đây ta đích thật là vận khí cực “tốt”, gặp phải một nhiệm vụ tình hình đặc dị. Mấy nhiệm vụ loại hình này chỉ là cách gọi mà mấy người chúng ta quen dùng, ở trên mạng cũng có người dùng xưng hô khác. Nói chung chính là một câu nói, nhiệm vụ tình hình đặc dị không hề giống mấy nhiệm vụ gϊếŧ quái, tìm bảo, mê cung đơn thuần các loại, mấy loại nhiệm vụ trên đây đều có thuyết minh nhận nhiệm vụ rõ ràng, ngươi nên làm gì làm gì, nên đến nơi nào đến nơi nào, có thực lực liền lên, không có thực lực liền xong đời, giản đơn sáng tỏ không có gì không giống mấy trò chơi khác. Thế nhưng nhiệm vụ đặc dị ngoại trừ cần thiết thực lực nhất định, còn cần vận khí nhất định. Ta từng nghe nói, có người sau khi gặp phải loại nhiệm vụ này may mắn qua cửa ải, phát hiện điều kiện hoàn thành nhiệm vụ này có khi là cần thiết thời gian đặc biệt, có khi cần thiết thuộc tính đặc biệt, có khi cần thiết vận khí vô cùng tốt… Điều kiện yêu cầu thiên kì bách quái, căn bản không có định số. Hơn nữa tựa hồ cùng một nhiệm vụ, người nhận bất đồng, thời gian bất đồng, điều kiện hoàn thành nhiệm vụ cũng là bất đồng. Bởi vậy, mấy thứ ngay cả công lược đều không có loại này, nếu gặp phải, cũng chỉ có nước mặc cho số phận, hoàn thành hay không không phải bản thân định đoạt.
Ta khó xử mà nhìn lướt qua ba nữ tử, nhiệm vụ đầu tiên của mấy nhỏ chẳng lẽ phải chết non như vậy? Sợ là không tốt đi. Ta nghĩ mấy nhỏ có thể sẽ nói ta người làm đại ca này một chút tác dụng cũng không có, nhiệm vụ nhỏ như thế đều làm không được, ta liền bồn chồn trong lòng. (Lại nói như thế nào cũng là một nam nhân, ta vẫn còn có chút lòng tự trọng của nam nhân.)
Chưa từ bỏ ý định mà tìm trong động ngoài động vài lần nữa, ngay cả khe đá đều nghía vô nhìn nhìn. Không tìm ra được “Hải Chi Hoa”, ngược lại trông thấy một người quen. Ta kinh hỉ một chút, nhảy dựng lên kêu to:
“Lăng Thiên, Lăng Thiên!”
Lăng Thiên ngẩng đầu nhìn nhìn ta, rồi đi tới.
“Cậu ở chỗ này làm gì?”
Thanh âm thanh lãnh bình thường, cũng may chúng ta ở chung vài ngày, mới có thể tại trong loại ngữ điệu này nghe ra anh ta cũng là thực cao hứng.
“Tôi cùng muội tôi còn có bằng hữu của nhỏ đến làm nhiệm vụ.”
Lăng Thiên liếc mắt nhìn phía sau ta một cái, hỏi:
“Hải Chi Hoa?”
Ta hung hăng gật đầu:
“Đúng. Anh đã làm? Ở nơi nào có thể nói được không? Chúng tôi ban nãy đã tìm mọi chỗ ở đây cũng không có nửa điểm cái bóng của hoa.”
Lăng Thiên lắc đầu, nói:
“Thứ kia sẽ không phải lúc nào cũng đều có, là có thời gian. Hiện tại nhìn không thấy.”
Aiz, ta đã biết là như thế mà, cái nhiệm vụ đáng chết này, thế nào lại để cho ta nhận được a!
Nghe thấy ta pi pi pô pô nói thầm, Lăng Thiên nhìn ta một cái, nói:
“Tôi bây giờ muốn đi Thủy Tinh Cung dưới biển. Nếu như các cậu giúp tôi làm nhiệm vụ này, tôi liền mang các cậu tìm Hải Chi Hoa.”
Ta nghe nói như thế vô cùng kỳ quái mà nhìn Lăng Thiên. Người này bình thường một câu cũng đều không nói, ngày hôm nay thế nào nhiệt tâm như thế a?
“Được a, tôi không có vấn đề. Mấy em thì sao?”
Ta quay đầu lại nhìn, mấy nữ hài tử Tiểu Lộ vừa nghe nói đi Thủy Tinh Cung, lập tức từ bỏ mục tiêu nguyên bản, ngược lại đối với loại kiến trúc Thủy Tinh Cung đại danh đỉnh đỉnh kia tràn ngập hứng thú.
“Chúng em cũng không có vấn đề. Ca, liền đi Thủy Tinh Cung đi.”
Không nghĩ tới những thứ trong truyền thuyết là thứ có thể hấp dẫn người nhất, ba nữ tử đối với Thủy Tinh Cung dưới đáy biển tràn ngập hướng tới, ta đều sợ mấy nhỏ sẽ phấn đấu quên mình mà chạy vào trong biển.